Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trên một bờ sông nọ, Khải Minh đang đứng giương cao kiếm đối đầu với một con trâu đen.
Tên: Trâu Điên.
Tuổi: 3.
Sinh Lực: 1200/1200.
Hồn Lực: 1955/10000.
Cảnh giới: Ma thú cấp 1 trung kỳ.
Thông tin thêm: Là loài trâu hung dữ, gặp ai húc nấy.
“Hmmm, cấp 1 thôi à.”
Nói rồi hắn cắm thanh kiếm xuống đất, đấm tay phải vào lòng bàn tay trái. Sau đó đưa tay khiêu khích: “Lại đây bây bê.”
Con trâu thấy vậy liền ra vẻ tức giận, nó hơi cuối đầu xuống, chân sau liên tiếp chùi về phía sau. Sau đó nó rống lên một tiếng “Ụ bò” rồi lao đến Khải Minh.
Hắn tự tin đứng im, không có vẻ gì là nao núng. Khi cặp sừng nhọn hoắt mà ai bị đâm chỉ có chết gần chạm đến mình, Khải Minh mới nhảy lên né tránh. Hắn đạp lên đầu con trâu đẩy người bay về phía sau. Trâu Điên tức giận vì húc hụt, nó liền quay lại tiếp tục tấn công. Khải Minh vẫn bình tĩnh né tránh những cú húc chết người của nó. Vài phút sau, con trâu có vẻ đã thấm mệt, tốc độ của nó giảm đi đáng kể.
“Mệt rồi hả, giờ đến lượt ta!” Khải Minh phóng người đến chỗ Trâu Điên, sau đó tung chưởng liên tiếp vào hông nó.
“Bát Chưởng.”
“Bốp! Bốp!” Con trâu bị đánh bật, bay xuống dưới sông.
“Bát Chưởng lv3 đúng là lợi hại.” Khải Minh đắc chí cười. Trâu Điên phần vì mệt, phần vì bị đau sau đòn hồi nãy của hắn nên đành bỏ chạy, không dám đánh nữa. Khải Minh thấy vậy cũng không đuổi theo làm gì. Quay lại lấy thanh kiếm đút vào trong vỏ rồi quay về Bình Minh Thành.
…
Hơn một tuần nữa lại trôi qua, chỉ còn một ngày nữa là đến kỳ kiểm tra gia tộc. Hiện tại Khải Minh đang ở cảnh giới Hồn Sĩ tầng 10. Mấy ngày qua hắn vẫn tiếp tục luyện tập bằng phương pháp săn ma thú. Vì vẫn còn ám ảnh vụ con hổ nên hắn không vào sâu trong rừng Ám Dạ nữa mà đến một khu vực khác. Nơi đây là khu vực được các thợ săn còn non nghề chọn đến để săn bắt. Ma thú ở đây đều khá yếu, cao nhất cũng chỉ có ma thú cấp 1 hậu kỳ. Quả là một nơi thích hợp để hắn luyện tập. Khải Minh bây giờ chiến đấu khá tự tin, hắn đã biết sử dụng cũng như phối hợp các chiêu thức một cách thuần thục.
Đang đi trên đường, chợt hắn nhận ra chuyện gì đó: “Cô gái kia sao quen quen…”
Hắn hướng mắt về cô gái đang đứng trước một quán trọ. Cô gái này trùm khăn kín mặt, nhìn qua nhìn lại trông có vẻ khả nghi.
Tên: Đào Quỳnh Diệp.
Tuổi: 25.
Sinh Lực: 100/100.
Hồn Lực: 0/0.
Cảnh giới: không có.
Thông tin thêm: Vợ thứ 36 của đại trưởng lão Huỳnh gia, được ông ấy sủng ái nhất.
“Ặc, thứ 36 luôn à? ” Khải Minh sốc trước thông tin đưa về. Kể từ khi nâng Tinh Thông Nhãn lên lv2 hắn soi được nhiều thông tin thú vị hơn.
“Hmmm, cô ả vào quán trọ kia làm gì nhỉ? Mà thôi, quan tâm làm gì.” Khải Minh không quan tâm đến nữa tiếp tục bước về Lệ Xuân Viện. Bỗng âm thanh hệ thống vang lên:
“Hệ thống giao nhiệm vụ: Làm tình với Đào Quỳnh Diệp. Thời hạn: 1 ngày. Ban thưởng: 50000 điểm khoái lạc, Bộ thể thuật Huỳnh gia, Thuốc hồi phục sinh lực sơ cấp x 20, Thuốc hồi phục hồn lực sơ cấp x 15. Nhiệm vụ thất bại: Chết!”
“Ặc.”
Khải Minh kinh ngạc vì nhiệm vụ đến quá đột ngột. Lần này hệ thống ban thưởng có vẻ hậu hĩnh, những 50000 điểm khoái lạc, cơ mà đó cũng là lẽ đương nhiên thôi, đường đường là vợ của đại trưởng lão, đâu phải muốn chịch là chịch.
“Hmmm, làm sao mà chịch được đây?” Khải Minh đăm chiêu suy nghĩ. Hắn dù muốn hay không cũng phải hoàn thành nhiệm vụ này, nếu không thì chết chắc.
“Dù sao mình cứ theo dõi đợi thời cơ cái đã.”
Nói rồi hắn liền chạy vào quán trọ kia. Vừa vào trong hắn đã thấy một tên đàn ông lạ hoắc, mặt nhìn trông có vẻ gian xảo đang khoác vai nàng. Cả hai đang đứng trước quầy tiếp tân, có vẻ đang làm thủ tục đặt phòng. Sau đó cả hai được một nhân viên dẫn lên trên lầu.
“Lẽ nào là ngoại tình?” Khải Minh có vẻ nhận ra điều gì đó. Hắn liền lẻn lên lầu để theo dõi. Quỳnh Diệp cùng tên đàn ông lạ mặt kia bước vào trong phòng rồi đóng cửa lại. Khải Minh đứng rình ở ngoài áp tai sát vào tường để nghe. Hắn đứng mãi mà chẳng nghe tiếng động gì cả, trong lòng tò mò vô cùng. Chợt hắn nhìn lên tấm bảng treo trên tường có ghi một dòng chữ “Tường cách âm.”
“Đệt.” Bảo sao hắn không nghe thấy gì. Khải Minh chạy ra ngoài, sau đó vòng ra sau quán trọ. Hắn đạp vào bức tưởng đằng sau lấy đà bay lên sau đó đưa tay nắm vào thềm cửa sổ của căn phòng đó. Khải Minh làm vô cùng nhẹ nhàng, không gây một tiếng động nào cả. Hắn từ từ nhóm người lên nhìn vào trong thì thấy một chuyện động trời. Lúc nãy hắn đã đoán đúng, Quỳnh Diệp đến đây để ngoại tình với tên kia.
Ở trong căn phòng, Quỳnh Diệp đang quỳ dưới chân tên kia, bú liếm dương vật của hắn. Nàng bú liếm trông rất điêu luyện, trông như một con điếm lành nghề vậy. Cửa sổ căn phòng không khóa mà chỉ khép hờ, Khải Minh liền đưa tay kéo nhẹ cánh cửa ra để nhìn rõ hơn.
Dương vật hắn lập tức cương cứng khi thấy rõ cơ thể trần trụi của Quỳnh Diệp. Không phải tự nhiên mà nàng lại được đại trưởng lão sủng ái. Quỳnh Diệp có một khuôn mặt đẹp, lại mang chút gì đó hơi dâm. Nàng sở hữu một cơ thể miễn chê, vô cùng bốc lửa, nhìn chỉ muốn chịch.
Sau màn bú liếm dương vật, Quỳnh Diệp chổng mông lên đưa âm đạo về phía hắn. Khải Minh bị kích thích khi thấy âm đạo của nàng. Âm đạo nàng hồng hào, mu âm đạo nhô cao trông rất dâm. Tên kia đưa lưỡi đến liếm quanh âm đạo khiến nàng rên lên vài tiếng: “Uh…uh… chỗ đó… uhm… đúng rồi.”
Tên đó tiếp tục dùng lưỡi mơn trớn quanh âm đạo nàng. Sau đó hắn dùng lưỡi “khoan” sâu vào âm đạo.
“Uh… chàng làm em sướng… thật… chả bù với lão già kia…uh… chỉ biết sướng cho bản thân.”
“Nói thì nói vậy nhưng nàng cũng phải hầu hạ cẩn thận để moi tiền từ lão nghe chưa!” Tên đó nói với Quỳnh Diệp, sau đó hắn kề dương vật vào sát âm đạo nàng rồi nhấn vào. Ở ngoài cửa sổ lúc này, Khải Minh không biết từ khi nào đã cầm sẵn chiếc điện thoại và bật chế độ quay phim.
“Ah… uh… uh… ah… uh… uh… mạnh… mạnh nữa đi chàng… uh… uh… ah… đ-t nát l-n em đi… uh” Quỳnh Diệp rên la dữ dội trong khi tên kia đang đưa dương vật ra vào liên tục. Nàng sướng đến độ phát ra những từ vô cùng thô tục.
Sau hàng loạt tư thế, tên kia có vẻ đã đến giới hạn. Hắn la lên vài tiếng rồi phun tinh xối xả vào âm đạo Quỳnh Diệp. Cả hai hôn nhau thắm thiết rồi dắt nhau vào phòng tắm vừa tắm vừa chịch.
Khải Minh thả tay để người đáp xuống đất. Sau đó lấy điện thoại ra xem lại đoạn phim mới quay lúc nãy, mặt hắn lộ rõ vẻ nham hiểm. (Cả thằng tác giả cũng vậy.)
…
Tối hôm đó, tại đại viện của Đào Quỳnh Diệp, nàng đang ngồi ở trên giường bên cạnh là một nàng hầu.
“Tối nay đại trưởng lão phải dự tiệc và chuẩn bị cho kỳ kiểm tra ngày mai nên không đến được ạ. Ông bảo cô cứ ngủ trước đi, đừng đợi.”
Nàng hầu lên tiếng nói với Quỳnh Diệp, nàng gật đầu nhẹ một cái rồi ra hiệu cho cô nàng hầu gái lui ra. Một lát sau lại có một nàng hầu khác bước đến nói: “Nước ấm đã chuẩn bị xong, mời cô chủ vào tắm.”
“Ừm.” Nàng nói xong liền đứng dậy bước về phía nhà tắm. Quỳnh Diệp đứng trước cửa cởi hết quần áo rồi mới vào trong. Đóng cánh cửa lại, nàng bước về phía bồn tắm, chợt một bàn tay bí ẩn bịt miệng nàng lại. Nàng định vùng vẫy thì một bàn tay khác xuất hiện trước mặt nàng, bàn tay đó cầm một chiếc điện thoại đang phát đoạn phim nàng làm tình ở quán trọ sáng nay.
Quỳnh Diệp tròn mắt ngạc nhiên. Nàng liếc mắt về phía sau thì thấy một người đang đeo mũ trùm đầu chỉ để lộ đôi mắt cùng vùng miệng. Tên này không ai khác chính là Khải Minh. Hắn đã phục kích sẵn trong nhà tắm để… làm gì thì tự hiểu.
“Nếu không muốn thứ này đến tay đại trưởng lão thì ngoan ngoãn phục vụ ta.”
Khải Minh giọng đầy dụ dỗ nói với Quỳnh Diệp. Nàng nghe được vậy liền ra sức vùng vẫy nhưng vô ích, hắn là Hồn Sĩ tầng 10 còn nàng lại chẳng có chút hồn lực nào nên dễ dàng bị khống chế.
Khải Minh một tay vẫn bịt miệng Quỳnh Diệp một tay nắn bóp vú nàng. Cặp vú săn chắc của nàng bị hắn nhào nặn đủ kiểu. Tay hắn mò đến đầu ti nàng mà ngắt véo. Quỳnh Diệp rên lên vài tiếng cầu xin: “Đừ… đừng… mà.”
Khải Minh mặc kệ nàng nói gì tiếp tục đùa nghịch ngực nàng. Một lát sau, tay hắn chuyển hướng lướt qua bụng nàng tìm đến âm đạo.
“Dừng…dừng lại đi!”
Quỳnh Diệp ở khóe mắt xuất hiện giọt lệ. Nàng cố cầu xin hắn nhưng vô ích, Khải Minh càng nghe lại càng muốn làm hơn nữa. Ngón tay hắn xoa quanh âm đạo nàng một hồi rồi đút thẳng vào trong khiến Quỳnh Diệp khép chặt hai chân lại rên lên:
“Ah… uh… uh!”
Ngón tay Khải Minh ngoáy sâu vào bên trong, cảm giác ấm áp trong âm đạo nàng làm hắn đê mê. Hắn liên tục di chuyển ngón tay ra vào, Quỳnh Diệp nhắm chặt mắt lại cố nén tiếng rên rỉ nhưng không được.
“Uh… uh… uh… uh.”
“Nàng thấy sướng không?” Khải Minh kề sát tai nàng nói. Hắn đút thêm một ngón tay vào trong nữa rồi ra vào nhanh hơn. Quỳnh Diệp vô thức dang rộng chân ra cho hắn nghịch phá âm đạo. Nàng cũng dần không vùng vẫy nữa, có lẽ vì đã hiểu tình thế hiện tại của mình. Quỳnh Diệp chỉ còn cách im lặng để hắn muốn làm gì thì làm. Như vậy con tốt hơn để chuyện nàng ngoại tình đến tai đại trưởng lão, ông ta chắc chắn sẽ không tha thứ và giết chết nàng.
Được một lúc lâu, Quỳnh Diệp rùng mình rên to, Khải Minh phải giữ chặt miệng nàng hơn. Từ âm đạo Quỳnh Diệp, dâm thủy ồ ạt tuôn ra ướt đẫm tay Khải Minh.
“Ra rồi à!”
Hắn từ từ thả Quỳnh Diệp ra, nàng ngã người dựa vào bồn tắm thở dốc, khuôn mặt nàng đỏ ửng cả lên. Khải Minh đưa bàn tay dính đầy dâm thủy kia lên mút ngon lành, Quỳnh Diệp thấy vậy liền bị kích thích.
Mút sạch dâm thủy trên tay, Khải Minh liền móc dương vật đang cương cứng của mình ra trước mặt Quỳnh Diệp. Nàng vừa nhìn thấy liền trợn mắt ngạc nhiên trước cái thứ to khủng khiếp kia, nó to hơn cả đại trưởng lão cũng như tên mà nàng ngoại tình.
Hắn vẫy vẫy dương vật đưa sát đến môi nàng. Quỳnh Diệp biết hắn đang muốn gì. Nàng nhẹ nhàng há miệng ngậm lấy và bú dương vật cho hắn. Âm thanh cộng điểm bắt đầu vang lên trong đầu Khải Minh. Nàng bú một cách khá dè dặt, không giống như lúc làm cho tên kia. Khải Minh thấy vậy liền đưa tay giữ chặt đầu nàng lại, đẩy dương vật vào sâu tận cuống họng Quỳnh Diệp sau đó nhấp liên hoàn. Hắn đẩy vào rồi lại rút ra với tốc độ cực nhanh, mỗi lần hắn đẩy sâu dương vật vào đều làm Quỳnh Diệp thấy buồn nôn. Khải Minh sau vài chục cú nhấp liền rút dương vật dính đầy nước bọt của Quỳnh Diệp ra, sau đó xoay người nàng để nàng chống tay vào bồn tắm còn hắn thì banh âm đạo nàng ra rồi đút dương vật vào. Dương vật hắn chạy thẳng vào bên trong, Quỳnh Diệp rên lên đau đớn, tất nhiên là rên nhỏ thôi.
“Ah… uh… uh.”
Khải Minh không chần chừ gì mà hẩy mông nhấp luôn. Hắn đưa tay giữ chặt eo Quỳnh Diệp và ra vào liên hoàn. Nàng đưa tay bịt miệng nhưng vẫn không che được những tiếng rên rỉ vì sung sướng của mình.
“Uh… ứ… sướng… q…quá.”
Quỳnh Diệp bây giờ cảm giác khác hẳn những lần làm tình khác, lần đầu tiên nàng thấy sướng như vậy. Có lẽ phần vì lần đầu nàng được một thanh dương vật to như vậy đút vào, phần vì cảm giác bị hiếp dâm đã kích thích nàng không ít.
Quỳnh Diệp nhắm nghiền mắt tận hưởng, nàng càng ngày càng sướng khi Khải Minh đang tăng tốc độ. Về phần Khải Minh, hắn đang đẩy nhanh tốc độ nhất có thể, tuy muốn tận hưởng lâu hơn âm đạo của Quỳnh Diệp nhưng hắn vẫn phải ép mình xuất tinh sớm, dây dưa lâu biết đâu đại trưởng lão nổi hứng về sớm. Lão đã ghét hắn sẵn rồi giờ lại còn chịch người vợ được lão sủng ái nhất chỉ còn nước chết.
“Uh… uh… uh… uh… uh… uh…”
Quỳnh Diệp không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ. Nàng nắm chặt bồn tắm, ưởng cao mông lên để đón nhận những cú dập trời giáng kia. Cuối cùng Khải Minh cũng đã đến giới hạn, hắn đút dương vật vào sâu tử cung nàng rồi xuất tinh ầm ầm.
“Hoàn thành nhiệm vụ: Làm tình với Đào Quỳnh Diệp. Ban thưởng: 50000 điểm khoái lạc, Bộ thể thuật Huỳnh gia, Thuốc hồi phục sinh lực sơ cấp x 20, Thuốc hồi phục hồn lực sơ cấp x 15.”
“Phù cuối cùng cũng xong, chuồn thôi.”
Khải Minh vội rút dương vật ra khỏi âm đạo Quỳnh Diệp, tinh dịch từ đó chảy ra như suối. Đang định quay về chợt hắn bị Quỳnh Diệp giữ tay lại. Khải Minh quay lại nhìn nàng, Quỳnh Diệp bây giờ đang thẹn thùng đỏ mặt nhìn hắn. Chợt nàng tiến sát đến trước mặt hắn.
“Chờ đã, cái gì đây? Lẽ nào…”
Khải Minh như nhận ra điều Quỳnh Diệp sắp làm. Nàng đưa môi tiến sát đến môi hắn, trao cho hắn một nụ hôn nồng cháy. Bất ngờ trước hành động đó, dương vật Khải Minh lại cứng lên một lần nữa.
Rời môi khỏi nhau, Quỳnh Diệp đưa ánh mắt dâm đãng nhìn hắn và không nói gì cả. Khải Minh thấy vậy cũng đủ biết nàng muốn gì rồi.
“Chậc, muốn chịch tiếp sao, đúng là dâm nữ…”
Có vẻ Quỳnh Diệp muốn tận hưởng thêm cảm giác làm tình với hắn. Khải Minh quên luôn mọi lo sợ, hắn cởi bỏ hết quần áo rồi tiến đến làm turn 2 với nàng.
…
Ở đại điện chính của Huỳnh gia trang đang tổ chức buổi tiệc đón con cháu Huỳnh gia tộc từ các học viện trở về để tham dự kỳ kiểm tra. Ở giữa căn phòng, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đang là tâm điểm chú ý của mọi người. Nàng sở hữu một mái tóc dài đen mượt mà, làn da trắng mịn như tuyết. Đặc biệt là đôi mắt nàng long lanh như hai hòn ngọc. Bất kể ai nhìn đều thấy phát mê.
“Con gái tộc trưởng càng lớn càng xinh đẹp.” Một người đang đứng cạnh Huỳnh Văn Nghĩa thốt lời khen ngợi.
“Trông nó vậy thôi chứ còn ngây thơ lắm.” Văn Nghĩa khiêm tốn trả lời.
“Tộc trưởng cứ khiêm tốn hoài. Con gái ngài tài giỏi thế nào ai mà chả biết.” Một tên khác lại chen vào nói. Văn Nghĩa chỉ cười một cái rồi không nói gì thêm.
Đúng vậy, cô gái kia chính là con gái của Văn Nghĩa. Nàng có tên là Như Ngọc, Huỳnh Như Ngọc. Nàng năm nay chỉ mới 15 tuổi, tuy vậy nhưng đã đạt đến Hồn Sư tầng 1. Mười lăm tuổi mà đã tu luyện đến Hồn Sư, quả thật chỉ có thiên tài thật sự mới làm được như vậy. Vừa xinh đẹp vừa tài giỏi nên nàng được rất nhiều người trong gia tộc ngưỡng mộ.
Chợt từ phía ngoài bước vào một cô gái xinh đẹp khác. Tất cả mọi người đều dồn mắt về phía cô nàng này. Nàng xinh đẹp chẳng kém gì Như Ngọc. Sở hữu một mái tóc gợn sóng dài ngang lưng, khuôn mặt trái xoan thanh tú. Làn da nàng nhìn rất mềm mại và trắng hồng. Đặc biệt nhất là cặp chân nàng, vừa dài vừa gợi cảm. Nàng bước nhanh đến cạnh Văn Nghĩa, để lại đằng sau những ánh mắt ngơ ngác.
“Thiên Thư, con về rồi à.” Văn Nghĩa khi nhìn thấy cô nàng kia liền lên tiếng nói.
“Vâng ạ. Con xin phép mấy ngày về thăm nhà ạ.” Cô nàng tên Thiên Thư kia đáp lại. Bỗng nàng nhìn Văn Nghĩa một hồi lâu rồi nói tiếp: “Tộc trưởng…”
“Chuyện gì vậy?” Văn Nghĩa nhíu mày hỏi.
“Con cần nói chuyện một chút.”
Nói rồi nàng quay lưng đi về phía cửa ra, Văn Nghĩa liền bước theo. Cả hai bước ra ngoài đến một chỗ khá vắng vẻ.
“Có chuyện gì muốn nói với ta nào?” Văn Nghĩa điềm tĩnh hỏi.
“Chú à, Khải Minh vẫn khỏe chứ ạ. Hồi nãy con có qua tiểu viện của nó xem nhưng thấy cửa khóa, bên trong không có ai cả.”
“Ừm, nó vẫn khỏe. Ta đã sai người đưa nó đi lánh một thời gian để tránh kỳ kiểm tra rồi.”
“Vậy à…” Thiên Thư gật đầu có vẻ hài lòng.
“Chỉ vậy thôi à?” Văn Nghĩa có vẻ nhận ra nàng vẫn còn điều muốn nói.
Thiên Thư im lặng một hồi lâu rồi lên tiếng nói: “Con đã có chút manh mối về… cái chết của cha mẹ rồi ạ.”
…
Quay lại với Khải Minh. Hiện tại hắn đang ngồi trong bồn tắm cùng với Quỳnh Diệp. Nàng đang dùng lưỡi của mình liếm ti cho hắn, có vẻ Khải Minh khá khoài trò này, mắt hắn nhắm nghiền hưởng thụ.
Sau một hồi, Khải Minh liền kéo Quỳnh Diệp lên, để hai trái vú của nàng lửng lẳng trước mặt. Hắn há miệng ra cắn lấy vú nàng. Quỳnh Diệp ôm chặt đầu hắn rên rỉ: “Uh…uh…uh.”
Khải Minh vừa ngấu nghiến cặp vú vừa đưa tay bóp mông nàng. Chợt Khải Minh đứng dậy đưa thằng nhỏ của mình ra trước mặt nàng. Quỳnh Diệp thấy vậy liền hôn lên nó, nàng hôn khắp dương vật hắn trông cứ như đang hôn thứ gì quý báu lắm vậy. Quỳnh Diệp đưa lưỡi liếm hai hòn bi cuả hắn, sau đó liếm dọc hai bên dương vật rồi cho nó vào miệng.
Nàng bắt đầu bú liếm nó một cách say mê, khác hắn hồi nãy. Khải Minh được nàng bú liếm như vậy cảm thấy sướng vô cùng, hắn dang rộng hai chân và nhắm mắt tận hưởng. Bờ môi nàng trượt dài trên dương vật hắn, bên trong miệng nàng lại dùng lưỡi quấn quanh quy đầu của Khải Minh. Thỉnh thoảng Quỳnh Diệp lại bú đến tận gốc làm hắn phải rên lên.
Khải Minh nhấc Quỳnh Diệp lên xoay người nàng lại rồi lấy dương vật đút ngay vào trong. Quỳnh Diệp phải đưa tay bịt miệng nén đau. Để dương vật nằm ở trong một hồi, Khải Minh cuối cùng cũng di chuyển. Hắn nắm chặt hai tay Quỳnh Diệp đưa về phía sau, hẩy mông ra vào mạnh bạo.
“Uh… uh… uh… ah… sướng… uh… ah… ah… ah.”
Dù cố gắng nhưng Quỳnh Diệp vẫn không kiềm được những tiếng rên rỉ. Nàng cắn răng nhắm mắt tận hưởng khoái cảm nơi âm đạo. Chợt từ phía ngoài có tiếng nói vào:
“Cô chủ, có sao không ạ.”
Khải Minh đang nhấp bỗng giật mình dừng lại, đưa mắt nhìn sang Quỳnh Diệp.
“Có… có chuyện gì?” Quỳnh Diệp lên tiếng hỏi.
“Dạ tại tôi thấy cô chủ tắm hơi lâu nên…”
“Ta không sao đâu… chỉ là ta muốn tắm rửa kỹ càng chuẩn bị cho ngày mai thôi.”
“Vâng ạ… xin lỗi vì làm phiền.” Nàng hầu nghe vậy liền bỏ đi.
Khải Minh tròn mắt ngạc nhiên, Quỳnh Diệp quay lại nhìn hắn và nở một nụ cười dâm đãng. Cả hai đưa môi sát đến rồi hôn nhau. Sau đó Khải Minh liền tiếp tục ra vào. Lần này hắn làm từ từ nhẹ nhàng rồi bỗng tăng tốc dữ dội.
“Uh… uh… uh… uh… uh.” Quỳnh Diệp sướng khoái rên rỉ.
“Rên nhỏ thôi.” Khải Minh nói nhỏ vào tai nàng, nhưng có vẻ nàng không chịu nghe ngày càng rên to hơn. Hắn đành lắc đầu cười khổ, tập trung đẩy mạnh hơn nữa.
“đ-… đ- chết em đi… ah… ah… ah… uh.”
Quỳnh Diệp la lên những từ thô tục. Nghe vậy Khải Minh càng làm nhanh hơn nữa. Âm thanh da thịt chạm vào nhau phát ra to hết cỡ. Bỗng hắn đưa tay bóp chặt vú nàng sau đó gồng mình phun tinh, lần này hắn phun khá nhiều, tinh dịch rỉ ra chảy dài trên đùi Quỳnh Diệp.
Khải Minh ôm Quỳnh Diệp ngồi xuống thở dốc. Hắn xoay đầu nàng lại rồi đặt lên môi nàng một nụ hôn. Lưỡi cả hai quấn quýt lấy nhau như không muốn rời. Quỳnh Diệp vội đứng dậy cuối xuống bú lấy dương vật Khải Minh như để làm sạch cho nó. Khi dương vật hắn đã teo nhỏ xuống như mất đi sức sống, Khải Minh liền đứng dậy mặc lấy quần áo rồi thoát ra ngoài bằng của thông gió của phòng tắm. Quỳnh Diệp ngồi trong bồn tắm mắt thẩn thờ nhìn theo hắn, rồi nàng đưa tay xuống âm đạo mình lấy lên một ít tinh trùng còn sót lại. Nàng đưa ngón tay vào miệng và mút.
“Ngon quá.”
…
Dưới ánh trăng mờ ảo, Khải Minh nhảy từ nóc nhà này sang nóc nhà khác. Hắn đang về căn tiểu viện kia để nghỉ ngơi, giờ mà quay lại Lệ Xuân Viện thì xa quá nên hắn đành về đó ngủ luôn.
Đến nơi chợt Khải Minh thấy một bóng dáng quen thuộc. Hắn liền la lớn lên: “Quỳnh Anh…”
Cô gái kia nghe tiếng gọi liền quay đầu lại nhìn, cùng lúc đó Khải Minh đã tiến đến trước mặt nàng và đặt lên môi nàng một nụ hôn. Tức thì hắn cảm nhận ở bụng mình đau nhức dữ dội, sau đó hắn ngay lập tức bay thẳng vào tường.
“Sao nàng lại đấm ta vậy Quỳnh… chết mẹ rồi!”
Cô nàng lúc nãy không phải là Quỳnh Anh, vì trong tối nên hắn mới nhìn nhầm. Giờ Khải Minh đã có thể nhìn rõ, trước mắt hắn là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần khác.
Tên: Huỳnh Thiên Thư.
Tuổi: 19.
Sinh lực: 60000/60000.
Hồn lực: 64969/71890.
Cảnh giới: Hồn Vương tầng 1.
Thông tin thêm: Siêu cấp thiên tài Huỳnh gia.
Thiên Thư bẻ tay rắc rắc tiến sát đến hắn, giọng tức giận nói: “Tên kia, ngươi làm gì chị hai của mình vậy.”