Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hắn chưa từng nghe nói tới cái gì mà hắc ám gia tộc, chưa từng đọc thấy một dòng nào về chức nghiệp này trong suốt nhiều năm bỏ công đọc sách. Nhưng hắn từng nghe rất nhiều chuyện xưa và truyền thuyết do các dong binh mạo hiểm giả kể lại. Trong đó có đủ thứ chuyện liên quan đến hắc ám pháp sư, tuy rằng hầu hết là những chuyện ly kỳ hoang đường, thế nhưng sự thần bí và quỷ dị của hắc ám pháp sư vẫn được công nhận. Do đó ngay từ đầu trận chiến hắn đã toàn lực ứng phó không chút nương tay.
Lại nói tiếp, vị An Đức Lỗ pháp sư này cũng là tự làm tự chịu. Giả như hắn không có đối phó với chính thủ hạ của mình thì có lẽ chúng có thể cuốn lấy Hàn Phi để hắn có cơ hội chạy thoát. Nên kết quả là bây giờ hắn chỉ còn là một xác chết nằm trên mặt đất.
Hai gã khôi lỗi võ sĩ cũng đã đuổi theo tới giữa thông đạo thì mất đi sự khống chế của pháp sư. Chúng đứng im không nhúc nhích ở phía sau Hàn Phi, giữ nguyên bộ dáng nhấc chân múa kiếm nhìn có vẻ hơi buồn cười.
Một suy nghĩ lướt qua đầu Hàn Phi, hắn vươn tay trái mở nhẫn nạp vật ra thử một chút, quả nhiên thu hai gã khôi lỗi võ sĩ thành công. Điều này chứng tỏ chúng không phải là vật có sinh mệnh, nếu không sẽ không thể bị thu vào trong nhẫn. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Thực lực của hai gã khôi lỗi võ sĩ này Hàn Phi đã tự mình cảm thụ qua. Theo lời An Đức Lỗ nói nếu như chúng có thể hấp thu thêm năng lượng hắc ám, thực lực thậm chí sẽ vượt qua đại địa võ sĩ, tuyệt đối là bảo bối hiếm có. Tuy rằng Hàn Phi cũng không biết làm sao khống chế chúng, bất quá không gian trong chiếc nhẫn cũng đủ lớn, có bỏ thêm mấy món đồ cũng dư dả.
Sau khi thu khôi lỗi võ sĩ, Hàn Phi cúi người nhặt quyển trục màu hồng trên mặt đất lên. Lúc nãy Bạo diễm viêm long phá giết chết An Đức Lỗ nhưng không gây ra bất cứ tổn hại nào đối với quyển trục này. Đây chắc chắn là thứ tốt, theo tinh thần thà giết lầm còn hơn bỏ sót, hắn cũng trực tiếp thu vào nhẫn nạp vật.
- Hàn Phi, Hàn Phi!
Vừa thu chiến lợi phẩm xong, hắn nghe thấy những tiếng kêu la đầy lo lắng vang lên từ cuối thông đạo, lập tức quay ngược trở lại cái sân ngầm rộng lớn.
Thấy Hàn Phi bình yên vô sự đi ra từ thông đạo, tất cả mọi người đều thở dài một hơi nhẹ nhõ. Hắc ám trói buộc trên người bọn họ vẫn nguyên vẹn như cũ, cũng không bởi vì An Đức Lỗ đã chết mà biến mất.
- Hàn Phi, ngươi không sao chứ?
Khang Đặc nhịn không được hỏi.
Hàn Phi cười nói:
- Ngươi xem hình dạng của ta có giống như là có việc gì không? Yên tâm đi, pháp sư tà ác kia đã bị ta giết, ta đến giúp các ngươi giải trừ ràng buộc đây!
Mọi người không hẹn mà cùng cất tiếng hoan hô. Sự căm hận của bọn họ đối với An Đức Lỗ tuyệt đối là đã đạt tới cực điểm. Nghĩ lại chuyện lúc nãy thiếu chút nữa mình đã biến thành khôi lỗi rồi, trong lòng mỗi người đều còn sợ hãi.
Hắc ám trói buộc đối với Hàn Phi mà nói chẳng đáng là gì. Chỉ cần dùng hỏa diễm đấu khí của hắn là có thể dễ dàng phá giải. Rất nhanh tất cả mọi người đều khôi phục do.
Giờ này khắc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Hàn Phi tuyệt đối hoàn toàn khác trước. Bọn họ cũng giống như An Đức Lỗ hoàn toàn không ngờ đến Hàn Phi cư nhiên lại có thực lực đại địa võ sĩ. Ai cũng bày tỏ sự cảm ơn.
- Khang Đặc đại ca, bây giờ chúng ta nên làm cái gì?
Áo Lệ Lị Á oán hận nói:
- Pháp sư tà ác này thật quá ghê tởm!
Khang Đặc suy nghĩ một chút rồi nói:
- Trước hết chúng ta hãy rời khỏi đây, quay về thành Ba Tư Đặc báo cáo mọi chuyện đã trải qua lên công hội. Ta tin công hội sẽ cho chúng ta một công đạo!
Hắn xoay người nói với mấy tên võ sĩ tùy tùng:
- Đến lúc đó mời các ngươi cùng nhau làm chứng!
Các võ sĩ tùy tùng đương nhiên sẽ không phản đối. Pháp sư tà ác là kẻ thù chung của đại lục, bái một người như thế làm chủ vốn đã là rất xui xẻo rồi, vậy mà thiếu chút nữa còn tặng luôn tính mệnh. Nỗi hận của bọn họ đối với An Đức Lỗ tuyệt đối không thua gì các dong binh.
Sau khi thương lượng xong, các võ sĩ cũng không muốn ở lại cái nơi tràn ngập khí tức hắc ám này thêm chút nào nữa liền theo sự dẫn dắt của Khang Đặc rời khỏi chốn này. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Hàn Phi kiểm tra lần cuối cái sân ngầm rộng lớn. Hắn rất có hứng thú với mấy khôi lỗi võ sĩ đứng đầy hai bên sân rộng, định nhân lúc mọi người rời đi thu thêm mấy pho tượng, kết quả lại phát hiện những khôi lỗi võ sĩ đứng trên mặt đất bất động như là mọc rễ, thử vài lần mà không có kết quả không thể làm gì khác hơn là bỏ cuộc.
- Hắc ám linh hỏa trên tế đàn là thứ tốt, ngươi không định lấy đi sao?
Nhưng ngay khi Hàn Phi quay người chuẩn bị quay về thông đạo, một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu hắn.
Thanh âm này xuất hiện đột ngột, hắn cũng căn bản không cảm giác được sự tồn tại của bất cứ kẻ nào chung quanh đây, vậy mà giọng nói đó lại vang lên một cách cực kỳ quỷ dị, khiến ngay cả Hàn Phi cũng hoài nghi đó có phải là ảo giác hay không.
Nhưng điều này tuyệt đối không có khả năng, hiện tượng nghe được ảo giác thỉnh thoảng cũng ngẫu nhiên xuất hiện với người bình thường, nhưng đối với người đã luyện huyền công đến cảnh giới rất cao như hắn vậy, tâm tư thần hồn đều cực kỳ kiên nghị, căn bản không thể mộng mị. Hơn nữa câu nói này xuất hiện trong đầu hắn còn mang theo giọng điệu đầy châm chích!
Lẽ nào người nói là một gã cao thủ thực lực vượt xa mình vẫn âm thầm giám thị mình? Trong nháy mắt, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng Hàn Phi, hắn trầm giọng quát khẽ:
- Ai?
Không có ai trả lời hắn. Đám dong binh và võ sĩ tùy tùng đều đang ở trong thông đạo, người gần nhất cũng cách mình hơn hai mươi thước. Bọn họ đều đang vội vã rời đi, vẫn chưa phát hiện Hàn Phi đang một mình ở lại sân rộng này.
Sau hai tiếng quát hỏi, cả sân ngầm rộng lớn như vậy không có bất cứ động tĩnh gì, chỉ có ngọn lửa đen trên tế đàn vẫn đang không ngừng thiêu đốt, còn có hàng trăm khôi lỗi võ sĩ.
Hắc ám linh hỏa! Cái tên này gợi lên cho Hàn Phi một đoạn ký ức. Khi hắn ở vương đô Tắc Ân, từng đến sang sư công hội xem tư liệu, tại một quyển sách về các loại linh hỏa đương thời từng đọc qua vài dòng ghi chép về hắc ám linh hỏa.
Linh hỏa là ngọn lửa do sang sư thông qua việc thôi phát linh lực bản thân sinh ra, là lực lượng không thể thiếu khi luyện chế một vài kim chúc đặc biệt và luyện chế linh vũ khí. Linh hỏa khác nhau có tâm pháp khống chế khác nhau. Linh hỏa bậc cao không chỉ có thể chế tạo linh vũ khí còn có thể dùng làm một thủ đoạn công kích hùng mạnh.
Nhưng không phải tất cả linh hỏa đều do sang sư tự mình tu luyện mà thành. Trong trời đất còn tồn tại rất nhiều loại linh hỏa tự nhiên, thuộc tính không giống nhau, cực kỳ hiếm thấy khó tìm, cũng là vật báu mà các sang sư hằng ước mơ tha thiết, nếu như có thể lấy cho mình dùng, cũng tương đương với việc thực lực sang sư sẽ tăng lên rất nhiều.
Hắc ám linh hỏa chính là một loại trong đó. Quyển sách nọ cũng không ghi chi tiết, chỉ nói nó là do linh lực ám hệ tinh thuần nhất tạo nên mà thôi.
Nếu không có giọng nói ấy nhắc nhở, Hàn Phi hoàn toàn không biết đó chính là hắc ám linh hỏa!
Dường như ma xui quỷ khiến, hắn đi thẳng tới phía trước tế đàn, đứng trước ngọn lửa màu đen đang hừng hực ở trung tâm tế đàn. Ngọn lửa cũng không có nhiệt độ quá cao, nhưng có thể cảm giác được cùng với sự bập bùng của ngọn lửa là một cỗ linh lực cường đại phả vào mặt!
Nếu như đây thực sự là hắc ám linh hỏa trong truyền thuyết, hắn tuyệt đối không có lý do gì lại bỏ qua! Lần này sau khi quay về thành Ba Tư Đặc, dong binh công hội nhất định sẽ phái người đến điều tra, nói không chừng còn có thể dính dáng đến người của pháp sư công hội. Đến lúc đó những thứ ở đây không còn cơ hội cho hắn chấm mút nữa.
Hạ quyết tâm xong, hắn không nghĩ đến giọng nói thần bí kia nữa. Hắn từ từ vươn hai bàn tay hướng về ngọn lửa đen, vận khởi tâm pháp thu nạp linh khí. Đây là phương pháp thu nạp ghi lại trong quyển sách nọ, rất đơn giản thế nhưng cũng rất nguy hiểm, nếu như không có đủ lực lượng khống chế linh hỏa tự nhiên, rất có thể cả người sẽ bị đốt thành tro bụi.
Hàn Phi không biết lực lượng của mình có đủ hay không, thế nhưng tại giờ khắc này hắn chọn con đường tin tưởng giọng nói kia. Một thứ thuộc về bản năng làm hắn tin tưởng giọng nói kia sẽ không hại mình.
Hắc ám linh hỏa bỗng nhiên bập bùng dữ dội, ngọn lửa bỗng nhiên bốc lên cao hơn sáu bảy thước, sau đó ầm ầm đổ xuống bao phủ toàn thân Hàn Phi, trong nháy mắt biến bộ đồ võ sĩ hắn đang mặc thành đống tro tàn, ngay kim tệ trong túi tiền trung cũng biến thành vàng lỏng chảy xuống mặt đất.
Duy nhất có thể may mắn còn tồn tại, chỉ có nhẫn nạp vật đeo trên ngón áp út tay trái và Chích nhật tinh kim kiếm vẫn cột sau lưng Hàn Phi. Bất quá vỏ kiếm cũng bị đốt thành tro tàn, trường kiếm rơi xuống đất đánh keng một tiếng.
Trong phút chốc, Hàn Phi cũng cảm giác mình cũng bị ngọn lửa đen cuộn trào mãnh liệt đốt thành tro tàn!
Nhưng tình huống tồi tệ nhất cũng không xảy ra, một cỗ linh lực tinh thuần hùng hậu tới cực điểm ào ạt truyền vào huyệt khiếu trên khắp người hắn, sau đó ồ ạt đổ vào các kinh mạch!
Điều này làm cho Hàn Phi vô cùng thống khổ. Lực lượng của hắc ám linh hỏa dường như muốn xé tất cả kinh mạch máu thịt của hắn thành mảnh nhỏ, cả người không chỗ nào không đau, ngoài da lại như vạn con kiến đang bò, làm cho hắn chỉ hận không thể dùng thiết trảo gãi một phen.
May là Hàn Phi từng có kinh nghiệm đối với với sự quấy nhiễu của các tác động bên ngoài, ngũ hành đấu khí tích tụ trong tinh khí hải và nguyệt khí hải cuồn cuộn rót vào kinh mạch, cùng với việc cầm cự với hắc ám linh hỏa thì cũng không ngừng dẫn chúng về tinh khí hải.
Tuy rằng quá trình gian nan và thống khổ vạn phần, thế nhưng hiệu quả thì quả nhiên là rất rõ rệt. Khi linh hỏa như một luồng chất lỏng thực chất tiến nhập vào tinh khí hải, bị ngũ hành đấu khí chung quanh không ngừng áp chế, dần dần hình thành một quả cầu sáng màu đen to như quả trứng gà, nằm kề bên một quang cầu màu trắng cũng to cỡ đó.
Mãi đến khi một tia lực lượng linh hỏa cuối cùng trong kinh mạch bị triệt tiêu, Hàn Phi mới thở phào một hơi nhẹ nhõm. Nếu như trước đây không có kinh nghiệm rồi thì thật không dễ gì mà thu nạp được hắc ám linh hỏa kì lạ này. Thành công không thể chỉ nhờ vào may mắn.
Trên tế đàn, ngọn lửa đen vốn luôn hừng hực đã không còn sót lại gì cả.
- Hàn Phi!
Từ đầu kia thông đạo truyền tiếng hô hoán, Hàn Phi lập tức bừng tỉnh lại. Chắc là đám đồng bọn phát hiện hắn chưa đi ra nên quay lại tìm kiếm, may mà quá trình thu nạp linh hỏa rất ngắn, bằng không để cho bọn họ thấy tình cảnh quỷ dị vừa rồi thì đúng là khó mà giải thích thỏa đáng. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Hắn nhanh chóng lấy một bộ quần áo từ trong nhẫn nạp vật ra rồi vội vã thay. Vừa mặc xong còn đang khom lưng nhặt Chích nhật tinh kim kiếm rơi trên mặt đất lên thì Khang Đặc đã từ cửa thông đạo lao vào.
Thấy Hàn Phi cũng không có gì bất trắc, Khang Đặc nhất thời thở dài một hơi:
- Hàn Phi, ngươi còn ở nơi này sao? Hại chúng ta lo ngươi đã xảy ra chuyện! Ủa, tế đàn...
Khang Đặc không phải người mù, đương nhiên liếc mắt đã thấy ngọn lửa đen trên tế đàn sau lưng Hàn Phi đã biến mất.
Còn Hàn Phi cũng không thể nói với hắn nguyên nhân thực sự, chỉ bình tĩnh gật đầu nói:
- Ta vừa nghĩ đến vài chuyện hứng thú, ngây người đứng đây một lúc. Chúng ta đi thôi!
Lời giải thích tuy rằng rất miễn cưỡng, nhưng Khang Đặc dày dặn kinh nghiệm cũng không hỏi gì thêm nữa, hai người cùng nhau rời khỏi cái sân ngầm