Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tại thảo nguyên phương bắc, để đi săn trâu rừng vốn kết thành quần thể. Những đám hôi lang thảo nguyên không cùng một đàn sẽ liên hợp lại cùng hành động với nhau. Chúng dựa theo số lượng cùng chiến thuật mới dành được thắng lợi cuối cùng. Mà đám đạo phỉ xuất hiện chung quanh đoàn xe này rõ ràng không thuộc về một lực lượng đồng nhất, nhưng lại dùng chiến thuật của bầy sói thảo nguyên, rất ăn ý vây kín được lui của đoàn xe lại. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Thế nhưng Lôi Đình võ sĩ chủ động xuất kích hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn họ. Nhất là số lượng võ sĩ phát động công kích bất quá chỉ có hơn 30 người, việc này càng làm cho họ ngạc nhiên hơn.
Những đạo phỉ này, không chính xác là mỗi mã tặc này mặc bì giáp, lưng đeo chiến đao hoặc cung, mỗi người đều có hai tọa kỵ cho riêng mình, năng lực cưỡi ngựa cùng bắn cung của bọn họ rất mạnh. Đám người này kinh nghiệm chiến đấu cũng phi thường phong phú, vừa nhìn thấy đám Lôi Đình võ sĩ tới gầy, có người canh gác hô lên một tiếng, lập tức có hơn 300 kỵ sĩ lao ra đón đầu.
Khi song phương tiếp cận khoảng cách 200 mét, đám mã tặc nhất thời vung cung tên lên phát động công kích, chỉ nghe thấy những tiếng “sưu sưu” không dứt bên tai. Một mảnh vũ tiễn đông nghịt công kích tới đám võ sĩ.
Hàn Thiên Lệ đứng mũi chịu sào lạnh lùng cười lớn, bỗng nhiên quát lên một tiếng:
-Phá!
Không khí chung quanh theo hắn hô lớn mà phát ra chấn động, sóng âm hàm chứa lực lượng đấu khí như sóng triều đẩy mạnh về phía trước. Những bụi cỏ trên mặt đất lập tức đổ rạp xuống từng mảng lớn.
Mấy trăm mũi trên nhọn đang bay vùn vụt tới dường như đụng phải một tấm lá chắn dày đặc vô hình vậy. Những mũi tên này đồng loạt rơi xuống đất phía trước Lôi Đình võ sĩ một khoảng cách mười mét, căn bản không tạo ra bất kỳ uy hiếp nào cả.
Một chiêu này chính là “Đấu khí phá!” Hàn Phi cũng có nắm giữ, lúc ở trên đường đi tới Tắc Ân hắn đã từng dùng để đối phó với nỏ tiễn của đáo đạo phỉ khi đó. Nhưng là còn xa xa mới bằng được Hàn Thiên Lệ một hơi ngăn chặn mấy trăm mũi tên như vậy, không hổ là Hải Dương võ sĩ.
Mãi tới lúc này đám mã tặc mới nhất thời sợ hãi, bọn chúng đã ý thức được rằng đối phương rất cường đại đi. Thế nhưng khoảng cách của hai bên chỉ còn chưa tới 100 mét, coi như muốn lùi lại cũng không còn kịp nữa rồi.
-Chết đi!
Kỵ thương trong tay Hàn Thiên Lệ bỗng nhiên chỉ về phía trước, trên thân thương ngăm đen đột nhiên bốc lên ngọn lửa hừng hực cháy mạnh. Một con hỏa long thân còn to hơn thùng nước rít gào lao ra, dương nanh múa vuốt đánh về phía đám mã tặc!
Hỏa quang đẹp mắt chiếu rọi khuôn mặt kinh khủng của đám mã tặc. Mấy tên mã tặc vừa xông ra trước lập tức bị hỏa long nuốt hết, trực tiếp biến thành tro bụi!
Mà hỏa long cũng không bởi vì vậy mà dừng lại, nó đi thẳng tới trước xuyên thấu qua toàn bộ đội ngũ đám mã tặc. Hỏa long lập tức đánh ra một thông đạo đi xuyên qua trung tâm đám mã tặc, những mã tặc bị vây trong thông đạo này hầu như trận vong!
Một gã mã tặc ở cuối cùng đội ngũ chỉ bị một mảnh nhỏ hỏa diễm lan tới mà thôi, nhưng mà hỏa diễm vẫn dễ dàng thiêu đốt toàn bộ hộ giáp của hắn đang mặc, đốt trọi huyết nhục cùng cốt cách!
Tên mã tặc vô cùng không may mắn này kêu lên thê thảm, từ trên lưng ngựa té xuống, ngã gãy cổ mới thoát khỏi thống khổ này.
Mà đám bạn hắn may mắn hơn không bị hỏa long công kích, cũng chỉ kéo dài thời gian tử vong hơn một chút mà thôi.
Đồng thời với việc Hàn Thiên Lệ phát ra đấu kỹ Viêm Long Phá, Hàn Phi cũng không có nhàn rỗi. Hắn vung trọng kiếm lên một cái Thiên Huyễn Trảm phát ra, trăm nghìn đạo kiếm quang bắn nhanh tới. Coi như là đã đáp trả lại mà mưa tên của đám đạo tặc lúc trước!
Kiếm khí ngang dọc trên bình nguyên, mỗi một kiếm quang màu vàng kim vô cùng dễ dàng khai mở thân thể của đám mã tặc, cắt cả người lẫn ngựa thành những mảnh huyết nhục mơ hồ. Trong phạm vi quang mang bao phủ không một người nào có thể chạy trốn được tử thần vẫy gọi!
Gần ba mươi danh mã tặc trở thành vong hồn dưới kiếm, song phương còn chưa có triển khai chiến đấu chân chính. Nhưng chỉ bằng Hàn Thiên Lệ cùng Hàn Phi xuất thủ, đám mã tặc đã bị tổn thất tới gần 2 thành lực lượng rồi!
Một chiêu Thiên Huyễn Trảm của Hàn Phi cũng làm cho ánh mắt của Hàn Thiên Lệ sáng lên. Hắn không khỏi quay đầu liếc mắt khen ngợi Hàn Phi, mà kỵ thương trong tay hắn như độc xà xuất động bỗng nhiên đâm ra. Một chiêu đâm xuyên qua ngực một gã mã tặc, hất văng hắn bay ra ngoài xa.
Sát! Sát! Sát!
Song phương rốt cuộc cũng đụng vào nhau, ba mươi danh Lôi Đình võ sĩ cấu thành phòng tuyến xung phong như một lưỡi đao sắc bén không gì sánh được mà quét ngang đám mã tặc, một màn gió tanh mưa máu lập tức xuất hiện.
Ầm! chiến mã của Hàn Phi cùng tọa kỵ của một gã mã tặc hung hăng đánh vào nhau. Chiến mã của Lôi Đình võ sĩ không chỉ có hình thể to lớn hơn chiến mã của vùng núi này nhiều, hộ giáp trên người cũng phát huy ra uy lực rất lớn. Dưới tình huống cứng chọi cứng, tọa kỵ của mã tặc lập tức bị đánh văng ra ngoài, đám ngựa vùng núi đáng thương cảm này bị đụng chết!
Hàn Phi theo tư thế trùng kích cũng hơi chút chùng lại, nhưng mà hắn mượn quán tính từ trên lưng ngựa vận lực nhảy lên không trung. Trọng kiếm vung lên, một nửa thân thể một gã mã tặc vừa bị cắt xuống, máu tươi phun lên không tới mấy thước cao.
Mà Hàn Phi tiếp tục lao lên trên cao, bay ra hơn mười thước xa, lúc trụy xuống một cước đạp lên đầu của một gã mã tặc khác, kình khí liền tuôn ra!
Rầm rầm!
Một thanh âm muộn hưởng vang lên, đầu tên mã tặc này giống như một quả dưa hấu vỡ tan ra, máu đỏ, óc trắng, cùng xương đầu màu đen văng ra khắp nơi.
Một cước giết địch xong Hàn Phi lần thứ hai mượn lực nhảy lên, ánh sáng màu vàng lập tức phá không bay tới. Hai mã tặc đột nhiên kêu lên thảm thiết, trên ngực bị vạch một vết thương cực lớn, máu tươi phun ra ngoài.
Một ngụm trọc khí phun ra, Hàn Phi vững vàng rơi xuống mặt đất. Hai tay hắn cầm kiếm, lấy mi tâm làm chuẩn, giơ cao trọng kiếm lên chém xuống. Kiếm quang trong nháy mắt được phát ra, thẳng tiến tới trước. Một mã tặc ở cách đó bốn năm thước xa, cả người lẫn tọa kỵ đột nhiên bị chém thành hai nửa, máu người cùng máu ngựa trộn lẫn vào nhau chảy ra đầy đất!
Lúc này trước mặt Hàn Phi đã không còn bất luận địch nhân nào nữa, mà chung quanh hắn Lôi Đình võ sĩ cũng đã đi tới giai đoạn kết thúc việc tàn sát đám mã tặc này rồi.
Không biết vô tình hay cố ý, bao gồm của Hàn Thiên Lệ cùng Hàn Phi ở trong, đám Lôi Đình võ sĩ này cũng toàn bộ không phát ra hộ giáp đấu khí. Bất quá chỉ có vài trăm tên mã tặc đê giai võ sĩ, hoàn toàn là đơn phương tàn sát.
Tàn sát! Không sai, đây chính là một hồi tàn sát máu chảy đầm đìa, giống như võ sĩ có vũ lực cường hãn ra tay tàn sát bình dân tay không tấc sắt vậy. Hầu như không có mấy tên mã tặc có thể ngăn cản được công kích của Lôi Đình võ sĩ.
Những võ sĩ tinh nhuệ nhất của Hàn thị gia tộc này giống như một cái máy giết chóc không gì sánh được. Bọn họ phối hợp yểm hộ cho nhau, toàn bộ đám mã tặc đều bị lưỡi lê cùng trọng kiếm chặt bỏ đầu. Đám người này bất lực giãy dụa nhưng không có phát huy ra được bất luận tác dụng gì.
Cũng không phải không ai muốn chạy, thế nhưng đám mã tặc sợ hãi chạy trốn đều bị một mũi thương đen kịt từ phía sau phóng tới, đóng đinh trực tiếp trên lưng ngựa đi.
Không ai có thể may mắn tránh khỏi! trong thời gian ngắn ngủi không quá ba phút, hơn 300 mã tặc bị đám Lôi Đình võ sĩ không bằng một phần mười số lượng tàn sát không còn một ai.
Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh, trên đám cỏ toàn bộ đều là thi thể của mã tặc cùng ngựa. Mà những Lôi Đình võ sĩ một sợi lông tóc cũng không bị tổn hao gì cả, bọn họ rút thương từ trong thi thể đám mã tặc ra, dễ dàng phảng phất như vừa mới ăn chiều vậy. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Đối với thực lực tứ giai của các lôi đình võ sĩ mà nói, đây chỉ là một hồi khởi động nóng người mà thôi. Thế nhưng máu của địch nhân đã nhiễm đỏ thương kiếm của bọn họ. Sát khí trong mắt cũng không thể nào che dấu được nữa!
-Tiếp tục tiến tới!
Hàn Thiên Lệ trầm giọng quát.
Các võ sĩ phân tán lập tức xúm lại, đội ngũ chỉnh tề giống như đúc lúc xuất phát vậy. Móng ngựa phi qua những thi thể, bỏ chúng lại phía sau, quân tiên phong trực chỉ phương hướng mấy trăm mã tặc tiếp theo.
Đám mã tặc ở khắp nơi sớm đã thất kinh, bọn họ vốn tưởng rằng đồng bạn của mình sẽ đơn giản đánh bại đối thủ. Thế nhưng thật không ngờ lại nhìn thấy một hồi tàn sát thê lương như vậy. Đám hán tử vừa nãy còn sinh long hoạt hổ, trong nháy mắt đã biến thành đống huyết nhục trên mặt đất. Những tiếng kêu gào thảm thiết quen thuộc như một mũi dao nhọn đâm vào giữa linh hồn bọn họ.
Mã tặc đều không phải là chiến sĩ hay võ sĩ có tín niệm của riêng mình. Bọn họ chính là không quy củ, không ai nguyện ý bỏ sinh mệnh của mình để nỗ lực giành lấy chiến thắng cả. Lôi đình võ sĩ mặc giáp sắt màu đen trong mắt họ lập tức biến thành ma quỷ uống máu người.
Lúc ma quỷ hướng tới gần phía bọn họ, toàn bộ những mã tặc còn lại phản ứng hoàn toàn khác trước. Cả đám quay người ngựa lại chạy trối chết, mới đầu còn chạy chậm về sau lập tức biến thành đại hội rồi.
Thế cục phía đông nam tan rã đương nhiên làm cho các mã tặc khác chú ý. Tuy rằng cự ly cách xa không thể nhìn thấy được toàn bộ. Nhưng phe mình thảm bại đã là không thể nghi ngờ rồi, bởi vậy thủ lĩnh trong đám mã tặc lập tức làm ra ứng phó.
Ô! Ô! Ô!
Tiếng kèn hiệu to rõ thổi lên, đám mã tặc ở mấy phương hướng khác bắt đầu hành động lên cả rồi. Bọn họ phân ra một nửa vọt tới phía các lôi đình võ sĩ, mặt khác bắt đầu tấn công vào đoàn xe!
-Chuyển hướng, nghênh chiến!
Phát hiện ra đám mã tặc đang hành động, Hàn Thiên Lệ quyết định buông tha truy kích vô cùng nhanh chóng. Hắn giơ cao kỵ thương, trên người bỗng nhiên lộ ra quang mang màu đỏ, một bộ hỏa diễm đấu khí hộ giáp trong nháy mắt đã hình thành.
Hành động này của Hàn Thiên Lệ cũng là một mệnh lệnh vô hình. Toàn bộ lôi đình võ sĩ cũng chuyển hướng theo hắn. Kim hệ, thổ hệ, lôi hệ, phong hệ, một loại hộ giáp đấu khí các loại bao quanh thân thể cường tráng của bọn họ. Đồng thời tất cả lấy tư thế như thần binh giáng trần đâm thẳng về phía địch nhân đang đông hơn mình gấp bội!
Hàn Phi đồng thời cũng phóng ra hộ giáp của mình, đây là lần đầu tiên hắn dùng Bàn Thạch Hộ Giáp huyền cấp trong chiến đấu thực chiến.
Thổ hệ đấu khí hồn hậu hình thành một lớp áo giáp màu ám kim bao vây chung quanh thân thể hắn. Mỗi một phiến áo giáp đều dày chừng một quyển sách, tầng tầng lớp lớp tích lũy đứng lên có thể nhìn ra thân thể hắn đột nhiên bành trướng ra hơn nửa. Trông Hàn Phi lúc này phảng phất như nham thạch cự nhân từ thời hồng hoang tới vậy. Chiến mã cao lớn trông có vẻ khổ hơn rất nhiều.
Bàn thạch hộ giáp có năng lực phòng ngực cực mạnh, nhung mà cũng ảnh hưởng tới tốc độ. Nhược điểm của nó ở trên lưng ngựa nên bị che đậy đi rất nhiều.
Lúc đám võ sĩ đồng loạt phóng xuất ra đấu khí hộ giáp, hơn một nghìn mã tặc nhất thời ồ lên, trông như đám kiến nhỏ bị rơi vào trong nồi nước sôi vậy