Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lam Ngân Tuyết một thân bạch y, khuôn mặt dịu dàng nhu hòa nhìn Lương Lăng Nhi, cũng chính là chủ tử của Khương Hồng lâu. Lam Ngân Tuyết nhấp một ngụm trà, nhìn Lương Lăng Nhi đầy thiện ý khiến nữ nhân nào đó không khỏi nổi một tầng lãnh ý trong lòng.
Nàng (LLN) khi gặp nàng (LNT) đã không biết có bao nhiêu kinh ngạc đâu, nhìn tiểu cô nương tuổi chỉ mới mười ba đã khiến người đối diện có cảm giác sợ hãi cũng là lần đầu tiên Lương Lăng Nhi nàng gặp.
Có lẽ không ai biết chứ Lương Lăng Nhi thật ra là nữ tử giang hồ, thân phận tuyệt đối không đơn giản vì nàng là...Đang suy nghĩ miên man về bản thân, bỗng dưng Lam Ngân Tuyết mở miệng, vẫn là thanh âm trầm ấm dịu dàng nhưng mang theo ý tứ không thể chống cự, tựa như nàng ấy chính là vương giả, còn bản thân Lương Lăng Nhi nàng chẳng là thứ gì so với nàng ấy. Nhưng chỉ là cảm giác thôi...
"Lăng Nhi à, tốt nhất là gỡ cái dịch dung đó ra đi" Lam Ngân Tuyết mỉm cười nói, nàng hôm qua đã được Ám Dạ báo rằng chủ tử Khương Hồng lâu này chính là nữ đệ tử của phái Dương Cốt.
Phái Dương Cốt trong giang hồ là một thế lực không thể trêu chọc, vì phái Dương Cốt là một môn phái chuyên về Luyện đan cực kì hùng mạnh trong giang hồ, không phải duy nhất nhưng cũng có thể gọi là cực kì có thực lực, muốn trêu chọc vào e rằng cũng không phải dạng vừa gì. Thế nhưng một đệ tử lại ngang nhiên đi mở kỹ viện nghêu ngỏng ngoài đây, thậ sự khiến Lam Ngân Tuyết nàng cực kì có hứng thú
Lương Lăng Nhi không nói gì, liền nhanh tay đem một viên giải dược nuốt vào, lớp dịch dung trên mặt liền biến mất, thay vào một khuôn mặt nữ tử cực kì mỹ lệ. Khuôn mặt nhỏ nhắn phong tình, cánh môi đỏ mọng cùng làn da trắng như men sứ, hiển nhiên là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành. Nhưng nếu so với dung mạo người nào đó thì quả thật vẫn còn quá mức lép về, tựa như lá xanh nền hoa hồng.
"Lam Ngân Tuyết, à không phải gọi là Yêu Dạ mới đúng, rốt cuộc ngươi là ai?" Lương Lăng Nhi nghi hoặc hỏi
"Ta? Là một nữ nhân không danh không phận thích đi ngao du" Lam Ngân Tuyết nhẹ giọng nói, khuôn mặt vẫn là nụ cười như thiên thần, trong sáng không nhiễm tạp chất
"Ngươi rất không bình thường" Lương Lăng Nhi bỗng híp mắt, chuẩn bị xuất ra Ma Pháp
"Lương Lăng Nhi à, ngươi thật không biết điều" Lam Ngân Tuyết vẫn một bộ dáng thanh thản, mặt không chút đổi sắc dù Lương Lăng Nhi đang chuẩn bị xuất ra Ma Pháp.
Lương Lăng Nhi xuất ra Ma Pháp hệ Hỏa, một quả cầu lửa vừa chuẩn bị xuất đến trước mặt nàng thì bỗng một bóng dáng màu đen đã chặn trước mặt nàng, hoàn toàn chặn đứng Ma Pháp của Lương Lăng Nhi chỉ với một chút nội lực
"Ám Dạ a! Công sức cả nửa tháng của muội giúp huynh quả nhiên đã thành công, huynh cường đại hơn trông thấy đấy nha" Lam Ngân Tuyết chống cằm nhìn nam nhân băng lãnh đang chắn trước mặt mình, khuôn mặt nhu hòa, không nhìn ra cảm xúc nào khác
"Lương Lăng Nhi à, sao chúng ta không làm một cuộc trao đổi nho nhỏ nhỉ?" Lam Ngân Tuyết cười, nụ cười như ánh ban mai nhìn vào khuôn mặt trắng xanh của Lương Lăng Nhi, nàng sớm đã đem nữ nhân này nắm trong tay, muốn đả kích nàng? Cũng phải xem nàng có cho phép không đã
Trong lúc Lam Ngân Tuyết đang thực hiện con đường mở rộng thế lực thì ở Lam phủ, tràn ngập một mảnh huyết tinh
Lam Bạch Băng một thân huyết y, cả người tràn ngập hơi thở băng lãnh cuồng ngạo, bên cạnh là một nam nhân vận bạch y như trích tiên, chỉ là nam nhân này cũng mang lại cho người khác một cảm giác không hòa hợp.
"Còn thiếu ba người..." Lam Bạch Băng tàn khốc mở miệng, đôi mắt vô tình cùng con ngươi đen thâm trầm nhìn vào Lam phủ đang bốc cháy rực lửa, khóe môi nhếch lên nụ cười đẫm máu, giọng nói trong trẻo hoàn toàn không phù hợp với vẻ lãnh liệt trên khuôn mặt như họa của nàng
"Băng nhi, không phải ba người họ hoàn toàn không ảnh hưởng tới ngươi sao?" Nam nhân như trích tiên khẽ mở miệng, thanh âm rất dịu dàng, rất nhu hòa, nhưng lại khiến người khác rét lãnh
Lam Bạch Băng không nói gì nữa, khẽ nhìn vào Lam phủ, đến lúc nàng phải đem thiên hạ này dẫm đạp dưới chân rồi!
Bây giờ, mọi thứ mới thật sự bắt đầu, vận mệnh bây giờ mới chuyển hướng...Lam phủ, vĩnh viễn bị diệt vong