Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tôn Khởi Nguyên Thần Vương này là từ bên ngoài đánh tới, nhất cử tan rã đại đạo của Chư Đế, đánh văng Chư Đế, phá hỏng Đạo Giải. Nhưng lần này lại là hai người Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung liên thủ thi triển Đạo Giải, chính diện va chạm với hắn.
Đạo Giải va chạm thẳng với Chư Thiên Vô Đạo, đây vẫn là lần đầu tiên.
Rốt cuộc là uy năng của Chư Thiên Vô Đạo uy danh hiển hách càng mạnh hơn, hay là Đạo Giải do sinh linh Hậu Thiên khai sáng ra càng cao hơn một bậc?
Bàn tay của tôn Khởi Nguyên Thần Vương kia úp xuống. Trong lòng bàn tay hắn truyền tới một cỗ luật động kỳ lạ, nhất thời đại đạo yên lặng, Thiên Nhân Ngũ Suy, sinh mệnh không tồn, sinh linh không tồn. Cho dù là Thần Túc Thất Đạo Luân Hồi, cho dù là Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi, hết thảy đều bị khắc chế, đều bị áp chế.
Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung đều cảm ứng được loại lực lượng khó có thể diễn tả từ trong lòng bàn tay của tôn Khởi Nguyên Thần Vương truyền tới kia. Tựa hồ hết thảy mọi thứ đều quay trở về khởi điểm, tựa hồ tất cả mọi thứ đều đi tới chung kết trầm tịch. Bất luận là hết thảy khởi điểm hay là hết thảy chung kết, cũng đều không có đại đạo tồn tại, cũng đều không có thần thông tồn tại, càng không có bất kỳ sinh linh gì.
Khởi nguyên, vừa là khởi điểm cũng là chung kết!
Đối với Chư Thiên Vô Đạo, hai người Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung cũng đều không xa lạ gì. Trước đây bọn họ cũng từng nghiên cứu qua môn thần thông này vô số lần, tạo nghệ của bọn họ trên môn thần thông này thậm chí còn vượt qua Hắc Đế.
Nhưng chống lại Chư Thiên Vô Đạo chân chính, bọn họ đây vẫn là lần đầu tiên. Lần đối mặt với Chư Thiên Vô Đạo chân chính này, đã khiến cho bọn họ ý thức được Chư Thiên Vô Đạo do Khởi Nguyên Thần Vương đích thân thi triển ra, so với Chư Thiên Vô Đạo mà trước đây bọn họ từng nhìn thấy, thậm chí là Chư Thiên Vô Đạo do Mộ Cổ cấp bậc Bảo vật Đạo Thần phát ra vẫn là hoàn toàn không giống nhau.
Sự cường đại của môn thần thông này, phảng phất như là dừng thời gian lại tại một khắc vũ trụ sinh ra kia, lại phảng phất như là đẩy thời gian tới một khắc vũ trụ hủy diệt kia. Môn thần thông này đã hỗn loạn không gian, diễn dịch ra một loại uy năng mà bọn họ chưa từng thấy qua, chưa từng nghe qua.
- Trong thần thông của hắn không có Đạo! Không có Đạo sao có thể tạo thành thần thông?
Trong nháy mắt hai người va chạm với Chư Thiên Vô Đạo, trong lòng vô cùng chấn động. Bất luận là Chung Nhạc hay là Phong Hiếu Trung, đều không cảm ứng được Đạo và Lý trong Chư Thiên Vô Đạo. Đây hoàn toàn là chuyện tình không có khả năng làm được.
Không có đại đạo chống đỡ, sẽ không thể trở thành thần thông, đây là đạo lý muôn đời không đổi!
Bất luận thần thông gì trong thiên hạ đều là biểu hiện của Đạo, cổ nhân sáng tạo ra thần thông, là ngưỡng mộ lực lượng của Tiên Thiên Thần Ma, quan sát hình thái và cử chỉ của Tiên Thiên Thần Ma, sáng tạo ra Đồ đằng, dùng Đồ đằng cấu thành thần thông.
Mà Tiên Thiên Thần Ma chính là thể ngưng tụ của Đạo.
Về sau đạo pháp thần thông phát triển tiến bộ, dần dần có người nhảy ra phạm trù quan sát Tiên Thiên Thần Ma, bắt đầu tìm hiểu đại đạo chân chính, dùng văn lộ Đồ đằng ngưng thực các loại đại đạo. Lúc này thần thông mới phát triển tới cấp bậc càng cao thâm hơn, dùng đại đạo Đồ đằng biến thành thần thông, so với quan sát Tiên Thiên Thần Ma đơn thuần có được uy lực càng mạnh hơn.
Về phần Tiên Thiên Thần Ma, bản thân bọn họ chính là sinh mệnh kỳ dị do đại đạo sinh ra, mọi cử động đều là biểu hiện của đại đạo, đều có thể biến thành thần thông.
Cho tới hiện tại, Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung cũng chưa từng thấy qua có loại thần thông nào có thể thi triển ra mà không dựa vào bất luận lực lượng đại đạo gì, càng đừng nói uy lực của Chư Thiên Vô Đạo lại cường đại như vậy.
Không có bất kỳ Đạo và Lý gì trong đó, tuyệt đối không có khả năng làm được, nhưng tôn Khởi Nguyên Thần Vương này lại làm được rồi!
Đây mới là một khâu mấu chốt nhất của Chư Thiên Vô Đạo, sợ rằng chỉ khi nào hủy diệt được hết thảy mọi Đạo và Lý, mới có thể thi triển ra được Chư Thiên Vô Đạo chân chính.
- Bất quá, từ khi thần thông Đạo Giải sáng lập ra tới nay, cũng chưa từng bị bại, chưa bao giờ gặp được địch thủ chân chính!
Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung quát lớn một tiếng, Chư Thiên Vô Đạo và Đạo Giải rốt cuộc chân chính va chạm với nhau. Hai người đồng thời rên lên một tiếng, thân thể đại chấn. Chư Thiên Vô Đạo kích phá Đạo Giải, xâm nhập vào trong cơ thể bọn họ, khiến cho đại đạo trong cơ thể bọn họ nhất thời hỗn loạn, rất có dấu hiệu không còn khí tức.
Lúc trước bọn họ có thể đối kháng được Chư Thiên Vô Đạo, là vì đánh tới chỉ là tiếng trống, mà bọn họ đều có nghiên cứu cực sâu đối với Chư Thiên Vô Đạo.
Nhưng hiện tại lại là trực tiếp chính diện va chạm với Chư Thiên Vô Đạo, va chạm không giữ lại chút nào. Cỗ lực lượng kia quá mức quỷ dị, ngay sau khi va chạm với Đạo Giải, trong nháy mắt đã xâm nhập vào trong cơ thể bọn họ.
Ông ông ông!
Từng đạo từng đạo quang luân sau đầu Chung Nhạc điên cuồng chuyển động, từ Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi chuyển thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, lại từ Không Gian Thất Đạo Luân Hồi chuyển thành Trí Tuệ Thất Đạo Luân Hồi, lại chuyển thành Thần Túc Thất Đạo Luân Hồi, Nguyên Ma Thất Đạo Luân Hồi, Nguyên Thần Thất Đạo Luân Hồi, Vạn Đạo Đại Luân Hồi Luân Hồi… từng loại từng loại Thất Đạo Luân Hồi bị hắn liên tục hoán đổi, nỗ lực hủy diệt sự xâm nhập của Chư Thiên Vô Đạo.
Phong Hiếu Trung cũng đồng dạng không ngừng hoán đổi Thất Đạo Luân Hồi. Chung Nhạc từng nghiên cứu qua tượng Thần Nhân Phục Hy do Phục Mân Đạo Tôn lưu lại, bởi vậy đối với đạo này có nghiên cứu cực kỳ thâm sâu, mà Phong Hiếu Trung thì lại là tự ngộ, tạo nghệ trên phương diện này còn cao hơn Chung Nhạc.
Bất quá, hai người ai nấy đều có chuyên nghiệp riêng. Một người đã hoàn thiện Thần Túc Thất Đạo Luân Hồi, một người đã hoàn thiện Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi, đều có Thất Đạo Luân Hồi hoàn chỉnh của chính mình, mà những Thất Đạo Luân Hồi khác đều cũng không hoàn chỉnh.
Cùng lúc đó, thân thể Khởi Nguyên Thần Vương đối diện cũng khẽ chấn động một cái, cũng không nhân cơ hội truy sát, khiến cho trong lòng Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung đều đại chấn:
- Lực lượng của tên này còn cao hơn Tứ Diện Thần, sợ rằng chỉ có liên hợp Chư Đế thi triển Đạo Giải mới có thể khiến cho hắn bị thương, đánh tan Chư Thiên Vô Đạo của hắn!
Lúc này, một ngàn sáu trăm vị Đại Đế ổn định lại thân hình, đang định tiến lên, đột nhiên Thần Ma Nhị Đế chợt xuất hiện sau lưng Khởi Nguyên Thần Vương. Hai tôn Thần Vương Thái Cổ hỗn loạn Đại đạo Thần Ma, khiến cho từng vị từng vị Đại Đế đều nhịn không được rên khẽ một tiếng, Thần đạo Ma đạo trong cơ thể không khống chế được, khó có thể duy trì trận pháp Đạo Giải.
- Đi!
Khởi Nguyên Thần Vương vươn tay ra, nâng lên Tứ Diện Thần, Thiên và Hắc Bạch Nhị Đế, cất bước lui về phía sau, từng bước từng bước một rời đi, tốc độ không nhanh không chậm.
Ngay lúc này, chỉ thấy một cây Cổ thụ sừng sững xuất hiện, dưới táng cây cũng có một tôn Khởi Nguyên Thần Vương khác, sau lưng là từng tôn từng tôn Thần Vương Thái Cổ. Một bàn tay khổng lồ đang nâng lên cây Cổ thụ này, tôn Khởi Nguyên này chính là đứng trong lòng bàn tay Đại Tư Mệnh, khóe mắt muốn rách ra nhìn chằm chằm tôn Khởi Nguyên Thần Vương đối diện kia.
Thân ảnh Đại Tư Mệnh chậm rãi xuất hiện, bàn tay nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ chậm rãi đi tới, tốc độ cũng là không nhanh không chậm, từng bước từng bước một.
Đông, đông, đông…
Bước chân của cả hai người giống như có một loại quy luật ba động kỳ dị. Mỗi khi tôn Khởi Nguyên Thần Vương kia lui về phía sau một bước, chính là một lần Chư Thiên Vô Đạo bạo phát, mà mỗi khi Đại Tư Mệnh bước tới phía trước một bước, chính là sinh cơ vô ngần đại phóng, dùng sinh cơ và sinh mệnh bừng bừng mở ra khởi điểm vô đạo, mở ra chung kết vô đạo.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Tôn Khởi Nguyên Thần Vương trong lòng bàn tay của Đại Tư Mệnh quát lớn:
- Sao lại đánh lén ta? Sao lại ám toán Đại Tư Mệnh? Với bản lĩnh của ngươi, căn bản không cần giấu đầu lòi đuôi a, sao lại không dám hiện ra chân diện mục của ngươi?
Tôn Khởi Nguyên Thần Vương đối diện vẫn như cũ lui về phía sau, mỗi một bước đi phảng phất như đang đạp lên trái tim của người khác, thản nhiên nói: