Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Ngã Thị Đại Pháp Sư
  3. Quyển 3-Chương 15 : Trùng phản ái nhĩ tiên khắc
Trước /124 Sau

[Dịch] Ngã Thị Đại Pháp Sư

Quyển 3-Chương 15 : Trùng phản ái nhĩ tiên khắc

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Dịch: Now or Never

Hợp tác giữa Thiên Hạ Hội và Hoa Nguyệt Tao Đàn

www.tangthuvien.com + www.hoanguyettaodan.org

Khi bọn ta tiến vào trong Ba Bố Ni Tạp vương quốc, đã để lại đám kỵ long rồi đi bộ ( cái này là tôn trọng đối với Ác Đặc quốc vương. Cũng không có cách nào, ai biểu mục đích của ta là mang nữ nhi của lão đi làm chi). Bởi vì đám người bọn ta rất đông dễ thấy, chẳng mấy chốc bộ bộ đội biên phòng của Ba Bố Ni Tạp đã bao vây bọn ta.

Ma Giới chiến sĩ lập tức vào tư thế chiến đấu, như là đám dã thú bình thường sắp thoát khoải lao tù với sát khí tràn ngập xung quanh ta. Bộ đội biên phòng theo bản năng mà lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Băng Tuyết Nhi đã từng kiến thức qua sức mạnh đáng kinh sợ của đám Ma Giới chiến sĩ này. Bọn chúng mà ra tay thì đám bộ đội biên phòng sợ rằng không còn đường sống sốt. Nàng chuyển người tới trước một gã kỵ sĩ vận một bộ khải giáp dài, rồi nói: „Ta là Băng Tuyết Nhi của Băng Tuyết vương quốc, đến đây để bái phỏng quốc vương bệ hạ và công chúa điện hạ của quý quốc. Đây là tiêu chí của ta (vật để chứng nhận).“

Nàng đưa tay trái lên. Tại ngón trỏ của nàng có một bảo thạch giới chỉ màu lam ( blue) trong suốt như ngọc. Dưới ánh nắng phảng phất tia sáng màu lam nhạt nhu hòa.

Chiếc giới chỉ này được gọi “Lam sắc hải dương”, vốn là chí bảo chỉ truyền trong hoàng tộc của Băng Tuyết vương quốc, đồng thời cũng là đại biểu cho thân phận nữ vương. Nó có thể làm tăng lực của thủy hệ ma pháp. Cũng vì có nó, Băng Tuyết Nhi mới có thể sử dụng thủy hệ ma pháp cao cấp ( ma lực của này cũng chỉ mới đạt đến trình độ trung cấp ma pháp sư.)

„Lam sắc hải dương“ tại Thánh Ma đại lục rấ có danh tiếng. Tên kia hiển nhiên cũng đã từng nghe qua nó. Hắn cẩn thận đáng giá một chút Băng Tuyết Nhi và giới chỉ, rồi sau đó lập tức nhảy xuống ngựa, và quỳ xuống đất, thi lễ: „Đội trưởng phân đội thứ mười chín của đệ tam Ba Bố Nhi Tạp bộ đội biên phòng, Trát La, tham kiến nữ vương bệ hạ.“

Bọn chiến sĩ của bộ đội biên phòng vừa thấy thì lập tức quỳ xuống đất thi lễ. Băng Tuyết vương quốc chính là minh quốc ( quốc gia liên minh) của Ba Bố Ni Tạp vương quốc. Đối đãi với nữ vương của Băng tuyết vương quốc phải giống như đối đãi với quốc vương của chính mình mới được.

Băng Tuyết Nhi toàn thân tỏa một khí thế vương giả xa hoa. Nàng nhàn nhạt nói với bọn chiến sĩ: „Các ngươi đứng dậy đi. Không cần đa lễ như thế.“

Ta cũng ra lệnh bảo bọn Ma Giới chiến sĩ không cần phải như thế. Sát khí lập tức biến mất.

Bộ đội biên phòng phái ra hai tên chiến sĩ dẫn đầu chúng ta tiến vào Ái Nhĩ Tiên Khắc thành. Băng Tuyết Nhi cũng không giới thiệu thân phận của ta cho bọn chúng. Bởi vì ta chính ôn thần đem lại cơn ác mộng cho Ba Bố Ni Tạp vương quốc – „ Ái Nhĩ Tiên Khắc- Phá hoại thần“ đó.

Ái Nhĩ Tiên Khắc thành – vương cung.

Áo Lệ Na công chúa vận một bộ y phục bằng lụa mỏng màu trắng, đang yên lặn đứng bên ngoài phòng của nàng để ngắm ánh ta dương. Cái quần dài màu tuyết trắng cùng với mát tóc dài trên có đồ trang sức bằng vàng cứ phảng phất nhẹ nhàng, nhìn thoáng qua, trong như một nàng tiên đang bay.

Nàng rõ ràng là đã gầy đi. Thân thể mảnh khảnh càng ngày càng ốm yếu. Dung nhan mĩ ngọc cùng tiều tụy rất nhiều, nhưng vẫn còn đẹp kinh người.

Khí chất của nàng cũng hoàn toàn đã thay đổi. Một vị Áo Lệ Na công chúa kiêu hãnh và tự tin trước kia đã biến mất. Giờ đây chỉ còn là một tiểu nữ nhân khổ sở vì chữ ‚tình‘.

Nàng lẩm bẩm: „Hắn có nhận được quả cầu của ta lưu lại không? Hắn sẽ tìm ta không….“

Một tràng tiếng bước chân hỗn độn đã đánh thức nàng. Nàng chỉ thấy bọn người hầu, thị nữ đang nháo nhát đi đi lại lại, trông rất hoảng loạn.

Có chuyện gì vậy?

Tiếng bước chân nhẹ nhàng từ phía sau truyền đến. Áo Lệ Na chuyển thân thể mềm mại thì thấy „Thú ma nữ“ Oánh kiều mỵ động lòng người đang đứng phía sau mình.

Áo Lệ Na liền hỏi: „Nhìn thấy bọn người hầu với bộ dạng vội vội vàng vàng như thế, không biết chuyện gì đang xảy ra vậy?“

Oánh mìm cười thần bí, đáp: „Có một việc phát sinh, hơn nữa là việc tốt. Là cái việc tốt mà muội ngày đêm luôn hy vọng.“

Áo Lệ Na đầu tiên là sửng sờ, sau đó rất nhanh mừng rỡ như điên, nắm chặt hai tay của Oánh, kích động nói: „Là… là hắn…. Hắn tới phải không?“

Oánh nháy mắt một cái, rồi mỉm cười: „Nhìn muội trông thật đáng yêu. Mà ‚hắn‘ là ai vậy?“

Áo Lệ Na thẹn thùng rồi nhéo Oánh vài cái, không nhẫn nại được nữa: „Hảo tỷ tỷ, mau nói cho muội biết, có đúng… có đúng là hắn tới…“

Oánh thấy cái vẻ mặt vừa thẹn thùng vừa gấp gáp của nàng thật sự là đáng yêu, cũng không muốn chọc nàng nữa, nói: „Vừa rồi chúng ta có nhận được lam ưng của bộ đội biên phòng, đưa tin răng Băng Tuyết Nhi nữ vương của Băng Tuyết vương quốc đã tiến nhập vào quốc cảnh, không chừng vài ngày có thể đến Áo Nhĩ Tiên Khắc thành. Mặc dù trong tin tức không có Ngô Lai đại ca, nhưng nếu không có hắn đi cùng, Băng Tuyết Nhi nữ vương nhất quyết không rời Băng Tuyết vương quốc. Nàng ta cũng một mực chờ đợi Ngô Lai đại ca mà. Còn Ngô Lai đại ca nếu tới Thánh Ma đại lục thì cũng tới chỗ nàng ta trước tiên.“

Áo Lệ Na không còn tức giận nữa, cũng không để ý hình tượng gì cả, nàng hưng phấn nói: „Hắn nhất định đến. Hắn nhất định đến để đón muội, theo lời dặn của muội. Mau quá… Thật tốt..“

Nàng như điên dại, rồi khoác áo lên và đi tới phía trước cái tủ, mở nó ra, bên trong đủ loại y phục rất nhiều mà sắc.

Nàng lấy một bộ y phục màu lam nhạt, ướm thử trên người, rồi hỏi Oánh: „Tỷ nói muội mặc bộ y phục này có đẹp không? Nhìn không đẹp… Cần phải chọn cái khác rồi…“

Oánh cười duyên: „Công chúa của ta ơi. Ngô Lại đại ca bọn họ ít nhất phải ba ngày nữa mới đến đây. Muội bây giờ chuẩn bị trang phục có phải là quá sớm hay không?“

Áo Lệ Na vừa mới nghe tin mừng, Ngô Lại sẽ đến, lập tức tỉnh ra. Nàng ý thức được rằng đã làm việc thất thôn, nàng không khỏi cảm thấy mắc cỡ, hung hăng trừng mắt Oánh một cái. Sau đó trên miệng nàng nở một nụ cười. Người trong lòng của nàng sẽ tới đón nàng. Nàng sắp là một nữ nhân hạnh phúc trên đời.

Mọi người trong Ái Nhĩ Tiên Khắc thành đều huyên náo, cố gắng xếp đặc mọi việc để đón tiếp Băng Tuyết nữ vương. Bọn họ không ngờ rằng Phá Hoại Thần, người đã từng khiến bọn họ trong một khoảng thời gian không còn nhà cửa, cũng cùng đi với Băng Tuyết nữ vương. Nếu không, sợ rằng bọn họ cũng không hưng phấn như va65y.

Khi đoàn người bọn ta đến Ái Nhĩ Tiên Khắc thành, thì được tiếp đón nồng hậu. Những dấu vết, kiến trúc do Oanh Lôi của ta phá hoại đều được thay mới. Vô số dân chúng đứng đầy nghẹt hai bên đường quăng hoa lên để chào đó

Thật là quá náo nhiệt.

Băng Tuyết Nhi cưỡi một tuấn mã màu trắng đi trước đoàn. Á Dạ, Ca Ny, Lỵ Vi Nhã tam nữ giả làm thị nữ cưỡi ngựa phía sau nàng. Hoa đầy khắp người bốn vị mỹ nhân tuyệt thế, trông thật kiều diễm vô song.

Ta và bọn Ma Giới chiến sĩ lẫn trong đám tùy tùng. Ta cũng tự biết ác danh của ta ở Ái Nhĩ Tiên Khắc thành, nên không tạo ra hỗn loạn ( không chừng đám dân lại dùng trứng gà để hoan nghênh ta.)

Một đội nhân mã y phục hoa lệ từ vương cung đến đó. Dẫn đầu là hai lão nhân mặt ma pháp trường bào cùng với hai vị tuyệt sắc mỹ nữ. Đó là hai đại ma pháp sư Vưu Lợi Tư và Lâm Tạp, cùng nhị nữ Áo Lệ Na và Oánh.

Áo Lệ Na liền cưỡi ngựa tiến lên phía trước, đến bên cạnh Băng Tuyết Nhi, mắt thấy Lỵ Vi Nhã, Ca Ny và Á Dạ tam nữ, phương tâm của nàng nhất thời mừng rỡ (Á Dạ chính là binh khí của Ngô Lai. Nếu nàng ta ở đây vậy cũng có nghĩa Ngô Lai nhất định ở gần đây). Đôi mắt mỹ lệ cứ quan sát khắp mọi hướng để tìm kiếm một thân ảnh.

Băng Tuyết Nhi trong lòng cười thầm, hỏi: „Áo Lệ Na tỷ tỷ, tỷ đang tìm cái gì vậy?“

Bởi tư niệm về ái nhân đã khiến cho Áo Lệ Na không còn nhẫn nại được. Nàng vừa thẹn vừa vội mà hỏi: „Các tỷ muội, hắn… hắn có tới không?“

Ca Ny cười cười: „Nếu Á Dạ tỷ tỷ đã ở đây, đương nhiên chàng cũng đến. Muội có thể nhìn thấy mà.“

Ánh mắt Áo Lệ Na dừng trên một người ở giữa đám Ma Giới chiến sĩ. Cái thân ảnh mà khiến trọn đời này của nàng không có cách nào quên được đập vào mắt nàng. Hốc mắt nàng liền đỏ lên, không để ý gì cả, lập tức nhảy xuống ngựa rồi rất nhanh phóng tới đó

Ta cũng không nghĩ rằng nàng lại nhanh như thế mà có thể nhận ra vóc người của ta trong đám Lang Nhân. Nhưng cử động của nàng cũng thật sự là quá kích động, ta dùng ma lực truyền âm nói: „Na Na, bình tỉnh một chút, chung quanh có rất nhiều thần dân đó.“

Một tiếng „Na Na“ mà chờ đợi từ rất lâu, đã khiến thân thể mềm mại của Áo Lệ Na công chúa hơi run lên. Nàng dừng lại, rồi hướng đám Ma Giới chiến sĩ mà giới thiệu: „Các dũng sĩ của Băng Tuyết vương quốc. Ta là Áo Lệ Na công chúa của Ba Bố Ni Tạp. Hoan nghênh các người đến Ba Bố Ni Tạp vương quốc.“

Ma Giới chiến sĩ theo sự phân phó của ta vội vàng hoàn lễ. Lúc này Lị Vi Nhã cũng nép vào lòng phụ thân mà hơn một năm nay mới gặp được. Vưu Lợi Tư ôm ái nữ mà nở một nụ cười an ủi. Nhưng lão cũng không quên liếc ta một cái, dù sao cũng là ta đem Lỵ Vi Nhã khỏi người lão mà đi.

Một vài đại thần và tướng lĩnh cùng ra đón nhìn thấy Ca Ny, vị nguyên soái của Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc, với đại danh đỉnh đỉnh là thánh kỵ sĩ – „Kỵ Sĩ Chi Hoa, trong lòng nhất thời ngạc nhiên. Nhưng nàng ta lúc này xuất hiện dưới thân phân hộ vệ của Băng Tuyết nữ vương, bọn họ trong lúc nhất thời không có biết nói gì cho tốt.

Được dẫn đến hoàng cung, Ác Đặc quốc vương đang cười khanh khách đứng ở trong đại điện. Ta đột nhiên từ trong đám Ma Giới chiến sĩ lao ra, đi tới trước mặt lão, thi lễ: „Quốc vương bệ hạ đã lâu không gặp. Ngô Lai xin thỉnh an với ngài.“

Lão Áo Đặc quốc vương giảo hoạt như hồ ly đã sớm đoán được ta ở trong đám người của Băng Tuyết vương quốc. Khi ta thi lễ xong, thì lão tiến lên đỡ ta dậy rồi nói: „Ngô Lai à Ngô Lai, ngươi hiện giờ là Ma Thần Vương tại Ma Giới. Ngươi kính lễ như vậy ta không nhận không nổi đâu.“

Áo Lệ Na rốt cục cũng không nhịn nổi liền đi tới trước mặt ta. Ánh mắt long lanh như trực trào lệ. Trong ánh mắt đó chứa đựng thâm tình như biển ngưng thị trên người ta. Môi anh đào run rẩy tựa như muốn nói rất nhiều điều, nhưng trước mặt ta không thể nói ra được một chữ.

Bọn đại thần và tướng lĩnh nhận ra ta không giống Áo Lệ Na cao hứng. Ngày trước khi ta phá hủy Ái Nhĩ Tiên Khắc thành đã làm hơn phân nửa kỵ sĩ và ma pháp sư trong cận vệ quân trọng thương, sau đó lại phá hủy một phần ba vương cung thành đống đổ nát. Nghĩ đến đó, bọn họ làm sao có thể cao hứng chứ, trong lòng thậm chí còn cầu khẩn hy vọng Phá Hoại thần này mau mau rời khỏi Ái Nhĩ Tiên Khắc.

Ta ưu nhã nhìn Áo Lệ Na rồi khom người quỳ gối xuống. Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trên tay phải ta lóe ra hai loại quang mang hắc bạch dị sắc. Quang Mang trong nháy mắt ngưng tụ là một giới chỉ màu trắng rất cổ, bao vây là một khối đen nhánh như một tiểu tinh thể.

Vưu Lợi Tư và Lâm Tạp hai lão liếc mắt nhau một cái, cũng từ ánh mắt của đối phương mà thấy được sự kinh ngạc và không thể tưởng tượng nổi. Bọn họ đều cảm ứng được cái giới chỉ này trên thực tế không phải là vật thể mà là do Quang Minh và Hắc Ám, hai loại năng lượng cực kỳ trái ngược nhau, dược vận lên đến cực độ mà tạo thành. Điều này thật không có khả năng. Hai loại năng lượng này mà ở chung một chỗ, chỉ cần tiếp xúc nhẹ thì cũng sẽ dẫn đến một vụ nổ cực mạnh, nhưng hôm nay lại…

Nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi của hai lão đầu tử này, ta trong lòng thầm đắc ý. Cái giới chỉ này chính là kiệt tác của ta, là do ta tự nghĩ ra, dùng Lưỡng Cực Bạo Phá, ở giữa để một tầng không gian ngăn cách hai loại lực lượng nà, dùng sức cho chúng biến thời một cái giới chí. Sau đó lợi dụng lực lượng còn dư mà dẫn thoát ra một phần ba lực phá hoại trong Lượng Cực Bạo Phá, tuyệt đối an toàn.

Ta dùng hai tay cầm Lưỡng Cực Tinh Giới đưa lên tới trước mặt Áo Lệ Na rồi nói: „Áo Lệ Na công chúa, xin nàng gả cho ta đi. Ta sẽ dùng hết khả năng để đem lại hạnh phúc cũng như vui sướng cho nàng.“

Việc ta đột nhiên cầu hôn khiến cho tât cả mọi người đều bất ngờ,ngay cả Băng Tuyết Tiểu nữ vương và các nàng khác cũng ngây ra trước hành động này của ta.

Áo Lệ Na công chúa khiết bạch trắng như tuyết trong phút chốc mặt ủng đỏ lên. Màu đỏ càng ngày càng đậm thiếu chút nữa là có thể thiêu cháy mọi thứ xung quan. Trong nhất thời nàng cũng không biết phải làm như thế nào để đáp lại lời cầu hôn của ta, chỉ có „anh ninh“ ( chắc là –‚ Ừhm ‚) một tiếng rồi đưa tay ra đón lấy Lưỡng Cực Tinh Giới. Thân thể mềm mạt chợt lóe sáng trong đại điện

Mặc dù không có nói rõ, nhưng hành động của nàng cũng là câu trả lời thuyết phục. Các đại thần trong triều nhất thời truyền đến một trận bi thán. Đóa danh hoa khuynh quốc của Ba Bố Ni Tạp lại tự nhiên lựa chọn một đại ôn thần. Thật sự là một bi kịch lớn trên đời. Phảng phất trong đầu bọn họ là một bức họa vẽ một ác long đang nắm giữ một công chúa mỹ lệ. Ác long đó tự nhiên chính là ta.

Ta đắc ý rồi cười cười với Ác Đặc quốc vương: „Bệ hạ, ngài có nguyện ý giao Áo Lệ Na công chúa cho ta không?“

Ác Đặc quốc vương liếc nhìn Băng Tuyết Nhi, thở dài: „Ta biết rằng thế nào cũng có một ngày như vậy. Ngay cả Băng Tuyết nữ vương có tâm đối với ngươi. Tâm của nha đầu Na Na này cũng bị ngươi trộm đi. Ta còn có thể nói gì nữa đây? Ngô Lai ngươi phải đối xử tốt với Na Na đó.“

Ta trịnh trọng gật đầu, nói: „Ta sẽ dùng tính mạng để bảo vệ nàng, đó là lời thề của ta.“

Ác Đặc quốc vương mỉm cười rồi vỗ vài cái lên vai ta, sau đó chính thức giao bảo bối yêu dấu của lão cho ta. Truyền lại cho mấy đời sau một câu truyện „Ma Thần Vương luyến ca cùng công chúa“, được miêu tả rất động lòng người.

Quảng cáo
Trước /124 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Zhihu] Trộm mặt

Copyright © 2022 - MTruyện.net