Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Cái gì? 5 người? Vậy tức là tên kia… né được sao?”
“Nhanh như vậy mà vẫn né được sao?”
“Hư cấu!”
Một làn sóng xôn xao từ các khán đài.
“Ực… con lợn gặm tỏi?” Tên ngồi gần Yến Nhi nuốt nước bọt. Hắn có vẻ vẫn chưa tin vào tai mình.
“Hứ, ngươi thấy chưa?” Yến Nhi nói với hắn rồi tiếp tục theo dõi cuộc thi.
“Thế éo nào? Cuộc đời nhiều phi lý! Lẽ nào mình sẽ bị cả thế giới thông… Mà chắc không ai nghe đâu hí hí.” Tên đó mừng thầm. Bỗng nhiên ngay sau đó, một bàn tay đặt lên vai hắn. Tên đó quay lại thì thấy đó là bàn tay của một tên vạm vỡ nhưng lại có khuôn mặt rất… biến thái. Tên đó siết chặt bàn tay đang nắm vai lại, đưa đôi mắt rạo rực của mình và nói một câu:
“Tối nay, phòng 69 khách sạn Tường An nhé!