Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Mặc Thủy Vô Lưu, BongbongGemini
Theo việc thi thể của titan rơi xuống, ta đã quên mất sự tồn tại của chính mình, hóa thành một cỗ máy móc chỉ biết chém giết. Những thanh âm đao cắt thịt cùng tiếng thét của titan đánh sâu vào màng tai ta. Ta không biết chính mình chém bao nhiêu đao, không nhớ chính mình đã giết chết bao nhiêu titan, thậm chí còn không muốn lại đi đâm vào gáy titan.
Quần áo trên người đã tràn đầy máu. Thật bẩn, thật sự rất bẩn. Khát vọng với máu cùng sự chán ghét đan xen vào nhau, lòng ta bỗng trào lên một cảm giác khác thường.
Đao lại gãy. Ta lấy từ trong túi đao ra hai thanh.
Sau lưng bỗng truyền đến tiếng rít vô cùng dị thường. Ta theo bản năng huy đao lại.
Nhìn thấy một thứ gì đó theo tiếng gào thét đang bay đến! Là tảng đá! Một khối đá to lớn đang hướng về phía ta.
Dùng dao nhỏ thì không thể ngăn trở được. Ta vội vàng hướng ra phía phải, né đi cái tảng đá kia. Tảng đá lướt qua người ta rồi tiếp tục bay, trực tiếp đánh rơi đầu của titan.
Ta thầm cảm thấy thật may mắn, lại không dự đoán được rằng cơ thể của mình không thể chịu được cường độ chiến đấu cao như vậy, bắp chân bắt đầu rút gân. Chân bỗng trượt, thân thể rơi thẳng xuống triền núi.
Sau khi ngã xuống, ta quay đầu lại nhìn về phía tảng đá.
Lại mơ hồ thấy được một con thú rậm rạp khổng lồ đứng ở xa xa trên sườn núi.
Đầu bỗng va chạm mạnh. Trước mắt ta bỗng tối sầm lại, mất đi ý thức.
Trái tim ta bỗng hoảng loạn, mắt đột ngột mở ra.
Đây….. là giấc mộng, là cảnh tượng mà thân thể Petra luôn kháng cự. Cảnh tượng cuối mà Petra trải qua, sau thời gian lâu như vậy lại trở thành mộng tưởng.
Vì sao…… Lúc trước có cố gắng thế nào để nhớ lại cũng đều chỉ thấy những huyễn cảnh mơ hồ, mà hiện tại lại nhớ được chân thực như vậy?
Ta xoa xoa cái trán.
Đây tựa hồ không phải dấu hiệu tốt!.
“ Petra ~”
“……”
“ Petra Petra, Petra ~ ”
Đây chẳng lẽ là gọi hồn trong truyền thuyết sao??? Ta bất đắc dĩ mở ra cửa sổ phòng ngủ, từ lầu hai nhìn xuống.
“ Này! Ta ở trong này!”
Quả nhiên là Hanji!
Bởi vì vậy mà ngày nghỉ thứ hai của ta cũng bị Hanji lấy đi.
Kỳ thật…… cũng không có biện pháp giải quyết chuyện này a. Nếu không cùng nàng đi thì theo sự tình này, hẳn nàng sẽ ầm ĩ khiến cha mẹ phải khuyên bảo nàng đi làm thí nghiệm khoa học….. Ta không thể mạo hiểm như vậy, lão nhân gia trái tim không tốt…..
“ Đêm qua ta làm thí nghiệm suốt đêm nga~” Nhìn qua bộ dáng Hanji quả thật giống như là một đêm không ngủ, quần áo vẫn là bộ ngày hôm qua, hôm kia, ánh mắt màu lá cọ pha chút mỏi mệt, nhưng vẫn thật chói lọi.
“ Vậy….. có tiến triển gì không?” Ta cẩn thật hỏi, hơi chút dùng sức cố gắng rút ra cánh tay mà nàng đang gắt gao cầm.
“ Ai nha…… Còn chưa phát hiện được tài liệu thích hợp.” Hanji hoàn toàn không phát hiện thân hình nhỏ bé của ta đang cố gắng giãy dụa, tuyệt vọng. “ Tuy nhiên, ta đã kiểm tra mấy chục loại giao thể hiện có nga~ ít nhất qua kiểm nghiệm có thể bài trừ cho nên làm việc cả đêm qua thực đáng giá a~”
“ A…… Thật sự là vất vả, Hanji tiền bối.”
“ Aizz, tiền bối cái gì mà tiền bối, khách khí quá! Về sau bảo ta là Hanji là được!”
Hanji nhìn thật thoải mái: “ Thật ra cũng có chút vất vả nhưng, nghĩ đến có thể nghiên cứu rồi chế tạo thành công thì thật vui vẻ. Hôm nay có Petra hỗ trợ, nhất định sẽ có tiến triển hơn nữa.” Hanji đột nhiên dừng bước chân nhìn ta, thấu kính hơi lóe ra ánh sáng làm ta hoài nghi là mắt kính của nàng có phải là chất liệu kính tương lai không. “ Để sau ta mời ngươi ăn kem!”
“ Ôi? Thật sự được ư?” Ta nhất thời cảm thấy hơi chờ mong. Trên thế giới này, phần lớn đất liền bị titan chiếm cứ, địa bàn sinh tồn của con người quả thật rất nhỏ. Địa bàn nhỏ như vậy mà muốn nuôi sống nhiều người như vậy, vật tư luôn luôn rất khan hiếm. Mấy loại như kem, chỉ có kẻ có tiền cùng quan viên cao cấp mới có thể ăn được.
“ Được a! A, quên nói, không chỉ cái tên chết tiệt Levi kia mà ta cũng được thăng làm binh đoàn trinh sát phân đội trưởng nga! Không chỉ thuận lợi cho việc nghiên cứu mà bây giờ muốn ăn kem cũng có thể a~” Có vẻ như Hanji cũng chưa ăn qua kem, bộ dáng chờ mong.
“ Thật sự chúc mừng a!” Ta nhịn không được nở nụ cười. Bộ dáng này của Hanji mới thật đáng yêu làm sao!
Mới là lạ! Vừa vào phòng thí nghiệm ta liền ngẩn người! Phòng thí nghiệm ngày hôm qua còn sạch sẽ mà hôm nay đã đầy ắp chai lọ! Quá nhiều, kể cả việc đi vào trong cũng thật khó khăn!
“ Một đống này là giao thể thí nghiệm ngày hôm qua. Tuy rằng cơ hội sử dụng không lớn nhưng mỗi loại ta vẫn dành ra một ít.” Hanji chỉ vào những ống nghiệm trên giá nói.
“ Nga……..” Ta theo bản năng gật gật đầu.
“ Còn về phần này……… đây là nhiệm vụ hôm nay cần hoàn thành.” Hanji chỉ cho ta mấy trăm bình thủy tinh, ống nghiệm cùng dụng cụ trên bàn. “ Đây là giao thể hiện có, cũng có những loại nguyên liệu có thể dùng để hợp thành giao thể.”
Ta nhìn giao thể, cảm giác cả người đều muốn bị giao thể hóa.
“ Phương pháp thí nghiệm ta đã giúp ngươi lập kế hoạch tốt lắm nga~ cho nên ngươi chỉ cần dựa theo tư liệu mà ta viết giúp ta tìm được dược phẩm rồi theo quy định lượng chất cần đổ ra là xong….” Hanji xoa đầu, lại nói thêm một câu. “ Đúng rồi, còn có tẩy trừ cùng ghi lại số liệu.”
Ai za……. Ta có thể làm bộ không nghe đến được không?
Trên thực tế, ta vẫn ngoan ngoãn cùng Hanji làm thí nghiệm. Nói đến cùng thì dụng cụ ở phòng thí nghiệm cũng thật đầy đủ. Nhiệm vụ mà Hanji giao cho ta lại tương đối đơn giản, chỉ cần cẩn thận một chút sẽ không khó làm.
Bận cả một buổi sáng, sau khi ăn xong cơm trưa, Hanji rốt cục thực hiện lời hứa hẹn của nàng – mang ta đi ăn kem.
Trước kia ta thật sự rất thích ăn kem nhưng là, từ khi đến nơi này cũng chưa ăn qua.
Cho nên khi Hanji cầm hai cây kem đi ra, ta bỗng ngây ngẩn cả người.
Kem nơi này có chút đơn giản quá, chỉ có một vỏ ốc cùng một chút kem bên trong. Nhưng thời điểm nhìn thấy nó, trong lòng ta vẫn trào lên một cảm giác khó nói.
Ta cùng những nhân vật chính trong sách xuyên không mà ta thường xem bất đồng, không có đặc biệt nhớ nhà, không sống chết đòi trở về. Tuy rằng theo thời đại này ta thấy mình không có khả năng lại trở về và mấy ngày liền chiến đấu cùng hành quân khiến ta chưa suy nghĩ qua. Tuy nhiên, đối với vùng đất xa lạ này, ta vẫn thật bình thản mà sống.
Hiện tại nhìn đến kem, tuy rằng không giống kem mà ngày trước mình vẫn hay ăn nhưng trong nháy mắt, có cái gì đó đập vào ngực ta, trái tim dâng lên cảm giác đau nhức.
Trong lúc bất tri bất giác, nước mắt cứ chảy xuống.
Hanji vốn vui vẻ ăn, thấy ta lau nước mắt, có chút giật mình: “ Petra….. Ngươi làm sao vậy? Vừa rồi ăn lạnh bụng sao?”
“ Không phải….” Ta bận rộn cúi đầu lau nước mắt. Không thể nói rõ là bi thương nhưng nước mắt cứ như vậy rơi xuống.
Ta lau nước mắt nên không có chú ý đến phía trước, lại đụng phải một người.
“ A….. Có sao không…..”
Vân vân và vân vân! Chờ chút! Đây là cảnh tệ nhất! Nhất định là như vậy! Người ta đụng vào tại sao lại có thể là Levi!!!
Hơn nữa kem mà ta cầm trong tay lại còn rơi vào quần áo hắn a a a a!!!!
Sau đó mặt hắn đen lại nhìn ta a a a!
Hắn có bệnh khiết phích! Ta đang tìm chết a!
Mà tựa hồ chiều cao của hắn và ta không sai biệt lắm……. Đợi chút! Hiện tại không phải là thời điểm so chiều cao!! @@ Đây không phải vấn đề chính a!
“ Thật sự rất xin lỗi!!” Ta nhanh chóng cúi đầu.
“……” Levi tựa hồ muốn mở miệng.
“ Tiền bối Levi, ta nhất định giúp ngươi giặt sạch!” Ta thấy mặt đen của hắn muốn nói gì, vì thế thực tự giác lấy tốc độ sấm chớp đem áo khoác đồng phục của hắn đem xuống dưới.
“…..” Mặt Levi càng đen, há mồm tựa hồ muốn nói cái gì.
“ Tiền bối. kem này kỳ thật ta chưa ăn qua! Cho ngươi ăn!” Ta nhanh chóng đem kem nhét vào miệng của Levi.” Tái kiến tiền bối.
Ta lôi kéo Hanji chạy trối chết.