Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bọn người Vũ Thiên Quân lúc này đang đứng trước một cái phủ đệ rộng rãi có bảng hiệu Quân gia, đây cũng là trụ sở chính của một trong bốn gia tộc cường đại nhất Quan tinh thành.
Bên ngoài Quân gia phủ đệ lúc này có không ít cường giả nhìn vào vì bọn hắn biết Quân gia lúc này có khả năng gặp họa diệt môn! Đơn giản vì hắn thiếu chủ Quân Vô Nguyên đắc tội một vị thần bí Thiếu niên!
“Tại hạ Quân Nhân Ý ra mắt các vị đạo hữu!”. Ngay khi bọn người Vũ Thiên Quân đến, bên trong Quân gia đi ra một đoàn người, đi đầu lão giả cúi chào nói, hắn vậy àm cũng có Thần cảnh nhất trọng cảnh giới.
“Huh! Không cần dài dòng, Thiếu gia chỉ muốn Quân Vô Nguyên tính mạng, đem hắn ra đi”. Ma Luyện lạnh lùng nói, trên đường Vũ Thiên Quân đã nói bọn hắn sau này gọi Vũ Thiên Quân là Thiếu gia ah.
“Việc này...”. Quân Nhân Ý có chút lúng túng, đến nhà mình còn muốn diệt đi Thiếu tộc chủ, bọn hắn Quân gia còn có cái gì mặt mũi mà nhìn người.
“Hắc hắc! Ta là đang không có cớ diệt ngươi Quân gia đây”. Một vị Thánh thần cười lạnh nói.
“Các hạ! Nơi này là Yến gia địa bàn, các ngươi ở đây giết ngươi e rằng Yến gia cũng không đồng ý ah”. Một cái Thần cảnh nhất trọng đỉnh phong đạp không mà đến, xem ra hắn là cái này Quan tinh thành thành chủ ah.
“Hắc! Yến gia? Bọn hắn dám đến lại nói”. Một vị khác Thánh thần cười quái dị nói.
“Thiếu gia! Cái này...”. Khương Vũ có chút không biết làm gì, Vũ Thiên Quân không muốn đồ sát thế nhưng có không ít kẻ muốn chết ah.
“Huh! Nhanh lên một chút, giết Quân Vô Nguyên, ta đã nói sẽ không rút lại, kẻ nào ngăn cản, giết!”. Vũ Thiên Quân giọng có chút lạnh nói.
“Há! Tốt”. Một vị Thánh thần xung phong nhận việc lao lên. “Ngươi là cái gì mà dám đứng trên đầu bản tọa? Cút xuống!”. Hắn nhìn không trung cái kia Thần cảnh nhất trọng đỉnh phong quơ tay một cái, lập tức vị kia như gặp trọng kích bị kéo xuống bầu trời nện thẳng xuống đất.
“Oành...”. Hắn va đổ mấy căn đại lâu hình thành một hố lớn không rõ sống chết.
“Đến ngươi rồi! Giao ra Quân Vô Nguyên tha ngươi Quân gia khỏi họa diệt môn”. Đây cũng không phải tác phong của hắn thế nhưng biết sao được ah, Thiếu gia không muốn đồ sát diệt tộc, xem ra là do hắn gia tộc từng gặp phải nên hắn không muốn gia tộc khác tương tự ah.
“Hả? Tôn giá xin dừng bước...”. Quân Nhân Ý hoảng sợ nói. “Đem hắn ra đây!”. Hắn ý nói là Quân Vô Nguyên ah.
“Lão tổ...Tha cho ta ah”. Quân Vô Nguyên bị một cái trung niên lôi ra từ đám đông khóc lóc cầu xin, thấy lão tổ nhà hắn trừng mắt thì lập tức ngậm miệng sau đó nhìn sang Vũ Thiên Quân. “Vũ Thiên thiếu gia mong ngài tha cho ta ah, ta sau này sẽ không mạo phạm ngài...”. Quân Vô Nguyên quỳ xuống cầu xin.
“Không cần nói nữa! Tại ta cho ngươi cơ hội, ngươi khống tiếp nhận thì nên gánh chịu hậu quả rồi”. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói. “Giết hắn đi, ta không muốn bẩn tay”. Vũ Thiên Quân quay sang nói với vị kia Thánh thần đại năng.
“Vâng! Thiếu gia!”. Vị kia nghiêm giọng nói sau đó quay sang Quân Vô Nguyên. “Hắc hắc! Được chết trong tay bổn tọa cũng là ngươi may mắn...”. Vị này Thánh thần cười nói, hắn đã hai vạn năm chưa giết người, lần này còn giết một cái kiến nhỏ đến khó nhỏ hơn.
“Vũ Thiên thiếu gia có thể tha hắn một mạng hay không ah...”. Bất ngờ một giọng nói thiếu nữ trong trẻo vang lên, người đến là ba cái thiếu nữ Vũ Thiên Quân gặp trong Tụ Phúc lâu, người nói là cái kia gọi là Tình Tình thiếu nữ.
“Ah! Lại là ngươi ah... Đây là lần thứ hai ngươi muốn cản ta đi! Vị tỷ tỷ này, vì cái gì ta phải tha cho hắn?”. Vũ Thiên Quân có chút thú vị nhìn nàng hỏi.
“Không phải vì cái gì, hắn là Lục Ma tinh mấy cái dự bị học sinh của Võ Thần học viện ta, mấy tháng nữa sẽ nhập học, ta không thể để cho hắn chết ở đây được”. Nhắc đến Võ Thần học viện nàng có vẻ tự hào, giọng nói mang theo tự tin, nàng tin tưởng chỉ cần nói ra Võ Thần học viện danh hào hắn sẽ cho chút mặt mũi mà tha cho Quân Vô Nguyên ah.
“Võ Thần học viện...”. Võ Tử Hiên nghe đến cái tên này thì run lên, cái kia Tình Tình nữ hài xem ra chính là bằng hữu hậu nhân ah, không những thế còn đã gia nhập Võ Thần học viện...
Nghe đến cái tên Võ Thần học viện cho dù là mấy vị Thánh thần cũng có chút mất tự nhiên, bọn hắn tuy rằng không đến mức sợ Võ Thần học viện thế nhưng dù sao đó cũng là Nhân tộc thập nhị siêu cấp thế ah!
“Há! Không phải chỉ là dự bị sao? Cho dù là học viên chính thức, phạm vào ta tất chết!”. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói, vậy mà đem thế lưc ra hù dọa hắn.
“Hừ! Ngươi là Võ Thần học viện học viên chính thức? Có một cái tiểu nhân như vậy ngươi còn đảm bảo hắn?”. Võ Tử Hiên bất ngờ hừ lạnh nói, hắn trước nay đều khá là ôn hòa ah.
“Hắn dù sao cũng sắp là học viên chính thức, việc này học viện sẽ...”. Tình tình cô nương đang nói thì một cơn gió cắt ngang.
“Ồn ào như vậy! Còn xen vào chuyện này nữa đừng trách ta không khách khí”. Vũ Thiên Quân đột nhiên di chuyển đến trược mặt Tình Tình đẩy nhẹ tay gạt nàng sang một bên rồi đi đến trước mặt Quân Vô Nguyên. “Không cần hi vọng, Võ Thần học viện không thể cứu được ngươi!”. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nhìn Quân Vô Nguyên, hắn đã nói thì nên giải quyết nhanh ah.
“Ah! Không được giết hắn...”. Tình Tình hoảng sợ nói sau đó vội vàng ném ra một cái ngọc giản rồi bấm mấy cái ấn quyết đẩy vào ngọc giản, ngọc giản vỡ ra hình thành một cái cự đại kim sắc quyền đầu đánh về phía Vũ Thiên Quân, thình thình là một kích của Thần tôn đỉnh phong bị phong ấn lại, quá trình nhanh chóng làm cho mấy vị cường giả còn chưa kịp phản ứng.
“Ah...”. Tình Tình giật mình hô to, nàng cũng không muốn cái này một kích đánh trực diện Vũ Thiên Quân ah, không những thế quyền đầu uy lực to lớn, e rằng sẽ có nhiều người liên lụy ah.
“Không tốt! Thần tôn đỉnh phong nhất kích...”. Ma Luyện giật mình lao đến gần Vũ Thiên Quân nhưng đã muộn. Đồng thời mấy vị kia cũng lao về phía Vũ Thiên Quân nhưng đều đã trễ.
“Thần tôn đỉnh phong...”. Vũ Thiên Quân nhìn thấy kim sắc quyền đầu đánh tới thì ngay lập tức để Ma anh điều khiển cơ thể, cảnh giởi nhảy vọt đến Thần chủ trung kỳ, vung lên nắm đấm. “Phiên Ma Quyền!”. Vũ Thiên Quân hô to, đây là một trong mấy cái tuyệt chiêu của Thái cổ Ma mạch truyền thừa ah.
“Oành!!!”. Một cái bóng người bị đẩy lui đến hơn ba mươi trượng mới dừng lại.
“Khặc! Khặc! Rất tốt!”. Vũ Thiên Quân ho ra máu, lau đi khóe miệng máu tươi nói, hắn đây là lần thứ hai trong đời đổ máu ah.
“Thiếu gia! Ngài không sao chứ?”. Ma Luyện thấy Vũ Thiên Quân ho ra máu thì lập tức lo lắng hỏi, đồng thời cũng giật mình không thôi, vừa rồi một kích của Thần tôn cũng không đơn giản, cũng có sáu phần lực mà chỉ làm Thiếu gia thương nhẹ, hắn vì không muốn người xung quanh bị liên lụy nên mới dùng năng lực bản thân cản lại nên mới trọng thương.
“Thiếu gia...”. Mấy người còn lại cũng lo lắng nói.
“Ngươi muốn chết?”. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói rồi phi người lên lao về phía Tình Tình, hắn lúc này vậy mà chỉ có Thần cảnh nhất trọng hậu kỳ mà thôi, hắn Ma anh đã trọng thương, có lẽ đã lâm vào ngủ say rồi!
“Thiếu gia! Hạ thủ lưu tình...”. Võ Tử Hiên vội vang la lên ngăn trước mặt Tình Tình.
“Ngươi muốn làm phản...”. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói.
“Ngươi dám làm phản Thiếu gia?”. Ma Luyện cũng đi lên lạnh giọng chất vấn Võ Tử Hiên, hắn vậy mà dám bảo hộ kẻ vừa muốn đưa Thiếu gia vào chỗ chết, không phải làm phản thì đó là gì ah.
“Võ lão đại! Ngươi...”. Khương Vũ cũng đi lên ánh mắt lạnh lùng nhìn Võ Tử Hiên. Sau đó còn lại mấy người cũng đến sau lưng Vũ Thiên Quân lạnh lùng nhìn Võ Tử Hiên, theo đó bọn hắn khí tức tỏa ra rất nhanh ảnh hưởng đến cả Lục Ma tinh sau đó còn không ngừng lan tràn ra tinh không, không khí ầm trầm đáng sợ.
“Thiếu gia! Ta không phải làm phản, cầu ngài tha cho nàng một mạng ah, ngươi cũng thấy vừa rồi nàng cũng không cố ý ah”. Võ Tử Hiên đi đầu giải thích, hắn cũng không có ý định làm phản, tu giả lời hứa rất quan trọng, hắn đã thề đi theo Thiếu gia một vạn năm, nếu không làm theo trên con đường tu luyện hắn rất có khả năng gặp phải tâm ma. Đó cũng là đại kiếp nạ của tu giả.
“Hừ! Nếu không phải Thiếu gia cường đại, người còn ở đây mà nói được!”. Ma Luyện hừ lạnh nói, cho dù có Võ Tử Hiên ở đây hắn cũng tất giết cái kia Tình Tình thiếu nữ.
“Đúng vậy! Nếu không phải Thiếu gia thủ đoạn thông thiên, ngươi còn nói được sao?”. Khương Vũ cũng tức giận lạnh lùng nói.
“Không cố ý ah...”. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói sau đó vung tay lên nắm lấy cái kia đang run sợ lẩy bẩy Quân Vô Nguyên. “Ngươi chết đi được rồi!”. Nói rồi hắn niết tay một cái, một đoàn màu trắng hỏa diễm xuất hiện, chưa qua một hơi thở, Quân Vô Nguyên lập tức tan biến.
Mọi người ở đây run lên một cái, cả Lục Ma tinh lúc này có thể di chuyển có lẽ chỉ có Vũ Thiên Quân nhóm người cùng cái kia Tình Tình đang được Võ Tử Hiên bảo hộ phía sau mà thôi.
“Ngươi nghĩ vừa rồi nếu ta không tiếp được một kích kia ai đến đòi lại công đạo cho ta? Không cố ý thì đã làm sao? Cho dù đó là không cố ý lại như thế nào? Đã có khả năng uy hiếp ta tính mạng, ngươi nghĩ ta để cho hắn sống?”. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nhìn Võ Tử Hiên nói.
“Ta...”. Cái kia Tình Tình không biết nói thế nào để giúp Võ Tử Hiên, nàng nhận ra nhóm người này cường đại, cường đại tới mức cho dù gia gia nàng cũng còn xa mới đạt tới.
“Thiếu gia! Ta...không có gì để giải thích”. Võ Tử Hiên đã không biết nên nói như thế nào.
“Cho ta một cái lý do...”. Vũ Thiên Quân lạnh lùng hỏi, không duyên không cớ Võ Tử Hiên sẽ không đi ngăn cản hắn.