Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành
  3. Chương 97 : Đồng hành chúc thọ
Trước /211 Sau

[Dịch] Hư Không Ngưng Kiếm Hành

Chương 97 : Đồng hành chúc thọ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Sáng sớm hôm sau , Dương Diệc Phong đã bị Mộng Yên Nhiên đánh thức . Sau khi chuẩn bị xong liền tập trung ra miếng đất trống mà Nhạc Tiến và Đường Ngạo Thiên lần trước tỷ thí . Khi đến thì các thế gia, sứ thần các nước đã tề tựu đầy đủ

- Ai cha ,Đường huynh , thương thế của ngươi không việc gì chứ ? Thực sự xin lỗi, lần đó không dừng tay được

Nhạc Tiến và Đường Ngạo Thiên một cặp oan gia, cứ gặp là võ mồm lại văng ra

- Ha ha ha , đa tạ ý tốt của Nhạc huynh, quyết đấu ai cũng dùng toàn lực , sao trách ngươi được

Đường Ngạo Thiên từ từ bình tĩnh trả lời

Không chỉ bên này chửi nhau , bên kia Lục gia và Bạch gia cũng đang so lời , thay nhau nhả ngọc phun châu. Tiêu gia đứng một mình, nhìn Dương Diệc Phong đầy thù hận còn Dương Diệc Phong lo nhìn biểu hiện của mọi người, không để ý đến mấy kẻ đáng thương Tiêu gia

Qua một hồi, chưởng quỹ Khách Hành Cư đi ra nói với mọi người

- Quý khách, lần này là đại thọ của Hoàng Thái Hậu nước ta, đa tạ các vị đã đến, ông chủ của bản điếm nói rằng các phí dụng của quý vị lần này được miễn phí, đồng thời xin lỗi quý vị, ông chủ đang ở kinh đô chuẩn bị chỗ ăn nghỉ cho quý vị nên không thể tự mình đến đón các vị đi kinh thành, xin quý vị tha thứ

Mọi người đều hiểu, không khách khí đa tạ đôi lời

- Vậy xin mời quý vị thuận buồm xuôi gió

Chưởng quỹ phi thường khách khí tiễn đưa

Mọi người cùng nhau đi ra Khách Hành Cư rồi kéo nhau đi lên kinh thành Yến Quốc, có nhóm tụm năm tụm ba kết bạn mà đi . Đợi mọi người đi trước, Dương Diệc Phong mới mang theo hai bình rượu Lục Xà lớn từ từ đi sau

Từ chỗ này lên Yến Đô cũng phải tốn bảy ngày nên ai cũng nhanh chóng chạy đi , còn một ít người như Doanh Chính , Khương Thế Vi, hai vương tử của Hạng gia đang đứng tại chổ cùng đám Thính Hương Vũ Tạ

Thấy Dương Diệc Phong rốt cuộc đi ra , cả bọn đều tiến lên muốn mời đồng hành

- Dương huynh, không biết huynh định đi con đường nào lên Yến Đô ?

Khương Thế Vi tương đối nôn nóng nên hỏi đầu tiên

- Cái này ta cũng không biết , đợi xem thử người của Thính Hương Vũ Tạ muốn thế nào đã

Nói xong liền không để ý đến bọn họ, kéo Mộng Yên Nhiên qua chỗ Trần bá

- Trần lão , xin chào

Dương Diệc Phong ân cần chào hỏi

- Dương công tử, xin chào

Trần bá và mọi người của Thính Hương Vũ Tạ liền chào Dương Diệc Phong

Dương Diệc Phong hỏi

- Có những đường nào có thể đi đến Yến Đô ?

Trần lão trả lời

- Có hai con đường là đường thủy và đường bộ . Đường bộ hành trình tương đối khổ cực , có thể tốc độ nhanh nhưng dù sao cũng là quan đạo. Tuy vậy trên đường cũng có không ít dịch trạm để nghỉ ngơi. Đường thủy thì tương đối dễ dàng, cứ xuôi thuyền đến ngoại thành Yến Đô là Nam Định Trấn rồi chuyển sang xe ngựa đi chỉ một canh giờ là đến Yến Đô . Ta nghĩ Dương công tử và Yên Nhiên đi theo đường thủy , Dương công tử thấy sao ?

- Ha ha đúng vậy, đi đường thủy có thể vừa đi vừa chơi, không nên chạy ngựa cho khổ cực. Ta ở trên đất liền lâu vậy giờ lênh đênh sông nước cũng thú vị . Ta cũng không muốn Yên Nhiên chịu khổ

Dương Diệc Phong cười nói

- Phong ca toàn chọc thiếp thôi

Mộng Yên Nhiên xấu hổ rúc đầu vào lòng Dương Diệc Phong

- Trần lão có đi với chúng ta không ?

Dương Diệc Phong hỏi

- Đúng a , Trần gia gia , chúng ta đi cùng nhau nha

Mộng Yên Nhiên nói

- Không được, lão phu phải đi theo vũ đoàn, có lão phu thì an toàn của vũ đoàn mới được bảo đảm. Yên Nhiên ngươi cứ yên tâm đi theo Dương công tử đi theo đường thủy, có Dương công tử ở đây , an toàn của ngươi sẽ được đảm bảo

Trần lão nói

- Dạ , Yên Nhiên biết rồi, Trần gia gia cẩn thận nha

Yên Nhiên nghẹn ngào nói .

Cuối cùng Trần bá và Dương Diệc Phong quyết định mười ngày sau gặp nhau tại Nam Định Trấn rồi cùng vào Yến Đô . Mọi người Thính Hương Vũ Tạ liền chào tạm biệt rồi kéo cờ rời đi

Mộng Yên Nhiên yếu ớt nỏi

- Thiếp lần đầu tiên xa bọn họ, thật có chút nhớ nhung

- Ngốc quá, có phải vĩnh biệt đâu chứ, 10 ngày nữa chúng ta sẽ gặp nhau ở Nam Định Trấn mà

Dương Diệc Phong vuốt tóc của Mộng Yên Nhiên nói

- Dạ, thiếp biết rồi , chúng ta đi thôi

Mộng Yên Nhiên gật đầu nói

Dương Diệc Phong quay sang Tà Dương phân phó

- Ngươi đi trước ra cửa sông an bài mọi chuyện , chúng ta sẽ đến sau

- Vâng , thiếu gia

Tà Dương mang theo hai bình rượu lớn đi về cửa sông

Dương Diệc Phong quay sang bọn Doanh Chính nói rằng

- Dương mỗ và Yên Nhiên định đi theo đường thủy nên không thể chung đường với các ngươi được

- A thật là đáng tiếc

Mọi người cảm thán, buồn nhất là Hạng Thiên Minh, bọn họ vốn từ Sở Quốc đi thuyền đến Vạn Hạ Thành, nhưng sau khi lên bờ đã để đội thuyền quay về vì bọn họ dự định theo đường bộ đi từ Vạn Hạ Thành lên kinh thành. Hiện tại đã hối hận muốn chết , biết vậy đã để đội tàu ở lại

Mọi người thực sự không biết làm sao , đành hướng Dương Diệc Phong nói lời từ biệt

- Dương huynh, xin cáo từ, chúng ta tại yến tiệc gặp lại. Lúc đó sẽ cùng Dương huynh không say không về

Doanh Chính và Khương Thế Vi đồng thời chắp tay hành lễ với Dương Diệc Phong từ biệt

Đợi mọi người đi hết, Dương Diệc Phong mới mang theo Mộng Yên Nhiên từ từ đi về cửa sông lên thuyền

Quảng cáo
Trước /211 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Đập Nồi Bán Sắt Dưỡng Vương Gia

Copyright © 2022 - MTruyện.net