Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm (Xuyên Việt Vị Lai Chi Nam Nhân Bất Hảo Đương
  3. Chương 34 : Một kích tất sát!
Trước /547 Sau

[Dịch] Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm (Xuyên Việt Vị Lai Chi Nam Nhân Bất Hảo Đương

Chương 34 : Một kích tất sát!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Quả nhiên, sau trận công kích bùng nổ này, tốc độ của Tề Long bắt đầu giảm xuống, khi vòng đột kích bắt đầu đi đến hồi kết thì hơi thở của cậu ta cũng dần dần bất ổn, hô hấp cũng dồn dập lên.

Lăng Lan biết Tề Long chỉ sợ đã tới cực hạn, nếu Tề Long kiệt sức ngã xuống thì chỉ dựa vào một mình cô khẳng định không thể chống lại giám khảo có kinh nghiệm phong phú về cách đấu được, càng không nói tới việc tìm cơ hội đánh trúng giám khảo.

Lăng Lan chau mày, bắt đầu nghĩ biện pháp giải quyết khốn cảnh này như thế nào, trong lòng cô kỳ thực rất buồn bực, nếu sớm biết sẽ phải đánh nhau một trận thì cô đã mang theo một vài vũ khí hữu ích rồi, giống như ám khí cũng được, dù không trúng nhưng cũng có thể làm giám khảo bị phân tâm.

Chỉ tiếc trên người cô chỉ có một ít thuốc nước giúp tăng thể lực để ứng phó với cuộc thi thôi, hơn nữa cô cũng không mang nhiều lắm, chỉ có 3 liều. Bây giờ cho dù có muốn đem nó làm ám khí cũng không có hiệu quả. Trừ phi ném ra một số lượng lớn thì có lẽ có thể làm giám khảo bị phân tâm chứ chỉ dựa vào 2,3 thức này tuyệt đối không thể làm giám khảo chú ý được.

Nên làm cái gì bây giờ đâu? Để cho Tề Long uống thuốcbổ sung thể lực sao?

Lăng Lan tâm niệm nhất động, trong lòng nhất thời có chủ ý. Vì thế, tốc độ của cô cũng bắt đầu chậm lại, hơi thở cũng bắt đầu bất ổn giống Tề Long, sau đó đến kịch liệt thở dốc, cái trán mồ hôi cũng bắt đầu chảy xuống, giống như đang thông báo với mọi người cô cũng không chống đỡ được nữa, sắp ngã xuống rồi.

Tình huống thân thể của Lăng Lan và Tề Long làm cho thanh âm cổ vũ của đám nhỏ bên ngoài bắt đầu nhỏ dần, thậm chí dừng lại. Vẻ mặt của tất cả mọi người đều không cam tâm, chẳng lẽ ý muốn đánh trúng giám khảo thật không thể thực hiện sao.

Hàn Kế Quân cùng Lạc Lãng liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thấy được vẻ mặt nụ cười chua sót của nhau. Kỳ thực kết quả này bọn học cũng đã dự kiến được, chỉ là trong lòng vẫn luôn không cam thôi, họ vẫn hi vọng Tề Long và Lăng Lan có thể mang đến kỳ tích cho mình.

Chẳng lẽ thật sự không có hi vọng?

Lúc này, Tề Long lại cùng giám khảo so chiêu, nhưng vì thể lực đã tiêu hao quá nhiều nên bị giám khảo đánh trúng một quyền phải lui về phía sau mấy bước.

Những bước như đánh một đòn mạnh vào lòng tin của Tề Long, cổ khí thế cưỡng chế khiến bản thân cố gắng lúc này cũng buông lõng, cậu bắt đầu không đứng vững, giống như muốn ngã xuống. Lăng Lan thấy thế liền chạy nhanh tới đỡ, sau đó nhảy lùi ra phía sau, kéo khoảng cách với giám khảo.

"Cậu không sao chứ!" Lăng Lan đưa lưng về phiá giám khảo, vẻ mặt sốt ruột nắm tay Tề Long hỏi.

Tề Long vẻ mặt chấn động, thần kinh run lên, giống như bởi vì Lăng Lan đột nhiên quan tâm mà tăng dũng khí và tự tin tiếp tục chiến đấu tiếp. Cậu không nói gì mạnh gật đầu tỏ vẻ bản thân không có việc gì.

Lăng Lan xoay người nhìn giám khảo, đập nồi dìm thuyền nói: "Vậy thì cùng cố gắng đánh lượt cuối cùng này thôi." Trạng thái bên ngoài của hai người cho thấy bọn họ đã không thể tiếp tục chiến đấu tiếp rồi.

Tề Long nắm chặt bàn tay phải của mình, vẻ mặt kiên định nói: "Được!" Nói xong giơ tay phải lên hung hăng lau mặt của mình, như là lau đi mồ hôi cũng là lau đi mỏi mệt của chính mình, trong mắt Tề Long lúc này chiến ý lại lần nữa thiêu đốt, tựa hồ so với ban đầu còn mạnh mẽ hơn.

Cho dù biết rõ thất bại, cậu cũng sẽ không lùi bước. Bởi vì đây là cơ hội của bọn họ, không thành công cũng phải liều mình để thành công.

Biểu hiện của hai người Tề Long và Lăng Lan khiến giám khảo rất vừa lòng, đối với đội thì quan tâm trân trọng, đối mặt cường địch cho dù thua cũng phải chiến đến cuối cùng, đây đều là những tính cách nên có của những người quân nhân, hai đứa trẻ này đều hội tụ đủ hai điều kiện quan trọng ấy, thật khó thấy. Anh ta vì bản thân có thể phát hiện ra mầm non tốt mà cao hứng.

Tề Long lao ra trước tiên, liên tục đánh ra một loạt các chiêu thức, tuy có lực và tốc độ nhưng vẫn bị giám khảo thoải mái né tránh như trước. Không có biện pháp, những cách đánh của Tề Long chỉ có mấy chiêu như vậy, dùng tới dùng lui cũng bị giám khảo nhớ được nên việc ứng phó cũng rất nhẹ nhàng và tự nhiên.

Giám khảo vừa tránh qua công kích của Tề Long thì bên kia Lăng Lan đã vọt tới.

Bất quá cho tới bây giờ lực chú ý của giám khảo vẫn luôn đặt ở trên người Lăng Lan, so với việc Tề Long, Lăng Lan khó đối phó hơn nhiều. Tuy chiêu thức trong cách đấu cũng không phong phú hơn Tề Long bao nhiêu ( mới học 1 bộ trụ cột trong thể thuật thôi) nhưng lại nhưng khả năng ứng biến thay đổi chiêu thức lại thông minh hơn Tề Long rất nhiều, dựa vào tình hình cuộc chiến mà có cách vận dụng các chiêu số khác nhau, điều này làm giám khảo không thể không phí một ít tâm tư.

Giám khảo nhìn Lăng Lan lại đánh một quyền tới, vẫn tiếp túc đánh vào góc mà mình khó chiu nhất, vị trí đó là góc chết của người tấn công, một khi đã lên thìrất khó để lui về phòng ngự kịp thời, một là tránh né còn không thì dùng công để thay thủ, phản kích lại khiến cho đối phương phải thay đổi chủ ý.

Giám khảo không cần suy nghĩ, trực tiếp đánh ra một chưởng hướng về phiá ngực Lăng Lan. Lấy tay dài làm ưu thế,cho dù Lăng Lan biến chiêu thì anh ta vẫn cóthể đánh trúng Lăng Lan. Nếu là trước đây thì Lăng Lan khẳng định sẽ lựa chọn lùi ra sau, dù sao nếu biết đã tấn công không được mà cứ cố lao tới thì chỉ khiến cho bản thân tự bị thương thôi, người thông minh sẽ không làm những chuyện ngu xuẩn này.

Chính lúc này, một việc ngoài ý muốn phát sinh. Lăng Lan không lựa chọn né tránh mà vẫn công kích như cũ, mà giờ phút này, một bóng người đột nhiên chắn trước hướng công kích của giám khảo, che chắn cho Lăng Lan, là Tề Long!

Không tốt! Giám khảo cảm giác không ổn, nhưng bởi vì sự việc phát sinh quá bất ngờ nên không thể kịp thời thay đổi hướng công kích được.Anh ta đang muốn thu tay thì phát hiện mình đã đánh trúng vào ngực của Tề Long.

"A!" Tề Long kêu thảm một tiếng, cả người bị cổ lực lượng đánh bay ra ngoài. Ở giữa không trung, phun ra một ngụm máu tươi sau đó cả người nện mạnh xuống đất, không nhúc nhích nữa.

"A... Tề Long bị thương!" Mấy đứa trẻ đứng bên ngoài xem cuộc chiến đồng loạt sợ hãi la lên,Hàn Kế Quân trực tiếp làm cho hoảng loạn,vẻ mặt tái nhợt.

Trong lòng giám khảo cũng chấn động, chẳng lẽ bản thân thu khí quá muộn sao? Giờ phút này tất cả của anh ta đều đặt trên người Tề Long, nhìn thấy đứa trẻ đang nằm trên đất, máu bên khóe miệng vẫn đang trào ra.

Vì sao lại như vậy? Chẳng lẽ lực lượng của mình thật sự không kịp thời thu lại sao, nên đánh trúng ngũ tạng lục phủ của Tề Long khiến nó bị thương? Suy nghĩ của giám khảo lúc này hỗn loạn một mảnh, căn bản không chú ý đến những chuỵện đang diễn ra xung quanh chỉ nhìn chăm chăm vào Tề Long đang nằm trên đất.

"Băng!"

Tiếng động của hai khối thịt va chạm mạnh vào nhau vang lên, chỉ thấy giám khảo bị một luồng sức mạnh trực tiếp đánh bay ra ngoài, té lăn quay trên đất.

Nguyên lai Lăng Lan vẫn không buông tha cho công kích của bản thân, thừa lúc giám khảo đang hỗn loạn không chú ý đến mình thì ra một kích tất sát.

Lăng Lan thổi thổi hung khí đánh người của bản thân, cô xoa xoa cánh tay nộn nộn cười hì hì nói: "Hoàn thành nhiệm vụ, đánh giám khảo. Nhưng mà, giám khảo à, ngài không thể vì vậy mà thẹn quá thành giận cho chúng em thất bại nha."

Quảng cáo
Trước /547 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Những Năm Ấy Tôi Làm Đại Thần

Copyright © 2022 - MTruyện.net