Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Nữ Cặn Bã Đột Kích, Vương Gia Chạy Mau!
  3. Chương 270 : Chương 210.3
Trước /272 Sau

[Dịch]Nữ Cặn Bã Đột Kích, Vương Gia Chạy Mau!

Chương 270 : Chương 210.3

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Bà chủ nhất thời kinh hãi, bà chưa thấy qua nhiều ngân lượng như vậy đã bao lâu rồi!

“Khách quan, ngài...”

“Một vạn hai, ta nhận chuyện này, còn vô nghĩa, ta san bằng Di Hương viện của bà!”

“Được được được!”

Bà chủ cúi đầu khom lưng, liên tục hô được, trên mặt người đẹp hết thời, cười đến muốn nhỏ ra nước!

- - phân cách tuyến - -

Bên trong màn phù dung ấm áp, trong bình phong vẽ hoa, da thịt giống như dương chi của cô gái nhỏ ngâm ở trong nước nóng!

Mùi hoa và hơi nước lượn lờ bốc lên tràn ngập cả phòng, in dấu ở trong ảo ảnh mê ly!

“Cốc cốc!”

“Vương phi, nô tì mang thêm nước nóng cho ngài đây!”

“Vào đi!”

Nhận được mệnh lệnh, một nữ tì áo tơ trắng bưng thùng nước nóng đi đến trong bình phong, đổ nước nóng vào trong bồn tắm hơi lạnh.

“Vương phi, ngài thật sự tính toán muốn bán thân? Tìm nam nhân khác ngoại trừ Vương Gia?”

Diên nhi tò mò đặt câu hỏi, nàng chính là nhìn hai người này từ oan gia đi đến vợ chồng, lúc này, sao lại như vậy, thậm chí đánh A Quân do Vương Gia phái tới thành đầu đầy màu sắc?

“Vì sao không thể tìm? Chỉ cho phép Tiêu Dung Diệp hắn hồng hạnh xuất tường, ta lại không thể tìm nam nhân vui vẻ à? Lời nói ngụy biện gì hả, ta phi, lão nương không chịu đựng nổi bộ dáng đó!”

Vốn là nữ tử ngao du giang hồ, ở trong mắt nàng đã sớm tạo thành tính tình không kiềm chế được, dienddanulequyndong hiện tại nam nhân của mình tư tình với nữ tử khác, bản thân đương nhiên phải tìm nam nhân đến an ủi bản thân rồi!

Lệ Ảnh Yên miệng lưỡi bén nhọn không khác gì bộ dáng lưu manh, giống như một gã hán tử, không để ý ánh mắt thế tục!

Thấy Lệ Ảnh Yên này không có chút bộ dáng vương phi, Diên nhi không nói gì.

“A, đúng rồi, Diên nhi, tìm đồ lót uyên ương nghịch nước đó ra cho ta!”

“Uyên ương nghịch nước? ! Đồ lót? !”

Diên nhi còn chưa thăm dò ý nghĩ, lập tức liền phản ứng kịp!

“A!” một tiếng, Diên nhi che miệng kinh hãi!

“Vương phi, người, người là nói - - đồ lót mà Vương Gia tặng cho ngài hả?”

“Ừ đâu rồi! Nhanh đi tìm đến!”

“Nhưng vương phi, đó là, đó là Vương Gia tặng cho ngài, ngài làm sao có thể...”

“Em gái ngươi, trở nên lề mề như vậy từ lúc nào! Lão nương muốn mặc đồ lót Tiêu Dung Diệp nam cặn bã kia tặng cho ta đi quyến rũ nam nhân khác! Nhanh đi tìm!”

“...”

Diên nhi bất đắc dĩ lắc đầu, xoay người ra khỏi phòng!

- - phân cách tuyến - -

“Cốc cốc!” Hai tiếng gõ cửa lưu loát!

“Mời vào!” Trên chăn mền ấm áp, Lệ Ảnh Yên mềm mại nhu hòa một tiếng, gần như đều có thể chảy ra nước!

“Két!” một tiếng, một bóng dáng cao to xuất hiện ở nơi cửa.

Khép cửa phòng, dienddanulequyndong Tiêu Dung Diệp xuyên qua một loạt bình phong, đi đến bên cạnh màn trướng ấm áp!

“A, khách quan, sao để người ta đợi lâu như vậy?”

Vừa dứt lời, cả gương mặt đen của mỗ nam chen vào trong màn trướng ấm áp- -

“Mẹ nó, làm sao có thể là Tiêu Dung Diệp - nam cặn bã chàng?”

Lệ Ảnh Yên bật dậy từ trên giường, nhanh chóng kéo mền lông bên cạnh qua che đậy thân thể!

Tiêu Dung Diệp thấy vẻ mặt kinh hoàng của Lệ Ảnh Yên đáng yêu như một con thỏ trắng nhỏ, nhếch môi cười yếu ớt, đưa tay kéo mền lông buồn cười trên người Lệ Ảnh Yên xuống!

“Ta nói tiểu nương tử của ta, nàng cõng tướng công đi trộm một dã nam nhân khác, ta sẽ đồng ý sao? Lại có thể mặc đồ lót ta tặng cho nàng! Chậc chậc, thật sự là một...”

“Ít đặc biệt phóng rắm đi, chàng làm những nữ nhân khác, chẳng lẽ ta sẽ không thể làm nam nhân khác hả? Chàng - nam cặn bã không có tiết tháo này!”

“Tiết tháo? Tiết tháo của bổn vương đã sớm vỡ nát ở dưới miệng của nàng rồi!”

Nói xong, Tiêu Dung Diệp cười xấu xa, khi dễ tiến người lên!

“Nam cặn bã đáng chết, chàng đi cứt đi!”

Nhấc chân, Lệ Ảnh Yên bỗng chốc nhắm ngay dưa chuột của Tiêu Dung Diệp, liền đá xuống.

May mắn là, dienddanulequyndong Tiêu Dung Diệp tay mắt lanh lẹ, trực tiếp nắm chặt chân nhỏ bé xinh đẹp này.

Cầm chân nhỏ mập mạp trắng nõn của Lệ Ảnh Yên đến bên chóp mũi, như là ngửi mùi hương thơm nhất trên cõi đời này.

“Ưm... Tiểu yêu tinh, tắm rửa, thật sự là thơm mà!”

Tiêu Dung Diệp quyến luyến si mê nỉ non, ngay sau đó, cúi đầu, liền ngậm chặt chân nhỏ mềm mại trắng nõn này, như là nhấm nháp mỹ thực ngon nhất trên đời, liếm láp.

Quảng cáo
Trước /272 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thượng Thần Đến Rồi [Quyển 1]

Copyright © 2022 - MTruyện.net