Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
CHƯƠNG 102 SỰ CĂM PHẪN CỦA LIÊN TƯ ẢNH
Cô và cậu nhóc quay đầu về phía sau đã thấy anh xuất hiện ngay trước cửa với bộ mặt thản nhiên,anh không nhanh không chậm bước lại gần,nhìn cô tiếp tục hỏi :
- Ngươi thật sự đã mang thai ?
Cô sau một hồi im lặng mới dè dặt trả lời :
- Đúng vậy ! - Cô không muốn nói dối,nhưng cô sẽ không thể đoán trước được hậu quả của tương lai sau câu trả lời này.Đứa con cô mang trong bụng khả năng sẽ khó giữ
- Rất tốt ! Thật không ngoài dự đoán của ta - Anh đã âm thầm tính toán kể từ ngày anh và cô quan hệ với nhau.Song,anh vẫn tỏ vẻ lạnh lùng,nhẹ nhàng đặt bàn tay lên bụng cô,xoa nơi hài tử nằm trong đó
- Ừhm...hai người cứ tiếp tục - Cậu nhóc ngượng nghịu gãi đầu,đứng phắt dậy xồng xộc lao ra khỏi cửa
Cô đưa ánh mắt nhìn theo bóng dáng mất tăm sau cánh cửa,cảm thấy có chút thẹn thùng khi trong phòng chỉ còn lại hai người
- Tùy Phong - Đây là lần đầu tiên cô gọi anh như vậy - Ngươi có thể...- Cô dè dặt liếc mắt xuống bàn tay vẫn đang đặt trên bụng mình
- Ta sờ con ta một chút cũng không được sao ? - Anh ngồi xuống trước mặt cô,nhẹ giọng hỏi
-................
- Ngươi nghĩ đứa bé,là trai hay gái ? - Thấy cô im lặng,anh tiếp tục hỏi
- Không biết ! - Cô ngây thơ lắc đầu
- Thì cứ nói theo linh cảm của ngươi đi - Anh ngán ngẩm
- Ta thích con gái - Cô vỗ tay cười tít mắt
- Âu Dương Bảo Nhi,ngươi nên nhớ ngươi đã sắp làm mẹ,ngươi không thể khôn ra một chút? - Anh trừng mắt nhìn cô
- Ta ngốc lắm sao ? - Cô chớp mắt hỏi
- Đúng vậy ! Hài tử của chúng ta e là sẽ ngốc nghếch như ngươi !!
- Đó cũng là do gen,ta cản sao được ? - Cô chu môi,đưa tay lên miệng ngáp ngủ,lim dim đưa tay dụi mắt,cả thân thể ngả vào người anh đi vào giấc ngủ
- Đến bao giờ ngươi mới hết tính trẻ con ? - Anh nhìn cô lắc đầu,bồng cô đặt lên giường,sau khi đắp chăn cho cô cẩn thận mới xoay người rời khỏi khuê phòng
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngày hôm sau,tin tức cô mang thai đã lan truyền khắp hoàng cung và đã đến tai Liên Tư Ảnh.Sau khi nghe nha hoàn thân cận của mình bẩm báo lại sự việc,nàng ta căm phẫn nhìn về phía cung Thừa Càn
- Tại sao ? Tại sao người mang thai rồng không phải là ta mà là ả ? Không......ta cũng sẽ phải tìm cách để Phong ngủ với ta ! Bằng mọi giá,ta phải được sắc phong làm phi tử.Âu Dương Bảo Nhi,ta hận ngươi,vĩnh viễn hận ngươi,và ta sẽ không để ngươi được yên ổn cùng với hài tử được sinh ra,các ngươi đều phải nhận lấy cái chết !! Ngươi nghĩ ngươi đã thắng ? Lầm rồi,ta sẽ không chịu thua ngươi dễ dàng như thế...- Liên Tư Ảnh nắm chặt đôi bàn tay nhỏ nhắn,nghiến răng nghiến lợi cầm thanh kiếm trên bàn,đôi môi nở nụ cười độc ác - Tạm thời ta sẽ chưa ra tay,vì còn một việc quan trọng hơn ta cần phải làm !