Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Linh Vũ Cửu Thiên
  3. Chương 65 : Mùi vị của âm mưu
Trước /395 Sau

[Dịch]Linh Vũ Cửu Thiên

Chương 65 : Mùi vị của âm mưu

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Từ hướng nam đi vượt qua non nửa bình nguyên, đoàn xe của Hàn thị rốt cuộc cũng tới được con đường núi dãy Nạp Tư, sau đó chuyển ngoặt về phía đông đi tới nam quận Khăn Tạp Tư vương quốc. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Vùng núi Nạp Tư Thông này kéo dài vạn dặm, là đường ranh giới giữa Minh Lam vương quốc cùng đế quốc Hãn Hải ở phía nam. Bởi vì mấy trăm năm qua uy hiếp từ đế quốc Hãn Hải chưa bao giờ bị tiêu trừ. Bởi vậy tại vùng núi Nạp Tư Thông này lúc nào cũng có thể nhìn thấy được một tòa thành phòng ngự to lớn. Quân đoàn cường đại nhất của vương quốc Cuồng Lan quân đoàn đóng quân tử thủ ở chỗ này. Bảo trì cảnh giác với nhất cử nhất động của đế quốc Hãn Hải.

Lúc tiến vào trong vùng núi Nạp Tư Thông, đoàn xe bị đội quân tuần tra chặn lại để kiểm tra, cờ xí của Hàn thị cũng không dùng được ở chỗ này. Nhưng mà đội võ sĩ tuần tra rất nhanh đã nhận được công văn thông quan, thái độ rất không tồi, còn đưa ra nhắc nhở thiện ý nữa.

-Vùng núi bên cảnh gần đây rất không bình yên, đạo phỉ cùng sơn tặc nhiều lần lui tới. Tuy rằng bọn chúng không dám tới gần đây, nhưng lúc các ngươi đi qua phải cẩn thận bọn họ tập kích. Một tháng qua đã có ba đội thương nhân bị cướp sạch, hiện giờ cũng không có người dám đi đoạn đường này rồi!

Từ Tắc Ân đi tới nam quận Tạp Khăn Tư vương quốc, đây là tuyến đường nhanh nhất rồi. Nếu không chỉ có thể xuôi dọc theo sông Lan Thương đi tới trung tâm quân nam hạ. Đi như vậy đường xá không chỉ xa xôi, những gia tộc quyền thế ở các địa phương càng nguy hiểm hơn so với đám đạo phỉ.

Đoan Mộc thị làm đám hỏi với Hàn thị, tất nhiên sẽ khiến cho thế cục của Tạp Khăn Tư vương quốc sẽ có cải biến vi diệu. Những gia tộc hào môn đối địch với Đoan Mộc thị tuyệt đối sẽ không cam tâm tình nguyện nhìn đám hỏi này thành công.

Cho nên đám võ sĩ tuần tra nhắc nhở cũng không ngăn cản đoàn xe đón dâu đi tới. Lúc kiểm tra qua, đoàn xe bắt đầu đi dọc theo sơn đạo gồ ghề tiến nhập vào vùng rừng núi liên miên. Đường xá tiếp theo bọn họ sẽ phải độc lập mà đối diện với bất kỳ nguy hiểm nào rình rập.

Đoạn đường phí đông vùng núi Nạp Tư Thông này thuộc về hai vương quốc và một đế quốc. Trăm năm trước khi chiến tranh ở đây kết thúc, nơi đây trở thành khu hòa hoãn không có bên nào quản lý. Quân đội ba quốc gia trong tình huống bình thường tuyệt đối không tiến nhập vào trong vùng này, để tránh khỏi tạo thành hiểu lầm không đáng có mà tạo ra chiến tranh.

Hoàn cảnh địa lý đặc thù ở đây tạo thành tình huống cũng rất phức tạp và đặc thù. Vùng núi Nạp Tư Thông là con đường quan trọng thông giữa hai vương quốc, trong vùng núi có chứa nhiều tài nguyên khoáng sản vô cùng phong phú. Đây cũng là điều kiện tốt nhất để cho sơn tặc cắt cứ chiếm giữ ở nơi này. Bình thường nếu như thương đội muốn đi qua vùng núi này, phải đánh quan hệ tốt với các thế lực đạo phỉ dọc theo con đường này. Hoặc có lẽ bản thân phải có mậu dịch vãng lại bí mật với đối phương, mới có thể bảo đảm dọc đường đi được an toàn.

Mà thế lực Hàn thị còn chưa tiến tới được vùng núi Nạp Tư Thông này, cũng không có liên hệ gì với bất kỳ đạo phỉ nào trong núi cả. Đoàn xe duy nhất chỉ có thể dựa vào 280 danh võ sĩ bảo vệ mà thôi.

Tuy rằng con đường phía trước nguy hiểm khó dò, thế nhưng toàn bộ võ sĩ đệ tử Hàn thị không có một chút cảm giác khiếp sợ. Không ít đệ tử võ sĩ lần đầu tiên được đi xa thế này, hắn còn hy vọng có thể chiến đấu với đám đạo phỉ đui mù một lần để lập được công huân.

Nhưng mà nguyện vọng của bọn họ rất nhanh bị thất bại rồi. Đoàn xe lúc tiến nhập vào vùng núi xong một đường đi vô cùng yên tĩnh. Đám đạo phỉ nghe đồn vô cùng hung hãn tàn bạo không nhìn thấy một người. Đám hộ vệ phái ra thám báo tìm kiếm chung quanh rừng cây cũng không phát hiện ra bất kỳ uy hiếp nào tồn tại cả.

Tình huống như vậy càng làm cho Hàn Thiên Lệ thống lĩnh đoàn xe không cảm thấy nhẹ nhõm chút nào, hắn hạ lệnh mọi người đề cao cảnh giác.

Tiến lên trước được hai ngày, đã đi qua vùng khó đi nhất ở vùng núi này. Đoạn đường nguy hiểm đã bị đoàn xe bỏ qua ở phía sau rồi, địa thế bắt đầu dần dần bằng phẳng hơn. Bình nguyên bắt đầu mờ mờ ảo ảo xuất hiện trước mắt, thế nhưng vẫn không có nhìn thấy hình bóng của bất luận một đạo phỉ nào cả. Phảng phất như tất cả bọn họ đều bốc hơi hoặc toàn thể lương tâm trỗi dậy vậy.

Dựa theo ước định của Đoan Mộc thị, lúc đoàn xe đón dâu đi tới Nam Quận, Đoan Mộc thị sẽ phái quân đội tới tiến hành hộ tống. Bình thường thì lúc đoàn xe đi qua vùng núi Nạp Tư Thông đã an toàn rồi, điều này làm cho không ít người thả long thần kinh.

Tới sáng ngày thứ ba, đoàn xe đón dâu đã rời khỏi vùng núi tiến vào bình nguyên Nam quận.

Nhưng ngoài dự liệu của mọi người chính là, đoàn quân đội của Đoan Mộc gia cũng không có tới, thám báo của đội hộ vệ báo phát hiện ra thân ảnh của đạo phỉ mã tặc. Nhưng mà càng thêm nghiêm trọng hơn chính là trên đoạn đường đi phía trước đã bị người đào cạm bẫy. Đoàn xe bị ép rời khỏi đại lộ bằng phẳng phía trước mà đi theo đường vòng, tốc độ bị giảm đi rất nhiều.

Đại khái bởi vì đạo phỉ tàn sát bừa bãi, vùng bình nguyên này bình thường không thấy bất kỳ một ngôi nhà nào. Thôn xóm gần nhất cũng bị phế bỏ đi từ lâu rồi, có vẻ hoang vắng vô cùng, một cảm giác không may mắt bắt đầu bao phủ lên trên đầu đoàn xe.

Đoàn xe đón dâu không ngừng xâm nhập vào sâu bên trong bình nguyên. Tình huống ngày càng nguy hiểm, đám đạo phỉ tưởng chừng như biến mất nay lại giống như đột nhiên xuất hiện cùng với nhau vậy. Bọn họ như lang sói di chuyển không ngừng bên cạnh đoàn xe.

Thiện giả bất lai, lai giả bất thiện (Người tốt không tới, người tới có ý xấu)! Thấy thân ảnh của mã tặc như ẩn như hiện chung quanh. Hàn Phi xen lẫn trong đám hộ vệ nhíu mày suy nghĩ, hắn bắt đầu ngửi thấy mùi của âm mưu.

Bầu không khí của đoàn xe nhất thời khẩn trương hẳn lên, tất cả mọi người đều cầm vũ khí trong tay lên. Nhưng mà mỗi lúc đám phỉ vẫn không có phát động công kích, mà chỉ có áp lực uy hiếp vô hình. Mà trợ giúp duy nhất có thể trông cậy vào được lại không có xuất hiện. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Tới buổi chiều, căn cứ vào phán đoán của thám báo, đám đạo phỉ chung quanh đoàn xe ít nhất đã vượt quá hai ngàn người!

Dưới tình huống như vậy, Hàn Thiên Lệ quyết định thật nhanh hạ lệnh dừng đi. Đoàn xe ở trên một địa phương có địa thế cao cao lập doanh địa, bày ra tư thế phòng ngự.

Bỏ dây cương xuống, đám ngựa được an bài ở bên trong, mỗi một chiếc xe ngựa được nối liền với một chiếc xe ngựa khác tạo thành một vòng tròn phòng tuyến. Đám xa phu cùng đám người hầu đi theo cũng đã được huấn luyện liền lấy từ trong rương ra trọng nỏ tinh chế. Những trọng nỏ được tinh chế trong gia tộc này có thể bắn ra được xa tới 200 mét. Chúng có lực sát thương đối với võ sĩ tứ giai trở xuống, mặc kệ đạo phỉ này từ phương hướng nào công kích tới, nghênh tiếp bọn họ chắc chắn là nỏ tiễn cùng bắn.

Mà tất cả võ sĩ cao giai đều bị triệu tập mở ra một hội nghị khẩn cấp.

-Tình huống hiện giờ mọi người cũng thấy được rồi.

Hàn Thiên Lệ sắc mặt âm trầm nói rằng:

-Quân đội của Đoan Mộc gia không có tới, nguyên nhân đơn giản chỉ có hai: một là họ xé bỏ hiệp ước với Hàn thị chúng ta mà đổi ý rồi, thứ hai, chính là quân đội của bọn họ đã bị người khác chặn lại.

-Ta nghĩ tình huống thứ hai có khả năng lớn nhất… những đạo phỉ này rõ ràng không phải cùng một bọn, bọn họ rất có thể bị người khác khu sử hoặc bị người khác thuê để tới đối phó chúng ta.

-Còn ba giờ nữa bầu trời tối đen, bọn họ khẳng định sẽ phát động đánh bất ngờ vào ban đêm!

Hắn dùng ánh mắt sắc bén liếc mắt nhìn mọi người nói rằng:

-Chúng ta không thể ngồi chờ bọn chúng công kích, ta quyết định mang theo Lôi Đình võ sĩ chủ động xuất kích, người còn lại tất cả phải nghe theo chỉ huy của Trọng Sơn!

Lôi Đình võ sĩ là một trong những lực lượng tinh nhuệ nhất của Hàn thị gia tộc, đội võ sĩ này là do hai huynh đệ thiên tài kiệt xuất nhất của Hàn thị gia tộc ba trăm năm trước Hàn Lôi cùng Hàn Đình sáng lập ra. Toàn bộ thành viên đều là đệ tử tinh nhuệ được chọn trong gia tộc ra, mỗi người đều phải có thực lực cấp đại địa, số lượng chưa từng vượt qua 200.

Là một thanh kiếm sắc bén nhất của Hàn thị, mấy trăm năm qua Lôi Đình võ sĩ vì gia tộc đã lập được không ít công lao. Lúc này đây lại phái ra 30 võ sĩ đảm bảo an toàn cho đoàn xe đón dâu. Nếu như không phải quan hệ tới chắt trai Hàn Vệ của Hàn Thiên Quân, sợ rằng trưởng lão hội vị tất đã đồng ý cho đi.

Ba mươi danh võ sĩ phải tiến hành chủ động công kích với hơn 2000 người, biểu hiện ra lòng tin cường đại của Hàn Thiên Lệ với Lôi Đình võ sĩ. Hắn quyết định đương nhiên không có bất kỳ ai đưa ra lời dị nghị, bởi vì mệnh lệnh của hắn là tối cao trong đoàn xe này.

-Thiên Lệ đạo sư!

Hàn Phi đột nhiên từ trong đám người đứng dậy:

-Ta mong có thể chiến đấu cùng ngài!

Hàn Thiên Lệ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hàn Phi, ánh mắt càng ngày càng âm trầm, mà Hàn Phi ánh mắt nhìn thẳng không có một chút lùi bước.

Tất cả mọi người đều cho rằng lúc này Hàn Thiên Lệ đang tức giận, trong mắt hắn không ngờ lại toát ra vẻ tán thưởng, tiến tới vỗ vai Hàn Phi nói rằng:

-Hay lắm! đây mới là nam nhi của Hàn thị, ta cho phép ngươi tạm thời thêm vào Lôi Đình võ sĩ, cùng chung sức giết địch!

Người thiếu niên nào đều không có nhiệt huyết trong người! Nghe thấy Hàn Thiên Lệ nói, chín đệ tử võ sĩ còn lại nhất tề đứng dậy, nhưng Hàn Thiên Lệ đã khoát tay nói rằng:

-Các ngươi cũng không tồi, nhưng mà ta cần các ngươi bảo vệ đoàn xe, đây là mệnh lệnh.

Mệnh lệnh một khi đã hạ xuống, toàn bộ đoàn xe tiến hành hành động ngay lập tức. Ba mươi danh Lôi Đình võ sĩ mặc hắc giáp mang theo kỵ thương cùng tọa kỵ bước ra. Mỗi một danh võ sĩ đều mặc giáp trụ bảo vệ mình cùng chiến mã, năng lực hành động là rất mạnh! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Làm một người mới thêm vào, Hàn Phi cũng đồng thời có được chiến mã của mình. Hàn Thiên Lệ trầm giọng nói rằng:

-Hàn Phi, ngươi đi theo bên cạnh ta, phụ trách yểm hộ cho ta!

Dưới đôi cánh của Hải Dương võ sĩ, nói yểm hộ chẳng qua là muốn bảo vệ. Trong võ đường Hàn Thiên Lệ luôn rất tán thưởng Hàn Phi, bình thường chỉ dạy càng tận tâm tận lực. Tuy rằng xuất phát từ mục đích rèn luyện mới cho Hàn Phi đi cùng, nhưng vẫn như cũ dành cho hắn rất nhiều quan tâm.

-Tuân mệnh, đạo sư!

Hàn Phi trở tay rút trọng kiếm ra, chiến ý bỗng nhiên bốc lên trong lòng.

Hai xe ngựa bị kéo dịch ra một bên, phòng tuyến của đoàn xe nhất thời xuất hiện một con đường thông hành. Hàn Thiên Lệ kéo dây cương, lệnh cho chiến mã lập tức dựng lên, tay kia cầm kỵ thương màu đen giơ lên trên cao, lớn tiếng quát:

-Hàn thị võ sĩ, có ta vô địch!

-Sát!

Ba mươi danh Lôi Đình võ sĩ đồng thời quát lên, tiếng rống giận của bọn họ giống như tiếng sét đánh giữa bình nguyên, cuồn cuộn mà xuất hiện, làm cho tất cả đám đạo phỉ ở cách đó vài km đều nghe thấy rõ ràng.

Hàn Thiên Lệ dẫn đầu đoàn người xông ra khỏi đoàn xe. Hàn Phi thúc ngựa chạy ngay sát theo sau, ba mươi danh Lôi Đình võ sĩ cùng một động tác nhất tề nối đuôi nhau lao ra, hướng tới đám đạo phỉ ở phía đông nam phát động thế tiến công.

Mà nơi này là nơi tập trung ít đạo phỉ nhất, chỉ có chừng hơn bốn năm trăm

Quảng cáo
Trước /395 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tuổi Chú Có Hơi Lớn

Copyright © 2022 - MTruyện.net