Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Ngã Thị Đại Pháp Sư
  3. Quyển 3-Chương 13 : Trung thành
Trước /124 Sau

[Dịch] Ngã Thị Đại Pháp Sư

Quyển 3-Chương 13 : Trung thành

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Dịch: Now or Never

Hợp tác giữa Thiên Hạ Hội và Hoa Nguyệt Tao Đàn

www.tangthuvien.com + www.hoanguyettaodan.org

Ánh trăng khuyết xuyên khung cửa sổ rọi vào trong phòng, ta nhẹ nhàng kéo tấm chăn đắp lên thân thể xích lỏa mềm mại mê người của Ca Ny, sau đó mặc y phục vào, rồi rời khỏi mộc ốc.

Giờ đã là nửa đêm, đám Ma giới chiến sĩ vui chơi bên ngoài đã đi nghỉ ngơi. Còn Á Dạ các nàng thì không biết đi đâu.

Một đoạn khí lưu nho nhỏ xuất hiện bên tay trái ta. Tiếp theo trên tay phải ta cũng xuất hiện một tiểu quang cầu sáng chói. Hai loại ma pháp năng lượng có tính bất đồng này dưới ý niệm của ta ngưng kết thành hình thái chính mình

Từ cái lần ta hợp chế thành công hỏa hệ và lôi hệ ma pháp tạo ra „Hỏa Lôi Thần – Diệt Tuyệt Trảm“, khiến hứng thú của ta đối với việc kết hợp cái loại ma pháp đại tăng. Mấy ngày gần đây có thời gian ta thường trong không giang tâm linh thực nghiệm những tính bất đồng của các loại ma pháp. Do thế đôi khi Á Dạ các nàng thường bắt gặp ta ngẩn người đứng yên.

Từ khi ta tới Thánh Ma đại lục này, nhờ Vũ Y và Á Dạ đã cải tạo lại thân thể của ta. Hôm nay ta có thể sử dụng cơ hồ tất cả ma pháp chỉ trừ long ngữ ma pháp của long tộc. Bởi vì ta có một hậu thuẫn ma lực vô hạn nên các lọai ma pháp này đều học tập rất nhanh. Đến bây giờ tuyệt đại đa số ta đều có thể tùy ý sử dụng.

Bởi vì ma pháp năng lực cao cường của ta, đã hình thành một ý niệm trong đầu, muốn sáng tạo một loại ma pháp riêng cho chính mình.

Cũng bởi vì ý niệm trong đầu này, ta bắt đầu tiến hành nghiên cứu trong không gian ma pháp, đồng thời gọi ra ma thú để phối hợp với công kích của thánh thú ma pháp. Nhưng ta vẫn chưa hài lòng, mục tiêu của ta là một loại kỹ thuật giết người vô địch của chính bản thân mình như trong tiểu thuyết vũ hiệp. Hiện giờ cái ý tưởng phục hợp ma pháp, ta vô tình phát hiện ra, đã tạo ra hướng đi cho mục tiêu của ta

Cơn gió lốc bên tay trái và quang cầu bên tay phải ẩn hàm một lượng năng lượng ma pháp càng ngày càng mạnh. Người ngoài mặc dù thoạt nhìn thỉ chỉ là cái hình dạng sơ cấp thôi, nhưng nếu quan sát kỹ thì sẽ phát hiện trong tiểu gió lốc có những tia điện quang cường độ và độ sáng của chúng giống với quang cầu. Ta sử dụng ma lực ba động cường đại là những viên đá nhỏ xung quanh ta bay lên.

Dùng tinh thần lực, ta cẩn thận điều chỉnh cường độ của phong nguyên tố và quang minh lực lượng. Ta cuối cùng quát một tiếng rồi tương hợp hai ta lại.

Dị biết phát sinh, phong nguyên tố và quang minh lực luông dưới ước thúc của tinh thần lực của ta, đã nhanh chóng dung hợp với nhau, đồng thời biến thành một ma pháp năng lượng kỳ dị có phong và quang hai loại thuộc tính.

Một quang mang hình cây cung hiện ra bên tay trái ta. Tâm ta vừa động, rồi dùng tay phải kéo như kéo cung bình thường. Như ta đã dự liệu, quả nhiên có một mũi tên mang ánh sáng hiện ra giữa cái khoảng không từ tay trái đến tay tay phải của ta. Thoạt nhìn tựa như người đang giương cung tên chuẩn bị bắn.

Sau đó, ta bèn mở bàn tay phải ra, mũi tên ánh sáng được bắn đi. Trong nó chứa đựng đặc tính vô biên của quang và phong nguyên tố. Nó bay thẳng trong chân không, nhưng điều kỳ lạ là không có phát ra một tiếng vang nào, ngay cả tiếng rít gió cũng không có.

Mũi tên ánh sáng bay ra có đường kích khoảng nửa thước, độ dài còn hơn kiếm quang mười thước của Thái Dương Chi Kiếm và Hỏa Diễm Thiền Chi Nộ. Cột lửa không đáng để so sánh. Nhưng mũi tên ánh sáng kinh người ở chỗ, là ngay cả không gian cũng đều bị tác động. Mặt đấu cũng xuất hiện vết nứt thật sâu theo đường bay của mũi tên ánh sáng, cứ dài về phía trước.

Mũi tên ánh sáng cuối cũng bắn vào vách núi cách ta vài dặm trước mặt. Ánh sáng bạo phát làm cả vách núi sụp xuống, nhưng tuyệt nhiên không có một vụn đá nào bắn ra, ngay cả một tiếng nổ cũng không có. Tất cả đá vụn đã bị phong nguyên tố vô thanh vô thức nghiền thành bột phấn rất nhỏ.

Một ngọn núi như vậy đã biến mất, hơn nữa là biến mất vô ảnh vô tung, vô thanh vô tức.

Hiệu quả vừa kinh dị vừa đáng sợ này khiến cho ta, người sáng tạo ra nó, không khỏi thầm kinh ngạc. Nó so với chiêu thanh thế rung trời, Hỏa Lôi Thần - Diệt Tuyệt Trảm, hoàn toàn trái ngược nhau. Bất luận là xuất chiêu hay công phá đề vô thanh vô tức.

Cái này cũng khó trách, bởi vì nó là sự hợp thành giữa phong nguyên tố tự do và Quang Minh lực lượng thánh khiết. Còn Hỏa Lôi Thần – Diệt Tuyệt Trảm là sự kết hợp giữa hỏa nguyên tố có tính kịch liệt và lôi nguyên tố có tính cuồng bạo, dĩ nhiên sẽ là cho kinh thiên động địa.

Một tràng vỗ tay đột nhiên vang lên phía sau lưng ta. Ta liền xoay người lại thì thấy Á Dạ, Lỵ Vi Nhã các nàng và Phỉ Lợi Áo, Hải Lan Tạp Ti, Đức Lạp Khắc Lạp cũng đứng đấy. Trên mặt bọn họ đều lộ ra nét hưng phấn và sắc thái kinh ngạc. Chắc là do vừa rồi ta phóng ra ma lực ba động nên mới hấp dẫn bọn họ đến đây. Còn đối với đám đầu to không có cảm ứng ma pháp như Cuồng Bạo chiến sĩ và Lang nhân chắc là đang ngủ rất ngon rồi.

Á Dạ vui mừng rỡ nhào vào lòng ta rồi tỉ tê: „Đó thật là một phục hợp ma pháp lợi hai. Thiếp cho tới bây giờ vẫn chưa nhìn thấy qua loại ma pháp này. Vô luận phóng ra nó bất cứ ở đâu, chỉ có một kết quả là vô thanh vô tức. Chủ nhân, chàng đúng là một thiền tài.“

Điều đó là đương nhiên rồi. Ngô Lai ta chính là đại thiên tài vĩ đại. Việc phối hợp ma pháp này đối với ta chẳng qua chỉ như ăn một bữa sáng mà thôi. Mục tiêu cuối cùng của ta là là phải sáng chế ra một loại ma pháp thật siêu việt, như chung cực tất sát ma pháp, Thái Dương Chi Kiếm hay Địa Ngục Hạo Kiếp

Phỉ Lợi Áo đăm chiêu rồi lên tiếng: „Uy lực của chiêu ma pháp này thần kỳ ở chỗ là nó vô thanh vô tức. Đại nhân, thuộc hạ có một đều nghị là, nếu ngài có thể che giấu được ma lực ba động khi phóng ra nó, thì nó có thể trở thành ma pháp đánh bất ngờ.“

Hắn nói quả thật cũng có đạo lý, trong lòng ta liền nảy ra một chủ ý. Trước tiên ta phóng một tầng Hắc Ám lực lượng kết giới chung quanh người, sau đó trên hai tay xuất hiện gió lốc và quang cầu.

Lúc này tốc độ hình thành gió lốc và quang cầu so với lần trước nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa ma lực ba động phát tan ra đều bị Hắc Ám lực lượng kết giới hấp thu hết không để nó bay ra ngoài. Nhưng bất chợt, trái cầu mang Quang Minh lực lượng bên tay phải ta sinh ra phản ứng bài xích với Hắc Ám lực lượng. Hai loại lực lượng cực độ không hợp nhau này tạo nên tình huống rất kích động.

Đọa lạc thiên sứ Phỉ Lợi Áo vốn trước đây chính là một thánh Quang hệ ma pháp cao thủ, sau này lại theo Lộ Tây Pháp nên đã đem Hắc Ám lực lượng thay thế Quang Minh lực lực, chính vì vậy đối với hai loại lực lượng này vô cùng hiểu rõ, thế thế hắn liền kinh hãi kêu lên: „Đại nhân, mau nhanh đem lực lượng phát tán đi, nêu không chúng nó sẽ tạo ra vụ nổ mạnh…“

Ta không cam lòng chấp nhận chịu thua như vậy, cố nén trụ lực lực sinh làm thân thể ta kích động dẫn đến đau đớn. Ta dùng tinh thần lực phân biệt nhập vào trong đó để phân tích. Nhưng hai loại lực lượng chung cực này đồng thời sinh ra lực bài xích tinh thần lực của ta vừa bắn vào. Vì vậy lực lượng kích động càng mãnh liệt hơn, trong nháy mắt sẽ phát nổ mạnh.

Hai loại lực lượng tương khắc nhau, Quang Minh và Hắc Ám, này, tác hợp sẽ tạo ra một vụ nổ hủy diệt thật mạnh. Khi phát nổ có thể nói không có tánh mạng gì có thể tồn tại mười thước chung quanh ta được.

Người xung quanh ta đều hiểu rõ điều này. Khuôn mặt bọn họ nhất thời trắng bệt ra.

Sợ chết vốn là bản năng của các loại sinh vật, Ma tộc cũng không ngoại lệ. Một gã hấp huyết quỷ nhát gan liền bỏ chạy, khiến kho Ma giới chiến sĩ xung quanh ta đều không hẹn mà mở hết tốc lực chạy tứ phương tám hướng, ngay cả Lạp Khắc Lạp và Hải Lan Lạp Ti cũng chạy luôn.

Trong nháy mắt xung quanh ta chỉ còn lại Á Dạ, Lỵ Vi Nhã, Băng Tuyết Nhi tam nữ, cùng hai tinh linh Phỉ Thúy và Hổ Phách và Phỉ Lợi Áo.

Á Dạ tam nữ đối với ta tình thâm như biển rộng thề đồng sanh tử, tự nhiên sẽ không rời ta để sống một mình. Nhị vị Tinh Linh công chúa vốn đã cùng ta lập khế ước “Ước định vĩnh hằng”, nên nếu ta ngã thì các nàng cũng đem theo chúng mà tan biến, việc chạy trốn đối với các nàng mà nói cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Điều làm ta không nghĩ đến nhất chính là biểu hiện của Phỉ Lợi Áo, hắn không cùng bộ hạ bỏ chạy trốn mà lại lựa chọn ở lại cùng ta đối mặt với tử vong. Điều này chứng tỏ hắn tuyệt đối tín nhiệm và trung thành với ta, thực sự khiến ta hết sức cảm động.

Ta đã quyết định, nếu ta còn có tương lại, ta sẽ bỏ hết tất cả nghi ngờ cũng như đề phòng hắn, toàn tâm tin dùng hắn. Bởi vì hắn tại lức nguy hiểm nhất lại lựa cho đối mặt với tử thần cùng ta.

Sự thật sau này cũng chứng tỏ quyết định của ta đích thực là chính xác. Khi ta thống lĩnh đệ nhất quân đoàn, thì cả cuộc đời Phỉ Lợi Áo đều đối với ta trung thành cảnh cảnh. Hắn cộng với Lạp Cáp Nhĩ Đặc, La Duy cánh tay tín nhiệm nhất của ta, được mọi người gán cho cái danh hiệu tức cười „Ba con chó trung thành của Ma Thần Vương“ (Ma Thần Vương đích ba chích trung cẩu)

Vì sự yêu thương của chúng nữ, và sự trung thành của thuộc hạ, ta quyết định không thể nhận thua. Lực lượng kích động làm toàn thân ta mỗi một lần rung là mỗi một lần nhận sự đau đớn vô cùng. Nhưng tâm trí của ta vẫn còng tĩnh táo một cách thần kỳ. Ta cố gắng một lần cuối cùng.

Ta tập trung toàn bộ tinh thần lực tại quả cầu mang Quang Minh lực lượng mà tạo ra một tầng không gian bên ngoài nó để ngăn cách nó với Hắc Ám lực lượng xung đột, thậm chí ngay cả quang mang chói mắt cũng chỉ còn nhấp nháy.

Ta đợi đúng thời điểm, hợp hai tay lại, lắp cung, sau đó mũi tên ánh sáng được bắn ra một lần nữa. Lại một lần nữa sự phá hủy lớn kinh người vô thanh vô tức sinh ra như vậy.

Tthật sự là nguy hiểm, thiếu chút nữa là tự diệt vong. Trong sách sử có ghi lại: Ma Thần vương vĩ đãi khi nghiên cứu ma pháp thì vô tình tạo một ma pháp nổ mạnh lên người mình…..

Á Dạ, Lỵ Vi Nhã, Băng Tuyết Nhi tam nữ đồng thời lao vào lòng ta, rồi khóc rống lên không quan tâm đế nghi thái nữa, vừa rồi quả thật đã làm các nàng thực sự sợ hãi.

Hai vị tinh linh công chúa cũng biến đổi thành dạng hình người dựa sát lưng ta. Thái độ khẩn trương của hai nàng quyết không thua Á Dạ tam nữ.

Phỉ Lợi Áo chỉ cảm thấy toàn thân khắp nơi đều bị mồ hôi lạnh thấm ước, có một loại cảm giác chết đi sống lại. Hắn cười khổ rồi lấy tay lau mồ hôi trên mặt đi, và nói: „Chúc mừng đại nhân đã sáng chế ta một ma pháp vĩ đại chưa từng có tiền lệ.“

Ta nhẹ nhàng đẩy đám nữ nhân yêu dấu ra, rồi đi đấy trước mặt Phỉ Lợi Áo, nhìn thẳng vào mắt hắn rồi hỏi: „Vừa rồi tại sao ngươi lại không chạy đi“

Phỉ Lợi Áo với khuôn mặt tuấn tú vẫn còn tái nhợt hiện ra một nụ cười, và đáp: „ Thuộc hạ biết đại nhân đề phòng thuộc hạ, nên thuộc hạ phải nhân cơ hội này chứng minh lòng trung thành của thuộc hạ đối với ngài. Cho dù thuộc hạ có táng mạng, thuộc hạ cũng không hối tiếc, lại còn cao hứng nữa.“

Ta đưa tay vỗ vai hắn, rồi nói: „Đa tạ ngươi đã tín nhiệm và trung thành. Phỉ Lợi Áo, từ nay về sau, ngươi chính là huynh đệ của ta.“

Phỉ Lợi Á đang quỳ gối trên mặt đất, rồi nói: „Ta, Đọa Lạc thiên sứ Phỉ Lợi Áo tại đây xin đến chết cũng chỉ thuần phụ Ma Thần Vương đại nhân!“

Hắn thề xong rồi nói tiếp: „Lộ Tây Pháp bệ hạ phái thuộc hạ tới đây nghe sự chỉ huy của đại nhân ngài, cũng đã từng nhắc là thuộc hạ phải tuyên thệ thuần phục toàn tâm toàn ý đối với ngài, giống như Hắc Ám Long Kỵ Binh phục tùng mệnh lệnh của chỉ một mình mình ngài, sau này khi người có ra lệnh gì cũng không đáng để ý tới.“

Sao?

Cái ý tứ của Lộ Tây Pháp là gì đây?

Trong lòng ta nhất thời đều đặt dấu hỏi, nhưng căn bản vẫn không đoán được ý đồ của lão hồ ly. Hơn nữa, nói thật ta cũng có một chút cảm động, bởi vì giao đệ nhất bộ đội Hắc Ám Long Kỵ Binh và Đọa Lạc Thiên Sứ quân đoàn ở Ma Giới cho ta. Đối với sự tín nhiệm này ta có điểm cảm kích.

Lúc này thì một trận âm thanh vang lên, nhìn lại đám Ma Giới chiến sĩ đào tẩu trước đó, tất cả đều với vẻ mặt xấu hổ mà quỳ gối trước mặt ta.

Cuồng Bạo chiến sĩ cùng Lang Nhân đã sớm nghe được tiếng động vọt tới, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn bọn chiến sĩ quỳ trên mặt đất. Bọn chúng tự tin là nếu là chính mình vào lúc ấy sẽ không có việc bỏ chủ chạy trốn ( cái này cũng có thể, bởi về bọn chúng đều là những tên khô kệch)

Đức Lạp Khắc Lạp với khuôn mặt tuấn tú tái nhợt đầy vẻ xấu hổ và sỉ nhục, đột nhiên đập đầu vài cái, rồi nói: „Đại nhân, thuộc hạ.. thuộc hạ..“

Bên cạnh y, đám Hắc Ám Nữ Yêu, Hấp Huyết Quỷ, Đọa Lạc Thiên Sứ đều hận không có khả năng tự tha thứ. Cái việc bỏ chủ trốn thoát đối với chiến sĩ mà nói là một sỉ nhục rất lớn. Nếu việc này truyền ra ngoài bọn họ rốt cuộc không thể ngẩng đầu được ở Ma Giới.

Ta lớn tiếng nói: „Các ngươi không cần như vậy, đứng lên hết đi, ta cũng không có ý trách các ngươi. Việc các ngươi bỏ chạy cũng là lựa chọn hết sức chính xác. Nếu các ngươi là đám chiến sĩ tinh nhuệ phải hy sinh cùng ta, thì có thể ta đã gây ra một tội lớn rồi. Các ngươi mau đứng lên.“

Bọn chiến sĩ quỳ trên mặt đất không một ai đứng lên. Hải Lan Lạp Ti đưa tay lau nước mắt rồi nói: „ Ta, Hải Lan Tạp Ti xin thề rằng, khi ta còn sống đều thuần phục Ma Thần Vương đại nhân. Để rửa sạch nỗi đáng xấu hổ hôm nay của thuộc hạ, xin đại nhân ngài nhận sự tuyên thệ của ta.“

Đức Lạp Khắc Lạp cùng bọn chiến sĩ đều hướng tới ta tuyên thệ thuần phục. Vì vậy ta với tình huống quái dị này đã chính thức thu phục được lòng của đệ nhất quân đoàn. Điều này ai cũng không thể nói trước được.

Bởi vì cái loại ma pháp mới cửa ta có đặc tính vô thanh vô tức, nên ta đặt cho nó một cái tên rất có hình tượng, Ôn Nhu Nhất Tiến. Sau này nó trở thành cơn ác mộng đáng sợ nhất của bọn Thiên Sứ Thần tộc (ám sát chuyên dùng), ha ha…

Ta cũng không vì sự thành công của Ôn Nhu Nhất Tiến mà thỏa mãn. Mới vừa rồi Quang Minh ma pháp và Hắc Ám ma pháp tạo thành lực bài xích lẫn nhau thiếu chút nữa là phát vụ nổ mạnh, nên cũng cho ta một kinh nghiệm quý báu. Ta là người đầu tiên từ trước đến giờ có thể đồng thời sự dụng hai loại lực lượng cực trái ngược nhau, Quang Minh và Hắc Ám. Hết thảy đều do chính ta sáng tạo ra.

Dưới sự cố gắng này, ta cũng có cách phục hợp hai loại Quang Minh và Hắc Ám lực lượng thành một ma pháp khác biệt. Đầu tiên ta phóng ra một Không Gian Phong Tỏa, sau đó đem Quang Minh và Hắc Ám hai loại lực lượng đưa vào, ở chính giữa có lớp ngăn cách nhỏ. Ta phóng quả cầu này đến mục tiên rồi dùng ý niệm giải trừ lớp ngăn cách này. Khi đó hai loại lực lượng hoàn toàn trái ngược nhau này tiếp xúc với nhau sẽ sinh ra một vụ nổ lớn.

Điểm có giá trị nhất chính là sự tồn tại của Không Gian Phong Tỏa. Loại nổ mạnh kinh người này có uy lực cao nhất là trong đường kính mười thước mà không bị phát ra ngoài. Có như vậy tính về uy lực phạm vi phá hủy có thể ngang bằng với chung cực ma pháp Địa Ngục Hạo Kiếp (không tính quá trình thu nạp năng lượng vào trong của Địa Ngục Hạo Kiếp)

Ta đặt tên cho ma pháp mới này là Lưỡng Cực Bạo Phá. Trong lòng ta có chút ý niệm là Lưỡng Cực Bạo Phá còn có một điểm có thể cải tiến, nhưng ta vẫn chưa có đầu mối gì.

Lúc này khi ta nghiên cứu ma pháp thì tất cả Ma Giới chiến sĩ đều đứng yên bên cạnh ta. Ta tuy đối với hành động của chúng không đúng, nhưng trên thực tế vẫn rất cảm động.

Ánh bình minh xuất hiện, thì một đoàn phi long bay tới, bọn ta cưỡi rồng bay về Ba Bố Ni Tạp vương quốc.

Áo Lệ Na bảo bốt, ta đến đây, ta nhất định sẽ không để nàng rời khỏi ta lần nữa.

Quảng cáo
Trước /124 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Quỷ Sông

Copyright © 2022 - MTruyện.net