Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta
  3. Chương 60 : Gặp lại Trương Tĩnh Như
Trước /73 Sau

[Dịch]Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta

Chương 60 : Gặp lại Trương Tĩnh Như

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Buổi chiều, sau khi Lưu Tinh trở lại công ty đem tư liệu buổi sáng sửa sang lại một chút sau đó phải đi quán bar. Mấy năm gần đây Lưu Tinh rất ít tới nơi này, rất nhiều nhân viên đều là gương mặt mới, nên cũng không biết Lưu Tinh, cho nên mỗi lần Lưu Tinh đến đều là Cam Cường xuất môn nghênh đón.

“ Lão bản, tư liệu đều ở trên bàn công tác của ngài !” Vào quán bar, Cam Cường nhìn Lưu Tinh nói.

“ Nga, vài ngày gần đây nàng không tới sao?” Lưu Tinh hỏi.

“ Đúng vậy, tôi để cho nàng xử lý xong chuyện gia đình rồi mới đi làm, đỡ phải luôn nghĩ tới chuyện nhà!” Cam Cường nói.

“ Ân, không sai!” Lưu Tinh sau khi nghe thấy gật gật đầu, Cam Cường đi theo hắn đã nhiều năm, hắn làm việc, Lưu Tinh vẫn là có thể yên tâm!

Lưu Tinh đi vào văn phòng, nói là văn phòng, kỳ thật chính là phòng tư nhân của Lưu Tinh ở tầng cao nhất quán bar, tư liệu Lưu Tinh nhờ Cam Cường điều tra Trương Tĩnh Như, đều đặt ở trên bàn.

Lưu Tinh cầm lấy đến xem xem, tổng cộng ba tờ giấy, bất quá điều tra cũng rất chi tiết. Cam Cường này, ngay cả Trương Tĩnh Như đi nhà trẻ ở nơi nào đều điều tra ra.

Phụ thân Trương Tĩnh Như ở tại Đệ lục bệnh viện khu đông thành Bắc Kinh, là một bệnh viện cấp hai. Lưu Tinh cẩn thận xem hết tư liệu, đại khái ghi tạc trong đầu, tựa hồ bệnh viện này cũng không có tư cách thực hiện ghép thận, Trương Tĩnh Như phụ thân hiện tại cũng bất quá là ở nơi đó quan sát mà thôi, về phần giải phẫu ghép thận, chỉ sợ phải đổi bệnh viện. Đổi bệnh viện lại là chuyện phiền toái, hơn nữa thêm một ít tính toán khác về bệnh viện, nếu chỉ dựa vào Trương Tĩnh Như, chỉ sợ ở lại hay đổi bệnh viện còn cần một đoạn thời gian, cho nên Lưu Tinh quyết định đi bệnh viện xem tình huống.

Đi vào bệnh viện, bởi vì đã biết phòng bệnh, cho nên Lưu Tinh trực tiếp liền đi lên lầu. Khi hắn vừa tới lầu 4 ngẩng mặt liền thấy Trương Tĩnh Như, lúc này trên mặt Trương Tĩnh Như chính là hóa trang nhạt, thoạt nhìn rất tự nhiên, trong tay cầm theo hai cái phích nước nóng, phỏng chừng là muốn đi lấy nước.

Khi Trương Tĩnh Như thấy Lưu Tinh từ dưới lầu đi lên vẻ mặt sửng sốt, không biết vì sao hắn xuất hiện ở đây, nhớ tới tối ngày đó, nhất thời trong lòng tim đập kịch liệt.

‘Không phải là tới đòi tiền chứ?’ Nghĩ đến đây, Trương Tĩnh Như mặt không chút thay đổi vượt qua Lưu Tinh, xem như không phát hiện.

“ Cô đối đãi chủ nhân như vậy sao?” Lưu Tinh đứng tại chỗ thản nhiên nói. Lưu Tinh lần này vốn là đến với thành ý, nhưng khi thấy biểu tình lạnh lùng từ Trương Tĩnh Như, Lưu Tinh lại ghét cảm giác bị người bỏ qua, cho nên khi đi ngang qua, nguyên bản Lưu Tinh còn một chút ôn nhu nháy mắt biến thành hư ảo. Có lẽ với người khác, Lưu Tinh khả năng không thèm quan tâm, nhưng duy độc nữ nhân này, Lưu Tinh tuyệt đối không thể buông tha, tựa hồ muốn đem toàn bộ sỉ nhục thời trung học trả lại đối phương.

Trương Tĩnh Như nghe thấy Lưu Tinh nói thân thể nhất thời dừng lại, ánh mắt vô thần nhìn phía trước. Đúng rồi, cho dù mình không bị đối phương giữ lấy, bản thân cũng đã không thuộc chính mình. Nếu mình có thể đi quán bar làm rượu nữ, đem mình bán, còn có cái gì khuất nhục không thể chịu được chứ? Vậy vì cái gì còn phải duy trì chút kiêu ngạo kia? Kiêu ngạo? Hiện tại dựa vào cái gì kiêu ngạo? Có cái gì làm vốn để kiêu ngạo? Trong lúc nhất thời đứng tại chỗ không biết làm gì mới tốt.

Lưu Tinh xoay người tiếp nhận hai cái phích nước nóng trong tay Trương Tĩnh Như, Trương Tĩnh Như từ chối vài cái, nhưng lại bị Lưu Tinh hung hăng trừng, nhất thời buông lỏng hai tay.

“ Đi thôi!” Lưu Tinh thản nhiên nói, mà lại đi trước Trương Tĩnh Như. Trương Tĩnh Như sau khi nghe thấy ngẩn người, sau đó cúi đầu đi theo Lưu Tinh phía sau.

Hai người cứ như vậy một trước một sau, lẳng lặng, lẫn nhau ai cũng không nói lời nào.

Lưu Tinh đột nhiên dừng chân, hắn ý thức được một vấn đề phi thường nghiêm trọng, hắn thật sự là không biết đi đâu lấy nước ấm!

“ Bốp~~!” Trương Tĩnh Như vẫn theo sau Lưu Tinh lòng có tâm sự căn bản không chú ý Lưu Tinh đã dừng bước, không nghĩ qua là đụng vào sau lưng Lưu Tinh.

“ A~~!” Trương Tĩnh Như thét chói tai, hai tay nhanh chóng che trước ngực, nhíu mày, vẻ mặt kinh hoảng nhìn Lưu Tinh. Hắn...... Hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ ở đây.......

Trương Tĩnh Như trong dĩ vãng ý chí kiên định, tính cách bình tĩnh sớm đã không có.

“ Tôi...... tôi không biết đi đâu lấy nước, cô dẫn đường đi!” Lưu Tinh xoay người nhìn đối phương nói, lòng vòng hai tầng lầu cũng không tìm được, bất quá thấy bộ dáng kia của Trương Tĩnh Như, chẳng lẽ mình rất giống khủng bố? Không đến mức đi?

“ Dạ...... dạ......!” Trương Tĩnh Như sau khi nghe thấy gật gật đầu, bốn phía nhìn nhìn, phát hiện đã đi qua, lại vội vã đi lên lầu.

Rốt cục hứng nước xong, xách theo hai bình nước thật đúng là có chút nặng.

Trước khi đi vào phòng bệnh, Trương Tĩnh Như ngừng lại, nhìn phía sau Lưu Tinh.

“ Anh không cần vào!” Trương Tĩnh Như nhìn Lưu Tinh nói.

“ Vì sao?” Lưu Tinh hỏi.

“ Tôi không muốn để người nhà biết chuyện của chúng ta!” Trương Tĩnh Như cúi đầu nói.

“ Cũng đúng, dù sao chuyện này cũng không quang vinh gì!” Lưu Tinh sau khi nghe thấy cười cười nói,” Kẻ xấu xa như tôi vào chỗ này cũng cảm giác như mình làm ô uế, bất quá...... Đây là phòng bệnh tốt nhất mà cô nói?” Lưu Tinh nhìn cánh cửa có chút cũ nát nói, hơn nữa xuyên qua cửa sổ hướng bên trong nhìn, trong phòng bệnh này có hơn sáu cái giường bệnh.

“ Bệnh viện không có cao cấp phòng bệnh, chỉ còn giường bình thường thế này, nhưng mà tôi phải chờ một tuần và tốn không ít tiền mới chiếm được!” Trương Tĩnh Như lạnh lùng nói, giống đã tuyệt vọng với thế giới này.

“ Tiền đâu? Số tiền đó còn chưa đủ sao?” Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi.

“ Đủ, tiền đủ, nhưng là thân phận không đủ. Phòng cao cấp không phải ông chủ chính là cán bộ, phòng cao cấp là chuẩn bị cho người ’cao cấp’, người nghèo như chúng tôi, cho dù xuất ra một ít tiền, bệnh viện cũng không cho chúng ta vào nằm.” Lạnh, dị thường lạnh, Lưu Tinh nghe ra, đối phương nói chuyện đồng thời là châm chọc mình.

“ Trong cuộc sông chuyện không như ý nhiều lắm, bất quá trăm ngàn không nên vì này chút chuyện này mà làm hỏng tâm tình của mình, không đáng. Cho cô mười phút, sau đó cùng tôi đi tìm viện trưởng, có một số việc, phải có một người nam nhân ra mặt. Thực bất hạnh, tôi đã trở thành nam nhân của cô!” Lưu Tinh tự giễu cười nói, sau đó ngồi trên ghế ngoài cửa.

Nghe thấy Lưu Tinh nói, Trương Tĩnh Như ngẩn người, nàng biết Lưu Tinh muốn làm gì, tuy rằng nàng vạn phần không thích đi cùng nam nhân này, nhưng nếu có thể để phụ thân chuyển tới phòng cao cấp, nhận được trị liệu và chăm sóc tốt nhất, như vậy lại có sự tình gì không thể làm?

Trương Tĩnh Như không nói gì, mang theo hai cái phích nước nóng vào phòng bệnh, tiếp theo liền truyền đến tiếng cười nhẹ nhàng của Trương Tĩnh Như từ phòng bệnh.

Lưu Tinh lại đứng lên nhìn vào trong, tựa hồ Trương Tĩnh Như đang dựa vào cửa sổ đút cho một lão nhân hơn năm mươi hơn tuổi ăn. Người nọ hẳn là cha nàng rồi, gần đất xa trời, vẻ mặt tang thương, trên mặt đầy những nếp nhăn như đường rãnh trên đồng ruộng, nhiều mà sâu, xem ra chịu không ít khổ. Bất quá tâm tình lão nhân kia thoạt nhìn tựa hồ tốt lắm, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc.

Đúng rồi, có một cô con gái như vạy, lại có ai không kiêu ngạo?

‘Đãi ngộ thế này khác biệt cũng quá lớn ?’ Lưu Tinh cười khổ sờ sờ chính mình mũi, có nói thế nào mình cũng là nam nhân’đầu tiên’ của nàng, hơn nữa sau này vẫn là người duy nhất, có cần lãnh đạm như vậy đối xử mình sao? Bất quá cũng khó trách, ai bảo mình lưu lại ấn tượng không hoàn chỉnh chứ?

Nếu hận, vậy cứ để nàng hận đi, câu cửa miệng nói rất đúng, yêu hận đan xen, cực hận chính là yêu, có lẽ nói không chừng thật sự có một ngày như vậy. Lưu Tinh cười cười, cảm giác mình như biến thành AQ, đang dùng cách tự mình thắng lợi pháp an ủi bản thân.

Mình có phải hay không rất mềm lòng? Có phải hay không hẳn là khi thấy nàng lạnh lùng là đem đối phương ép vào phòng vệ sinh cưỡng gian một chút, xong việc lại bức nàng.

‘Nếu về sau ngươi nhìn thấy ta không cười đón chào, ta còn cưỡng gian ngươi!’

Rất tà ác nhỉ? Hình như mình đã sớm cáo biệt niên đại đó. Trải qua năm tháng rửa tội mình đã không còn sự bá đạo và kiêu ngạo trước kia, chỉ còn lại một trái tim bình thường, nhất là đối với nữ nhân, không biết đây là tốt hay là xấu.

Bất quá hoàn cảnh Trương Tĩnh Như tựa hồ cũng đã chứng minh một câu, học tập gian khổ mười năm không bằng cởi sạch quần áo, bất quá tựa hồ có rất nhiều nữ đệ tử đã ý thức được điểm này, bởi vì mỗi khi Lưu Tinh đi ngang qua các trường học lớn ở Bắc Kinh, đặc biệt giờ tan học, ngoài cửa trường nhất định đậu đầy xe, mà đám nam nhân ngồi trên xe đều đang hút thuốc, hoặc là tai to mặt lớn thân thể yếu ớt, hoặc là xanh xao vàng vọt tinh thần mệt mỏi, xã hội chính là như vậy. Người xấu tựa hồ luôn sống tốt hơn so với người tốt.

“ Ba~~!” Cửa phòng bệnh mở ra, Trương Tĩnh Như từ bên trong đi ra, nhìn Lưu Tinh ngồi trên ghế.

Không đến năm phút đồng hồ, xa xa ra ngoài dự đoán của Lưu Tinh, xem ra nữ nhân này đối với chuyện phòng bệnh cũng rất sốt ruột.

Lưu Tinh rất ít tới bệnh viện, bởi vì hắn rất ghét cái mùi trong bệnh viện, lúc cảm mạo phát sốt hắn thà rằng uống nước nhiều một chút buồn bực trốn trong chăn vài ngày, cũng không muốn đi bệnh viện khám bệnh.

Đều nói bệnh viện rất vệ sinh, nhưng Lưu Tinh lại thấy bệnh viện là nơi dơ bẩn nhất, trừ bỏ nơi đen tối mọi người đều biết, mỗi ngày trong bệnh viện đều có vô số bệnh nhân, bọn họ ăn, ngủ, ở đây, vệ sinh ở đây, hô hấp ở đây, cũng không riêng gì người nào có bệnh lao phổi gì đó. Hôm nay nếu không vì Trương Tĩnh Như, đánh chết Lưu Tinh cũng sẽ không đến.

“ Người bị bệnh đường tiểu thường ăn thức ăn thanh đạm như lòng trắng trứng, hoặc tránh các món dị ứng đường tiểu, tỷ như hải sản gì đó. Vừa rồi hình như cô cho phụ thân cô uống canh cá......!” Lưu Tinh vừa đi vừa nói.

“Bác sĩ chỉ nói ít ăn mặn thôi!” Trương Tĩnh Như nghe thấy Lưu Tinh nói sau nói, bất quá ngữ khí không còn lạnh như lúc trước, tựa hồ vì Lưu Tinh thiện ý nhắc nhở mà có điều dịu đi, cũng hoặc là bởi vì Lưu Tinh cũng không chiếm đoạt nàng, hơn nữa thật sự bây giờ nàng đoán không ra nhân tâm nam nhân trước mắt này.

“ Bác sĩ nói không có phòng cao cấp, không phải là cô cũng không tin? Học sinh giỏi Bắc Đại, mặc kệ là nói chuyện hay là nghe nói đều nên động động não.” Lưu Tinh nói như thể mình là thầy giáo, lời của mình đã nói hết, thích thế nào thì thế đó!

“ Đã biết, lần sau tôi sẽ chú ý!” Trương Tĩnh Như nghe thấy Lưu Tinh nói sau gật gật đầu.

“ Lọc máu mấy lần?” Lưu Tinh hỏi.

“ Một tuần ba lần!” Trương Tĩnh Như nói.

“ Chi phí lọc máu là lâu dài, nếu không có tiền căn bản trả không nổi. Bình thường mà nói, có tiền là có mạng sống, không có tiền cũng chỉ có thể chờ chết. Từ góc độ nhân tính mà nói, đây là chuyện cực kỳ tàn nhẫn, cũng đối lập với chuyện quốc gia tận sức xây dựng xã hội hài hòa. Mỗi lần châm kim cũng rất đau đớn, cho nên ghép thận là lựa chọn tốt nhất. Bất quá tính nguy hiểm cũng rất lớn, cho nên tôi đề nghị để cha cô ở đây quan sát một đoạn thời gian sau đó lại chuyển sang bệnh viện lớn hơn một chút. Dù sao bệnh viện càng tốt, trong đó thiết bị càng đầy đủ, cha cô giải phẫu cũng an toàn hơn nữa hồi sức sau phẫu thuật cũng tốt hơn!” Lưu Tinh nói.

“ Tôi cũng nghĩ vậy, chỉ là...... trước kia tôi có nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới, vào Đệ Lục bệnh viện đã tốn rất nhiều công sức, mặc dù ở đây không thể ghép thận, nhưng theo tình huống lúc đó, chỉ có thể tới nơi này, hơn nữa còn nợ nần......!”

“ Tôi đã điều tra qua, bệnh viện Hữu Nghị xác xuất ghép thận thành công là đứng đâu toàn châu Á, về chuyện chuyển viện tôi sẽ xử lý, trở về nói cho cha cô ở lại đây vài ngày, tôi sẽ liên hệ thêm với bên kia!” Lưu Tinh thản nhiên nói, bất tri bất giác đã đi tới phòng viện trưởng, Lưu Tinh cũng không có để ý người bên ngoài không biết là hộ sĩ hay là thư ký, trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Nhìn bóng dáng Lưu Tinh, Trương Tĩnh Như không biết nói cái gì mới tốt, ngơ ngẩn nhìn nam nhân này, cho dù lòng của nàng có lạnh như băng, khi nàng nghe thấy lời quan tâm của đối phương quan, trong lòng cũng tràn ngập cảm động.

Tuy rằng Trương Tĩnh Như không biết mục đích mà nam nhân này làm hết thảy, nhưng là mặc kệ vì cái gì, vì được đến mình cũng tốt, vì bố thí cũng tốt, ít nhất nàng biết, đã giúp nàng.

Lúc này, trong ý nghĩ Trương Tĩnh Như hồi tưởng tới câu nói của Cam quản lí nói.

“ Cô thật sự thực may mắn, bởi vì cô gặp ông chủ!”

May mắn? Người này cùng nàng cách biệt đã từng không biết bao lần làm nàng cảm thấy buồn cười, bất quá hiện tại...... Tuy rằng tâm lý không thay đổi đối với nam nhân, hắn vẫn như cũ là bại hoại, “nhân yêu”, nhưng ít nhất nàng thấy mình thực hiện cuộc giao dịch này là chính xác.

‘Có lẽ mình thật sự tìm được một người mua tốt!’ nhìn bóng lưng Lưu Tinh, trong lòng Trương Tĩnh Như nghĩ đến.

Quảng cáo
Trước /73 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Việt Nam] Giọt Máu Chung Tình

Copyright © 2022 - MTruyện.net