Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Những ngày tháng nghỉ hè dù có vô vị, vẫn trôi qua, và cũng dần dần kết thúc, mà hai vị ba mẹ thân ái của cô cứ như chờ đợi một điều gì đó rất quan trọng, vẻ như có - cái- gì- sắp- hiện-ra, và "BÙM" một tiếng ấy. Isabella cũng quên khuấy việc mình sinh ra trong một gia đình phù thủy thuần chủng, vẫn vô tư như thường.
Sáng sớm hôm đó, Isabella vươn vai lăn xuống cầu thang bằng gỗ thì thấy mẹ cô đang ngồi xem chương trình thời sự của người bình thường, có vẻ rất chăm chú.Một bên tạp dề của bà vẫn còn dính đầy bột răng rồng, và mái tóc dài thì ướt đẫm thứ gì đó, giống như nước bọt của chim kền kền. Mẹ cô lúc nào cũng bê bối như vậy, ít khi nhìn thấy bà gọn gàng một chút khi ở nhà, thật may là mẹ vẫn còn trong thời gian nghỉ phép, kể từ khi bà bị một con rồng xanh Na Uy đang bị cảm, hắt hơi cháy rụi vì cố gắng mài răng nanh của nó.
"A, con dậy rồi à ?"- Mẹ nhìn thấy cô, đột ngột đứng dậy, làm rơi tờ báo bà đặt trên đùi.
"Ba đâu mẹ ?"- Isabella ngái ngủ hỏi, bước đến nhặt tờ báo lên rồi ngồi xuống ghế bành, xem thử nội dung của nó.
"Đến bệnh viện rồi, có một đám nào đó bị bùa chú phản pháo tống thẳng vào nhà của một Muggle, rồi tên cà tưng nào vớ phải mấy chiếc tất - tốc hành, trực tiếp không mặc quần áo chạy từ Gia Cát Lợi đến tận Cairo, tông thẳng vào kim tự tháp Giza, mà mấy chiếc tất quái quỷ kia cứ dính chặt không thể gỡ ra được. Thế là lại có việc phải làm, thật là không có ngày nào được yên ổn, nếu như bọn họ cứ mãi ngu ngốc như thế..."
Isabella cười ha hả, đúng thật là ngày nào cũng có mấy việc tức cười như thế xảy ra.Cô tiếp tục chú tâm lật lật tờ nhật báo, lập tức dừng lại ngay một chuyện mục, có ghi : "Hai mươi tám gia đình thuần chủng thần thánh , nhận xét của Rita Skeeter" và tiếp sau đó là hàng loạt các cái tên nhỏ màu đen cùng ảnh chụp lấp lánh với một dòng nhận xét dài dằng dặc. Isabella nhăn mặt, bà già bọ ngựa Rita này cô thực sự rất không ưa chút nào, từ lúc lần đầu bà ta xuất hiện trong cuốn thứ tư của Harry Potter cho đến lần cuối viết sách về cụ Dumbledore, xuyên tạc sự thật!...Sau đó, Isabella bất chợt dừng lại, chỉ vì cái tên yêu dấu của cô đang nằm chễm chệ ở dòng thứ 11!
- Dòng họ Willace : Isabella Adelisa Leroy Willace, sinh ngày 7/3. Cô bé này thừa hưởng những phẩm chất đáng quý và kiêu kỳ từ dòng dõi quý tộc của cha mẹ mình, sau khi họ đã cố gắng trốn tránh thành công trước cái đêm mà gọi là ngày-mà-ai-cũng-biết, với những linh cảm đầy kỳ lạ, mà theo tôi là có khuất tất, an toàn trở lại Anh, vì một lý do bâng quơ nào đó. Tuy nhiên, tôi đánh giá rất cao cô bé này, chắc hẳn tương lai sẽ mang lại một làn gió đầy- tươi- mới cho những ứng cử viên để kết hôn mang máu thuần chủng đáng quý, giống như hương thơm ngát giữa những bụi cỏ dại..."- Chưa đọc được hết dòng, Isabella đã cảm thấy đầu óc sắp nổ tung một cái, cô liếc nhìn sang mẹ mình, bà hình như nãy giờ đã quay đầu đối diện cô, tức giận nói:
"Mụ già Rita đó, chắc chắn là thị còn căm ghét từ khi bị bà nội con đá ra khỏi cửa vì cố gắng lẻn vào tòa lâu đài, bỗng nhiên rảnh hơi lôi từ trong Sacred Twenty-Eight ra để đánh giá xem ai được đề cao để kết hôn nhất, tất nhiên là con không thể không dính đạn. Mà chuyện cũng không có gì nếu như thị ghép con với một đám tiền Tử Thần Thực Tử, à mà cũng phải...một đám thuần chủng đều về phe Hắc Ám, tự cho mình là ngon lành...tên Lucius đó... Hừm, nếu như mẹ gặp cô ta ngoài đường, thì đừng hòng tránh khỏi đống nhện độc, sau đó mẹ sẽ bẻ gẫy cây bút lông Tốc Ký ngu ngốc kia của cô ta!"
"Mẹ vừa nói gì?Lucius...Lucius Malfoy?"- Isabella đột ngột ngắt lời mẹ mình...
"Con nói còn có thể là ai nữa chứ?Hèn nhát hạ đẳng, sau khi kẻ-mà-ai-cũng-biết tiêu tùng thì quay mặt bảo mình bị phải lời nguyền không thể tha thứ, dám gán ghép con với thằng nhóc Draco nhãi nhép đó..."- Mẹ cô đột ngột chen ngang, xem như trả lời cô. Isabella im lặng một lát, cuối cùng rủ bỏ cái suy nghĩ trong đầu. Bà già Rita kia đã làm cô tăng thêm một phần căm ghét.
"Thôi dẹp vụ đó đi, con ăn sáng nào"
"Cảm ơn mẹ"
Mẹ cô vẫy cây đũa phép, một cái chảo đầy ắp những cây xúc xích béo ụ và trứng omelette kiểu Pháp nối đuôi nhau ra khỏi bếp, sau đó làm một cú nhảy tiếp sức đầy duyên dáng đáp xuống mặt bàn ăn. Một bình sữa yểu điệu rót đầy ly rồi biến mất, còn lại một đống dao nĩa tung thẳng vào cạnh bàn, nằm ngay đơ. Isabella quăng tờ Nhật Báo Tiên Tri sang một bên, hứng lấy đóng dao nĩa, bắt đầu dùng điểm tâm, cô phóng viên thời sự trên truyền hình lại đang nói về vụ nhà bị sụp. Lúc cô bắt đầu nhai tới cà chua bi thì một bóng đen bay vút vào cửa sổ, thả xuống một phong bì màu vàng nhạt, rơi thẳng vào ly sữa của cô. Isabella nhăn mày, vẫy vẫy phong bì dính sữa nóng, nhìn lá thư, mặt trước viết cực kỳ rõ ràng:
Bà Isabella Willace
Tầng 2
27 đường số 53.
Isabella vui mừng, cảm thấy như tim sắp bay ra khỏi lồng ngực, cô biết thứ này chính là gì...tại sao cô lại quên mất nhỉ?Hèn chi mấy hôm nay ba mẹ cô lại bồn chồn như thế. Mà lúc này mẹ cô cũng bị phân tán làm cho chú ý, vui mừng đi đến bên cạnh. Isabella không chần chừ nữa, mở thư ra...bên trong đúng là thư mời nhập học của trường Hogwarts!
Cô gần như không thể tin vào mắt mình được nữa, cô được nhận vào Hogwarts thật sao?
"Mẹ biết mà, mẹ biết mà, từ khi con bộc lộ những dấu hiệu phù thủy, chúng ta đều đã chờ đợi cái ngày này lâu lắm rồi. Giỏi lắm , con gái yêu của mẹ, mẹ phải báo ngay tin này cho mọi người biết."- Mẹ cô reo lên, mặt vô cùng phấn khởi, vuốt tóc hôn cô một cái rồi cả hai cùng đọc nốt phần dụng cụ học tập. Lúc đó, từ dưới mặt đất, Ông Will xuất hiện.
"Ba ơi, con đậu Hogwarts rồi!"- Isabella reo lên, chạy tới ôm chầm ba mình.
"Ừm...Hả?Có thư mời nhập học rồi sao?Ba biết con gái ba tuyệt mà!"- Ba cô cười, ôm cô lên xoay một vòng.
"Mai cả nhà chúng ta cùng đến Hẻm Xéo nhé"
"Dạ"
Cả ngày hôm đó trôi qua thật sự rất dài, mẹ cô gửi không ít thư tới cho dòng họ, làm cho con cú nhà cô mệt lả hơi . Isabella chỉ mong đến ngày mai thôi, đến giờ cô vẫn chưa thể tin được những gì đang diễn ra...Cô không thể đợi được nữa rồi, cô sắp chính thức được cầm một cây đũa phép trên tay, điều mà cô luôn mong ước từ khi còn rất nhỏ. Đời còn gì tuyệt vời hơn lúc này nữa chứ?Cô chỉ muốn hét lên cho cả thế giới cùng nghe thôi...Bỗng nhiên Isabella chợt nhớ tới một việc, không phải ngày mai nhân vật phản diện chủ chốt cuốn 1- giáo sư Quirell sẽ xuất hiện sao?Hắn ta sẽ như thế nào đây?Cô thực sự rất nóng lòng...