Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Mặc Thủy Vô Lưu, Sec
Ta hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy trên bia mộ có khắc chữ “ Stan Fig ”. Chẳng lẽ ta thật sự hiểu lầm Melinda ?
Bởi vì lần trước nàng lừa gạt ta, trong lòng ta luôn cảm thấy nàng có vấn đề, chỉ cần nàng nói gì thì phản ứng đầu tiên của ta là nghi ngờ. Nhưng là lần này chứng cớ ngay tại trước mắt ta, ta không tin cũng không được.
Tuy nhiên không biết vì sao, nghi ngờ trong lòng ta vẫn chưa được xóa bỏ.
Sau, ta đứng ở một bên yên lặng xem những binh lính khác mai tang Iermu cùng Nico. Cho đến tận khi bia mộ của bọn họ được lập xong, ta mới rời đi. Bia mộ thật đơn sơ, chỉ khắc lại tính danh của bọn họ.
Nico. Oldman.
Iermu. Holt Sharansky
Cứ như vậy, kết thúc cả đời.
Vào đêm, Levi cũng trở về nghỉ ngơi. Ta trở về một mình, mở cửa phòng ra, lại phát hiện Hanji ngồi ở trong phòng chờ ta.
Ta ngẩn người. Hanji sau khi nhìn đến ta khuôn mặt biểu lộ sự nhu hòa:“Petra, thật sự là vất vả cho ngươi.”
Ta rũ mắt xuống, nhẹ nhàng “Ưm” một tiếng.
Ta đứng ở cửa nửa ngày không nói chuyện. Hanji cũng không có ý đánh vỡ sự im lặng.
Một lát sau, Hanji đứng lên, nhẹ nhàng kéo lấy cánh tay ta, nói:“Petra, ta biết ngươi trải qua một hồi ác chiến, lại mất đi chiến hữu thân thiết nhất, trong lòng nhất định rất khó chịu, nhưng là ngươi nhất định phải phấn chấn lên. Ngày mai chúng ta có thể đuổi tới rừng khổng lồ , công tác lấy nhựa cây còn cần sự trợ giúp của ngươi.”
Ta im lặng gật đầu:“Uhm, điều này ta biết.”
Hanji lo lắng nhìn ta:“Ta thấy tinh thần ngươi không tốt lắm, nhưng là sáng mai chúng ta sẽ xuất phát, cần phải thông báo cho ngươi một vài kế hoạch hành động. Nếu hiện tại không nói thì ngày mai không có cơ hội. Cho nên……”
“Ta không có gì vấn đề.” Ta hiểu được ý tứ của Hanji. Đại cục trước mắt, cảm tình cùng sinh tử của cá nhân đều là việc nhỏ. Không chỉ Nico cùng Iermu, chúng ta đều giống nhau. Ta, Hanji, Levi, thậm chí là đội trưởng.
Lời của Hanji bị ta ngắt, nàng cũng không tiếp tục nói. Trầm mặc một lát, nàng vỗ vỗ bờ vai ta, sau đó đi trở về bên cạnh bàn, mở ra một tấm bản đồ rất lớn, đưa qua cho ta xem.
Đó là bản vẽ rừng khổng lồ và địa hình phụ cận.
“Dựa theo hành trình lúc trước, chúng ta sẽ tiến vào từ mũi phía nam của con đường. Đi qua rừng khổng lồ ước chừng mất nửa giờ, nhưng lần này chúng ta cần lấy nhựa cây, nhất định phải dừng lại trong rừng rậm một thời gian.” Tay Hanji xẹt qua lộ tuyến đã định trước, thấy ta gật đầu mới tiếp tục nói:“Khu rừng này là một trong những địa hình thích hợp nhất đối với việc sử dụng trang bị lập thể cơ động, trong hoàn cảnh bình thường gặp được titan cũng sẽ không có quá lớn vấn đề. Hơn nữa, loại cây có thể lấy ra nhựa cây trong rừng khổng lồ cũng nhiều, lần này chúng ta thu thập nhựa cây có thể ở nơi tương đối cao, như vậy cũng càng an toàn hơn.”
Ta nghe xong kế hoạch của Hanji, không có vấn đề gì.
“Địa điểm chúng ta dự định dừng lại thu thập nhựa cây là ở nơi này.” Hanji chỉ vào một đường trên bản đồ, ở nơi đó có một chữ “×” đánh dấu hồng.
“Đường vào rừng khổng lồ tương đối rộng, ngay cả titan 15 m đều có thể đi qua, cho nên đại hình titan sẽ thường lui tới ở nơi đó, cái đường kia đến nay cũng vẫn như cũ có thể sử dụng. Nếu ngay tại đường thu thập nhựa cây thì có chút nguy hiểm. Nhưng là càng đi vào trong thì cây cối càng dày đặc, ngựa rất khó tiến vào, gặp được titan loại nhỏ ở nơi đó cũng sẽ rất phiền toái. Địa phương mà chúng ta hiện tại lựa chọn mật độ vừa khéo, đại hình titan đều rất khó tiến vào, cho dù đi vào được cũng hoạt động không tiện, mà ngựa hoạt động vẫn khá thoải mái. Như vậy sau khi thu thập tốt nhựa cây, chúng ta có thể trực tiếp lên ngựa rời đi.” Hanji mở ra một quyển sổ ghi lại số liệu điều tra của lần viễn chinh trước cho ta xem, mặt trên đánh dấu rõ ràng thông tin về khu vực xung quanh rừng khổng lồ.
“Thu thập đủ nhựa cây phỏng chừng cần thời gian nửa ngày. Trước đây, binh đoàn trinh sát tiến hành viễn chinh ngoài thành sẽ không phái ra nhiều người như vậy, nhưng là lần này cơ hồ toàn bộ binh đoàn đều xuất động để chuẩn bị cho bước tiếp theo.” Biểu cảm Hanji có chút ngưng trọng.“Sau khi thu thập tốt nhựa cây, binh đoàn chúng ta chia làm hai đường. Trong đó một đường dựa theo kế hoạch dự định tiếp tục viễn chinh, một đường khác đưa nhựa cây trở về. Tiếp tục viễn chinh là đội trưởng cùng phân đội trưởng Mike mang đội, hộ tống nhựa cây là ta cùng Levi chỉ huy.” Nói tới đây, Hanji liếc mắt nhìn ta một cái:“Petra, ngươi đến lúc đó định tiếp tục viễn chinh hay là quay lại?”
Ta thấp giọng trả lời:“Ta liền cùng các ngươi cùng nhau đưa nhựa cây trở về đi.” Ta luôn luôn đem chuyện có liên quan đến đạn pháo trở thành trách nhiệm của bản thân, huống chi lần viễn chinh ngoài thành này mới một ngày ta liền trải qua nhiều việc như vậy, mặc kệ là thân thể vẫn là tâm, cũng không nghĩ lại tiếp tục .
“Ân, ta cũng nghĩ vậy, cho nên đã đem ngươi tiến vào tổ của chúng ta.” Hanji gật gật đầu, vẻ mặt có chút cổ quái,“Hơn nữa lúc trước đội trưởng nói, ngươi hiện tại dưới sự giám thị của Levi, cho nên cho dù ta không có nói trước đem ngươi sắp xếp, ngươi cũng không có sự lựa chọn.”
Ta nhất thời có chút buồn bực.
“Ai nha, kỳ thật không có gì .” Hanji nhức đầu, cười nói:“Kỳ thật đội trưởng rất chú ý ngươi . Hắn để Levi giám thị ngươi, trên thực tế là ở bảo vệ ngươi…… Ân, chính là bảo vệ ngươi , ý tứ bảo vệ nhiều hơn ý tứ giám thị. Ai kêu ngươi đột nhiên chạy đi giết titan a.”
“Ta biết đến a. Hơn nữa hiện tại mặc kệ thế nào đều phục tùng theo quyết định của đội trưởng đi.” Kỳ thật nguyên nhân lần giám thị này là do ta cùng Nico trộm đi ra ngoài a.
“……” Ta có chút bất lực với loại thần kinh thô như Hanji. Sau khi nghĩ lại, ta hỏi:“Hanji, ta muốn biết một việc…… Melinda ở tổ nào?”
“Ôi? Con bé lần trước theo đuổi ngươi?” Hanji ngẩn người, mở ra bản ghi chú trong tay tra xét,“Là ở tổ đội trưởng…… Có vấn đề gì sao?”
Ta do dự một chút, vẫn nói ra lời:“Có thể hay không đem nàng…… tiến vào tổ của chúng ta?”
“Vì sao a?” Hanji trên mặt biểu cảm thật vi diệu,“Chẳng lẽ ngươi vẫn còn dư tình với nàng? Nga ta đã biết ngươi nhất định là tưởng tác hợp nàng cùng Levi! Không được, ta quay đầu phải đem chuyện này nói cho Levi a, thật sự là Aha ha ha……”
“Không phải ! Ai muốn tác hợp nàng cùng Levi a!” Ta nhịn không được lớn tiếng phản bác, sau khi nói xong mới cảm thấy có chút không thích hợp.
Hanji chớp chớp mắt nhìn ta:“A? Vậy ngươi làm gì kích động như vậy a, đem nàng điều lại làm gì…… Chẳng lẽ ngươi thật sự với nàng……”
Ta lắc đầu mạnh.
Hanji không hiểu nói:“Vậy ngươi đến cùng là vì sao muốn điều nàng lại a?”
Ta nhất thời thật ưu thương. Ta mới không cần đội cái mũ “Người bị theo đuổi sau khi bị đá vẫn vui vẻ thích đối phương” . Nói đến cùng ta cảm thấy Melinda thật khả nghi, hoàn toàn đoán không ra nàng muốn làm gì. Nhưng hiện tại lại không có chứng cớ, bảo ta giải thích thế nào với Hanji đây.
Ta túm quần áo rối rắm thật lâu, sau đó thật kiên định ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Hanji.
Hanji thật chờ mong nhìn ta, nếu nàng là con mèo lời nói phỏng chừng lỗ tai đã dựng thẳng lên cao từ lâu rồi.
Ta khụ khụ vài cái, sau đó dũng cảm mở miệng:“Không vì sao.”
Hanji bỗng chốc ngã xuống từ ghế tựa.
Sáng sớm ngày thứ hai tuyên bố kế hoạch thu thập nhựa cây ở rừng khổng lồ. Hanji vẫn đưa Melinda vào tổ đưa nhựa cây trở lại.
Lúc tôi đến nơi tập hợp đã hơi muộn. Thật khó để mặc vào dây lưng mà vẫn tránh đi các vết thương, cứ như vậy liền tiêu phí rất nhiều thời gian. Tuy nhiên thật trùng hợp là, lúc ta đi qua liền nhìn đến Melinda đứng cuối hàng ngũ.
Ta yên lặng đi qua chào hỏi nàng:“Buổi sáng tốt lành.”
“A…… Buổi sáng tốt lành ~” Melinda nhìn thấy là ta, khuôn mặt hiện ra nụ cười ngọt ngào.
Ta liền đứng ở bên cạnh nàng nghe đội trưởng tuyên bố kế hoạch.
“Cái này…… Petra học tỷ?” Ta đang nghe, Melinda bỗng nhiên vươn tay quơ quơ trước mặt ta.
Ta quay đầu:“Chuyện gì?”
“Cái kia…… Ta biết ngươi hiện tại bị binh trưởng Levi giám thị, cho nên có rất nhiều cơ hội tiếp xúc cùng binh trưởng. Ta a, nhất định sẽ nỗ lực hơn.” Rõ ràng tươi cười thật ngọt, lời nói ra lại mang ý tứ hàm xúc châm biếm.
“Nga.” Ta thật thong dong trả lời. Nguyên bản muốn nói tùy tiện ngươi, ta căn bản không cần, nhưng là nói như vậy chỉ sợ lại đâm phải trái tim thủy tinh của nàng. Suy nghĩ một chút vẫn là dùng phương thức tương đối uyển chuyển đi.
Melinda thấy ta mất mặt, liền không nói nữa.
Kế hoạch đội trưởng ta sớm nghe Hanji nói qua, hiện tại liền cúi đầu nhìn đôi giày.
Ánh mắt thoáng nhìn sang trái
Trên gót giày của Melinda…… Dính rêu xanh tươi mới.
Loại rêu xanh này chỉ sinh trưởng tại nơi không có cây cói, trong doanh địa cũng không có. Mà xem rêu xanh này thật tươi mới, không có khả năng là dính vào từ giữa trưa ngày hôm qua .
Suy tính thời gian một chút…… Nhiều nhất mười hay mười hai giờ. Đại khái chính là sau khi ta cùng Levi gặp nàng
Cẩn thận nhìn nhìn lại, giày nàng phần sau còn có bùn đất khá tươi mới. Tuy rằng so ra kém độ ẩm không khí 95 trên phần trăm của các khu rừng nhiệt đới, nhưng gần doanh địa, độ ẩm không khí tương đối cao, do đó, đi bộ đường dài trong rừng cũng rất dễ văng bùn.
Melinda giày mặt trái có dấu vết bị lau qua, bùn còn lại một số cũng đã được lau sạch một nửa. Nhưng trong rừng rậm đất đỏ cằn cỗi, giày đen tương phản màu sắc vẫn là có chút chênh lệch. Khoảng cách giữa ta và nàng khá gần, vừa khéo khiến cho ta phát hiện điều này.
Nói như vậy, nàng sau khi tách ra khỏi ta cùng Levi, lại một mình rời đi doanh địa chạy vào rừng rậm, hơn nữa không sử dụng trang bị lập thể cơ động, có lẽ là sợ hãi gas tiêu hao quá nhiều, cần bổ sung khiến người khác nghi ngờ. Chờ sau khi trở về, nàng phải chà lau giày, nhưng ở đêm khuya nếu đốt đèn thật dễ dàng khiến cho người khác chú ý. Cho nên ở tình huống không đủ ánh sáng, giày của Melinda chưa được lau hết bùn đất.
Đến cùng là cái gì khiến nàng mạo hiểm nguy hiểm đi bộ tiến vào rừng rậm thường có titan lui tới đâu?
Chẳng lẽ là bia mộ kia có vấn đề? Có cần quay lại nơi đó kiểm tra không đây?
Ta lắc đầu, từ bỏ ý định này. Ngày hôm qua ta cùng Levi rõ ràng cẩn thận kiểm tra rồi kia một mảnh mồ, cũng không có phát hiện cái gì không tầm thường địa phương. Lúc đó không có tìm được, cách một buổi tối, hiện tại càng không thể tìm được. Huống hồ lập tức sẽ xuất phát, cũng không có thời gian để ta cẩn thận nhìn lại.
Đội trưởng nói ra kế hoạch một cách đơn giản. Chúng ta rất nhanh liền làm tốt chuẩn bị xuất phát.
Rêu xanh cùng bùn đất trên giày của Melinda vốn không rõ ràng, lại do sự ma sát khi đi nên đã rơi hết xuống.
Vị trí của cánh phải có chút thay đổi. Vị trí của Nico ban đầu bây giờ được Levi thay thế. Nói là người giám hộ, thật sự là giám sát chặt chẽ
Thật lâu sau khi xuất phát ta cũng chưa nói gì, mà Levi lại cũng không phải nói người nói nhiều. Vì thế dọc theo đường đi trừ bỏ im lặng vẫn là im lặng.
Ngay tại ta lúc ta cho rằng trạng thái này sẽ kéo dài đến khi đến rừng khổng lồ, Levi ngoài dự đoán mọi người mở miệng .
“Petra, ngươi có biết làm thế nào rồi chứ?” Hắn nói.
Trong nháy mắt, ta sửng sốt một chút. Ta cho rằng hắn sẽ không nói cái gì, cho dù muốn nói cũng sẽ dùng toilet vệ sinh nam làm lời dạo đầu…… ( >.< )
Vì thế ta hoảng hốt trả lời:“Làm thế nào là làm thế nào, ngươi đang nói làm thế nào a?”
Levi có chút không kiên nhẫn:“Vô nghĩa, đương nhiên là chỉ làm thế nào để thu thập nhựa cây.”
“Ôi……” Ta nhất thời phiền não. Bị Levi nhắc tới tỉnh ta mới phát hiện Hanji ngày hôm qua cái gì đều nói, chính là chưa nói thế nào thu thập nhựa cây. Buổi sáng đội trưởng có nói, nhưng là khi đó ta đang nghiên cứu giày của Melinda , hoàn toàn…… Không…… Nghe…… Đến……
Biểu cảm Levi trở nên không kiên nhẫn:“Vừa mới đội trưởng nói, ngươi phân tâm đúng không?” Giống như hắn đã sớm đoán được.
Ta ngẩn người, cảm thấy càng thêm phiền não. Đã sớm biết đến, vì sao không nói sớm a, một đoạn thời gian dài như vậy cũng không thèm nói gì, hắn đùa sao?
“Thấy cái kia sao?” Levi chỉ chỉ thứ mà mấy con ngựa đang lôi kéo đằng sau. Ta liền theo lời nhìn:“Ân.”
“Cái kia chính là dùng để đựng nhựa cây.” Levi giải thích,“Đợi đến rừng khổng lồ, chúng ta sẽ phát thùng và ống dẫn. Ngươi phải dùng lưỡi dao cắt dọc theo kết cấu cây, sau đó dùng ống dẫn để nhựa cây chảy vào trong thùng, cuối cùng cho hết vào trong lọ.”
“Nga……” Ta yên lặng nhìn lọ đựng nhựa cây. Lúc trước nhìn thấy, có vẻ như chúng được làm bằng kim loại.
Mấy cái lọ này mang theo vài cái, còn theo lời Hanji, cứ theo cách này cần nửa ngày để bình đầy.
Ta đang phiền muộn, Levi lại dặn một câu:“Lúc thu thập nhựa cây phải hành động cùng ta.”
“Ân.” Ta gật gật đầu.
Đúng lúc này, một khuôn mặt to bự mắc kẹt trên cửa khu nhà bỏ hoang.
“Là titan!” Binh lính ào ào kêu lên.
Mặt titan rất gần với một bữ binh, nó hé miệng đang muốn cắn xuống một cái. Lúc này không biết người nào hô một tiếng “ Binh trưởng Levi”, ta cảm thấy hoa mắt, bên cạnh lập tức đã không có bóng người.
Trong khoảnh khắc nguy hiểm ấy, Levi nhanh chóng phi tới, đè lại trán titan, chân còn có dư lực đá vào con ngựa cái. Con ngựa kêu một tiếng dài, nhảy mạnh ra khỏi đường. Nữ binh kia coi như thoát khỏi nguy hiểm.
Đúng lúc này, Levi giữ bàn tay trên trán titan, thân thể mượn lực bay lên, ở không trung nhắm ngay gáy của titan mà đâm. Đầu titan bỗng chốc liền rơi xuống. Hai chân Levi đạp trên tường, vững vàng bay trở lại mặt đất. Hắn lưu loát cho đao vào vỏ, cau mày nhìn tay trái vừa đụng vào trán titan.
Ta theo bản năng lấy ra khăn giấy đưa qua.
Levi liền tiếp nhận, dùng sức chà bàn tay.
Ta có chút sững sờ.
Từ sau khi bị Levi chỉ điểm, lòng kính sợ của ta với hắn giảm đi một chút. Trước kia luôn nghĩ chính mình giải quyết sự tình, hiện tại cũng bắt đầu có chút ỷ lại hắn, tựa như binh lính khác hoàn toàn dựa vào hắn mà tồn tại. Mà tất cả những thay đổi này, chỉ xảy ra trong vòng hai ngày.
Mà đối với sự ỷ lại của người khác, Levi luôn nhận toàn bộ, có lẽ ngay chính hắn cũng cảm thấy là đương nhiên.
Người mà hắn cần bảo vệ nhiều lắm. Cứ như vậy, sẽ không vất vả, không mệt nhọc sao?
Nếu hắn cần…… Người hắn có thể dựa vào, lại có ai đâu?