Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Long Tổ (Mới Nhất: Quyển 2 Chương 6
  3. Chương 7 : Tiểu bạch thử Âu Dương (thượng)
Trước /15 Sau

[Dịch] Long Tổ (Mới Nhất: Quyển 2 Chương 6

Chương 7 : Tiểu bạch thử Âu Dương (thượng)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Ha ha ha!”. Trương Quang Viễn cười sảng khoái: “Thế mới đúng chứ, chàng thanh niên, người thức thời mới là hào kiệt!”.

“Tôi còn có sự lựa chọn khác sao?!!”. Âu Dương Hiên mặt mày khổ não, mồ hôi đầm đìa, giờ đây hắn cũng đại khái hiểu được vì sao thế nhân thường nói: Quan chức có hai cái miệng!

“Ha ha, Âu Dương à, không cần phải mặt mày nhăn nhó như vậy! Đãi ngộ của Long tổ chúng ta cũng không tồi đâu, may cho cậu đó!”. An Tề cũng rất cao hứng, trên vẻ mặt ‘vô hại’ cũng lộ rõ thần sắc khoái trá.

“Tuy vậy, hoàng đế cũng không để lính đói khát được, mặc dù nói là tôi làm việc để trả phí điều trị, nhưng ít nhất các ông sẽ phát cho tôi mỗi tháng mấy vạn phí lao động chứ, tôi cũng không thể làm không công mà sống đúng không! Còn nữa, hình như tôi nhớ, người mới vào, tối thiểu được cấp một căn nhà, hai cái xe!”. Âu Dương Hiên trong lòng bực bội, rõ ràng chạy không nổi, thì cũng phải thu hồi được tí gì đó chứ.

“Ha ha, không vấn đề gì, không vấn đề gì! Sẽ có công tác phí, xe cũng có, nhà cũng sẽ có, mà trước mắt phí điều trị cũng coi như xí xóa! Người một nhà rồi, hà tất phải tính toán nhiều như vậy!”. Trương Quang Viễn ‘đại lượng’ xua tay nói.

Âu Dương Hiên tức gãy cả răng, mà chỉ có thể bấm bụng nói: “Vậy thì, hai vị lãnh đạo, tôi đã gia nhập Long tổ rồi, có thể để cho tôi đi không? Mấy ngày nay không có liên lạc về nhà, bố mẹ tôi có thể rất lo lắng!”.

“Như thế không được!”. An Tề mặt mày nghiêm túc nói.

“Tại sao?”. Âu Dương Hiên vội hỏi.

“Chúng ta còn phải tổng kiểm tra một lần xem năng lượng lớn nhất của cậu là bao nhiêu, vả lại, cậu đã gia nhập Long tổ, tức là trở thành một quân nhân đặc biệt, thì phải trải qua huấn luyện quân sự nghiêm ngặt! Nếu không, sau này để cậu không đủ năng lực đi thi hành nhiệm vụ, không phải là đưa cậu vào chỗ chết sao, chúng ta phải có trách nhiệm với từng tính mạng trong Long tổ!”. An Tề vẻ mặt trang nghiêm, không hề có một chút châm chước nào cả.

“Vậy tôi có thể gọi điện thoại về nhà không? Với lại, thời gian huấn luyện bao lâu?”. Âu Dương Hiên biết là chạy không nổi, chỉ gật đầu cam chịu.

“Gọi điện thì được, nhưng không thể để lộ bất cứ bí mật gì của Long tổ, đây là kỷ luật thép! Còn về thời gian huấn luyện trong bao lâu, thì còn cần phải xem ngộ tính và năng lực đột phá của cậu nữa!”. An Tề nói rành rọt, quả là kinh nghiệm dày dặn.

“Được rồi, thân tôi giao cho các ông, tùy các ông an bài!”. Việc đến nước này, Âu Dương Hiên cũng chỉ có thể cam chịu.

Trương Quang Viễn nét mặt đã khôi phục lại vẻ uy nghiêm vốn có của quân nhân, hài lòng gật đầu, đưa tay ấn vào một cái nút bên cạnh người.

Lập tức, có người đẩy cửa bước vào, là một nam thanh niên, đưa tay đặt xuống một cái hộp gì đó.

“Âu Dương, đây là giấy chứng nhận của cậu, còn có điện thoại di động đặc biệt, thẻ ngân hàng, ví tiền, đồng hồ đeo tay, kính đen có gắn máy định vị, để tổng bộ lúc nào cũng biết được hành tung của cậu! Tí nữa, lão An sẽ sai người hướng dẫn cho cậu cách sử dụng!”. Trương Quang Viễn chỉ cái hộp, nói với Âu Dương Hiên.

Âu Dương Hiên đứng dậy cầm cái hộp, mở ra xem qua, quả nhiên là mấy thứ như vậy. Những thứ khác Âu Dương Hiên không có hứng thú, chỉ lấy giấy chứng nhận ra xem: mặt bên trong là một con rồng vàng đang phẫn nộ, một chân trước cầm lợi kiếm, một chân cầm khiên, thần sắc hung dữ mà uy nghiêm, hoàn toàn thể hiện rõ tính thần bí và trách nhiệm của Long tổ; mặt kia có dán ảnh của Âu Dương Hiên,và ghi rõ tên họ, tuổi tác, nhóm máu, dân tộc… của hắn. Mặt cuối cùng, chính là một số lợi ích và nghĩa vụ của thành viên Long tổ.

“Cách làm việc của các ông nhanh thật đấy!”. Âu Dương Hiên trong bụng cười khổ.

“Trung Quốc Long tổ không phải là ăn cơm không!”. Vẻ mặt của Trương Quang Viễn rất tự hào: “Được rồi, lão An, ông mang cậu ta đi kiểm tra đi!”.

“Vâng, tổ trưởng!”. An Tề đứng dậy hành quân lễ.

“Vâng, tổ trưởng!”. Âu Dương Hiên trong lòng bực bội cũng đứng dậy, bắt chước chào theo quân lệnh.

Hai người ra khỏi phòng họp, An Tề trông thần sắc có chút không bình thường của Âu Dương Hiên, mỉm cười an ủi: “Âu Dương à, vì tổ quốc cống hiến là một việc rất vinh dự, số phận đã ban tặng cho cậu năng lực đặc biệt, tức là cậu sẽ có nhiệm vụ đặc biệt! Cậu yên tâm, việc của Long tổ bình thường cũng tương đối ít, cậu vẫn cứ học xong đại học, sau đó theo đuổi lý tưởng của cậu, nhưng khi Long tổ triệu hồi cậu, cậu vâng mệnh là được rồi!”.

“Thế à, vậy thì cũng có thể chấp nhận được!”. Kỳ thực Âu Dương Hiên không phải là không muốn vì quốc gia phục vụ, nhưng hắn cảm giác bị người khác xếp đặt, trong lòng vẫn có chút không thoải mái.

“Ha ha!”. An Tề sao lại không hiểu tâm lý tuổi trẻ của Âu Dương Hiên, mỉm cười nói: “Bây giờ ta giới thiệu cho cậu về Long tổ của chúng ta! Long tổ được chia làm ba phân tổ: Tổ hành động đặc biệt, tổ trưởng là tôi, thành viên là những người có năng lực đặc biệt như cậu, chủ yếu đảm nhiệm những công việc mà quân đội, cảnh sát không có cách nào xử lý được, cũng như những sự việc siêu nhiên thần bí; Tổ công vụ đặc biệt, phụ trách bảo đảm hậu cần, tổ trưởng là Chung Húc, bọn họ đều là những người bình thường; Tổ nghiên cứu đặc biệt, phụ trách nghiên cứu các loại thiết bị đặc biệt và các sự việc thần bí, tổ trưởng là Tả Phụng, là phụ nữ, thành viên có người có năng lực đặc biệt, cũng có người công tác bình thường! Mà cậu, đương nhiên chính là lính của tôi!”.

“Ồ, vậy tổ hành động đặc biệt của chúng ta có bao nhiêu thành viên?”.

“Mười mấy người!”

“Cái gì, mười mấy người!!! Sao mà ít vậy?!”. Âu Dương Hiên cảm thấy khó tin.

An Tề nhìn Âu Dương Hiên cười, không có chút tức giận nói: “Đương nhiên là ít! Mặc dù người có năng lực đặt biệt của Trung Quốc không tới một nghìn, thì cũng có tám trăm, tuy vậy, có năng lực sát thương cực đại lại chỉ lác đác mấy người! Trung Quốc Long tổ của chúng ta mà có mười mấy thành viên là không tồi đâu, có quốc gia chỉ có được mấy người! Cho nên, mỗi người có năng lực đặc biệt siêu cường đều là bảo vật quốc gia, nếu không chúng ta tội gì phải sống chết muốn cậu gia nhập!”.

“Ha ha, hóa ra ta rất quý giá, còn quý hơn cả gấu trúc!”. Âu Dương Hiên bất giác có chút đắc ý.

“Đừng sớm vui mừng như vậy, đợi tí nữa kiểm tra năng lực của cậu, nếu như kém quá, không chừng có thể ném cậu qua tổ công vụ đặc biệt!”. An Tề cười lạnh một tiếng.

Âu Dương Hiên bĩu môi, hắn có đủ tự tin.

Trong chốc lát, hai người đi đến trước một cánh cửa điện tử, An Tề đưa tay phải ra, đặt lên một màn hình điện tử bên phải.

Ánh sáng trên màn hình quét qua, dường như là kiểm tra đúng dấu vân tay, rất nhanh, đã kiểm tra xong, cánh cửa điện tử tự động mở ra.

“Vào đi, chỗ này là tổ nghiên cứu đặc biệt”. An Tề bước vào trước.

Âu Dương Hiên vội vàng theo sau, thò đầu nhìn xung quanh, trong phòng đặt đầy đủ các loại máy móc kỳ lạ, mà giữa đống máy móc đó là ba cô gái trẻ đang điều khiển.

Điều làm Âu Dương Hiên kinh ngạc chính là, ba cô gái trẻ này đều là mỹ nữ, đều rất đẹp, đều rất sexy!

“Chà, Long tổ mà có người đẹp ư! Mấy cô này không phải là bồ nhí của ‘H’ và ‘A’ đấy chứ!”. Âu Dương Hiên cười thầm, nghĩ xấu xa.

“An tổ trưởng!”. Ba cô gái xinh đẹp vội vàng đi tới, chào hỏi An Tề.

“Uhm. Ta giới thiệu một chút nhé!”. An Tề chỉ vào Âu Dương Hiên nói: “Đây là thành viên mới, Âu Dương Hiên!”.

Một cô gái xinh đẹp hơi nhiều tuổi, tỏ ra rất thành thục và thướt tha mỉm cười nói: “Tôi là Tả Phụng, là tổ trưởng của tổ nghiên cứu đặc biệt!”.

Cô gái hơi béo bên trái mặt có chút ửng hồng không tự nhiên nhẹ nhàng nói: “Tôi là Tịch Quyên, là tổ viên của tổ nghiên cứu đặc biệt!”.

Cô gái đứng cao cao tự nhiên bên phải nhìn Âu Dương Hiên đánh giá một cái, mỉm cười nói: “Tôi là Anh Ngô, tổ viên tổ nghiên cứu đặc biệt!”.

“Tiểu đệ lần đầu tới đây, sau này mong ba vị mỹ nữ quan tâm chiếu cố!”. Trước mặt người đẹp không thể thất lễ, Âu Dương Hiên vội nho nhã lễ phép nói.

“Được rồi, được rồi!”. An Tề không nhẫn nại được, nói: “Đừng đứng đây tán phét nữa, tiểu Tịch với tiểu Anh đã sớm biết cậu rồi, lúc cậu ở trong phòng điều trị là do họ phụ trách giám sát!”.

“Cái gì!!!”. Khuôn mặt trắng trẻo của Âu Dương Hiên đỏ ửng lên, lắp bắp nói: “Vậy há không phải là bọn họ đều thấy hết cả rồi sao!!??”.

Nhất thời, Âu Dương Hiên hận không tìm được cái lỗ mà chui xuống đất: hắn lần đầu trần như nhộng, không ngờ lại bị nhìn thấy hết.

Tịch Quyên và Anh Ngô cũng mặt đỏ như gấc, giận dỗi lườm mắt với An Tề.

An Tề biết mình lỡ lời, vội cười ha ha nói: “Ha ha, không nói nữa, không nói nữa, mau vào kiểm tra thôi!”.

Tả Phụng mỉm cười: “Âu Dương, trước tiên kiểm tra năng lượng của cậu, đi theo tôi! Tịch Quyên, Anh Ngô, hai cô nhớ ghi chép kĩ!”.

“Vâng!”. Tịch Quyên và Anh Ngô đã trấn tĩnh lại, liếc mắt nhìn trộm thầm đánh giá một chút Âu Dương Hiên đẹp trai.

Âu Dương Hiên mặt mũi đỏ bừng đi theo Tả Phụng tới một cái máy kỳ lạ, Tả Phụng nói: “Đây là máy đo năng lượng, bộ phận bọc da ở giữa là điểm để đo năng lượng, cậu cứ dùng hết sức lực đánh vào là được!”.

“Được!”. Âu Dương Hiên định thần, khởi động tứ chi, sau đó hét lên một tiếng, dùng tay phải đấm vào một cái.

“Ầm…”. Năng lượng cực đại làm cho máy đo năng lượng rung lên ầm ầm từng trận, mà cái kim đo trên màn hình cũng xoay tròn như chong chóng.

“Năng lượng tay phải 265 kg, ghi lại!”. Tả Phụng mặt hơi biến sắc nói tiếp: “Âu Dương, đổi sang tay trái!”.

“Được thôi!”. Âu Dương Hiên chuẩn bị, sau đó dùng tay trái đấm mạnh vào, chiếc kim đo vừa mới về số 0 đã lập tức xoay một cách điên cuồng.

“Năng lượng tay trái 225 kg, ghi lại!”. Sắc mặt của Tả Phụng càng thêm nghiêm túc.

…………….

“Ghi lại, năng lượng chân trái 235 kg!”.

…………..

“Ghi lại, năng lượng chân phải 275 kg!”.

……………

“Ghi lại, tốc độ phản ứng: 4.7!”

……………

“Ghi lại, sức chịu đựng cực hạn: 4.3!”

…………..

“Ghi lại, tốc độ chạy 100m: 9.85s!”

…………..

“Ghi lại, năng lực ghi nhớ: 6.7!”.

……………

“Ghi lại, năng lực chống trả: 5.3!”.

…………….

“Ghi lại, thị lực: 2.5!”

……………..

“Ghi lại, thời gian nín thở: 4 phút 36 giây!”.

Quảng cáo
Trước /15 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ngã Thị Đại Ngoạn Gia

Copyright © 2022 - MTruyện.net