Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ngày cuối năm này quá không như ý Từ thị, buổi sáng mồng một đầu năm liền nháo ra chuyện Hạ Mạt Hồi rơi xuống nước, sau đó không được bao lâu Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý cũng đều bị vậy, đáng giận nhất là, bà ta không tra ra được đây rốt cuộc đều là ai làm! Thượng Quan thị còn ở trước mặt bà ta úp úp mở mở bóng gió vài lần, nói tới nói lui đều ám chỉ hết thảy đều là do Hạ Liên Phòng làm. Nhưng Từ thị nhưng không tin, đừng nói bà ta không tin cháu gái đích trưởng ôn nhu uyển chuyển hàm xúc sẽ làm ra chuyện như vậy, chính là có tín, chỉ nhìn vào chuyện Hạ Lịch thương yêu cùng với Tĩnh quốc công coi trọng Hạ Liên Phòng như thế nào, bà ta đều sẽ đem việc này đè xuống!
Từ xưa đến nay, hậu trạch tranh đấu nhìn mãi thành quen, đích xuất chán ghét thứ xuất, thứ xuất muốn áp đích xuất, nhà cao cửa rộng, nhà ai mà không như thế. Nếu Liên nhi thực sự có bản lĩnh sửa trị thứ xuất tỷ muội mà không để cho lão phu nhân này phát hiện, thậm chí còn làm cho bà ta đối với nàng tràn đầy yêu thích, như vậy, dù có đem Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý đưa ra làm đá mài đao cho Hạ Liên Phòng thì Từ thị cũng nguyện ý! Nếu Hạ Liên Phòng có tâm kế cùng kiên nhẫn như vậy, chẳng mấy chốc nói không chừng sẽ cho Hạ phủ mang đến vô số vinh hoa phú quý ấy chứ! Đem ra so sánh mà nói, hai thứ nữ được coi là cái gì? Thượng Quan thị mỗi ngày tại trước mặt bà ta muốn nói lại thôi, cong cong quẹo quẹo ám chỉ Liên nhi , thật sự cho rằng bà ta già rồi nên hồ đồ hay sao? Nếu bà ta không có bản lĩnh, sao có thể một mình độc bá Hạ phủ, khiến bên cạnh Hạ Lịch không có một thứ xuất đệ muội nào?
Cho nên, đừng nói trong lòng Từ thị rất yêu thích và tín nhiệm Hạ Liên Phòng, không có bất kỳ hoài nghi, dù có không thích, có phòng bị, bà ta cũng biết, mấy đứa nhỏ đích xuất này đối với mình không có bao nhiêu chân tâm, nhưng đối với người phụ thân Hạ Lịch này thì lại là vĩnh viễn sẽ không dứt bỏ. Chỉ cần như vậy, chỉ cần Phủ Tĩnh quốc công một ngày không sụp đổ, ngày lành của Hạ gia liền còn kéo dài!
Đúng vậy, Từ thị không thể thỏa mãn với Hạ gia bây giờ. Tuy nói Hạ Lịch là nhất phẩm đại quan triều đình, nhưng gia tộc Hạ thị không đông con cái, không giống danh gia vọng tộc cắm rễ sâu như Phủ Tĩnh quốc công. Tuy nói Hạ phủ cũng là cao môn đại hộ, nhưng nếu bàn về quyền thế thì vẫn là vô cùng đơn bạc. Đối với Từ thị mà nói, làm sao bà ta không hi vọng phủ trong có thể xuất hiện một vị nương nương hoặc là Quý phi... Thậm chí là Hoàng Hậu?! Nữ nhi của Hạ gia bà ta, ai ai cũng xinh đẹp như hoa, nhất là hai đích xuất, dù đưa vào trong cung cũng nhất định được làm nương nương! Đương nhiên, đương kim hoàng thượng tuổi tác đã cao, gia tộc của Hoàng Hậu lại không hề kém Hạ gia, cho nên Từ thị không dám nảy sinh ý niệm lên vị này.
Nhưng không phải còn có mấy vị hoàng tử, thế tử kia sao? Nhất là nhị hoàng tử được nhiều người đánh giá cao, về sau không chừng chính là tân hoàng đời tiếp theo! Dù không gả được cho nhị hoàng tử, gả vị thế tử, nữ nhi Hạ gia đều là dư dật. Xét về thân phận địa vị, Từ thị không chút nghi ngờ giá trị cháu gái nhà mình, yến hội ngày ấy bà ta cũng nhìn thấy tròng mắt hai vị thế tử kia đều khó rời khỏi mặt Liên nhi. Tuyệt sắc mĩ nhân, người nam nhân nào mà không yêu thích? Cũng may cách Liên nhi cập kê còn có hai năm, trong lúc này, nếu có thể xác định tâm ý của đương kim Thánh Thượng, để Liên nhi trở thành hoàng tử phi... Vậy sau này, Hạ gia chẳng phải sẽ có Hoàng Hậu sao!
Nghĩ đến đây, Từ thị liền kích động đòi mạng. Nhưng bà ta lòng tràn đầy so đo, làm sao có khả năng sẽ làm giống như Thượng Quan thị nói? Cho nên mặc kệ như thế nào, Từ thị đều sẽ bảo vệ tốt cho Hạ Liên Phòng cùng Hạ Mạt Hồi.
Đối với việc Thượng Quan thị ám chỉ "Đích xuất tiểu thư có thể làm được thứ xuất cũng có thể làm được", Từ thị nhịn không được cười nhạo, nếu như là lúc trước, khi Hạ Liên Phòng chưa ra Phật đường, chỉ sợ bà ta thật sự sẽ coi trọng bồi dưỡng hai cháu gái thứ xuất, chung quy Hạ Liên Phòng tinh thần sa sút tị thế, Hạ Mạt Hồi vô lễ xúc động, xem thế nào hai tỷ muội này cũng không thích hợp gả vào Hoàng gia, giúp Hạ gia mưu cầu ích lợi.
Nhưng từ lúc Hạ Liên Phòng ra Phật đường thì đã không giống nữa! Từ thị thấy cháu gái này lột xác ổn trọng lại hào phóng, ngay cả Hạ Mạt Hồi xưa nay không hiểu chuyện đều nhờ Hạ Liên Phòng bất tri bất giác hạ trở nên hiểu chuyện . Càng miễn bàn ngoại tổ phụ hai cái đứa nhỏ này vẫn là Phủ Tĩnh quốc công, so sánh với Hạ Hồng Trang Hạ Lục Ý, ai càng có giá trị, càng đáng được nâng đỡ, Từ thị tự nhiên rõ ràng thấu đáo. Nay bà ta chưa trở mặt với Thượng Quan thị, chẳng qua chỉ là tính toán sau này lấy hai cái thứ nữ này trải đường cho Hạ gia mà thôi.
Nếu Thượng Quan thị biết suy nghĩ trong lòng Từ thị nhất định sẽ mắng câu lão tặc! Dựa vào cái gì nữ nhi của ả phải bị nữ nhi của tiện nhân kia áp một đời? Nữ nhi của ả ta nhất định phải gả cho người càng tốt hơn, leo càng cao hơn so với nữ nhi của tiện nhân kia! Đến lúc đó, sẽ khiến hai tiểu tiện nhân kia phải dập đầu cầu xin tha thứ, mới có thể rửa sạch hận thù trong lòng ả ta!
Đại gia lẫn nhau tính toán đối phương, tự mình đánh bàn tính ngược lại là đánh đến vang dội. Đối với suy nghĩ của Từ thị cùng Thượng Quan thị, Hạ Liên Phòng căn bản không thèm để ý, dù sao mặc kệ như thế nào cũng tra không được đến trên người nàng. Kiều nương biết võ, Lục nương am hiểu y thuật, việc này chỉ có người Phủ Tĩnh quốc công biết, dù cho Thượng Quan thị thêmm một cái đầu óc ả cũng không tra được. Quả đắng này, sợ là ả không muốn ăn cũng phải ăn.
Biết Hạ Hồng Trang Hạ Lục Ý rơi vào trong nước hơn nữa tái phát nứt da Hạ Mạt Hồi xem như là người vui vẻ nhất! Trước đây hai thứ xuất kia luôn cậy vào Thượng Quan thị ở trước mặt nàng diễu võ dương oai, trong tối ngoài sáng châm chọc khiêu khích nàng, hiện giờ thì tốt rồi, đã gặp báo ứng? !
Tuy rằng trong lòng rất khoái nhạc, nhưng Hạ Mạt Hồi lại ẩn ẩn cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ. Không biết có phải do giấc mộng kia hay không, nàng cảm thấy chỉ làm cho Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý chịu tội nhẹ nhàng như vậy, thật sự là quá tiện nghi cho các nàng ! Nhưng ngẫm lại, mộng trái ngược thực tế, trong mộng đại tỷ không có vậy uy phong như hiện tại, có thể khiến thứ xuất chịu thiệt lớn như vậy. Cho nên... Vẫn là do mình suy nghĩ nhiều sao? Nhưng trong mộng nàng cảm nhận được thống khổ, tuyệt vọng, thù hận... những cảm xúc đó lại chân thật mãnh liệt như vậy. Nếu đại tỷ chưa ra Phật đường, nếu phụ thân chưa từng hồi phủ, như vậy sự tình có phải sẽ phát triển y như trong mộng hay không?
Ngay khi nàng vì thế mà lo lắng, tiết Nguyên tiêu đến. Đại Tụng quốc đối với nữ tử cũng không có yêu cầu nghiêm khắc, thường ngày cũng có thể thấy ở trên đường mua son phấn hoặc là đi chùa miếu dâng hương, dân phong coi như cởi mở. Mà hàng năm hội đèn lồng cũng diến ra cùng ngày với tiết Nguyên Tiêu, Thái Hậu sẽ gửi bái thiếp cho các gia tiểu thư công tử gia đình quan viên cùng quan nhân triều đình trẻ tuổi chưa lập gia đình, mời bọn họ nhập cung ngắm hoa ngâm thơ. Đối với đại đa số các vị tiểu thư mà nói, đây đều là cái cơ hội vô cùng tốt. Nếu có thể nhân cơ hội này được Thái Hậu thưởng thức, hoặc là có thể giành được nổi bật ở hội hoa xuân Nguyên Tiêu thì tương lai nhất định có thể gả cho hôn phu tốt. Hàng năm những tiểu thư lấy được thể diện trước mặt Thái Hậu nương nương đều thành người được xin cưới nhiều nhất Yến Lương. Ngay cả bản thân Thái Hậu nương nương năm đó cũng là trổ hết tài năng trên hội hoa xuân Nguyên Tiêu, nhờ đó mới cùng tiên hoàng vừa gặp đã thương, nhập cung làm phi, cuối cùng được phong Hoàng hậu, từng bước một đi lên vị trí nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ! Mà trên hội hoa xuân có hạng mục ngâm thơ làm câu đối, công tử nhà ai có tài hoa sẽ lập tức nổi danh, cũng rất có khả năng được liệt vào danh sách sĩ đồ.
Cho nên, thay vì nói đây là cái hội hoa xuân, chi bằng nói hàng năm Thái Hậu đều dùng cái này để quan sát mỗi ngôn hành cử chỉ của con cái thế gia, từ đó, vừa có thể nhìn ra cấp bậc lễ nghĩa quy củ mỗi nhà, thứ hai, cũng có thể sớm chọn ra mầm tốt, tiểu thư ưu tú có thể làm Hoàng phi tương lai, công tử có tài năng thì có thể bí mật bồi dưỡng làm rường cột nước nhà, giúp đương kim Thánh Thượng, thậm chí còn là trụ cột cho tân hoàng đăng cơ đời tiếp theo. Nhờ vậy đem giang sơn của Kỳ gia chặt chẽ nắm ở trong tay. Còn nếu có chứa nhị tâm cũng không tránh khỏi sẽ bị nhìn ra manh mối. Cho nên nói, cái hội hoa xuân này đối với Hoàng gia mà nói, là hữu ích vô hại.
Mọi người cũng đều hiểu được, cho nên bọn họ sẽ suy nghĩ hết biện pháp để được lộ diện. Kiếp trước Hạ Liên Phòng ở Phật đường, Hạ Mạt Hồi lại bởi vì thân mình không thích hợp không thể đến tham gia, cuối cùng là do Hạ Hồng Trang Hạ Lục Ý thay thế vào. Tuy nói là thứ xuất, nhưng lúc ấy cũng không còn biện pháp khác, hơn nữa còn có Thượng Quan thị khuyến khích, cuối cùng Từ thị vẫn chấp nhận.
Tự nhiên, hai người này cũng không khiến bà ta thất vọng. Tuy nói không phải độc chiếm hạng đầu, nhưng cũng khiến không ít người có tâm nhân có ấn tượng với các nàng. Nói vậy chắc chính là vào lúc này, Hạ Hồng Trang cùng Kỳ Vấn Sơn liền nhìn nhau thấy hợp mắt, bằng không cuối cùng hai người này sao lại cấu kết với nhau. Bọn họ hai người tình chàng ý thiếp, lại giấu diếm Hạ Mạt Hồi, tận đến khi Kỳ Vấn Sơn đăng cơ làm đế, lập tức giải trừ hôn ước với Hạ Mạt Hồi, nghênh Hạ Hồng Trang nhập cung!
Hạ Liên Phòng xem xét bái thiếp màu đỏ mạ vàng trên tay, khóe miệng cong lên, ý cười dạt dào. Nàng rất muốn nhìn xem đời này, Hạ Hồng Trang còn có thể lộ diện hay không.
Bởi vì Hạ phủ có hai vị đích xuất tiểu thư, một vị đích xuất thiếu gia, cho nên thiệp mời này tất nhiên có ba phần. Thứ xuất không có tư cách tham gia, điều này làm cho Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý phi thường căm tức. Cũng may Thượng Quan thị nhiều lần khuyên nhủ các nàng, nói ả có biện pháp khiến hai người này không đi được, cuối cùng sẽ để tỷ muội các nàng lên sân khấu mới khiến hai người ngừng tâm hoả.
Nhưng Thượng Quan thị quên , giờ phút này phủ đại học sĩ đã không phải là ả đang cầm quyền, mà chủ nhân là Hạ Lịch cũng đã trở lại, ả muốn động tay động chân, nào phải chuyện dễ? Còn chưa nói đến từ sau chuyện của Thượng Quan Ngộ, Hạ Liên Phòng liền đã thay đổi một lượt đám hạ nhân trong phủ, người của ả gần như đều bị phát mại, trừ sân viện của ả cùng hai nữ nhi, nơi nào còn có hạ nhân chịu nghe theo ả?
Người mua là Hạ Liên Phòng, nàng mới là quản sự trong phủ này, lại là đích trưởng nữ, cháu ngoại nữ Phủ Tĩnh quốc công, còn là hòn ngọc quý trên tay Hạ Lịch- chân chính chủ nhân Hạ gia. Dưới loại tình huống này, ai đi giúp Thượng Quan thị thì thật đúng là đầu óc bị nước vào!