Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ầm ầm !!!
Một người quấn khăn đen lao vào, đỡ lấy hai chiêu của quỷ và đạo sĩ bằng tay không rồi đẩy họ ra.
Xung quanh đồng loạt bị tách ra rõ ràng, những người quấn khăn đen tách quỷ và người quay trở lại vạch cắt của Trực tạo sẵn !
Dù quỷ mạnh cỡ nào, những người quấn khăn đen lại cứ hợp thành từng nhóm đối phó là có thể đẩy lùi được !
Các con quỷ nhìn sang Thạch Đế, vị vua vẫn im lặng !
Chúng không làm càn nữa, chúng thấy biểu hiện kỳ lạ của Thạch Đế, bị đẩy về vạch củ chúng ngoan ngoãn đứng im !
Bên đạo sĩ cũng vậy, rõ ràng An Lạc đang đợi những người này, những người này theo phe đạo sĩ nên những đạo sĩ bị đẩy lùi lại cũng đứng im tại chỗ !
Sau một hồi trầy trật, giờ đây đạo sĩ và quỷ một lần nữa bị đẩy trở về vạch xuất phát của mình, những người quấn khăn đen và An Lạc cùng Thạch Đế đang đứng giữa !
Trong các người quấn khăn đen, người cầm nhang bước lên trước, dường như là người cầm đầu của nhóm, cười nói :
- Thạch Đế, lâu không gặp !
Thạch Đế hừ một cái, hai ánh sáng trong đôi mắt càng sáng bừng lên, giọng không hoan nghênh nói :
- Bọn mày không phải đã đi khỏi thế giới này, trở về Đại Thiên Địa rồi sao, sao vẫn còn ở đây ngáng đường tao ?
Dường như Thạch Đế có mối hận thù rất sâu với những người quấn khăn đen này !
Người cầm nhang cười cười đáp lời :
- Không phải tất cả chúng tôi đều đi bạn củ à, tổng quản của chúng tôi đã thuyết phục chúng tôi ở lại cho đến khi Ngày Tân Thần Nhất Ước kết thúc, tất nhiên, ngoài chúng tôi thì tất cả mọi người khác đều đi cả rồi.
Nghe đến đây, hai ánh sáng xanh trong tấm khăn trùm của Thạch Đế nhấp nháy, quỷ ngơ ngác, đạo sĩ cũng chẳng hiểu gì. An Lạc chỉ đứng im !
Thạch Đế như nghĩ ra cái gì, cất tiếng :
- Tổng quản của bọn bay cũng đến vào tối nay sao ?
- Nếu trí nhớ tôi không quá tệ thì dường như đúng là thế đấy !
Người cầm nhang thong thả đáp lời, có chút đùa cợt Thạch Đế !
- Cuồng Bạo Đế chết, có phải có sự giúp đỡ của lũ bay ?
Thạch Đế lại bình tĩnh hỏi một câu !
Người cầm nhang im lặng một tí rồi đáp :
- Hiếm khi có cơ hội tiêu diệt kẻ đứng đầu quỷ giới ở thế gian này, khó mà bỏ qua. Tên đó đã khiến anh em ta hy sinh bốn trăm người, còn bên đạo sĩ thì tử thương vô số. Đúng là kẻ mạnh có khác, thật khiến người ta nghĩ đến còn rùng mình !
Hai ánh sáng xanh của Thạch Đế sáng phừng lên, chân vừa động, người đã xuất hiện trước mặt người cầm nhang, tay hươ, đòn đã đến !
Người quấn khăn đen nghiên người, hai tay đưa ra đỡ đòn chính diện !
Bốp ẦM !!!!!!
Một đấm, đấm văng người cầm nhang ra phía sau, người cầm nhang văng ra phía sau, chưa kịp đến chổ của đạo sĩ thì chuyện lạ đã xảy ra !
Bên trong lớp vãi quấn màu đen đó, có thứ gì đó trồi ra khỏi lớp vãi !
Từ phía sau lưng dần hiện ra rõ ràng hơn, trút khỏi lớp vãi đen xấu xí để phô bày nét đẹp của mình !
Đây....
Mọi người, các con quỷ kiến thức hạn hẹp đều giật mình !
Thứ vừa xuất hiện sau lưng kẻ bị đánh bay là.....
Một đôi cánh !
Một đôi cánh trắng muốt với một vòng tròn màu xanh dương phát sáng ở giữa cánh !
Vòng tròn cứ như được xâm lên cánh vậy !
Phạch phạch !
Đôi cánh hiện ra, vỗ vỗ mấy đợt, người cầm nhang đã lao vút trên trời, đưa đẩy bay qua lại trên ấy !
Những người quấn khăn đen khác cũng đồng loạt phô ra cánh của mình được ẩn sau mãnh khăn đen kia !
Cánh vừa lộ ra, mấy trăm đôi cánh đó, với ánh sáng của vòng tròn xanh ánh lên màu xanh giữa đêm khuya, sáng rực một vùng !
Màu xanh dương, màu của sự yên bình và vị tha !
Các người quấn khăn đen phô ra đôi cánh, bay lên cao, đứng lơ lững trên không nhìn xuống đầy oai vệ !
Vị tiên cầm nhang cất tiếng, tiếng nói vui vẻ nói :
- Thạch Đế vẫn nóng tính như ngày nào nhỉ.
Thạch Đế từ bên dưới, ngẩng đầu nhìn những đôi cánh đang đập từ từ trên ấy, ánh sáng xanh trong khăn trùm sáng bừng lên, tiếng ồ ồ tức giận phát ra :
- Lũ tiên chúng bay có phải muốn liều mạng một lần nữa không ?
Giờ thì Thạch Đế đã lý giải được vì sao Cuồng Bạo Đế lại chết trên tay một con người, là do lũ tiên này !
Giới quỷ cứ nghĩ rằng toàn bộ tiên và thần đã quay về Đại Thiên Địa, không ngờ chúng còn ở lại !
Cuồng Bạo Đế đi chuyến này, đích xác là rơi vào bẩy của loài người và lũ tiên, bỏ mạng vì tính sai một bước !
- Muốn liều mạng hay không, cũng phải hỏi tổng quản của bọn họ một tiếng chứ. Thạch Đế, già này nói có đúng không ?
Một giọng nói hiền từ, dịu dàng như là của một bà lão cất lên !
Những vị tiên còn đang lơ lững trên trời kia, đột ngột hạ cánh tất cả xuống đất !
Tách giữa hàng đạo sĩ ra một lối đi, các vị tiên kia quỳ thành một hàng dài hai bên !
Cánh trên vai cong lại, thẳng đứng mà chĩa lên trời, cứ như tư thế vươn cánh ra vậy nhưng giữ nguyên đó không gập cánh lại !
Một hàng dài như thế, những chiếc cánh cong lại và những vị tiên quỳ xuống, hình ảnh làm cho người khác choáng ngợp !
Người ta cũng biết được, ai là người vừa đến !
Tổng quản của các vị tiên !
Từ ngoài xa, tiếng cộp cộp nho nhỏ cất ra như tiếng gậy gỗ chạm vào đất !
Phía xa, một bóng dáng dần hiện ra !
Một bà lão gương mặt già nua, hiền hậu, cả người cũng quấn khăn đen, trên tay đang cầm một cây gậy gỗ !
Bà già này không phải là người đã tặng cho Long con mắt, chỉ có một nét nào đó khá giống mà thôi.
Bà lão đó đi rất từ tốn, chậm rãi, cứ từ từ mà đi cho đến hết con đường đầy các vị tiên đó.
Cộp !
Người ta không biết qua bao lâu cho đến lúc bà lão đó đứng trước mặt Thạch Đế, chuyện bây giờ là....cái gì sẽ diễn ra ?
Bên kia bờ rừng, có mười sáu con quỷ nhát gan, nhìn thấy Thạch Đế chúng từng tôn sùng đang im lìm trước các vị tiên, Cuồng Bạo Đế bất khả chiến bại đã chết.
Chúng hoảng sợ, nhỏ to tâm sự cùng nhau rồi quay đầu bỏ chạy !
Ẩn sâu vào rừng lánh nạn !
Cùng lúc đó, ba vị đạo sĩ được cử đi mang Thần Sấm rời xa ngôi làng đang người be bết máu chạy đến nhà của Thần Sấm !
Phía sau vẫn còn ba con hổ vằn hai đuôi đang đuổi theo !
Hai vị đạo sĩ già hơn tình nguyện ở lại để vị đạo sĩ trẻ trong đêm dẫn Thần Sấm đi !
Thần Sấm, trong đêm đó, hét lên điên dại !
Cha chết, mẹ chết, ông chết !
Hét lên đau đớn giữa đêm đen !
Trở lại chiến trường chính !
Thạch Đế đang đứng ngay trước mặt bà lão được gọi là Tổng Quản Các Vị Tiên.
Các vị tiên xếp hàng quỳ kia đồng loạt đứng dậy, thu cánh lại đừng phía sau vị tổng quản kia !
- Bà muốn gì ?
Thạch Đế là người phát ngôn trước !
Bà lão vén khăn đen che đầu ra, mái đầu bạc trắng, cười cười nói :
- Già muốn có một giao ước của ba cõi, Cuồng Bạo Đế đã chết chắc chắn Thạch Đế sẽ trở thành vua quỷ rồi, già muốn có một giao ước giữa người, quỷ và tiên ! Ngay tối nay !
Câu “ ngay tối nay ” được nhấn mạnh như để không có một sự gia hạn nào thêm nữa ! Đêm dài thì thường lắm mộng !
- Để tôi làm vua, vì các người biết Cuồng Bạo Đế có hy sinh mọi thứ cũng không hợp tác với các người đúng không ? Chỉ có Thạch Đế mới là kẻ có thể thương lượng, vì vậy mà các người sẵn sàng hy sinh nhiều đến thế để giết Cuồng Bạo Đế !
Hai ánh sáng xanh trong khăn trùm của Thạch Đế sáng lên, dõng dạc nói !
Bà lão cười mỉm, nói :
- Phải, là thế đó, Thạch Đế nếu hôm nay liều mạng chưa biết được quỷ hay tiên sẽ thắng, già thấy hoặc tất cả cùng chết không bằng chúng ta làm một giao ước nhỏ. Vua Quỷ thấy sao ?
Đã chuyển từ Thạch Đế thành Vua Quỷ, Thạch Đế im lìm không nói, hai ánh sáng xanh không có biểu hiện gì khác lạ.
Bà lão lại bắt đầu cất lời :
- Thật ra giao ước này cũng không phải cái gì quá đáng, già chỉ muốn có một lời hứa từ quỷ và người.
Thạch Đế có chút dao động, hỏi lại :
- Lời hứa gì ?
Bà già cười mỉm, nói :
- Sẽ không có một cuộc Tru Thần nào nữa, không có chiến tranh xảy ra nữa, Quỷ và Đạo Sĩ sẽ không lộ diện ở thế giới của con người nữa cho đến khi tấm thiệp vàng của Ngày Tân Thần Nhất Ước xuất hiện.
Ánh sáng xanh trong mắt của Thạch Đế bừng lên, nghi hoặc hỏi lại :
- Chỉ có vậy ?
Bà lão gật nhẹ đầu !
An Lạc xoay người lại, nhìn xuống hàng ngũ đạo sĩ ở phía sau, dõng dạc nói :
- Các đạo sĩ ở chiến trường khác đều đã đồng ý, chỉ còn các bạn, các bạn có đồng ý không ? Ai không đồng ý xin hãy lên tiếng !
Hàng ngũ đạo sĩ im lặng, với họ, sự bình yên là điều họ khao khát nhất trong lòng !
Mất tích ở thế giới hiện thực, có lẽ vậy cũng tốt !
Mọi người đều đồng lòng im lặng, An Lạc xoay lại nhìn bà già gật đầu nói :
- Giới đạo sĩ sẽ thực hiện tốt lời hứa này !
Thạch Đế bước lên một bước, đôi chân nặng nề tạo ra tiếng đồn trầm trầm trên mặt đất, tiếng nói cất lên, vang vang tai người :
- Quỷ cũng chấp nhận, nhưng ngày mà tấm thiệp vàng xuất hiện, ân oán sẽ trả lại gấp đôi !
Nói rồi, Thạch Đế xoay người bỏ đi, hàng ngũ của quỷ cũng vội vàng cất bước theo sau, quỷ đã đổi vua, thế giới cũng thay đổi trật tự !
Đêm nay, là cuộc chuyển đổi khá to lớn với thế giới này !
Chợt, Thạch Đế suy nghĩ gì đó, dừng chân lại, xoay đầu lại nói to :
- Hẹn gặp lại khi ngày mà Cánh Cửa Tái Thiết Lập dược mở ra ! Ngày đó, hãy chấp nhận sự hủy diệt của Tam Đại !
Nói rồi, xoay lưng bỏ đi !
Cánh Cửa Tái Thiết Lập ? Quỷ và rất nhiều đạo sĩ đều ngơ ngác, chỉ thấy trên mặt An Lạc và các vị tiên ánh lên một vẻ sương mù, dường như cánh cửa đó kèm theo thứ gì đó rất đáng sợ !
Bà lão kiên đôi chân mày nheo lại, gương mặt tỏ ra vẻ khổ não !
Khi cánh cửa mở, sự hủy diệt của Tam Đại sẽ bắt đầu sao ?
Cánh cửa đó là gì ?
Cánh Cửa Tái Thiết Lập....
Tối đó, hiệp ước ba cõi đã được ký kết bởi lời hứa của Thạch Đế, An Lạc và Tổng Quản Các Vị Tiên !
Hôm sau, Thạch Đế thế chỗ của Cuồng Bạo Đế ra lệnh những con quỷ đã trốn khỏi trận chiến đêm đó sẽ bị tước mất tư cách của quỷ, chỉ có đoạt lấy một tấm thiệp vàng mới có tư cách được thừa nhận trở lại !
Những con quỷ đó bị xua đuổi, không thể trở lại quê nhà củ, phải ẩn nấp vào trong thế giới con người mà sống !
Chúng thèm khát quay trở lại nơi ở của mình, thèm khát có được tấm thiệp vàng !
Hiện Tại !
Trời đã về đêm, trên hai ngọn cây, một bên ba con quỷ miệng mồm đầy nước dãi !
Một bên là Long, đôi chân mày nhíu chặt !
Mọi chuyện còn phức tạp và rắc rối hơn cả hắn tưởng nữa !
Bên dưới, nắm tay của An siết chặt !
Cha, đã chết theo cách đó sao.....một người anh hùng bảo vệ con mình cho đến giây phút cuối cùng !
Giờ Long đã hiệu tại sao ngần ấy năm đó mà quỷ không đi tìm kiếm An để tiếp tục sát hại và tại sao đạo sĩ không để con người biết sự tồn tại của họ.
Tấm thiệp vàng này, quả là tai họa !
Điều này cũng có nghĩa, tấm thiệp vàng này là thứ vô cùng cần thiết cho cái Ngày Tân Thần Nhất Ước nào đó !
Gương mặt Long Trầm tư, vẫn đang mắc trong cuộc chiến năm xưa đó !
- Truyện đã kể xong, bây giờ bắt đầu đánh nhé !
Giọng nói khó nghe từ bên ba con quỷ phát ra, Long còn chưa định thần lại thì nắm đấm đã đến trước mặt !
Đánh, phải rồi ! Đang ở trong trận chiến mà !
Trận chiến năm xưa kết thúc, trận chiến ngày nay lại chỉ vừa bắt đầu !
Tấm thiệp vàng đã xuất hiện,
Cơn bão thật sự đã đến rồi !
Ở trên một tòa cao ốc,
Sân thượng, từ đây nhìn ra xa xăm, buổi tối ở Sài Gòn từ trên cao nhìn xuống thật đẹp !
Ở đó, đang có một người đứng sát bên bờ tường của sân thượng, ngắm nhìn cảnh sắc bên dưới !
Gió thổi vờn quanh, cứ như bao bọc người đó lại, phong thái người đó vô cùng ưu nhã, như sinh ra là đã mềm mại dịu dàng như một cơn gió !
Một người con trai, thân hình gầy gầy cao cao, làn da trắng ngọc mịn màng, mái tóc dài phủ cả gương mặt, đôi mắt u sầu, chiếc môi mỏng đỏ, gương mặt hài hòa, như là một kiệt tác nghệ thuật !
Một kiệt tác mỹ nam !
Phía sau người con trai, những đôi mắt đỏ với cái miệng nhỏ dãi khắp sân thượng !
Hàng chục con quỷ đang cháy phừng lên một sự ham muốn !
Chàng trai vẫn ưu nhã không cảm xúc, từ trong người lôi ra một tấm thiệp vàng, từ từ mở ra đọc !
Lũ quỷ phía sau thấy được báu vật, sự thèm thuồng càng tăng gấp đôi, đôi mắt mở to, ánh sáng đỏ bừng lên, nhỏm người chuẩn bị bay đến !
- Muốn nó không ?
Một giọng nói điềm đạm, không chút dao động tình cảm, ôn hòa mà nhẹ nhàng cất lên từ trong miệng chàng trai !
Các con quỷ tỏ ra nghi hoặc nhưng chỉ càng kích thích chiến ý của chúng mà thôi.
- Lên giành lấy đi !
Vẫn là cách nói ôn hòa, mềm mại đó !
Lũ quỷ như được tiếp thêm máu, chúng lập tức lao lên, hàng chục con quỷ đồng loạt lao đến bao kẻ xinh đẹp nhưng to gan kia vào !
Những đôi mắt sáng màu đỏ trong đêm và những tiếng hú thét hoang dại !
Trời, về khuya, trên trời đêm,
Bốn ngôi sao chiếu sáng lấp lánh, một ngôi sao cam và ba ngôi sao trắng cùng nhau tỏa sáng !
Ánh trăng gần như sắp bị nhuộm hết thành màu đỏ !
Bên dưới, chiến sự bắt đầu !