Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ích Địa tam trọng thiên!
Chu Hằng đã có thể ngồi thẳng, hắn hấp thụ lấy linh khí chung quanh, củng cố cảnh giới, trên mặt chớp động lên bảo tướng trang nghiêm, tay phải máu chảy đầm đìa đã sớm khỏi hẳn, da trắng như tuyết, tản ra quang thải dịu dàng, năm ngón tay thon dài có lực, bàn tay rộng rãi, có một loại cảm giác làm cho người ta nhìn liền an tâm.
Tiêu Họa Thủy cùng Lan Phi thấy tận mắt quá trình người nam nhân này đột phá Ích Địa tam trọng thiên, ai cũng kinh ngạc há to miệng, chấn kinh đến tột đỉnh.
Các nàng đã sớm biết tu vi Chu Hằng tinh tiến rất mạnh, nhưng là trực tiếp nhìn kết quả cùng nhìn thấy cả quá trình cũng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau!
Ba ngày!
Chẳng qua là ba ngày mà thôi, Chu Hằng đã từ Ích Địa nhị trọng thiên trung kỳ phá vỡ mà vào Ích Địa tam trọng thiên! Nếu như nói lực lượng tích lũy có thể nhanh chóng, lĩnh ngộ cảnh giới thì sao? Đây là một cái quá trình thông ngộ thiên địa tự nhiên, tuyệt đối không thể một lần là xong!
Nhưng lại có thiên tài, yêu nghiệt như vậy dùng sự thật rõ ràng phá vỡ truyền thuyết, sáng lập kỳ tích.
Vừa nghĩ tới có thể triền miên cùng nam nhân vĩ đại như vậy, mắt hai nàng cũng là hiện xuân sắc, hận không được lập tức đụng ngã Chu Hằng, để cho vật kia nhồi vào thân thể các nàng, như vậy mới có thể bình ổn kích tình nóng bỏng lúc này của các nàng.
Chu Hằng bất động không sợ hãi, đột phá Ích Địa tam trọng thiên hắn thấy căn bản là chuyện thuận lý thành chương, cao hứng thì cao hứng, nhưng tuyệt đối sẽ không để cho vui mừng mà quên hết tất cả.
Hắn tiếp tục luyện hóa máu rắn còn dư lại.
Lại là hai ngày sau, bụng của hắn khôi phục bình thường, mà lực lượng tích lũy cũng đạt tới Ích Địa tam trọng thiên trung kỳ!
Những máu rắn này tăng lực lượng tích lũy của hắn lên một cái tiểu cảnh giới! Nhưng hắn có đan điền gấp 80 lần Ích Địa Cảnh bình thường, nói cách khác, cái này đủ để cho tám mươi võ giả Ích Địa Cảnh bình thường đột phá một lần!
Chu Hằng mở hai mắt ra. Ba huyết mạch lực đều có tăng lên rõ ràng, nhất là Thanh Long lực đã đạt đến Thiên linh thể cửu tinh, chỉ thiếu chút nữa là có thể viên mãn!
- Chu Hằng!
Tiêu Họa Thủy chụp một cái, trên mặt đẹp hiện đầy đỏ ửng, mắt hạnh ngập nước tràn đầy vẻ mê ly, giống như đói, bao hàm u oán.
Chu Hằng nhất thời bị đụng ngã.
Tiêu Họa Thủy cưỡi ở phía trên hông của Chu Hằng, vội vàng cởi dây lưng quần của hắn, trên mặt đẹp tản ra diễm quang đỏ ửng.
Nàng đã nhịn hai ngày, dục hỏa này đã sớm không thể thu thập.
Chu Hằng nguyên còn băn khoăn Hắc Xà phía ngoài, lúc trước hắn mặc dù hút đại bộ phận máu rắn, nhưng khẳng định còn có còn dư lại.
Nhưng bị một vưu vật thiên kiều bá mị quấn trên người, hơn nữa mới vừa đột phá quả thật cao hứng, tựa hồ ăn mừng một chút cũng là nên làm.
Nghĩ như vậy, hắn cũng không có phản kháng, để mặc Tiêu Họa Thủy thả vật kia ra.
- Yên tâm, ta sẽ rất ôn nhu!
Tiêu Họa Thủy cố ý nói năng thô lỗ, hai đầu ngón tay vuốt ve vật kia, không nhịn được liền giơ cái mông màu mỡ màu mỡ lên, nuốt vật nóng bỏng kia vào.
Nơi đó đã sớm ngập nước phù sa, lập tức trượt đến chỗ sâu nhất, để cho hai người đồng thời phát ra tiếng hừ lạnh thỏa mãn.
Lan Phi thấy vậy quen mắt, rất muốn đẩy Tiêu Họa Thủy ra để thế chỗ, nhưng nàng tự biết rõ, tự biết rõ địa vị Tiêu Họa Thủy ở trong suy nghĩ của Chu Hằng xa xa cao hơn chính mình, nên làm sao dám?
Chỉ có thể đợi Tiêu Họa Thủy hưởng đầy đủ, mới đến phiên chính mình!
Dù sao lấy năng lực của thổ phỉ ác bá kia, Tiêu Họa Thủy rất nhanh sẽ thua trận!
Quả nhiên, Tiêu Họa Thủy không bao lâu đã cầu xin tha thứ, thấy Chu Hằng bước đi tới, Lan Phi vội vàng khéo léo nhếch cặp mông tuyết trắng tròn xoe lên, cũng chờ tới mức hồng thủy tràn lan.
. ..
Hành hạ hai nàng đã hơn nửa ngày, lúc này Chu Hằng mới hài lòng thu binh, lắc mình rời đi bảo tháp, hưu, hắc kiếm cảm ứng được, bắn ra từ góc nào đó, được hắn đón ở trong tay.
Ừm?
Chu Hằng khe khẽ sửng sốt, giơ hắc kiếm lên nhìn, chỉ thấy trên thân kiếm có một đạo sóng gợn lưu chuyển lên, thật giống như trong đó có máu tươi, chuyển động, tràn đầy, giống như sống lại.
Hắn xuất kiếm chém ra, một kiếm rơi xuống, chất thịt của Hắc Xà thật giống như giấy, dễ dàng bị hắn chém đứt, hiện ra bầu trời bên ngoài.
Mục!
Chu Hằng cẩn thận kiểm tra thân thể Hắc Xà, yêu thú này tự nhiên đã sớm chết rồi, nhưng thân thể lại thật giống như Đầu gỗ mục nát, bóp một cái là vỡ thành bột, đâu còn có một tia tính chất của thịt yêu thú nên có.
Hắn dùng kiếm mở toàn bộ thân thể Hắc Xà ra, chỉ thấy trong cơ thể Hắc Xà đã không có một giọt máu tươi tồn tại, không khá hơn bao nhiêu so với thi thể.
Đây là hắc kiếm làm!
Vật này vốn là có tác dụng hấp thu tinh khí sinh mệnh, đặt trong cơ thể Hắc Xà năm ngày hẳn là hút chết yêu thú đang sống này, mặc dù vốn là đã chết chín thành!
Chu Hằng cất hắc kiếm vào trong cơ thể, nhưng lần này hắc kiếm cũng không đưa lực lượng cho hắn, không hề có động tĩnh gì.
Thờì gian quá dài sao?
Chu Hằng suy nghĩ một chút, cũng không có để ở trong lòng, nhưng hắc kiếm chặt đứt, cũng có theo đuổi bản năng "Tự mình khép lại", nếu chủ nhân không lấy lực lượng trong đó, như vậy nó sẽ tự tiêu hóa.
Năm ngày thời gian, đủ lâu, không biết bốn người Triệu gia lão tổ đến đâu rồi?
Chu Hằng phấn khởi tiến lên, với thu hoạch trước mắt mà nói, chuyến đi này của hắn không tệ, bất quá nếu là có thể có thu hoạch lớn hơn, hắn tự nhiên cũng sẽ không từ chối.
Đi lên dọc theo thang lầu, hắn tiến vào tầng thứ ba.
Lại là một cái không gian thật lớn, nhưng cũng không có lớn như Dược Viên, liếc mắt một cái vẫn là có thể xem tới được đỉnh, đây là một cái quảng trường, vô số tượng người kim loại đứng đầy ở đó.
Mấy hàng người kim loại ở đầu đã bị đánh ngã trên mặt đất, nhưng số còn lại là đứng sừng sững, bốn người Triệu gia lão tổ đang đứng ở gần cửa vào, trên mặt có thần sắc gấp rút khó nén nổi.
Cảm ứng được Chu Hằng đến, bốn vị lão tổ đồng thời nhìn sang phía hắn, đều là đằng đằng sát khí.
- Chết!!
Triệu gia lão tổ cùng Lỗ gia lão tổ liên thủ đập ra, bốn linh lực tạo thành bàn tay to cuồn cuộn mãnh liệt, hung hăng đè ép về phía hắn.
Hoa sen tám màu hiện, Cửu U Băng Thiên Quyết ra!
Thấy Chu Hằng lại muốn chọi cứng hai đại lão tổ Khai Thiên Cảnh, Nhâm gia lão tổ, Trương gia lão tổ cũng là lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhưng người còn lại là cười lạnh, bọn họ đều có hậu bối chết trong tay Chu Hằng, tự nhiên cực kỳ vui lòng thấy Chu Hằng vẫn lạc.
Ầm! Ầm! Ầm!
Ba người liều mạng, lực lượng kinh khủng nhất thời tràn đầy, nhưng không gian nơi này cũng là cực kỳ ổn định, lực lượng ba động cấp Khai Thiên Cảnh không ngờ không có làm nơi này nổ tung.
Thân hình Chu Hằng run rẩy dữ dội, liền lùi lại bảy bước, bên khóe miệng có một đạo máu tươi tràn ra.
Lấy tu vi Ích Địa tam trọng thiên đối chiến hai đại lão tổ Khai Thiên tam trọng thiên, há có thể không bị thương? Nếu dổi thành Ích Địa tam trọng thiên khác sớm đã bị bóp thành bầm thây!
Hí!!
Thấy Chu Hằng chẳng qua là bị một chút vết thương nhỏ, tứ đại lão tổ Khai Thiên Cảnh đồng thời lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Lúc trước mặc dù Chu Hằng đùa bỡn bọn hắn, đó bất quá là bởi vì tiểu tử này thân pháp kỳ khoái! Nhưng hiện tại . . . Lực lượng của tiểu tử này không ngờ miễn cưỡng đạt đến cấp Khai Thiên Cảnh, đây cũng quá làm cho không người nào có thể đón nhận!
Thật là yêu quái a!
Bốn người tám đôi mắt ai cũng nhìn chằm chằm Chu Hằng, tựa hồ muốn nhìn ra đến tột cùng từ trên người của hắn.
- Ích Địa tam trọng thiên!
- Làm sao có thể? Năm ngày trước còn chỉ là Ích Địa nhị trọng thiên!
- Ở Dược Viên có được kỳ ngộ gì sao?
- Đáng chết, loại kỳ duyên nghịch thiên này không ngờ để cho tiểu tử này đụng phải!
Bốn người trao đổi lẫn nhau, mỗi một người đều là vô cùng ghen tỵ. Rõ ràng bọn họ tiến vào Dược Viên còn sớm hơn so sánh với Chu Hằng, nhưng lợi ích lại chỉ mình Chu Hằng nhận được, mà bọn họ lại giằng co vô ích ở chỗ này năm ngày, người nào trong lòng sẽ thấy thoải mái?
Chu Hằng lau máu tươi ở khóe miệng, trong lòng âm thầm thở dài, chiến lực bây giờ của hắn đã đủ tư cách chính diện đối kháng cùng Khai Thiên nhất trọng thiên, nhưng bốn người trước mặt này đều là Khai Thiên tam trọng thiên!
Đại cảnh giới áp chế thật không phải nói chơi.
Cửa ải này nhảy qua không dễ, nhưng một khi nhảy tới chính là tăng lên về chất!
- Muốn đánh nhau ư,, phụng bồi đến cùng!
Chu Hằng hắng giọng nói, hắn quả thật có sức mạnh như vậy.
Tứ đại lão tổ Khai Thiên Cảnh hai mặt nhìn nhau, cũng có loại biệt khuất không nói ra được, nhưng nghĩ tới tốc độ nhanh vô cùng kia của Chu Hằng, bọn họ có thể có biện pháp gì.
Chiến? Chiến đến sang năm cũng không thể có kết quả!
Bọn họ không phải là không có tuyệt chiêu, nhưng không có một người nào nguyện ý dùng đến vào lúc này, đây là muốn đợi đến lúc truyền thừa Linh Hải Cảnh xuất hiện mới có thể xuất ra.
- Hừ!
Bọn họ đều là hừ lạnh một tiếng, chấp nhận Chu Hằng có tư cách ngồi ngang hàng cùng bọn họ.
Thế giới của võ giả chính là như vậy, thực lực quyết định hết thảy!
Chu Hằng cười nhạt một tiếng, không để thái độ của bốn người ở trong lòng chút nào, ánh mắt chẳng qua là nhìn tượng kim loại trên quảng trường này. Hắn có thể khẳng định, chính là những đồ này ngăn trở bước chân tiến tới của tứ đại Khai Thiên Cảnh.
Những vật chết này lợi hại như vậy sao?
Hắn không có dễ dàng xuất động, mà là nhìn về phía bốn người Triệu gia lão tổ, bọn họ cũng nghiên cứu năm ngày, nhất định là có chút ít ý tưởng, dù sao đều đã là lão gia sống mấy trăm năm.
- Các vị, chúng ta xông một lần nữa!
Nhâm gia lão tổ sâu kín nói.
- Tiểu tử, mỗi người dùng hết sức, liên thủ hợp tác, như thế nào?
Triệu gia lão tổ trầm mặt nói với Chu Hằng.
Mặc dù bọn họ 100 lần không muốn hợp tác cùng Chu Hằng, nhưng bọn họ đã ở đây năm ngày, vẫn không có hy vọng thông qua, vì vậy cũng chỉ có thể nắm lỗ mũi tìm Chu Hằng hợp tác, dù sao nhiều người sẽ nhiều hơn một phần lực lượng, Chu Hằng đã có tư cách như vậy.
- Trước tiên nói một chút về nơi này có cái gì khó?
Chu Hằng hỏi.
- Một khi tiến vào quảng trường, những tượng kim loại này cũng sẽ tự động vận chuyển, càng là chỗ sâu, uy lực của tượng kim loại này càng lớn, cuối cùng đạt tới chiến lực Sơn Hà Cảnh!
Trương gia lão tổ hồi đáp.
- Trong quảng trường có trọng lực cực mạnh, căn bản không thể nhảy cao, chỉ có thể xông vào!
Nhâm gia lão tổ tiếp lời nói, tuổi chân thật của nàng mặc dù không rõ, nhưng phong tình của người đẹp hết thời cũng là mười phần.
- Chúng ta nhiều nhất chỉ xông qua khoảng cách ba phần tư, nhưng tượng kim loại Sơn Hà Cảnh căn bản không thể địch lại được!
Chu Hằng gật đầu, nói:
- Vậy thử trước!
Năm người liên thủ về phía trước, nhưng mỗi người cũng giữ vững một khoảng cách cùng người khác, người nào cũng không thể yên lòng giao sau lưng của mình cho người khác.