Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hạ Vũ khởi động linh khí dẫn bốn bức tường lửa kéo sát lại với nhau sao cho thực sự kiên cố nhằm chống đỡ nhất kích kia của Dương Quảng,Thanh Linh Kiếm không còn sử dụng một chút nhỏ linh khí nữa mà được dẫn ra bởi ba phần linh lực.
Hạ Vũ có thể hiểu thuộc tính tương khắc cũng còn một phần bởi liều lượng, hỏa sẽ khắc chế được băng,nhưng ngươi thử cho một bó đuốc vào cả hầm băng xem xem,cũng không biết băng đã kịp tan chút nào chưa.
Vì vậy,Hạ Vũ quyết định thay vì cố thủ,hãy đem toàn lực ra chiến đấu. Hơn nữa Thanh Linh Kiếm chiếm thượng phong thu hút toàn bộ ánh nhìn của mọi người còn bởi dụng ý khác,nàng là muốn có thời gian để sử dụng "Vọng Kì chân". Đúng vậy, Lăng Vân không chỉ nói cho nàng cách đánh,mà còn chỉ ra nguyên nhân của mấy cái chiêu thức màu mè mở màn.
Ấy chẳng là muốn dò hỏi tu vi cùng điểm mạnh yếu của đối phương sao,nói như vậy từ đầu đến giờ Hạ Vũ cũng chưa xử xuất ra chiêu nào đáng kể cả, xem ra cũng chưa hề để lộ ra tu vi của bản thân.
Nhưng cũng vì vậy,nàng cũng không biết được điểm mạnh yếu của kẻ địch. Vậy thì thay vì cứ chạy theo lối nhỏ mơ hồ đánh nhanh thắng nhanh trong khi không biết bắt đầu từ đâu,Hạ Vũ muốn chậm lại một chút,sử dụng chiêu thức bản thân lĩnh ngỗ được trong bảo tháp để soi xét xem,rút cuộc Dương Quảng yếu điểm là ở đâu.
Hạ Vũ ẩn núp dưới ánh sáng mờ mờ của Thanh Linh Kiếm,đem thần thức cô rút lại,đẩy truyền linh khí lên mắt,mở ra thần lực khiến đôi mắt phút chốc ánh ánh màu đỏ.
Nàng biết tu vi quá thấp,việc đồng thời sử dụng nhiều pháp quyết cần đại lượng linh khí như vậy,nếu chậm trễ thì không xong rồi,cho nên ngay khi pháp quyết hình thành,khi đôi mắt trở nên đỏ rực như lửa có thể xem thấu hết thảy,Hạ Vũ vội vàng bắn liếc về phía Dương Quảng.
Thật không ngờ không nhìn thì thôi,nhìn rồi đúng là làm cho nàng sợ đến mất mật. Dương Quảng cả người linh khí không còn tán loạn mà tập trung cô cạn ở đan điền,điều này chỉ có thể xảy ra ở người bước vào trúc cơ.
Tuy nhiên Hạ Vũ lại phát hiện không phải hoàn toàn như vậy,đó là linh khí của hắn chỉ dồn nén mà không có sự thanh đổi về chất,điều này tựa như nửa bước trúc cơ,chỉ cần có cơ hội sẽ thành công vượt lên.
Nếu nói như thế xét về tu vi Dương Quảng là trên nàng một chút rồi. Ngoài ra, trên người hắn không hiểu sao còn dịch chuyển một dòng máu màu đen,nơi nó đi qua đều ăn mòn đi linh khí,trong đầu Hạ Vũ ngay lập tức hiện lên hai chữ : " trúng độc".
Nhưng hắn trúng độc,ai hạ độc không phải là thứ nàng nên quan tâm lúc này,điều mà Hạ Vũ quan tâm đó là đấy là điểm yếu của hắn và nàng có thể tận dụng. Còn về việc chữa trị,có lẽ sau trận đấu này nên thỉnh cầu Lịch tiền bối ra tay,dù sao hắn cũng là một nhân tài,không nên bị lãng phí như thế.
Hạ Vũ thu được kết quả,vội vàng tán đi linh khí nơi mắt mình,dàn đều về phía tay,sau đó bộc phát ra thành hai quả cầu nhỏ. Nếu mọi người chú ý sẽ thấy quả cầu này có vài nét tương tự so với lần Lịch Thừa Bằng oanh động tiến đánh Hoàng Vi Việt,tuy nhiên uy lực nhỏ hơn rất nhiều thôi.
Biết làm sao được,Hạ Vũ giờ đây mới có luyện khí kì thập cường cấp,cùng một lúc xử xuất phân chia linh khí ra ba nơi như vậy đã là quá sức rồi.
Nói thì thật lâu,nhưng sự việc cũng chỉ diễn ra trong chớp mắt thôi.
Hạ Vũ làm tất cả việc này cũng không quá lâu,khi nàng đem hai viên cầu tinh luyện thành hình,bên kia Dương Quảng cũng đã đi vào công cuộc cuối cùng. Thấy vậy, Hạ Vũ mới thấy ích lợi của huyết mạch gia tộc mình cường như thế nào,thay vì niệm tâm pháp bật ra lời nói mà làm nó ngay trong tâm niệm, như thế nhanh không phải chỉ một lần.
Hạ Vũ đem chưởng phong thành hình trước,cũng không có ảo tưởng như các nhân vật trong tiểu thuyết ngồi chờ cho kẻ địch cũng ngưng thực ra chưởng pháp rồi mới chật vật đấu đá. Nàng biết đây là cuộc sống thực,ngươi là muốn vạn nhân qui mục,nhưng cũng không phải dùng cách địch chết ta cũng hấp hối như vậy,chỉ cần nhìn kia độ phức tạp trong pháp quyết,cùng cái cung tên kia đã biết không dễ chơi rồi.
Vì vậy,Hạ Vũ tuôn thủ tiên thủ hạ vi cường,lùi ra xa ba bước,tay khuấy động linh lực đem tường thành một lần nữa tán ra,dựng lên cao theo cái bệ đài băng mà Dương Quảng tạo ra,đem hắn giam cầm trong đó,tay còng lại điều động Thanh Linh Kiếm bay lên cùng,mặt đối mặt với hắn.
Tuy nhiên hai thứ đó trông thì oanh động,nhưng đích thực nguy hiểm vẫn là hai viên cầu đang bí mật ẩn núp,phân chia ra hai hướng trái phải,vòng theo lôi đài đi ra phía sau Dương Quảng. Đúng vậy,nàng chính là muốn đánh lén hắn ta.
Dương Quảng tuy tẩu hỏa nhập ma,nhưng cũng không phải kẻ dễ dàng ngồi im chịu chết. Thấy đối thủ cùng một lúc tung ra nhiều chưởng phong oanh động như vậy,hắn vẫn tiếp tục ngưng thực ra kim tên,mặt khác hút cạn không khí xung quanh,đem nó cô đặc thành các bong bóng băng,dày đặc bao lấy hắn. Chợt mắt hắn mở to,đỏ sậm nhìn Hạ Vũ từ trên cao,hét lớn một tiếng " Phá".
Sau tiếng hét này,hàng bong bóng băng xung quanh Dương Quảng đồng loạt ồ ạt bắn phá bức tường lửa của Hạ Vũ bao quanh.
Chiếc trước lao tới bị tường lửa chặn lại,chiếc sau lại ồ ạt không sợ chết lao tới. Hạ Vũ đem linh khí kéo về còn ba phần cho hỏa thành cho nên chỉ sau một lúc băng cầu oanh động đã lung lay bị phá vỡ,bị biến thành những mảnh bột nhỏ đỏ rực ,tán đều trong không khí,tựa như tuyết một dạng,khiến hai người trung tâm mê luyến vô cùng
Tuy nhiên Hạ Vũ không có thời gian mà cảm nhận điều này. Hỏa thành bị phá khiến bản thân cũng chịu phản phệ,nhưng hơn cả làm Hạ Vũ kinh sợ là tu vi của Dương Quảng có sức bật còn vượt trội hơn của những gì nàng tưởng tượng,không ngờ đem hỏa thành đả bại nhanh tới vậy. Như vậy mọi chuyện chỉ có thể hi vọng ở hai viên cầu hỏa kia thôi.
Dương Quảng thấy hỏa thành bị bỏ,bèn hướng kim tên về phía Hạ Vũ,mắt nheo lại. Hạ Vũ thấy không ổn,bèn kéo Thanh Linh Kiến về phía trước bảo hộ,mặt khắc nhanh chóng đem hai viên cầu đánh lén tức tốc vào vị trí. Quả nhiên Dương Quảng chỉ cần một chút,đã tìm được điểm ngắm tốt nhất,môi nhếch lên một cái,sau đó nhẹ nhàng buông tay.
Kim tên vừa ra,mang theo uy lực diệt thiên,ầm ầm tiến đến,nơi nào đi qua,bèn đem không khí đóng băng lại. Hạ Vũ kinh hoảng,đem Thanh Linh Kiếm cũng lao ra,bắn thẳng vào kim tên. Hai lực lượng,một bạch một đỏ đối lập nhau,lại được phát ra từ hai kẻ tu vi đã thập cấp luyện khí kì.
Một chớp mắt đụng độ đó khiến thời gian cùng không gian như ngừng lại,sau đó như nổ bùng ra , đem lôi đài đánh tan ra một hố hớn,không khí bắn ngược trở lại,càn quét không gian xung quanh.
Hạ Vũ cũng theo đó mà bị đánh ngược trở lại,thân thể cũng bị đánh ra vài miệng vết thương. Nhưng Hạ Vũ không có lấy đó làm quan tâm mà là chuyện trước mắt bây giờ,sau cuộc đụng độ,Thanh Linh Kiếm không đủ tài năng ngăn cản,lúc này kim tên của Dương Quảng vẫn không ngừng tiến về phía nàng. Này đến cùng nàng sẽ ra sao đây ?