Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Ngã Thị Đại Pháp Sư
  3. Quyển 3-Chương 16 : Phá hư thần lại hiện ra
Trước /124 Sau

[Dịch] Ngã Thị Đại Pháp Sư

Quyển 3-Chương 16 : Phá hư thần lại hiện ra

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Dịch: Now or Never

Hợp tác giữa Thiên Hạ Hội và Hoa Nguyệt Tao Đàn

www.tangthuvien.com + www.hoanguyettaodan.org

Lúc này do quá thẹn thùng nên Áo Lệ Na liền trốn ở trong phòng không dám ra ngoài, Băng tuyết Nhi cùng chúng nữ cũng ở bên trong đây nhưng lại bắt ta đứng ngoài cửa không chịu cho vào trong. Thỉnh thoảng lại truyền đến những tiếng cười duyên huyên náo, khiến ta không khỏi bồn chồn khó chịu. Nhưng mấy ny tử này đã trịnh trọng quả quyết từ trước với ta, nếu ta không làm như thế thì đêm nay không ai sẽ cùng ta hoan ái. Đối với thói quen hàng đêm phải có mỹ nữ của ta thì đó là một loại cực hình. Ta ở thế dưới vì thể không thể làm gì chỉ có nghe mà làm theo thôi.

Một trận âm thanh truyền đến, ta quay đầu lại chỉ thấy Oánh đang cười khanh khách tiến đến.

„Oánh tiểu thư, có chuyện gì tìm ta chăng?“

Oánh thản nhiên hướng ta vừa cười vừa đáp: „Sư huynh, sư phụ tìm huynh đó. Bọn họ có việc muốn hỏi huynh.“

Nàng hiện giờ đã là đệ tử của Lâm Tạp, theo học triệu hoán ma pháp, gọi ta là sư huynh cũng là danh chánh ngôn thuận thôi.

Mà nói lại, từ lúc ta học xong ma pháp, rồi khỏi hai lão già đó, thì hầu như đến bây giờ ta cũng chưa cùng mấy lão nói chuyện lâu. Có vài lần gặp mặt, nhưng chỉ có liếc mắt nhìn rồi bỏ đi. Vì thế vẫn chưa chính thức vấn an hai lão đó.

Do vậy, ta nói: „Vậy xin mời dẫn đường, tiểu sư muội.“

Oánh mỉm cười quay người bước đi. Ta liền hướng vào phòng dùng ma pháp truyền âm cho chúng nữ nói vài lời, rồi liền bước theo Oánh rời khỏi tẩm cung của Áo Lệ Na.

Giống như Lợi Đa Khắc tại Lai Nhân Cáp đặc vương cung có một khu nghiên cứu ma pháp riêng, Lâm Tạp cũng có một khu biệt viện riêng của mình. Do lão chuyên nghiên cứu về triệu hồi ma pháp nên chung quanh biệt viện có rất nhiều các loại ma thú, đủ các loại chủng tộc và hình dạng. Nhưng tất cả ma thú ở đây đều bị Lâm tạp thiết lập một đạo cấm chế, nên chúng sẽ không chạy loạn rồi đả thương người.

Nhìn chung quanh nào là tam túc thanh oa, xích lân mãng xà, độc tri (nhện độc), tất cả đều là ma thú cấp cao, ta không khỏi có điểm hiểu ra, tại sao Lâm Tạp đối với việc ta hàng phục Tra Tra điểu vẫn còn ấm ức. Một người triệu hoán thú cấp cao như lão, phối hợp với triệu hoán thú cao cấp, rồi tìm kiếm, vất vả lắm mới phát hiện hỏa phượng hoàng Tra Tra điểu, nhưng lại bị ta nhanh chân giành lấy, khó trách lão vẫn còn tức tốt với ta.

Vưu Tư Lợi và Lâm Tạp hai lão đang ở nơi nghiên cứu ma pháp đợi ta. Ta vừa bước vào, thì dùng nghi thức của một đệ tử đối với sư phụ mà kính lễ: „Sư phục, ta đã trở về.“

Ý, trong mắt ta như thế nào lại có gì đó xuất hiện, muốn trào ra?

Con mắt ta đã ươn ướt. Nguyên lai ta từ sớm đã xem lão ngoan đồng này chính là thân nhân trưởng bối của chính mình. Cũng có chút hận bọn lão vì đã đem ta đến dị thế giới nhàm chán này, nhưng bọn lão cũng đã dạy ta và đem Lỵ Vi Nhã giao cho ta, ta thật sự rất cảm tạ hai lão đó.

Hai lão đầu cũng không giống như trước vừa thấy mặt ta đã cho hai cú „Bạo liệt quyền“, Vưu Lợi Tư tiến đến đỡ ta lên rồi vỗ vai ta vài cái, và nói: „Ngô Lai tiểu tử, đã lâu không gặp.“

Nhất thời lúc này phảng phất tình cảnh trước kia ở trong rừng. Mũi ta càng khó chịu hơn.

Vưu Lợi Tư nói: „Nhìn Lỵ Vi Nhã hạnh phúc như vậy, chỉ biết rằng ngươi rất chiếu cố nó rồi. Ta quả là không nhìn lầm tiểu tử ngươi.“

Lâm Tạp nói: „Chúng ta từ Oánh mà biết vài việc về ngươi từ khi ngươi rời khỏi chúng ta. Nhưng mà những việc cụ thể nó lại không rõ ràng lắm, tỷ như ngươi làm thế nào mà trở thành Ma Thần vương của Ma Giới. Còn không mau kể lại tường tận cho chúng ta nghe!“

Ta mỉm cười: „Đây là một câu chuyện rất dài đó…..“

Vì vậy ta liền một mạch kể lại mọi chuyện xảy ra. Ba người bọn họ nghe xong như là bị say. Ta luôn khúc chiếc lại mấy nguy hiểm, kinh nghiệm ly kỳ, khiến Oanh thỉnh thoảng trong mắt xuất hiện thần thái tưởng tượng. Mỗi khi ta nói đến những hiểm nguy, thì nàng không kiềm được, lấy tay che cái môi anh đào. Một bộ dáng thật đáng yêu.

Vưu Lợi Tư vào Lâm Tạp đối với những phá lệ về ma pháp của ta vừa kể, thật rất có hứng thú. Khi ta nói đến chỗ tự nghĩ ra không gian ma pháp, thánh thú ma pháp và phục hợp ma pháp, thì mắt hai lão liền sáng rực lên, như thể một tiểu hài tử thấy một vật phẩm.

Dùng cả đời để theo đuổi và nghiên cứu ma pháp, đối với hai lão mà nói, không có gì là không biết. Sự thần kỳ của ma pháp đối với hai lão thật hấp dẫn. Khi ta nói đến chỏ sử dụng ma pháp căn bản, hai lão cùng lúc rất hưng phấn.

Lâm Tạp không kiềm chế được, đứng trước mặt ta, hai tay rung mạnh, nói: „Ngươi… ngươi nói là hiện giờ ngươi không chỉ có Hỏa Phương hoàng, ngay cả mấy con thánh thú còn lại cũng thu phục hết hả? Còn có Địa Ngục hắc long trong truyền thuyếtvà vua của Long tộc… Ngươi không lừa gạt ta chứ…“

Ta khẽ gạt hai tay lão ra, rồi nói: „Ta có lừa lão hay không thì nhìn một cái rồi sẽ biết?“

Quang mang lóe ra, Hỏa phượng hoàng Tra Tra điểu, Ngân sắc ma lang Đao Tử, đại đại chi hùng Lạn Tử, thâm hải chi long Lam Bì, lôi thú Ngốc Qua cùng phụ tử Địa Ngục hắc long Lại Lại Trùng và long vương kim tử xuất hiện với hình thái mê người xung quanh ta.

Phụ tử Lại Lại Trùng vốn có hình dạng sinh vật trái ngược với bình thường. Một con thì thoạt nhìn giống một con rắn nhỏ, còn con kia thì xuất hiện với hình dạng của một cao tiểu thổ cẩu ( cún con??). Nhưng chúng nó lơ đãng phát tán lực lượng ba động, làm cho Lâm Tạp ba người nhất thời chấn động.

Lâm Tạp nhịn không được liền đưa tay lên sờ vào Lại Lại Trùng, ngay lập tức một đạo hắc ám quang mang từ Lại Lại trùng phóng tới người Lâm Tạp khiến lão đầu này vội thu tay lại. Ta liền huy quyền đánh ra một “ Bạo Liệt quyền” lên cái đầu rắn của nó rồi mắng: „Đồ không có mắt khi, chút nữa là sư phụ ta suýt chết rồi đó.“

Lại Lại Trùng ủy khuất liếc ta một cái, sao đó làm động tác tạ lỗi với Lâm Tạp

Lâm Tạp không những không cảm kích mà còn hung hăng trừng mắt liếc ta một cái. Bởi vì trong mắt lão, Địa Ngục hắc long chính là tượng thần vĩ đại, thế nhưng ta lại „ngược đãi“ ngẫu tượng của lão, dĩ nhiên là rất bất bình cho ngẫu tượng.

Lâm Tạp cùng với Oánh đều say sưa nhìn ngắm bọn Lại Lại Trùng, Tra Tra Điểu bảy con. Vưu Lợi Tư thì đối với việc ta tự nghĩ ra cái phục hợp ma pháp cảm thấy rất hứng thú, muốn ta kể lại cho lão nghe.

Ta cũng có nhiều vấn đề muốn thỉnh giáo lão ta. Tuy ma lực của ta cường đại vô hạn nhưng các vấn đề liên quan tới phương diện ma pháp tri thức ta lại không có hiểu biết nhiều lắm. Bây giờ ta muốn nghiên cứu phục hợp ma pháp, thì bắt buộc phải bổ sung thêm kiến thức về ma pháp. Vưu Lợi Tư không còn nghi ngờ chính là một sư phụ tốt nhất.

Ta liền đem ba loại phục hợp ma pháp tự nghĩ ra - Hỏa Lôi Thần – Diệt tuyệt trảm của hỏa hệ với lôi hệ; Ôn Như Nhất Tiễn của phong hệ với quang hệ cộng thêm một cái không gian; Lưỡng Cực Bạo Pháp của quang minh với hắc ám ở trong cùng một không gian – kể lại cho Vưu Lợi Tư nghe. Mặc dù lão và ta rất khác biệc nhau, nhưng luận về tri thức thì lão hơn ta gấp trăm lần, rất nhanh sau đó đề nghị với ta vài ý để cải tiến ma pháp.

Đáng tiếc là lão đối với thánh quang hệ, và hắc ám hệ ma pháp cũng như người bình thường không có duyên không giống như việc hiểu rõ mấy loại nguyên tố ma pháp của lão. Còn về không gian ma pháp tự nghĩ của ta, lão cũng không khái niệm gì. Cho nên ta chỉ có thể tiến từng bước một để phát triển Lưỡng Cực Bạo Phá, mà không thể nhờ vào sự trợ giúp của lão.

Bất quá cho dù thế nào thì ta cũng đã thu hoạch không ít.

Trong đầu ta thoáng hiện lên một ý niệm, ta liền nói: „Trong tất cả phục hợp ma pháp của ta, chưa có dùng địa hệ để phục hợp. Sư phụ người có biết loại ma pháp nào có liên quan với địa hệ để phục hợp không?“

Vưu Tư Lợi ngẩn ra một lúc, sau đó mới trả lời ta:“ Thật là bị ngươi hỏi tới. Trong số các loại nguyên tố ma pháp, thì địa hệ là có ít người học nhất. Đại địa đại biểu cho sự thâm trầm cùng với trang nghiêm. Lực phòng ngự thì có thừa, nhưng công kích thì không đủ. Vả lại muốn sử dụng nói so với các loại ma pháp khác thì phải tốn rất nhiều ma lực. Cho nên theo ta được biết không có gì về phục hợp ma pháp của địa hệ. Hơn nữa số người học địa hệ ma pháp cũng rất ít.“

Ta liền nghĩ đến thói quen, lập tức suy tư trong đầu, đồng thời theo bản năng ngưng tụ một lượng lớn địa nguyên tố. Một tia quang mang màu trắng như ẩn như hiện thoáng lên rồi bao trùm cả thân thể ta.

Đây là do sức mạnh của địa nguyên tố tập trung cao độ ngưng tụ thành quang mang, gọi là „Đại Địa Cực Quang“. Chính mình có năng lực phòng ngự cực mạnh, nhưng ít ra phải là đại ma pháp sư cao cấp mới có đủ ma lực để xuất ra Đại Địa Cực Quang, vì thế tại Thánh Ma đại lục cực kỳ hiếm thấy.

Vưu Lợi Tư thấy ta gọi ra Đại Địa Cực Quang, trong nhất thời hưng phấn quên rằng chính lão đang bị vây trong vòng tròn nghiên cứu ma pháp ( dù sao cũng không phải là nghiên cứu của lão), liền nói: „Đại Địa Cực Quang? Tiểu tử ngươi quả có tài. Tính chất của Quang Minh lực lượng cùng với địa nguyên tố tương đồng nhau. Không bằng ngươi thử phục hợp chúng xem có kết quả gì. Cho dù có phát sinh ngoài ý muốn, thì tính chất của hai loại lực lượng không có bài xích nhau, cũng không thể sinh ra sự tàn phá lớn được.“

Ân, nói cũng có lý. Ta động tâm nhiêm thì phía ngoài Đại Địa Cực Quang mờ mờ có một tầng quang mang thánh khiết. Hai loại quang mang có tính chất bất đồng tương tác nhau làm thân hình ta run mạnh, năng lượng ba động kinh người lập tức thoát ra.“

Lâm Tạp, Oánh và bảy con thánh thú đều cảm nhận được lực lượng ba động do ta phát tán. Lâm Tạp cả kinh hô lên: „Ngô Lai tiểu tử, ngươi làm gì! Ở đây lại đi nghiên cứu…“

Ta đang cố gắng khống chế hai loại ma lực trái ngược này thì tiếng la hoảng của Lâm Tạp đã khiến ta phân tâm. Đại Địa Cực Quang và Quang Minh lực lượng bên ngoài thân thể ta nhất thời kết hợp lại, trong nháy mắt biến thành một quang cầu có màu sắc quái dị rồi chìm dần vào trong lòng đất.

Tất cả mọi người bọn ta không ngờ gặp phải tình huống này, nhất thời vừa sợ vừa nhìn kỹ nơi quang cầu biến mất, cũng không quên đề phòng nguy hiểm.

Không có phản ứng, chỉ một mảnh yên lặng.

Lâm Tạp thở phào nhẹ nhỏm, dừng đọc chú văn phòng ngự ma pháp lại, rồi nói: „Xú tiểu tử, ngươi vẫn còn dám…..“

Lời nói còn chưa dứt thì ở dưới đất đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn, tiếp theo là mặt đất rung chuyển dữ dội.

Trong lòng ta thầm la „không xong“, lúc này có cố cũng không thể làm gì hơn là mở một cái kết giới bao quang ba người Lâm Tạp rồi gọi bọn thánh thú vào trong đó. Tuy nói là địa nguyên tố và Quang Minh lực lượng cùng một loại tính chất phòng thủ, nhưng ai biết rằng khi phục hợp chúng nó sẽ sinh ra hiệu quả gì.

Lo lắng của ta bất hạnh đã ứng nghiệm. Trong phút chốc, một cột sát trong suốt đột nhiên từ vị trí quang cần mất dấu bắn ra. Nóc nhà của nơi nghiên cứu bị cột sáng đó phá hủy.

Chuyện cũng chưa dừng lại ở đây, mà chỉ là bắt đầu. Vô số cột sáng đồng dạng theo hình thức từ phía dưới đất bắn lên không ngừng, dường như là không có điểm ngừng lại. Rất nhanh ở phương viên mười thước hình thành một cột sáng như cây kiếm bình thường tràn ra bốn phương tám hướng.

Cột sáng xuất hiện ở đâu, thì chỗ đó hết thảy đều trong nháy mắt biến thành đống đổ nát. Khi ta mang mọi người bay trên không trung, nhìn xuống phía dưới vương cung với kiến trúc nguy ngay tráng lệ bị cột sáng không ngừng đâm trúng rồi sụp đổ. Vô số thị vệ, người hầu kinh hoảng mà chạy loạn khắp nơi, tạo thành một mảnh hỗn độn.

Lúc này thật là thảm, xem ra ta với Ái Nhĩ Tiên Khắc thành cũng như vương cung quả thật là tương khắc. Ta một lần nữa phá hủy một vố lớn, chẳng biết Ác Đặc quốc vương sẽ làm gì đối với ta đây. Hay là đem Áo Lệ Na các nàng gấp rút rời khỏi đây.

Đối với tính cách của ta Vưu Lợi Tư rất nhanh nhìn ra ta đang có chủ ý gì, liền nói: „Ngô Lai tiểu tử, người đừng có nghĩ là chạy trốn…“

Thanh âm của lão đột nhiên ngừng, không chỉ có thanh âm, thân hình của lão và Lâm Tập, Oánh bị ta dùng Không Gian Phong Tỏa vây khốn, sau đó từ từ hạ xuống đất.

Mất đi ma lực trực tiếp của ta, Không Gian Phong Tỏa chỉ duy trì được vài khắc, ta phải nắm chắc thời gian.

Ca Ny, Lỵ Vi Nhã, Băng Tuyết Nhi, Á Dạ, Hổ Phách, Phỉ Thúy, Áo Lệ Na thất nữ đang ở trong phòng cười đùa, thì đột nhiên mặt đất chấn động kịch liệt, cùng một ma lực kinh người truyền đến. Các nàng nhất thời kinh hải.

Thất nữ không hẹn mà cùng chạy khỏi cửa, chỉ thấy vô số cột sáng từ mặt đất ở nơi nghiên cứu ma pháp bắn ra khắp nơi, vì thế làm cho vương cung mỹ lệ này biến thành dạng khó coi. Vô số ngươi đang hốt hoảng mà chạy loạn.

Lỵ Vi Nhã hồi tưởng chuyện cũ, mặt trắng bệt, nói: „Trời, không phải chuyện cũ lại tái diễn sao…“

Sáu nữ nhân còn lại chưa từng gặp qua loại ma pháp quái dị này, nhất thời ngẩn người. Ca Ny thanh tỉnh trước tiên, vội la lên: „Chúng ta mau rời khỏi đây, uy lực của ma pháp rất nhanh truyền đến. Sợ lúc đó chúng ta không kịp nữa.“

Lúc này thì ta đã dùng „Không gian chuyển di“ xuất hiện trong phòng, và nói: „Các nàng nhanh theo ta chạy…“

Á Dạ vội lắc mình tiến tới trước mặt ta hỏi: „Chủ nhân có chuyện gì sảy ra vậy?“

Ta cười xấu hổ, đáp: „Lát nữa ta sẽ giải thích với các nàng. Bây giờ nhiệm vụ cấp bách là mau chạy khỏi nơi này.“

Chúng nữ vây quanh ta, rồi hai tay ta phóng ra một cự hình Không Gian Chuyển Di xuất hiện dưới chân bọn ta. Quang mang chợt lóe lên, sau đó bọn ta biến mất.

Ta mang theo chúng nữ chuyển lên phía trên không trung, đồng thời mở cự hình kết giới cho các nàng. Chỉ thấy vương cung ở phía dưới bọn ta, hai phần ba diện tích đất đều vô số cột sáng.

Bọn Ma Giới chiến sĩ đang nghỉ ngơi tại phòng khách, không hổ là tinh anh trong các tinh anh. Khi mặt đất bị rung chuyển, cột sáng xuất hiện, khiến bọn chúng có kinh hãi, nhưng không có bị hoảng loạn, rất nhanh tập trung lại một chỗ. Đọa Lạc Thiên Sức, Hấp Huyết quỷ và Hắc Ám nữ yêu mang những tên không có năng lực bay được như Cuồng Bạo chiến sĩ, Lang Nhân và Phổ Hi bay lên không trung rồi mở kết giới chống lại công kích của năng lượng ba động.

Ta cùng chúng nữ ở không trung. Ma Giới chiến sĩ rất nhanh phát hiện ra bọn ta.

Ta một lần nữa gọi ra Kim Tử, để nó dùng Hoàng Kim Long Dực phát ra một tiếng long ngâm, gọi mấy phi long ở gần đó bay đến đây.

Ta và chúng nữ cưỡi trên lưng rộng lớn của Kim Tử. Ma Giới chiến sĩ thì cưỡi đám phi long. Quần long nhanh chóng bay khỏi vương cung, rời khỏi Ái Nhĩ Tiên Khắc thành.

Ác Đặc quốc vương từ trong đống đổ nát bước ra, ngước nhìn lên trời, huy quyền rồi giận dữ hét to: „Ngô Lai tiểu tử, lần thứ hai rồi! Ta muốn hối hôn! Áo Lệ Na….“

Đệ nhất vương cung tại Thánh Ma đại lục, Ba Bố Ni Tạp vương cung, lần thứ hai bị hủy hoại bởi “Ái Nhĩ Tiên Khắc phá hoại thần”. Từ đó trở về sau, sau khi trùng kiến lại vương cung thì ở cửa xuất hiện một cái mộc bài, trên đó viết – „Ngô Lai cùng cẩu không được đi vào“. Mấy trăm năm cũng không bị đổ.

Bọn ta bay một hơi vài trăm dặm rồi đáp xuống. Á Dạ các nàng vốn băng tuyết thông minh sớm đã đoán được chuyện gì xảy ra, tai nạn ma pháp ấy nguyên hung là ai rồi. Ánh mắt đều chứa đựng vừa tức vừa cười dừng trên thân người ta.

Áo Lệ Na đi tới trước mặt ta, nói: „Lai, chuyến mới vừa rồi có đúng không.. có đúng không..“

Ta xấu hổ gật đầu, nói: „Xin lỗi, Na Na, ta không phải là cố ý. Vừa rồi ta cùng Vưu Lợi Tư sư phụ cùng nhau nghiên cứu phục hợp ma pháp. Không thể tưởng tượng được kết quả của sự kết hợp địa nguyên tố với Quang Minh lực lượng. Nhạc phụ đại nhân nhất định sẽ hận ta đến chết.“

Áo Lệ Na mỉm cười: „Điều đó là đương nhiên. Thiếp nghĩ, bây giờ phụ vương nhất định nguyền rủa chàng. Chàng đúng là phá hoại thần mà….“

Phổ Hi tiểu tử mắt lóe lên thần thái mơ hồ, bước tới phía trước ta, vẻ mặt đầy ngưỡng mộ, nói: „Tỷ phu, ma pháp vừa rồi của người thật sự là quá tuyệt vời, có thể dạy ta được không? Ta muốn đổi lại làm ma pháp sư. Ta muốn trở thành đại pháp sư giống như người…“

Ta cười khổ, cắt đứt mộng đẹp của hắn, nói: „Ngươi chính có tiềm năng kỵ sĩ trời ban, sao không phát triển nó. Có lẽ một ngày nào đó ngươi sẽ không kém Ca Ny đâu.“

Phổ Hi thất vọng thở dài, sau đó hưng phấn nói: „Tỷ phu, chiêu ma pháp mới vừa rồi của ngươi không có tên ư? Để cho ta đặt cho nó một cái tên hay nha, chọn tên gì cho tốt đây…“

Ta không thèm để ý hắn đang thầm nói gì, mà lên tiếng: „Việc đã đến nước này, chúng ta đi tới Lôi Nhân công quốc đi. Sau này nhân cơ hội tới tạ lỗi với nhạc phụ đại nhân. Na Na, nàng có nguyện ý theo ta không?“

Áo Lệ Na u oán liếc ta một cái, rồi nhỏ giọng: „Phụ vương đã đồng ý cho chúng ta, thiếp đã là người của chàng. Chẳng lẽ chàng lại muốn bỏ thiếp sao?“

Ta cười to một trận rồi ôm nàng nhảy lên lưng Kim Tử, nói: „Đi! Mục tiêu là Lôi Nhân công quốc!“

Quần long uy vũ hùng tráng đập cánh bay về phía Lôi Nhân công quốc. Ở đó có một Lôi Tư tiền bố đối với ta có chi ân, cũng từng một thời gian là chiến hữu của ta. Còn có… còn có một vị công chúa si tâm – Phỉ Âu Á.

Quảng cáo
Trước /124 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Gia Phụ Hán Cao Tổ

Copyright © 2022 - MTruyện.net