Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Ma Đao Lệ Ảnh
  3. Chương 54 : Hồ Bơi (2)
Trước /145 Sau

[Dịch]Ma Đao Lệ Ảnh

Chương 54 : Hồ Bơi (2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Hán tử kia vừa nghe, trên mặt hiện ra vẻ kiêu ngạo, nói "Ta là Tái Lý Quỳ Lỗ Nam, lão bà của ta là xuyên nữ kiếm Tôn Tam nương." Tiểu Ngưu vừa nghe, thiếu chút nữa cười ha ha, tâm nói "Ta đang gặp đại nhân vật gì đây, thì ra là giả Lý Quỳ cùng muội muội tôn Nhị nương."

Tiểu Ngưu nhịn cười,hướng hán tử kia chắp tay thi lễ,Hán tử Lỗ Nam cho là kính ý,còn vui vẻ tiếp nhận,sau đó vội vàng nói " ta cũng không thể nói với ngươi nhiều,ta còn phải đi tìm lão bà của ta,lão bà của ta cũng đã đi mấy chục ngày rồi,cũng mong không có nam nhân nào dẫn chạy mất",nói xong cũng không để ý Tiểu NGưu,nhanh chân bỏ chạy,chạy như bay,như là phía sau có lão hổ đuổi theo.Hắn vừa mới đi,Tiểu Ngưu ôm bụng cười to,cười đến đau cả ruột,Điềm Nữu nhìn bóng người nọ,nói " Tiểu Ngưu ca,người này thật sự là một hán tử thô lỗ nha".

Tiểu Ngưu cười, nói "người này ta xem không chỉ là một hán tử thô lỗ, còn là một thê vô dụng, thật cùi bắp, lão bà mà cũng để đánh mất, nam nhân như vậy thì có cái ích lợi gì? Nghe tên của bọn họ xem ra không bình thường đâu, không giống như đại hiệp, nghe có vẻ giống cường đạo nha"

Điềm Nữu ừ, nói "Muội nghe Tiểu Tụ nói, Lý Quỳ cùng tôn Nhị nương đều là nhân vật trong tiểu thuyết 《 thủy hử truyện 》. Lý Quỳ thích uống rượu giết người, tay cầm hai thanh đại phủ, là cái điển hình thô nhân; mà tôn Nhị nương là lão bà của Trương Thanh, bán bánh bao nhân thịt người!"

Tiểu Ngưu liên tục gật đầu, khen "Điềm Nữu, muội thật giỏi a, học vấn cũng tăng lên, sau hai năm, ta cũng không bằng muội."

Điềm Nữu cười, nói "Muội mỗi ngày ở nhà huynh ngoại trừ hỗ trợ ở dược điếm cùng phòng bếp còn cùng Tiểu Tụ học một chút học vấn, dù sao cũng nhàn rỗi."

Tiểu Ngưu cười cười nói : " ngươi thật sự là tiến tới là một cô nương,sau cũng có thể làm nữ tú tài". Điềm nữu khiêm tốn nói " ta cũng không có học vấn như vậy,nghe tiểu tụ nói,làm tú tài rất khó." Tiểu Ngưu thở dài "cũng không phải mà, đọc sách thi tú tài rất khó, nếu là Sơn đại vương, tựa như vị vừa rồi, cũng dễ dàng hơn nhiều" Điềm Nữu trầm tư nói: "nhìn hắn như vậy, tuy rằng thô lỗ, nhưng không giống cường đạo, có lẽ gọi là cái gì mà đại hiệp đó"

Tiểu Ngưu nhếch miệng cười cười, nói "Chỉ mong hôm nay chúng ta gặp được một vị anh hùng."

Điềm Nữu đột nhiên a một tiếng, nói "Vừa rồi cái người tên Lỗ Nam nói hình dáng lão bà hắn, như thế nào có điểm giống nữ nhân xinh đẹp chúng ta gặp ở quán trà."

Nghe Điềm Nữu nói như vậy,Tiểu Ngưu nhẹ nhàng vỗ đầu nói : "không phải bọn họ thật sự là cũng một nhà chứ" tiếp theo lại lắc đầu nói " không có khả năng,không có khả năng."

Điềm Nữu không hiểu hỏi "Có gì mà không có khả năng?"

Tiểu ngưu nói nghi vấn của mình : ngươi nghĩ nha,Điềm nữu,diện mạo như ngươi và ta này,người ta thấy đã biết là vợ chồng,ýt nhất cũng là vợ chồng chưa cưới,ngươi xem hai người bọn họ,một người đẹp như một đóa hoa tươi,một người không bằng Lý Quỳ,như thế nào cũng không giống người một nhà,mà giống như mỹ nữ cùng dã thú" Điềm Nữu nghe xong cũng cười khanh khách,nói " từ tướng mạo mà nhìn thì không giống một đôi,chẳng qua người không thể nhìn tướng mạo,có lẽ Lỗ Nam này có diễm phúc,mới có một lão bà xinh đẹp"

Tiểu Ngưu lớn mật nói " theo ta thấy,nếu nữ nhân kia thật sự là lão bà của hắn,vậy thì có vấn đề.ta cũng không tin,nữ nhân kia sẽ thích nam nhân như vậy. ta thấy,nữ nhân kia không phải đồ ngốc,chính là mắt có vấn đề,nếu không là bị bắt,hoặc là có cái gì khó nói,cần một người nam nhân che chở"

Điềm Nữu liếc Tiểu Ngưu nói " Tiểu Ngưu ca,ta thấy không có nghiêm trọng như vậy đâu, chàng nói quá thôi, như vậy không xong, có lẽ nam nhân này thật sự là một nhân vật, kia nữ sùng bái hắn, gả cho hắn cũng không phải lạ đâu." Tiểu Ngưu ừ,nói " vậy chúng ta biết một đại nhân vật" Điểm Nữu hỏi " Tiểu Ngưu ca,chúng ta hay là báo cho Lỗ Nam một cái thư,nữ nhân kia tựa hồ là lão bà của hắn" Tiểu ngưu nói : Điềm Nữu nha,lòng ngươi thật tốt,nhưng hiện tại chúng ta muốn báo tin,cũng tìm không thấy " Lý Quỳ" kia.

Điễm nữu nhìn trước sau,cũng không thấy gì,người đến người đi,một biển người mờ mịt còn đâu mà tìm vị " Tái Lý Quỳ" đâu? Một phen hảo ý của nàng cũng chỉ thất bại

Hai người cao hứng đi du ngoạn,ngoại trừ Tây hô, đã đi xem nhiều địa phương,tâm tình khoái trá cực kỳ. không nghĩ đang du ngoạn cao hứng,xa xa bay đến vài đám mây đen,chỉ khoảng nửa khắc đã làm cho trời xanh hoàn toàn bị che mất,trước mắt tối sầm lại.cái này cũng chưa tính,qua chốc lát,tiếng tí tách tí tách gầm lên,gió to đến.

Bởi vì mưa đột nhiên tới,mọi người một chút phòng bị đều không có,vọi vàng bỏ chạy tứ phía. Tiểu Ngưu trong lúc cấp thiết kéo tay Điềm Nữu đi đến chỗ gần nhất trú mưa,bọn họ đi đến dưới lầu một khách điếm nghĩ đến lúc cơn mưa chấm dứt sẽ đi tiếp, nhưng cơn mưa này như thác đổ, xối xả không ngừng. Hai người chạy dưới mưa mà chân không ngừng run rẩy, mà mưa thì như không có ý định ngừng lại.

Hai người nhìn bầu trời,Điềm Nữu thở dài,Tiểu Nguue không cho là đúng,qua không lâu,Tiểu ngưu không có kiên nhẫn đợi mưa tạnh.hắn nói với điềm nữu " đi thôi,đừng đợi ở chỗ này nữa"

Điềm nữu nhìn mưa nói : tiểu Ngưu ca,đi thì cũng phải có ô nha,bằng không thì lại ướt sũng hết"

Tiểu Ngưu nhìn nàng cười nói " muốn cái ô nha,dù sao chúng ta cũng không vội chở về." Tiểu Ngưu kéo tay ĐIềm Nữu đi vào khách điếm.

Điềm Nữu nhẹ nhàng đẩy tay Tiểu Ngưu, sợ hãi nói "Làm gì vậy?"

Tiểu Ngưu cười hì hì nói " còn hỏi sao,chúng ta đương nhiên tìm một gian phòng nghỉ ngơi một lúc,đợi mưa tạnh rồi về nhà" cũng không quản Điềm Nữu không thích,đã bảo chưởng quầy mượn một phòng.trưởng quầy ngẩng lên nhìn qua tiểu ngưu và Điềm nữu,tiểu ngưu không có gì,điễm nữu lại cảm thấy trên mặt nóng bừng.

Tiểu nhị dẫn tiểu ngưu cùng điềm nữu lên lầu,tiểu ngưu lại phân phó "mang cho ta mấy món ngon miệng ăn sáng,một hồ đào tửu mang đến phòng cho ta"

Tiểu nhị đưa Tiểu ngưu cùng điềm nữu đến phòng xong liền đi xuống lầu. căn phòng thật rộng rãi lại sạch sẽ, làm cho người cảm thấy thật thoải mái."

Tiểu ngưu ngồi xuống giường nói " thật là thoải mái nha,cùng với ở nhà thật giống nhau"

Điềm nữu nhìn chung quanh nói : chúng ta không phải ở đây đêm nay chứ? ? thảm rồi." nói xong,hết hồn xem xét Tiểu ngưu,không dám đi đến

Tiểu ngưu hướng nàng cười hắc hắc không ngừng nói " sợ cái gì,chẳng lẽ ngươi còn sợ ta ăn thịt ngươi sao?"

Điềm nữu rụt người lại nói " ta có chút sợ nha,ta sợ mưa không ngừng,ta sợ ngươi bắt nạt ta,ta cũng sợ cha mẹ ngươi lo lắng cho chúng ta,ta cũng sợ Tiểu Tụ cười chúng ta"

Tiểu ngưu nắm lấy tay nàng kéo đến ngồi xuống bên giường an ủi nói " có cái gì mà sợ,chúng ta chỉ để ý chuyện chúng ta,quản người khác nói làm gì,chỉ cần chúng ta cao hứng là tốt rồi. ngươi cũng đói bụng rồi,chúng ta ăn một chút,mưa ngừng thì lại đi,đừng sợ"

Điềm Nữu lo lắng hỏi "Nếu mưa không ngừng thì làm sao bây giờ đâu?"

Tiểu ngưu cười nói "không ngừng thì đi sao được,chúng ta ở đây tốt mà. Cùng lắm thì ngươi ngủ giường,ta ngủ trên mặt đất" điềm nữu đỏ mặt lên nói ""Ta cảm giác ngươi đang chờ ở đây để gài bẫy ta, chờ ta đến sa vào bẫy của ngươi."." Tiểu Ngưu nghe được giật mình. Híp mắt hỏi "nếu quả thực như vậy, sao nàng còn dám chui vào?"

Điềm Nữu ngượng ngùng quay đầu đi, thấp giọng nói "Muội cũng không biết."

Tiểu ngưu ôm điềm nữu trong lòng nói " không có gì,dù sao chúng ta sớm hay muộn sẽ thành vợ chồng nha. Muội còn có cái gì phải sợ,huynh muốn muội chính thức thành nữ nhân của huynh"

Đang nói chuyện,tiểu nhị đem rượu cùng thức ăn nóng hổi bưng lên,tiểu ngưu liếc mắt Điềm nữu,trong lòng nói " uống xong rượu giao bôi,chúng ta sẽ động phòng,một khắc giá ngàn vàng" nghĩ đến hắn đắc ý,trong lòng tiểu ngưu phát ra nụ cười dâm đãng.

Tiểu nhị đem các thứ đặt ở trên bàn rồi đi ra ngoài. Tiểu ngưu kéo điềm nữu ngồi xuống,há mồm ăn. Tiểu ngưu nói với điềm nữu " ăn nhiều một chút,chốc nữa về nhà thì không cần ăn nữa"

Điềm nữu liếc mắt nhìn cửa sổ toàn mây đen,nói "trời mưa lâu như vậy,cũng nên tạnh mới phải"

Tiểu ngưu rót một chén rượu,một chén đầy một chén có một nửa,nói " Điềm nữu nha,muội quản nhiều như vậy làm chi,chúng ta vui vẻ đã" Điềm nữu có chút đói bụng,liền cùng tiểu ngưu ăn đến. tiểu ngưu là thang thôn hổ yết,điềm nữu là nhẹ nhàng. Tiểu ngưu vừa ăn vừa uống,một bên nhìn lén Điềm nữu,suy nghĩ xem thế nào để khiến nàng chủ động yêu thương nhung nhớ,mời mình hưởng diễm phúc. Hắn nghĩ đây là lần đầu tiên tiếp xúc,nàng chắc chấn rất rụt rè,mình đành phải ra tay trước vậy.

Tiểu ngưu cũng rót cho điềm nữu một chén rượu nói " điềm nữu,chúng ta đã lâu không ở cùng một chỗ,uống với huynh một chén,rất nhanh, huynh sẽ rời nhà quay về lao sơn"

Điềm nữu nghe xong sửng sốt, hỏi " trở về mới được vài ngày,như thế nào lại muốn đi?"

Tiểu ngưu cười giải thích nói " lúc này là về thăm người thân,xong rồi cũng nên chở về tiếp tục học nghệ,huynh cũng không muốn cả đời là công tử ca vô năng"

Điềm nữu nghe xong chau mày,nửa ngày không nói.nàng tự nhiên luyến tiêc tiểu ngưu ly khai.nàng cũng như các cô nương khác,mỗi ngày đều ở cùng một chỗ với người trong lòng,gắn bó làm bạn,vĩnh viễn không phân cách. Nhưng tiểu ngưu có cái chí khí thiếu niên,nàng không thể kéo chân hắn,cũng không thể ngăn cản hắn.hơn nữa nàng cũng không có khả năng ngăn cản. bởi vậy,nàng lâm vào thương cảm.

Tiểu ngưu khuyên nhủ " điềm nữu,không cần nghĩ nhiều.ly biệt là truyện bình thường,lần này ra đi,lần tới có thể gặp lại…" biết đối phương đối với mình lưu luyến không rời,tiểu ngưu trong lòng cảm thấy rất vui mừng.điềm nữu gật đầu nói " tiểu ngưu ca,muội không muốn ảnh hưởng đến tiền đồ của huynh". Nói xong liền uống hết chén rượu mà tiểu ngưu rót cho,rượu xuống bụng,điềm nữu không nhịn được ho khan lên,tiểu ngưu vội vàng đứng lên,yêu thương vỗ lưng nàng mới khiến nàng có thể dễ chịu hơn một chút.

Điềm nữu ngẩng đầu nhìn tiểu ngưu nói " tiểu ngưu ca,muội không có sao,huynh không cần quản ta."mặt của nàng đỏ như lửa diễm.nàng từ trước đến giờ chưa lần nào nào say rượu,đối với cồn vẫn là rất mẫn cảm.

Tiểu ngưu ngồi xuống,gắp đồ ăn cho điềm nữu sau đó nói " ta Ngụy Tiểu Ngưu cũng không muốn sống uất ức cả đời,huynh muốn trở thành một đại nhân vật"

Điềm Nữu dạ một tiếng, nói "Tiểu Ngưu ca, muội vĩnh viễn ủng hộ huynh."

Tiểu ngưu cười haha nói " huynh biết muội là một cô nương hiểu việc. nào,uống một chút đi.uống rượu xong,muội sẽ cảm thấy lâng lâng" lúc này đây,tiểu ngưu lại rót cho điềm nữu một chén.điềm nữu bắt đầu cảm thấy rất cay,khó có thể đổ vào bụng,thấy tiểu ngưu hứng trí bừng bừng,cũng không nghĩ muốn giảm hưng phấn của hắn,nên cũng uống cùng. Dần dần,nàng cảm thấy toàn than nóng lên,có điểm thư thái. Tiểu ngưu thấy điềm nữu như vậy,trong lòng thật cao hứng " điềm nữu nha,muội thực là hảo lão bà của huynh.huynh có thể lấy được muội,huynh đã rất thỏa mãn."

Điềm Nữu cười, nói "Chúng ta còn chưa có thành thân mà."

Tiểu ngưu cười hắc hắc nói " muốn thành than không phải dễ dàng sao,hiện tại cũng có thể" tiểu ngưu đến bên người điềm nữu ngồi xuống,ôm nàng vào trong lòng.

Điềm nữu nghiêm mặt nhìn tiểu ngưu nhẹ giọng nói " tiểu ngưu ca,muội có thể cảm giác ánh mắt huynh có ý xấu với muội. tiểu ngưu cười hắc hắc,hôn lên mặt nàng một cái nói " đây không phải ý xấu nha,đó là huynh yêu muội một lòng,khi huynh yêu muội xong,sau này muội sẽ thường xuyên muốn cho huynh yêu muội". hắn giống như con chuồn chuồn lướt nước nhẹ nhàng hôn lên mặt điềm nữu. uống rượu xong,điềm nữu mặt giống Hải Đường nhìn thật đẹp.nàng mang theo ánh mắt thâm trầm,mở đôi môi đỏ mọng cùng với hô hấp nhẹ nhàng rên rỉ, làm hạ thể hắn có phản ứng mãnh liệt. Hắn áp lực đã lâu đích ** rốt cục giống núi lửa giống nhau phun trào.

Tiểu ngưu xúc động ôm điềm nữu đi đến giường. điềm nữu xấu hổ nhắm mắt lại hỏi " tiểu ngưu ca,huynh muốn làm gì?"

Còn hỏi sao? Tự nhiên là làm việc tốt rồi,nhưng tiểu ngưu lại nói " chúng ta cùng nhau nghiên cứu học vấn,có chút học vấn phải có thực tiễn mới hiểu được"

Điềm nữu ôn nhu nói " huynh ôn nhu một chút nha" nói đến đây thanh âm của nàng đã nhẹ như muỗi kêu. Tiểu ngưu an ủi " đừng sợ,đừng sợ,huynh sẽ uội nhớ rõ phút giây này cả đời". tiểu ngưu đem điềm nữu đặt ở trên giường. giống như bóc một quả quýt quần áo của Điềm Nữu cũng dần được giải khai

Trước mắt tiểu ngưu,điềm nữu giống như minh châu phóng thích hào quang sáng ngời. mùi thơm của cơ thể từng đợt bay tới. doc truyen tai . , làm người ta cảm thấy thật khoái hoạt không thôi.

Điềm nữu tương đối thẹn thùng,một tay che phia dưới ,một tay che mặt trên,nhưng căn bản là không che được,lại thêm vài phần hấp dẫn. Mặt trên từ cánh tay nhỏ nhìn xuống, lộ ra một bộ phần hình cầu trắng như tuyết, nhìn xuống dưới thì lộ ra đám lông tơ che phần hạ thể ướt át, phần đầu gối của nàng phối hợp cùng cặp đùi với chiếc mông vểnh cao thật mỹ lệ. Hắn đưa mắt dán sát vào, cảm nhận Điềm Nữu mặc dù không phải là tuyệt sắc mỹ nữ, nhưng cũng là nhất đẳng mỹ nhân. Tiểu Ngưu liến môi, hai mắt sáng lên khen: "Điềm Nữu nha, thân thể nàng thật là đẹp mắt, phối hợp cùng khuân mặt quả là tuyệt hảo. Ta với nàng cái gì cũng luyến tiếc a" Nói chuyện, Tiểu Ngưu không thể chờ đợi nữa, hắn cởi sạch, sau đó hôn tới sau gáy nàng như hổ đói vồ linh dương…

Điềm nữu chuyển mình,biến thành nằm nghiêng,tiểu ngưu đánh cái không,may mắn công phu cũng được,tại trên giường lăn một vòng,liền khôi phục tư thái bình thường.tiểu ngưu cười hắc hắc " điềm nữu nha.muốn khảo nghiệm công phu của huynh sao? Huynh nói với muội,vô luận là võ công hay là giường công,tiểu ngưu huynh đây đều là nhất lưu.mấy cái này cuối cùng muội cũng sẽ biết" tiểu ngưu cũng nằm nghiêng,hướng điềm nữu tiếp cận.

Điềm nữu nằm nghiêng,đường cong tuyệt đẹp,lưng áo cao vút,màu da mặc dù không trắng lắm,nhưng rất thuận mắt.cái lưng mảnh khảnh, bờ eo mảnh khảnh, cùng kiều đồn săn chắc. ở giữa 2 khe đùi lộ ra một nhục huyệt ẩn hiện như bóng ma, càng làm nam nhân phải phát cuồng.

Tiểu ngưu tiếp cận đi lên,hai tay cùng trượt trên người nàng,vuốt ve,còn dùng cái cứng rắn đụng vào mông và đùi nàng. Các động tác liên tiếp,quấy rầy điềm nữu khiến nàng vặn vẹo thân thể,khiến cho cái rãnh kia cũng có biến hóa rất nhỏ.

Điềm nữu ngăn tiểu ngưu không được.tiểu ngưu duỗi một tay,cầm một bên vú. Thật tốt,vừa tràn đầy. A thật mềm,giống như bóng vậy. hảo nhu nộn a, song phong của nàng nhu nộn không khác gì đậu nàng . Ngoài ra còn rất co dãn nha, mấy cái đặc điểm khiến Tiểu Ngưu hứng thú tăng nhiều, yêu thích không buông tay. Mà cái dứng rắn kia giống như thép xúc đến xúc đi,xúc vào mông điềm nữu,khiến nàng thở hổn hển,xuân tình nhộn nhạo.

Tiểu Ngưu đương nhiên không thể thỏa mãn với hiện tại. Hắn rồi cuộc cùng đem thân thể của Điềm Nữu mở rộng. Hắn thấy được Điềm Nữu chính diện, trên dưới cực kì hài lòng, nhũ hoa màu phấn hồng, thảm cỏ đen bóng mượt, uốn cong, ẩn hiện khe suối hé mở tràn đầy mật dịch.

Tiểu ngưu hai mắt đăm đăm,tán dương " thật tốt nha,thật sự là một cô nương xinh đẹp",lại bổ nhào lên thân điềm nữu,tiếp tục "công tác". Cái miệng của hắn giống như ngọn lửa len lỏi khắp nơi,chảy vào khiến thân thể điềm nữu run rẩy không thôi, hai tay của hắn cũng bận việc,như là bị mất cái gì quý giá,nơi nơi tìm tòi, mà tiểu đệ đệ của hắn cũng cũng không an tâm, nó nóng như lửa đốt làm thân thể Điềm Nữu như trong lửa nóng, trong lòng rất ngứa,xuân thủy chảy ra lai láng,thật là thống khoái.

Tất cả các thủ đoạn đều đã dùng,kết quả là tiểu ngưu không thể nhịn được nữa,mà điềm nữu cũng phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào của thiếu nữ. Hai người như trong lòng bình thường khôn ngoan lanh lợi, đều rất muốn rồi.

Lúc tiểu ngưu ra khỏi người nàng,điềm nữu ai một tiếng,giống như một tiếng lệnh khiến trong lòng tiểu ngưu ấm áp dào dạt,trên thực tế cũng không phải là rời khỏi nàng,mà là muốn điều chỉnh tư thế,bởi vì hắn muốn thành công đoạt đất,đấu tranh anh dũng.hắn muốn dùng vũ khí lợi hại của mình mở cánh cửa thần bí,mời nàng cảm nhận được hạnh phúc của nữ nhân,cũng muốn nàng nhớ kỹ kiền một thiếu nữ là một quá trình vô cùng tỉ mỉ.

Tiểu ngưu đang mở chân điềm nữu,nhẹ nhàng tách đùi ra,tiếp theo hắn nằm úp lên người nàng,căn lại bổng tử loạng choạng tìm cách nhập khẩu. đồng thời,tiểu ngưu cầm lấy hai tay điềm nữu, **, lập tức thể hiện nhu tình, miệng hôn lên đôi môi đỏ mọng của điềm nữu.

Điềm nữu lúc này cũng có chút thích thú việc này,nàng há mồm cũng tiểu ngưu hôn,vòng eo cũng vụng dại mở ra,như là nghênh đón khách không mời mà đến,hay là muốn tranh né công kích của hắn.

"Huynh muốn đi vào!" Tiểu Ngưu ngẩng đầu, hôn lỗ tai của nàng.

Điềm Nữu thở gấp, có điểm mơ hồ nói "Muội. . . Muội sợ."

Tiểu ngưu xuân phong đắc ý nói " sợ cái gì,tý nữa thích còn không kịp đâu". Rồi hắn để dương vật tại cửa âm đạo của điềm nữu,hướng vào trong mà đâm,vài lần đều không có thành công. Chưa đạt được thành công quyết không buông tha, quyết ý tiến vào

Tiểu ngưu liền đứng dậy,quỳ xuống,tay cầm JJ, tại nơi cửa động đã ướt nhẹp mật dịch của nàng mà cọ quyệt, làm mật ngọt ngào ngạt chảy càng nhiều, sau đó hướng tiểu đệ đệ vào cánh cửa màu hồng mà tiến vào. Một lần nữa, cánh cửa đó lại động, nó nong ra một chút, tựa hồ lớn hơn một chút.

Tiểu ngưu không nhịn được nói "điềm nữu kiên nhẫn một chút,tới thời khắc mấu chốt rồi." nói xong lại nằm úp lên thân điềm nữu,mông đột ngột ấn vào,JJ liền chen vào khe hở hẹp,cùng lúc đó,điềm nữu thống khổ phát ra một tiếng A, hai tay cuốn lấy cổ của tiểu ngưu,đôi mắt đẹp long lanh nước mắt,có thể thấy được bao nỗi thống khổ của nàng.

Tiểu ngưu nghĩ " không thể do dự,dù sao một cửa này là phải qua" vì thế hắn đâm một cái,đem gậy sáp ấn vào trong. Lần này điềm nữu càng đau hơn,nước mắt không nhịn được chảy ra miệng nói " đau quá, muội đau quá,tiểu ngưu ca,chúng ta…"

Tiểu Ngưu duỗi đầu lữoi liếm nước mắt của nàng, an ủi nói: "nhẫn nạo tí, lập tức thích liền à, thích quá nàng lại trầm trồ khen ngợi ca ý chứ" nói chuyện, Tiểu Ngưu dùng dương căn khẽ động, một cảm giác ấm áp như khuyến khích Tiểu Ngưu tiến thêm vào. Nhưng Điềm Nữu không đủ kiên cường. Nàng ôm chặt thắt lưng Tiểu Ngưu, không cho hắn lộn xộn, Tiểu ngư đành phải chờ thời điểm. Không làm gì, tựu lạo tiếp tục hôn hút, sờ soạng nàng, chờ nàng bình tâm là lúc mà tiểu đệ đệ được thỏa mãn a.

Qua đã lâu,điềm nữu mày mới dãn ra một chút,tiểu ngưu cũng không nhiều lời,thử thăm dò,ấn gậy sáp một cái,bắt đầu còn hơi gian nan,sau lại dễ dàng hơn.điềm nữu dần dần hưởng thụ tư vị nam nữ hoan ái,mà tiểu ngưu đã ban diễm phúc này cho các cô nương khác

" a…a…cái này…muội không chịu nổi" điềm nữu một bên lắc mông,một bên rên rỉ. Tiểu Ngưu lời lẽ sâu săcs, dễ hiểu, áp sát nhục huyệt nhỏ vang lên từng tiếng ót ót, thật chặt chẽ mà nóng bỏng, dường như không có kẽ hở, tư vị thật khác so với các nàng khác a.

Tiểu ngưu đắc ý,một bên mạnh mẽ làm,vừa nói " tiểu bảo bối của huynh,cái này thích không,thích thì kêu lên đi,dù sao bên cạnh cũng không có người nghe lén"

Điễm nữu hừ hừ,vẫn không đủ lớn mật.tiểu ngưu nghe đã đủ,tiếng kêu kia rụt rè mà xấu hổ khiến tiểu ngưu mê muội.

Tiểu ngưu một hơi làm mấy trăm phát, nước chảy lênh láng. Điềm nữu lắc thân thể loạn xạ,tiếng kêu ngày càng lớn,chính là không đủ dâm đãng. Tiểu ngưu nghĩ " cái này cần trường kỳ dạy dỗ mới thành" điềm nữu mới nếm thử mỹ vị,không bao lâu liền đạt tới cao trào. Tiểu ngưu cũng không muốn thương tổn nàng,làm thêm mấy chục phát,cũng bắn tinh hoa vào lỗ nhỏ của điềm nữu. có cái gì bắn vào đó, một luồng tinh khí nóng bỏng bắn thẳng vào làm Điềm Nữu kêu lên a a. Nàng thậm chí không biết đây là vật gì. Tiểu Ngưu đành phải giảng giải cho nàng.

Lúc sau,tiểu ngưu mới rút ra thấy dưới khố của điềm nữu một đống hỗn độn có một điểm lạc hồng,giao tạp phi thường bắt mắt. tiểu ngưu phi thường hưng phấn.

Đièm Nữu mở đôi mắt đẹp, ngượng ngùng nhìn chỗ dưới chân, hừ nói: " địa phương của nữ tử, chàng không thể nhìn" Tiểu Ngưu săn sóc nàng từng li từng tí, cũng không phải nàng sinh ra dục tính mà chính Tiểu Ngưu khơi dậy nàng. Tiểu Ngưu chính là cuộc sống của nàng, nàng không chỉ nghĩ tới là muốn lần đầu hiến thân cho Tiểu Ngưu mà muốn trong tiềm thức của hắn lưu lại hình bóng của mình.

Hai người ôm nhau một chỗ. Tiểu ngưu nói bên tai nàng " lúc này muội chính thức là hảo lão bà của huynh" điềm nữu ai hai tiếng nói " nếu sau này huynh không cần muội,muội làm sao bây giờ?"

Tiểu ngưu khẽ cắn lỗ tai nàng nói " nha đầu ngốc,huynh có như thế đâu,muộ xem tiểu ngưu huynh giống một người phụ lòng sao?"

Điềm nữu nói " tiểu ngưu ca đương nhiên không phải người đó,chỉ sợ sau khi nhìn thấy cô nương tốt hơn ta, chàng tựu bỏ ta mà đi cùng ấy chứ"

Tiểu ngưu lập tức thổ lộ nói " muội không nên nghĩ bậy bạ,tâm của huynh đều có muội,nói cách khác,huynh như thế nào lại không dẫn muội về? ai nấy đều thấy được huynh muốn kết hôn với muội mà"

Điềm nữu ừ nói " muội sau này sẽ chờ huynh đến cưới muội"

Tiểu ngưu tỏ vẻ " chờ ta học nghệ trở về,chúng ta sẽ thành thân,khi đó mỗi ngày đều có thể ngủ một chỗ,đúng rồi.muội còn đau không?" tiểu ngưu duỗi tay vuốt ve người nàng.

Điềm nữu do dự rồi nói " bên trong còn hơi đau,không nghĩ làm như vậy lại chịu khổ như vậy" tiểu ngưu an ủi " đây là lần đầu tiên mà,lần sau sẽ không có"

Hai người nói tâm tình,chỉ chốc lát đã ngủ.lúc bọn hắn tỉnh dậy trời đã tối rồi,mưa đã tạnh.tiểu ngưu cũng không muốn về,hắn muốn ở trong này đêm nay,nhưng điềm nữu băn khoăn,không dám ở chỗ này,cứng rắn lôi kéo tiểu ngưu mặc quần áo về nhà.

Tiểu ngưu cũng không lay chuyển được nàng,cũng đứnglên,vì tở vẻ tiểu ngưu cho nàng mặc quần áo,cảm động không biết nói cái gì với điềm nữu cho phải,cảm giác sâu sắc. không có lộn nam nhân đâu. Nàng nào biết tiểu Ngưu trong lòng nữ nhân rất tốt

Mặc quần áo xong. Hai người ra khỏi phòng. Điềm nữu cất một bước,là kêu đau a một tiếng. tiểu ngưu biết nguyên nhân,lộ ra một nụ cười thắng lợi.điềm nữu liếc mắt sẵng giọng " đây đều là do huynh làm hại,về nhà tiểu tụ thấy nàng lại cười muội"

Tiểu ngưu cười nói " muội có thể không cho nàng biết mà"

Điềm nữu giận giữ nói " náng nhìn một cái là biết muội sao mà giấu được nàng?"

Tiểu ngưu nói " cũng không sợ, huynh mấy ngày này đều có thể ở cùng muội,chờ muội khỏe lại huynh đi,việc gì huynh cũng không để uội làm".

Điềm nữu đáp ứng một tiếng,liền cùng tiểu ngưu đi về nhà. Dọc đường đi,hai người cũng không nói chuyện gì,mà điềm nữu trong lòng phi thường ngọt ngào. Tiểu ngưu trong lòng còn kiêu ngạo hơn.

Về đến nhà, trong lúc mọi người đang ăn. Tiểu Ngưu an bài Điềm Nữu một mình ở lại 1 phòng ống, chính là Nguyệt Ảnh từng ở. Tiểu Tụ mặc dù không đáp ứng, nhưng mà cũng là hết cách.

Sau vài ngày, Tiểu Ngưu cùng Điềm Nữu du ngoạn vui thú, không cho nàng ljàm việc gì, đợi cho nàng bình thường, mới quyết định rời nhà

Trong nhàn biết tin tức tiểu Ngưu đi, có điểm luyến tiếc, nhưng ngăn không được. lão Ba ngụy Trung Bảo nói: "con tria nha, trước khia ba xin lôi con. Con cũng không nên mang thù, sau này ta hảo hảo đối đãi với con. Con học công phu tốt, sau này nhanh trở về, gia đình rất cần con"

Tiểu Ngưu cười hì hì nói: "Lão ba yên tâm đi, con nhất định sẽ mau chóng trở về"

Kế mẫu nói: "ở ngoài tốt thì cũng không như ở nhà. Nếu bên ngoài ko vừa ý thì nhanh trở về một chút nhé."

Tiểu Ngưu nhìn kế mẫu xinh đẹp, đáp: "vâng, ta nhớ kĩ rồi"

Tiểu Tụ thì lại không cho là đúng nói: "ca ca nha, lần sau, khi trở vềm cũng không được về tay không, phải mua một số quà cáp a, như áo quần, đồ ăn, ta rất thích ta"

Kế mẫu mỉm cười nói : "nha đâu này như thế nào lại quan tâm mấy thứ này"

Tiểu Tụ còn nói thêm : "ca, hành sự bên ngoài, ca nhất định phải an phận thủ thường, thấy mỹ nữ thì tránh xa một chút, không thể đắc tội với Điềm Nữu nha, nếu có tội với nàng, ta sẽ thay nàng trừng trị ca" nói xong, hướng Tiểu Ngưu giơ đôi bàn tay trắng như phấn, lại hướng Điềm Nữu cười cười

Điềm Nữu cũng rụt rè cười nói: "tiểu ngưu ca, nam nhi chí tại bốn phương, ta tin tưởng rằng chàng nhất định có tiền đồ" Tiểu Tụ cười hì hì nói: "muốn nói chuyện cồng phu, có lẽ cũng được, nếu nói đi thi công danh, thì đời này ca đừng nghĩ"

Tiểu Ngưu da mặt dày, cũng khong quan tâm đối với Tiểu TỤ nói: "Tiểu Tụ nha đàu, lần tới phải gặp mặt thì cứ nói với ta

Quảng cáo
Trước /145 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ngô Danh Lôi Ân

Copyright © 2022 - MTruyện.net