Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cuối cùng Tiểu Ngao cũng tranh thủ được lúc mẹ của chủ nhân bận rộn để mở hệ thống nhiệm vụ ra. Tiểu Khải Ca nhìn chăm chú khoảng không trước mặt, nhiệm vụ sơ cấp thứ nhất:
Hệ thống thương nhân: “bắt tay vào vụ mua bán đầu tiên”.
Hệ thống địa chủ : “mua được mẫu ruộng đầu tiên”.
Hệ thống y sư : “hái được cây thuốc đầu tiên”.
“Như ta bây giờ thì biết mua bán kiểu gì ?”
“Cũng đúng, vậy vạch sẵn kế hoạch trước đi, chờ lớn lên chút nữa đã”.
Từ sau đó trở đi, một bé con chỉ nằm trong nôi uống sữa, đi ngủ, và nghĩ cách làm giàu.
Tiểu Khải Ca gần hai tuổi, đang được đại ca ca Thiên Ân bế trong sân đi dạo.
Nói đến đây, chúng ta giới thiệu về gia đình của Tiểu Khải Ca một chút. Nhà Tiểu Khải Ca nằm ở đầu thôn Hà gia thôn, trong nhà tổ phụ là y sư duy nhất trong cả Cảnh Vân lí quanh đó. Đại bá phụ Thụy Vũ rất khéo tay, là thợ rèn làm việc trên trấn Quảng Đức, Đại cô lấy chồng ở trấn trên, nhà chồng có một tiệm tạp hóa nhỏ. Phụ thân Khải Ca là con trai thứ hai, theo tổ phụ học y, hiện làm học đồ tại y quán trên trấn Quảng Đức. Tam thúc sau khi lấy thê tử thì đi xa làm ăn, Khải Ca chưa bao giờ thấy hắn.Tiểu cô vừa thành thân không lâu, gả cho tú tài nghèo kiết của Trương gia thôn, Cảnh Đức lí, ngay bên cạnh Cảnh Vân lí bọn họ.
Lúc này tiểu Khải Ca đã biết nói, đang rối rắm yêu cần đại ca ca thả mình xuống đi bộ.
“Ca ca, ta muốn tự đi..”.
“Muội ngoan ngoãn...lát nữa cho muội chơi cùng tiểu Ngao được không”.
Ta vốn rất ngoan mà. Tiểu Khải Ca phụng phịu nghĩ trong lòng, hơi giẫy giụa hai cái chân ngắn ngủn hòng được xuống đất. Tiểu Ngao nghe thấy tên mình, rối rít lao tới chạy vòng quanh chân Thiên Ân.
“Chủ nhân...chào buổi sáng...người lại bị bế đi dạo à”.
“Tiểu Ngao, ngươi lại chọc ghẹo ta, chờ ta lớn hơn, nhất định sẽ cắt chụi lông bờm của ngươi”.
“Đừng mà, ta không nói nữa được chưa...Chủ nhân, người biết gì chưa, người sắp có tiểu đệ đệ muội muội đấy”.
“Làm sao ngươi biết”.
“Nương người nói với bà nội người, ta nghe được”.
“Thật?...may quá, ta sắp không bị bế đi qua đi lại khắp nơi nữa rồi”.
Lại qua hơn nửa năm, đệ đệ của tiểu Khải Ca chào đời, ông nội đặt tên hắn là Tùng Quân. Cuối cùng mọi người cũng bớt chú ý đến tiểu Khải Ca, nàng có thể chạy đi tìm tiểu Ngao giao lưu tình cảm chủ tớ.
“Tiểu Ngao, cha nương ta bận rồi, chúng ta trốn đi làm nhiệm vụ thôi”.
“Người định làm gì ?”.
“Hái thuốc á...”.
Một người một cẩu len lén đẩy cửa đi ra khỏi nhà. Nhà họ ngay gần chân núi Đăng Phong, nổi tiếng là ngọn núi lớn nhiều sản vật và dã thú. Tiểu Khải Ca cùng Tiểu Ngao đến ven chân núi tìm kiếm, cuối cùng cũng thấy một bụi cây huyết dụ có lá đỏ cả hai mặt, chọn nó đi.
“Tiểu Ngao, người dùng móng vuốt đào cả rễ lên đi... tay ta không xé được lá”.
“Móng vuốt của ta là để xé xác con mồi, không phải để đào đất...”.
“Hì...ngươi giúp đỡ đi mà...”.
“Tiểu Ngao, sao nhiệm vụ chưa được hoàn thành”.
“Người phải được ai đó chứng thực cây thuốc nữa”.
“Vậy về tìm gia gia ta đi”.
Đợi Tiểu Ngao đào xong, Tiểu Khải Ca kéo cây thuốc buộc lên lưng Tiểu Ngao, một người một chó lại lững thững đi về nhà.
“Trời ơi, Ca nhi...con đi đâu vậy, người bẩn hết rồi...”
“Hì hì...con hái thuốc cho gia gia...gia gia...người xem”.
“ Tiểu Ca nhi, con tìm được ở đâu vậy, từ sau không được đi đâu một mình biết không, rất nguy hiểm”.
“Con không đi một mình, Tiểu Ngao đi cùng bảo vệ con mà... Nó có thể đánh bại tất cả chó dữ trong thôn chúng ta đó gia gia”.
“Từ sau con không được đi đâu mà không xin phép như vậy biết chưa...cả nhà sẽ rất lo lắng”.
“Con biết rồi mà...lần sau con sẽ không vậy nữa đâu, gia gia, người xem đi, có phải là cây thuốc không”.
“Được, ta xem...Ừm...cây huyết dụ hai mặt...thường dùng để bổ huyết, cầm máu...con làm sao biết”.
“Hì..con nhìn thấy gia gia dùng qua rồi mà...cho gia gia...cứu người..”.
Gia gia cười hòa ái xoa đầu Tiểu Khải Ca, cầm lấy cây thuốc gật gật đầu.
“Tiểu Ca Nhi thật giỏi, con thích mấy thứ này sao..”.
“Thích a...Tiểu Ca Nhi muốn học giống gia gia, muốn cứu người giống gia gia”.
Tiểu Khải Ca cười híp mắt vì nghe được âm thanh thông báo hoàn thành nhiệm vụ vang lên trong đầu. Nàng nóng vội muốn xem sau khi nhiệm vụ hoàn thành sẽ như thế nào.
“Tiểu Ca Nhi thích sao, khi nào lớn hơn chút gia gia sẽ dạy con, có được không?”.
“Được ạ...Con đi tắm đã nha...Nương, người múc nước cho con được không”.
“Tốt, nương tắm cho ngươi”.
“Không cần, con tự tắm được mà”.
“Ừ, vậy con tự đi lấy quần áo nha”.
“Tiểu Ngao, mở hệ thống, được phần thưởng gì”.
“Chờ chút...Chủ nhân, người xem đi”.
Hệ thống nhiệm vụ y sư, nhiệm cụ sơ cấp số 1, hoàn thành. Phần thưởng:
Y thư sơ cấp: 1 quyển
Dược thư sơ cấp: 1 quyển
Tích điểm : 10
Tinh thể nâng cao thể chất cấp 1.
Nhiệm vụ trung cấp cấp 1: Được gia gia chính thức dạy y thuật.
“Tích điểm là cái gì vậy”.
“Là điểm tích lũy để mua và trao đổi vật phẩm sau khi hệ thống mở ra thương hành, có rất nhiều thứ tốt nha. Vì vậy, chủ nhân phải làm nhiệm vụ nhiều vào, mới có nhiều điểm để mua a”.
“Không phải mỗi người đều có nhiệm vụ như nhau sao”.
“Đó là nhiệm vụ chính tuyến, còn có phụ tuyến bộc phát trong quá trình sinh hoạt nữa. Chủ nhân người càng giao tiếp với nhiều người, cuộc sống càng phong phú thì cơ hội mở ra nhiệm vụ sẽ càng nhiều hơn”.
“Được, cố gắng lên”.