Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Từ Vãn không thể xác định kĩ năng của mình có phóng ra thuận lợi hay không, đợi đến khi màn hình sáng lên, cô mới ngoài ý muốn phát hiện, mình đã bị choáng!
Đúng vậy, Nhất Đao Độc Bá bị Binh Nhung Vạn Toàn của Sầu Bất Mị đánh choáng, có lẽ chỉ kém 1 giây, hoặc là 0,1 giây. Chỉ kém một chiêu, nhưng đối với tài khoản Long Cức trang bị tương đối bình thường của cô mà nói, sai một li, đi ngàn dặm!
Sầu Bất Mị đúng như cô dự đoán bắt đầu sử dụng kĩ năng Oanh Lôi Xiết Điện của Thái Ương, đồng thời dùng vài giây thời gian còn lại, ngâm xướng đại kĩ năng Lôi Kinh Điện Nhiễu!
Cảm giác bị ánh chớp quấn quanh này vô cùng không thoải mái, Từ Vãn có thể thấy cột máu của mình tuột thẳng ba ngàn thước!
Nhưng cô lại không dễ bị đánh bại như vậy!
Sau khi kĩ năng làm choáng kết thúc Nhất Đao Độc Bá lập tức sử dụng mê hoặc! Cùng lúc đó, cô đoán cột máu hiện tại đã đến 60%!
Chỉ cần xuống thêm một chút nữa, lực công kích của Long Cức sẽ hoàn toàn bộc phát!
Khi cô đang chờ chính mình phục hồi kĩ năng, ý đồ khiến Sầu Bất Mị phát thêm một chiêu nữa, Sầu Bất Mị phát xong kĩ năng đột nhiên chuyển hướng, hoàn toàn buông tha không công kích, trực tiếp chạy.
Chạy…
Chạy!
Từ Vãn chỉ cảm thấy trên màn hình có quạ đen bay qua, mang theo một chuỗi dấu chấm lửng, nhìn Sầu Bất Mị lùi ra sau suối phun phía đông bắc, hoàn toàn không thèm nhìn một người sống sờ sờ là cô đây!
[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Ngươi…
[ đội ngũ ] Sầu Bất Mị: Muốn xuống 50% máu?
[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Muốn a.
[ đội ngũ ] Sầu Bất Mị: Cầu ta a.
[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá:… Ngươi không cho ta xuống 50%, trừ phi ngươi chết trên tay ta.
[ đội ngũ ] Sầu Bất Mị: Muốn cho ta chết?
[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Nói nhảm!
[ đội ngũ ] Sầu Bất Mị: Tiếp tục cầu ta a.
“Ha ha ha.” Từ trong YY truyền đến tiếng cười của Phục Vô Yên, “Bất Mị thật là xấu a! Ngươi quá là xấu xa!”
“Làm bài thi của ngươi đi.” Sầu Bất Mị cố nén không cười ra, bỗng nhiên phát hiện, dường như cảm giác dùng tài khoản Tố Vô Tâm trào phúng Nhất Đao Độc Bá cùng dùng tài khoản Sầu Bất Mị này đùa giỡn Nhất Đao Độc Bá vậy mà lại giống nhau đến kì lạ, giống nhau đến làm người ta sảng khoái vô cùng!
Kì thực hắn cũng không có bao nhiêu thích đi quan tâm người xa lạ, điểm này, bất luận là Yến Cung Việt Giáp hay Phục Vô Yên đều biết, nhưng bọn họ lại không biết rằng, Nhất Đao Độc Bá đối với hắn mà nói căn bản không phải là người lạ, quả thực là quen thuộc vô cùng!
Yến Cung Việt Giáp quá hiểu Sầu Bất Mị, ngay lập tức phát hiện điểm bất thường: “Bất Mị, ngươi và Nhất Đao Độc Bá có phải là có quan hệ cá nhân?”
“Quan hệ cá nhân?” Sầu Bất Mị hỏi lại, “Ngươi thấy ta và cô ấy nói chuyện riêng sao?”
“Đương nhiên là không.” Yến Cung Việt Giáp cũng bị sự cảnh giác của mình dọa sợ, kì thực rất đơn giản, hắn vẫn luôn lo lắng Nhất Đao Độc Bá cùng Tang Du Vị Vãn có quan hệ gì đó, đối với Sầu Bất Mị, Yến Cung Việt Giáp rất hiểu gu nhìn người của hắn. Tựa như Tang Du Vị Vãn, sau khi Yến Cung Việt Giáp cùng Tang Du Vị Vãn chia tay người nói với hắn lời không hay có rất nhiều, Yến Cung Việt Giáp cũng nhận lấy tất cả. Quan hệ giữa Phục Vô Yên cùng Lâu Tâm Nguyệt tuy không tệ, nhưng trước sau cộng lại cũng oán trách hắn không dưới mười lần. Mà Sầu Bất Mị chỉ nói một lần, hắn nói, A Việt ngươi vĩnh viễn không xứng gặp được cô gái nào như A Vãn một lần nữa.
Lúc ấy Yến Cung Việt Giáp cũng không tức giận, tính tình hắn khá tốt, không xứng gặp, vậy không cần phải gặp.
Hắn luôn biết Sầu Bất Mị rất thưởng thức Tang Du Vị Vãn, nhưng sau đó hắn mới hiểu được, nếu không phải vì là người đến sau, hắn nhất định sẽ theo đuổi Tang Du Vị Vãn.
Yến Cung Việt Giáp vẫn duy trì quan hệ thân thiết với Sầu Bất Mị, thứ nhất, Sầu Bất Mị không phải người hay gây chuyện cũng đủ chững chạc và cơ trí, cống hiến rất nhiều cho bang hội, thứ hai, bọn họ đều là người trưởng thành, tình cảm cùng bang hội là hai chuyện khác nhau.
Cho nên giờ phút này Yến Cung Việt Giáp biết, đối với cô gái bá đạo dũng mãnh thiện chiến như Nhất Đao Độc Bá, Sầu Bất Mị vô cùng thưởng thức, cũng có thể lí giải vì sao hắn kêu Phục Vô Yên đi mời chiến, lại muốn để bản thân mình lên đối chiến.
Ước chừng là hắn không muốn bỏ lỡ một lần nữa.
Bất quá Yến Cung Việt Giáp không biết rằng, Sầu Bất Mị đánh bậy đánh bạ, đã sớm đến gần Từ Vãn.
Yến Cung Việt Giáp vốn trong lòng có áy náy vừa không muốn quầy rầy Sầu Bất Mị tán gái, vừa cảm thấy Nhất Đao Độc Bá là một nhân tài đáng mượn sức, cũng không để ý Sầu Bất Mị đùa giỡn Nhất Đao Độc Bá như thế nào.
Nhưng Từ Vãn giờ phút này lại rất là sốt ruột, kĩ thuật của Sầu Bất Mị vô cùng tốt, hắn đã thoát được Nhất Đao Độc Bá rượt đuổi, bắt đầu chơi trò mèo vườn chuột với cô trong suối phun U Linh, hơn nữa còn tự nguyện vào vai con chuột!
Chức nghiệp Thái Ương công cao phòng thấp da mỏng, cho nên khi thiết kế trò chơi người ta cố ý cho Thái Ương mấy kĩ năng để chạy trốn, tỷ như giờ phút này, Nhất Đao Độc Bá của Từ Vãn mở Khoái Bộ Lưu Tinh mắt thấy sắp bắt kịp Sầu Bất Mị, Sầu Bất Mị lại trong nháy mắt mở Thiên Lý Tống Hành, chọn một con đường không có chướng ngại vật đưa bản thân mình ra thật xa!
Từ Vãn quả thực suýt thì phun ra một búng máu phun cho màn hình máy tính trở thành một lá cờ đỏ phấp phới trong gió.
[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Sầu Bất Mị! Ngươi đứng lại đó cho ta!
[ đội ngũ ] Sầu Bất Mị: Ngươi kêu ta đứng ta liền đứng lại, ta đây chẳng phải là rất mất thể diện sao?
[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Bắt nạt một cô gái thì ngươi có thể diện sao? [đáng thương]
[ đội ngũ ] Sầu Bất Mị: Ai, đúng là con gái… Lúc nhường thì bảo chỉ so kĩ thuật, lúc so kĩ thuật lại đòi phải nhường, trái tim này thực sự là không chịu được a.
Đang đánh chữ, Sầu Bất Mị đột nhiên dừng lại, dừng làm Từ Vãn không hề đề phòng, dừng làm cô suýt thì mất thắng.
[ đội ngũ ] Sầu Bất Mị: Đứng lại rồi, muốn làm gì nữa đây?
Lần này Từ Vãn không gõ chữ nữa, muốn làm gì nữa? Nói nhảm! Đánh ngươi a! Đánh chết ngươi a!
Vì thế ánh sáng kĩ năng lại đập đến sáng đầy trời, Sầu Bất Mị đứng tại chỗ cười mà không nói, hắn đã tính chuẩn thời gian, một kĩ năng của Từ Vãn vừa chạm đến, màn hình tối đen lại, hai phút đã qua, lại bắt đầu ngẫu nhiên truyền tống đến một bản đồ khác.
“Chết tiệt!” Từ Vãn phẫn nộ nói với Tiểu Hồng, “Trước kia sao ta không phát hiện Sầu Bất Mị gian trá như vậy chứ?”
“Sách đã viết: Không thể trông mặt mà bắt hình dong, nước biển không thể cân đo đong đếm!” Tiểu Hồng từ từ nói, “Đó là do trước kia ngươi căn bản là không hề chú ý đến Sầu Bất Mị có được không? Ngươi nghĩ mà xem, hắn rõ ràng có kĩ thuật tốt như vậy lại không nổi tiếng như ngươi, rõ ràng cảm giác tồn tại thấp như vậy nhưng ngươi lại biết kĩ thuật của hắn tốt, thực sự là cảm giác tồn tại thấp sao? Thực sự là khiêm tốn sao?” Hắn một lời đánh thức người trong mộng: “Ngươi nói xem, trước kia trừ bản thân ngươi ra, ngươi cảm thấy ai cao tay nhất?”
Từ Vãn nghĩ nghĩ, thành thật trả lời: “Yến Cung Việt Giáp.”
“Ngoài Yến Cung Việt Giáp ra thì sao?”
Từ Vãn hồi tưởng, kì thực cô thật đúng là không cảm thấy ngoài mình và Yến Cung Việt Giáp ra, còn có ai đặc biệt lợi hại.
Tiểu Hồng lại tiếp tục hỏi: “Vậy hiện tại ngươi cảm thấy, trong trò chơi này có những ai là cao thủ?”
“Yến Cung Việt Giáp, Sầu Bất Mị, Long Kính, Phần Tiền Bán Tử Sinh… A đúng rồi, còn có Tiểu Tâm Tâm của bang chúng ta!”
“Cho nên ấy mà,” Tiểu Hồng thấm thía nói, “Bởi vì trước kia lực chú ý của ngươi luôn tập trung ở Yến Cung Việt Giáp, ngược lại bỏ qua những người xung quanh, hiện tại thì khác, trong mắt ngươi chỉ có chính mình, cho nên mới có nhiều thời gian hơn để tìm hiểu người khác.”
Từ Vãn tỉnh ngộ: “Tiểu Hồng ngươi đúng là thầy giáo cuộc đời a!”
Trong Cửu Chuyển Cách, chỉ cần hai bên không chết, sẽ luôn luôn cứ cách hai phút lại truyền tống một lần, cho nên lúc này đây, Từ Vãn định thần nhìn lại, cô đến bản đồ Quỷ Mộc Lâm.
Vui mừng quá đỗi, nơi có cây cối xum xuê như Quỷ Mộc Lâm, đối với chức nghiệp Long Cức mà nói tương đối có ưu thế. Bất quá ưu thế lớn nhất thuộc về Quỷ Độn, tiếc rằng cô không phải.
Nhìn quanh tất cả đều là cây cối, cỏ cao quá đầu vai, ngồi xổm xuống liền trốn được.
Long Cức nếu muốn đánh lén, ngồi hay nằm đều không sao cả, nhưng nếu Thái Ương muốn đánh lén người khác, vậy nhất định phải đứng.
Bên kia Sầu Bất Mị cũng thoáng ẩn nấp chính mình, mở YY cười nói: “Đến Quỷ Mộc Lâm.”
“Ta nói này Bất Mị, ngươi sẽ không định cùng cô nàng kia đi khắp các bản đồ của Cửu Chuyển Cách chứ? Hồi nữa có còn đi xoát phó bản đánh nhau không?” Phục Vô Yên mất kiên nhẫn.
Sầu Bất Mị lại vẫn trấn định, đánh nhau? Xoát phó bản? Nào có thú vị bằng luyện tập với Nhất Đao Độc Bá chứ? Không phải ai cũng có thể thắng được Yến Cung Việt Giáp, cũng không phải ai cũng có thể được Sầu Bất Mị ưu ái!
Thời gian 120 giây thực ngắn, nhưng khi trốn giữa đám cây cối dù chỉ có vài giây thời gian đều như rất dài. Trong vài giây này, bọn họ chẳng những phải chú ý đến động tĩnh của đối phương, còn phải thời thời khắc khắc đề phòng bị Quỷ Linh Khô Lâu từ trong rừng cây công kích.
Mà lợi thế Quỷ Linh Khô Lâu mang đến cho hai bên chính là, chúng nó sẽ tự động đi tìm hơi thở của vật sống, cho nên nơi Quỷ Linh Khô Lâu tụ tập nhiều nhất, chính là vị trí của đối thủ!
Nhất Đao Độc Bá ngồi xổm giữa lùm cây, tùy tay giải quyết mấy tiểu quỷ bên cạnh, chuyển hoán thị giác, cho dù biết Sầu Bất Mị có lòng muốn đùa giỡn cô, cô cũng phải ứng phó toàn lực.
Hiện tại bên ngoài có một đống người chăm chăm theo dõi tình hình PK của bọn họ, ở trong mắt mọi người, y theo lợi thế tuyệt đối về trang bị của Sầu Bất Mị, thắng Nhất Đao Độc Bá cũng chỉ trong hai ba phút, thời gian bọn họ ở bên trong càng dài, càng chứng tỏ rằng Nhất Đao Độc Bá khó đối phó. Kết quả sau cùng không quan trọng, nếu cô có thể kéo dài mười hai mươi phút, ánh mắt mọi người nhìn cô sẽ trở nên khác xưa!
Cô đang chậm rãi hoạt động, một đường đụng phải Quỷ Linh xung quanh, cô có thể thấy được từ trong màn hình không phát hiện tung tích của Sầu Bất Mị, nhưng cô lại thấy được hướng Quỷ Linh Khô Lâu di chuyển!
Cô cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, lại đột nhiên mở ra trạng thái công kích bình thường, kéo toàn bộ Quỷ Linh Khô Lâu ở xung quanh đến bên người mình, bỏ qua không công kích, nhìn một loạt chữ đỏ lơ lửng trên đỉnh đầu Nhất Đao Độc Bá, nhìn cột máu bắt đầu từ từ giảm xuống, sau đó dùng tốc độ thật chậm rãi, lặng lẽ di động về phía Sầu Bất Mị!
Giờ phút này Sầu Bất Mị cũng nhìn thấy ở một hướng khác, những con Quỷ Linh màu xanh đen bắt đầu từ từ tụ tập lại, vì màu gần giống với cây cối trong rừng nên làm người ta có cảm giác như chúng đang hòa vào nhau. Tình hình bên Sầu Bất Mị thì khác, Quỷ Linh bên cạnh hắn đang giảm bớt từng con một, có vài con lại thay đổi hướng đi về phía Nhất Đao Độc Bá! Mà Quỷ Linh tụ tập bên người Nhất Đao Độc Bá càng lúc càng nhiều, hấp dẫn không ít Quỷ Linh đến từ phía Sầu Bất Mị!
“Cô nàng Nhất Đao Độc Bá này,” Sầu Bất Mị bất đắc dĩ nhưng cũng vui vẻ cười, “Ta có nên đi phá rối không đây?