“Duy Nhược Hề, nhanh đưa vòng tay trên người ngươi giao ra đây, bằng không, hừ hừ, cho ngươi biết tay .” Một đám thanh niên 20 tuổi vây quanh một cô gái trên người bẩn thỉu. “Mơ tưởng, đây là vòng tay cha mẹ để lại cho ta, các ngươi đừng mong tôi giao ra.” Cô gái mặc quần áo không đúng tuổi rộng thùng thình, trên mặt bám đầy tro bụi lui về phía góc tường, vẻ mặt quật cường che chở vòng tay có hoa văn cổ xưa trên cổ tay. “Duy Nhược Hề, ngươi che giấu cái gì, nơi này là cô nhi viện, ngươi giống chúng ta đều là đứa nhỏ bị vứt bỏ.” Một đám thanh niên thoạt nhìn ác độc nhìn đứa nhỏ vẻ mặt không kiên nhẫn:“Nhanh lên, nhanh đưa vòng tay cho chúng ta.” Duy Nhược Hề ngẩng đầu nhìn đứa con trai kia nói:“Tiểu Lục Tử, chúng ta đều cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện, ngươi hiện tại cùng bọn họ lêu lổng ở bên ngoài, ngươi không sợ viện trưởng biết? Viện trưởng đối với chúng ta tốt như vậy, ngươi làm chuyện xấu sẽ khiến viện trưởng đau lòng.” Tiểu Lục Tử nghe Duy Nhược Hề nói xong thì do dự một chút, nói:“Tôi... Tôi...” *** Bởi vì một lần bị cướp đánh, Duy Nhược Hề mang theo một vòng tay chuyển kiếp xuyên không đến địa cầu của 1000 năm sau, bởi vì thế giới tương lai đất đai cứng đờ, cơ hồ không có một ngọn cỏ.Không nghĩ tới bên trong vòng tay lại có một không gian, bên trong có vài mẫu đất tốt có thể trồng đủ thứ các loại đồ ăn nha.Cùng đón đọc tựa truyện Mặc Trạc, để theo dõi và tìm hiểu về cuộc sống của cô gái quay ngược trở về 1000 năm.