Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lê Hỏa không kiêng dè gì mà quan sát từ đầu đến chân của Trần Âm Nguyệt, có thể đối với kẻ khác hành động như vậy sẽ làm cho người phụ nữ cảm thấy kinh tởm, chán ghét nhưng đối với Âm Nguyệt thì vẫn luôn nở nụ cười tươi, đây dù sao cũng không phải lần đầu tiên cô ta bị Lê Hỏa dùng ánh mắt đầy soi mói đối với cơ thể, thậm chí Âm Nguyệt còn xoay một vòng cho Lê Hỏa ngắm thật kĩ vẻ đẹp của mình.
Một lúc sau Lê Hỏa quay đầu lại gương mặt cậu lại trở về vẻ lạnh nhạt hàng ngày nói với một giọng nhàn nhạt.
- có mấy năm không gặp mà cô đã quyến dũ hơn vài phần rồi, mấy năm nay cô cũng trưởng thành không ít nhỉ?
Trần Âm Nguyên nghe vậy chỉ lắc đầu nhẹ, vén sợi tóc ra sau tai nói.
- nhưng mà ta vẫn không thể sánh bằng Hỏa ca được, mấy năm nay dù cho huynh không có biểu hiện gì nhiều nhưng ta luôn biết huynh luôn là một kẻ nguy hiểm, huynh hiện tại chỉ là một con mãnh thú đang ngủ mà thôi, đợi đến khi nào đôi mắt của mãnh thú mở thì tất cả đệ tử ngoại môn đều phải cúi mình trước đôi mắt đó.
Lê Hỏa nở một nụ cười nhẹ, cậu không phản đối với câu nói của Âm Nguyệt, dù bề ngoài Lê Hỏa luôn lạnh nhạt nhưng đó chỉ là chiếc mặt nạ cậu tự đeo lên cho mình mà thôi, ẩn sâu trong thâm tâm của Lê Hỏa là vô vàn tính cách trong đó có tàn nhẫn, điên loạn, tình yêu, sự tỉnh táo tuyệt đối... và cả sự kiêu ngạo ngông cuồng, cậu sẽ không bao giờ đánh giá thấp mình trước kẻ khác dù là những thiên tài mạnh nhất, nhưng với một cái đầu lạnh thì bình thường Lê Hỏa sẽ không bao giờ để lộ bất kì tính cách nào ra bên ngoài cậu sẽ luôn luôn đeo lên cho mình một chiếc mặt lạ để ẩn dấu đi con người thật của mình như một con hổ ẩn lấp rình mồi chờ đợi thời cơ...
Lê Hỏa liếc nhìn Âm Nguyệt một lúc thật lâu, đột nhiên trên môi cậu nở một nụ cười nhếch miệng nói.
- như lần trước ta đã nói cô không bao giờ dấu được ta, hiện tại bây giờ cô chỉ là một mặt trăng bị mây mù che lấp ánh sang, mặt trăng đó chỉ chờ một cơn gió thổi tan lớp mấy đó đi để cô có thể khoe mẽ ánh sáng tươi đẹp của mình, kỳ khảo hạch ngoại môn này sẽ vui lắm đây, hắc hắc hắc....
Những tiếng cười dị người của Lê Hỏa vang lên làm cho Âm Nguyệt phải nhíu mày nhăn mặt, một lúc sau cô ta chỉ lắc nhẹ đầu như chấp nhận một điều gì đó đôi môi lại nở một nụ cười nhẹ như gió xuân, đứng sát cạnh Lê Hỏa như một người tình đơn phương, nhưng liệu có đơn phương không?
Lê Hỏa dừng cười lại gương mắt cậu lạnh lùng, cậu có thể cảm nhận được nhiều ánh mắt ghen tỵ, thù hận đổ về phía cậu, Lê Hỏa nhếch nhẹ môi khinh thường, chỉ mong lũ ngu đó không phải dạng ngu ngốc manh động, nếu không thì lũ đó lằm trên giường mười ngày nửa tháng là ít mà lại còn bị móc hết độ nữa chứ.
Vài phút sau cuối cùng cũng có một người thanh niên tuổi khoảng 25 bước lên bục bắt đầu đấu giá, Lê Hỏa cũng muốn xem có món gì hay không để mua.
__________
Hơn một tiếng sau cuộc đấu giá kết thúc, Lê Hỏa cũng mua thêm cho mình một vài nguyên liệu, thấy không còn việc gì để làm nữa thì cậu quyết định đi về, còn Trần Âm Nguyệt thì muốn ở lại mua thêm ít đồ, Lê Hỏa đi ra khỏi khu quỷ thị, cậu đi chầm chậm để xem có ai theo dõi đằng sau không, sau hơn nửa tiếng không thấy ai theo dõi thì Lê Hỏa liền hết tốc lực chạy về, coi như lũ đó biết nghĩ không dây vào lửa.
Về đến nhà Lê Hỏa chỉ thấy Mã Quỷ đang nằm tu luyện còn Man Thần thì không thấy đâu, Lê Hỏa đi đến thẳng chỗ trước mà Man Thần đào hầm, nay được chặn bởi một chiếc cửa đá tó, Lê Hỏa dùng sức đẩy cửa đá đó ra, bên trong là một thông đạo khá dài ít cũng phải 500 m, cả thông đạo được chiếu sáng bởi một loạt các đá phát sáng khảm vào vách tường, thông đạo này được nối thẳng vào một căn phòng, Lê Hỏa đi thẳng vào nơi đó.
Căn phòng này được đục đẽo rất sơ sài nhưng cũng khá là rộng với diện tích khoảng 10 m2, từ sàn đến trần cao khoảng 10 m, ở giữa căn phòng được đào ra một cái ao nhỏ, bên trong là một loạt các xác quả và nước ép của nó, Man Thần lúc này thì đang sử lý một đống linh thảo dạng quả, Lê Hỏa không làm phiền nó, cậu đi đến đổ đầy linh thảo vào cái đống linh thảo cũ, Man Thần quay lại gào với Lê Hỏa coi như chào rồi lại tiếp tục làm việc tiếp, Lê Hỏa thấy vậy thì cậu cũng đi ra để cho nó yên tĩnh làm việc, mà dù sao Lê Hỏa cũng phải chuẩn bị cho nghi thức nhập hồn.
Lê Hỏa đóng cửa lại, cậu đi ra giữa sân, lấy trong một túi không gian ra một cái đỉnh ba chân, cái đỉnh được đúc bằng đồng đỏ rất to và nặng, cái đỉnh ít phải nặng 700 kg thế mà Lê Hỏa chỉ cần một cánh tay là nâng được nguyên cái đỉnh đó qua đầu, Lê Hỏa đặt đỉnh xuống đất, cái đỉnh này là do cậu lấy được của một tên ngu nào đó mà cậu không biết, chiếc đỉnh được đúc hoàn toàn bằng đồng đỏ chuyên dùng để nấu ăn cho nhiều người, Lê Hỏa giữ lại cái đỉnh này là để nấu cho bốn người ăn khi còn ở Xà Thành nhưng cậu thật không nghĩ khi về lại Quỷ Thần Tông lại vẫn còn có thể dùng nó.
Lê Hỏa lấy ra mười thanh củi dầu xếp dưới chân đỉnh rồi nhóm lửa lên, Lê Hỏa lấy một cái không gian phù ra, cậu xé nó làm đôi, một đám máu đỏ rơi xuống lòng đỉnh, đấy chính là máu của nhị đầu hắc ngao khuyển.
Lúc này Lê Hỏa hai tay chấp vào với nhau, miệng vừa nhẩm nhẩm những thứ tiếng cổ ( tiếng nôm) tay vừa bấm một loạt các pháp quyết, điều bất ngờ sảy ra, từ đôi bàn tay đang liên tục chuyển đổi các tư thế liên tục thoát ra những luồn chân khí màu lam rất đậm hình thành những hình tượng khó hiểu bay vào cái đỉnh mãi cho đến hơn mười phút sau Lê Hỏa dừng động tác lại thì mới thôi.
Ngay khi Lê Hỏa vừa đánh xong đạo pháp quyết cuối cùng thì máu chó trong đỉnh đột nhiên sủi lên rồi chuyển động hình thành một vòng xoáy bé chậm như có ai đó đang quấy đều nó lên vậy, một lúc sau những làn khí bốc lên từ chiếc đỉnh đột nhiên chuyển thành màu đen.
Lê Hỏa đứng quan sát một lúc không có gì bất thường thì mới thỏa mãn gật đầu một cái đi ra giếng tắm rửa sạch sẽ rồi đi ngủ luôn, những đạo pháp quyết vừa rồi nhìn đơn giản như vậy thôi chứ nó ngốn nhiều chân khí và tinh thần của Lê Hỏa lắm đó.
Lê Hỏa ngủ hơn sáu tiếng mới dậy, cậu đi ra ngoài sân lúc này thì trời cũng đã sắp tắt nắng rồi, cậu đi rửa mặt cho tỉnh táo rồi đi ra xem cái đỉnh, mọi chuyện vẫn ổn, cái vòng xoáy vẫn tồn tại, máu đã nhạt và trong hơn rất nhiều, luồn khí bốc lên cũng đã trở lại bình thường, Lê Hỏa thỏa mãn gật nhẹ đầu coi như bước một loại bỏ tạp chất trong máu chó thành công.
Lê Hỏa lấy ra rất nhiều vật liệu đủ mọi thứ chất thành đống bên dưới đất, tổng cộng chỗ này là 33 loại nguyên liệu khác nhau để nâng cấp phẩm chất và thuộc tính của Huyết Hồn đao, ngoài ra cũng có nhiều lọ đan dược hồi khí đan để ngay lập tức có thể bổ sung chân khí vì sắp tới Lê Hỏa sẽ sử dụng rất nhiều chân khí mà gần như là liên tục.
Lê Hỏa thở đều cậu lấy một cái lọ bên trong chứa ma hỏa của cốt tướng ra, cậu tháo nắp ra đổ ngọn lửa vào bên trong đỉnh, ngay lập tức chiếc đỉnh nóng lên kinh khủng, nhưng máu chó bên lại chỉ sủi nhẹ, vòng xoáy vẫn chầm chậm không có gì thay đổi cả.
Lê Hỏa không giám để lâu, cậu dùng bàn tay áp vào chiếc dỉnh chuyền chân khí vào bên trong duy trì sự cháy của ma hỏa nếu không ngọn lửa này chả mấy mà biến mất, mặc cho chiếc đỉnh này rất nóng nhưng với sức chịu đựng kinh người được rèn luyện qua nhiều lần bị thiêu đốt thì sức nóng này vẫn quá bình thường đối với Lê Hỏa.
Lê Hỏa vớ lấy một loại vật liệu, hóa ra đó là mảnh vụn vẩy cá chép rồng, Lê Hỏa không thèm để ý mà ném vào luôn, những mảnh vụn vẩy từ từ chìm xuống đáy đỉnh, trong quá trình chìm xuống thì ta có thể thấy được những mảnh vụn đó từ từ bé lại và khi xuống đáy thì biến mất hoàn toàn.
Lê Hỏa không để ý ngay khi vẩy cá biến mất cậu liền vớ lấy một loại nguyên liệu khác mà vứt vào lần này là răng của hổ yêu cấp 1 thượng phẩm và nó cũng có kết cục như vẩy cả là bị hòa tan hoàn toàn cùng máu chó, Lê Hỏa liến tiếp vứt các nguyên liệu vào trong đỉnh, bột xương cốt binh, linh âm thủy, âm hoàng thạch thì lúc này cậu đã gần kiệt chân khí, lúc này thì khí bốc lên lại chuyển thành màu đen.
Lê Hỏa dừng lại cậu nhanh chóng lấy hồi khí đan ra ăn, vài phút sau Lê Hỏa đã bổ xung đủ số nguyên khí, cậu lại tiếp tục chuyền chấn khí vào duy trì ngọn lửa tím nhưng lúc này nó cũng đã bé hơn một chút rồi, Lê Hỏa ngay lập tức ném thêm nguyên liệu vào đỉnh, tính huyết hỏa âm xà, thận gấu nâu đỏ, hắc kim thảo, thủy linh thảo.... huyết tinh thạch, thủy tinh kim, hỏa ngân hoa... vô vàn các loại nguyên liệu, Lê Hỏa phải mất đến 10 lần hồi phục lại nguyên khí để có thể nung hết đống nguyên liệu đó, ngọn lửa màu tím giờ chỉ còn bằng một sợi tóc mà thôi, bây giờ Lê Hỏa đang rã rời lắm rồi đây nhưng cậu vẫn phải làm nốt một việc.
Lê Hỏa cố dùng nốt những giọt sức lực cuối cùng, cậu lấy ra Tẩy Linh Bình, dùng chút chân khí thả Âm Quỷ thượng phẩm ra, một đám khí đen từ từ thoát ra cấu tạo thành một bóng người màu đen không rõ mặt mũi, may mà nó đã bị tẩy đi linh trí, giờ chỉ là một con búp bê không biết tự cử động, nếu không nó muốn chạy thì với tình trạng bây giờ Lê Hỏa cũng không thể làm gì được, Lê Hỏa dùng chút chân khí bọc lấy tay dìm con âm hồn vào máu chó, từ từ con âm hồn hoàn toàn chìm xuống ngập đầu, cơ thể nó từ từ bị tan giã hòa tan vào máu chó, ngọn ma hỏa làm nốt công việc cuối cùng rồi biến khỏi trên đời này, quá mệt mỏi, Lê Hỏa ngủ gục luôn tại chỗ, cậu ngủ say như chết. ( phải nung chảy hoàn toàn nguyên liệu này mới được vứt nguyên liệu khác vào nếu không sức mạnh của ngọn lửa sẽ bị phân tan, như vậy Lê Hỏa sẽ tốn nhiều chân khí hơn và như thế thì ngọn lửa nhanh tắt hơn)
Lê Hỏa ngủ tận một ngày dòng dã, đến lúc cậu tỉnh lại thì đã là buổi tối hôm sau, ánh sáng từ mặt trăng sắp tròn xua tan đi bóng tôi, Lê Hỏa vừa thức dậy liền ra xem cái đỉnh, ngọn lửa từ củi dầu vẫn còn cháy những đã sắp tắt, bên trong từ một màu đỏ trong nhạt giờ đã đổi thành một màu đen âm u như mực, tỏa ra sức nóng âm tà rất quỷ dị.
Lê Hỏa cười vui vẻ, xong bước hai hòa tan âm hồn còn bước cuối vũ khí hấp thụ dung dịch nữa thôi, cậu vào trong nhà lấy thanh Huyết Hồn ra, Lê Hỏa ngồi thiền xuống, thanh đao đặt ngang đùi, hít thở thật đều rồi từ trái tim Lê Hỏa bức ra một giot tinh huyết lên đầu ngón tay, lúc này trên đầu ngón tay của cậu có một giọt máu rất là lấp lãnh đẹp đẽ, đó chính là tinh hoa của máu huyết nhưng mà khi bức ra một giọt tinh huyết này mặt Lê Hỏa có chút trắng, Lê Hỏa mặc kệ, cậu ngay lập tức vẽ xuống thân đao những phù văn mờ ảo, những phù văn này Lê Hỏa đã tập luyện cả nghìn lần rồi rất thuần phục không một lỗi nhầm
Cứ mỗi lần hết tinh huyết Lê Hỏa lại phải bức một giọt khác ra tổng cộng tất cả là sáu giọt vẽ lên sáu cái phù văn khác nhau, mỗi phù văn là một hình trừu tượng của một loài quỷ nào đó, lúc này thì Lê Hỏa mặt đã trắng như tờ giấy, một giọt tinh huyết thì không sao nhưng mà sáu giọt thì đúng là kinh khủng, kể cả đối với Lê Hỏa cũng là quá sức, không tĩnh dưỡng vài ngày thì Lê Hỏa cũng khó hồi phục lại được, đến Lê Hỏa còn như vậy thì những đệ tử khác thì thế nào, thể nào môn pháp quyết này ít người luyện như vậy.
Lê Hỏa cố lết cái thân thể tàn tạ này đứng lên, đặt thanh đao này vào bên trong đỉnh, ngay khi chìm vào bên trong thanh đao như có một hấp lực, hấp thụ dung dịch màu đen nhưng rất chậm không có vài ngày thanh đao không thể hoàn thành gia đoạn ba được, còn Lê Hỏa lại gục tiếp lần lữa, có vẻ như mấy ngày hôm nay Lê Hỏa gục hơi nhiều thì phải.