Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Nữ Vương Khác Người
  3. Chương 7 : Hình thức tán tỉnh
Trước /21 Sau

[Dịch]Nữ Vương Khác Người

Chương 7 : Hình thức tán tỉnh

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nhất Đao Độc Bá biểu hiện rõ ràng như vậy, nhất là biểu tượng chà xát ngón tay ở cuối cùng kia, vừa nhìn là biết rõ cần phí dịch vụ. Long Kính thông minh như vậy làm sao có thể không nhìn ra.

[ đội ngũ ] Hoa Vật Nhiễu: Mấy hôm trước còn giả làm thổ hào, như thế nào bây giờ kêu ngươi chỉ huy cho ngươi có cơ hội nổi tiếng ngươi lại đòi tiền? Giả làm thổ hào phải không?

[ đội ngũ ] Long Kính: Chuyện này có chút khó nói đi?

[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Lời này không đúng rồi. Ta tiêu tiền cho bản thân mình, ta thích, tiêu bao nhiêu tiền cũng có thể. Cái gọi là anh em ruột cũng tính toán rõ ràng, nhờ người khác hỗ trợ, không có chút phí dịch vụ làm sao được? Hơn nữa, lão huynh ta vừa không nợ ơn ngươi vừa không khóc làm ầm ĩ không cho ta chỉ huy ta liền thắt cổ, như thế nào lại khó nói đây? Nhờ kẻ có tiền hỗ trợ thì không cần tiêu tiền sao?

[ đội ngũ ] Tố Vô Tâm: Nghe nói Yến Cung Việt Giáp gần đây định bồi dưỡng một chỉ huy mới cho liên minh, phúc lợi của Tướng Hành Thiên Hạ tốt lắm.

[ đội ngũ ] Long Kính: Rồi rồi rồi, ta đáp ứng, giá như thế nào?

[ đội ngũ ] Long Sa: Đợi đã, muốn ra giá, trước tiên cũng phải đàm phán xong điều kiện đã, thắng, chúng ta đương nhiên là nguyện ý trả tiền, thua thì sao?

[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Thua đương nhiên không cần tiền.

Nhất Đao Độc Bá cũng đã nói rõ ràng dứt khoát như vậy, Long Kính cũng không thể không biết xấu hổ tiếp tục nhăn nhó.

[ đội ngũ ] Long Kính: Giá bao nhiêu ngươi ra đi.

[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Lão huynh ngươi xem bây giờ ta thiếu cái gì?

[ đội ngũ ] Long Kính: Đương nhiên là trang bị.

Chữ vừa hiện lập tức ngộ ra, cái giá mà Nhất Đao Độc Bá ra là chanh trang!

Giá này ra thật tốt, đòi tiền Long Kính có thể lấy ra mọi lúc mọi nơi, mà ai lại không biết hiện tại chanh trang của các chức nghiệp đều cung không đủ cầu, các liên minh đều đang cố gắng trang bị cho chính mình, nào có dư thừa chanh trang chừa cho người khác?

Hơn nữa, tuy nói giá rẻ nhất trên thị trường là như vậy, nhưng dưới tình trạng cung không đủ cầu này, ai cũng không biết trang bị sẽ tăng giá đến bao nhiêu.

Long Kính lập tức do dự.

[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Quên đi quên đi, chỉ đùa chút thôi, đừng để ý a, chỉ huy cái gì, Chung Cực chiến minh nhiều nhân tài mà.

Từ Vãn vừa đánh chữ vừa chạy về phía Phù Vân các của boss Dạ Kiêu thiếu trang chủ Dạ Đô Cửu, Tố Vô Tâm theo sát phía sau hắn không sai một bước.

Long Cức chanh trang mãn cấp như Long Kính, kháng Dạ Cửu là không thành vấn đề, bất quá tử trang như Nhất Đao Độc Bá lại rất có vấn đề.

Từ Vãn cũng không phải là nhất thời lẩn quẩn trong lòng đi kháng boss, dù sao cô cũng cần chừa cho Long Kính thời gian suy nghĩ.

[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Yến Cung Việt Giáp muốn bồi dưỡng chỉ huy mới? Hắn thì sao?

[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ngươi không nhận ra là ta đang phối hợp với ngươi đi khoác lác sao?

[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ai khoác lác? Không phải là chỉ huy sao, bất quá là trình độ cỡ Yến Cung Việt Giáp, ta không có sao?

[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Không có.

[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Tố Vô Tâm! Ngươi như thế cứ luôn khinh thường người khác như vậy?

[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ta khinh thường người khác sao? Ta chỉ khinh thường ngươi mà thôi.

So sánh với Nhất Đao Độc Bá, Tố Vô Tâm cảm thấy hắn càng thích ở chung với bạn nối khố Phục Vô Yên của hắn hơn, dù sao, tuy Phục Vô luôn ngốc nghếch nhưng lại nghe lời hắn, về phần tên Nhất Đao Độc Bá này, vẫn quanh quẩn ở giữa tự cho là đúng và duy ngã độc tôn*, hắn cũng muốn đá một cước cho hắn ngã từ kẽ hở xuống. (*kiểu I am the best ấy)

Bất quá nói lại, hắn cũng rất ngạc nhiên vì sao mình thủy chung không rời bàng.

Đái khái là muốn nhìn xem lòng tự tin của thằng nhóc này bị đả kích đến tan thành mây khói như thế nào.

Khi đánh Dạ Đô Cửu thực im lặng, Tố Vô Tâm là người đặc biệt biết nắm giữ chừng mực, không có đùa giỡn Hoa Vật Nhiễu cùng Mộc Phong Nhập Y, Long Kính vẫn thủy chung suy nghĩ chuyện bang chiến, cho nên khi Dạ Đô Cửu phóng đại kĩ năng hắn cũng lười lùi về.

Ngược lại hắn chú ý đến tần số Tố Vô Tâm thêm máu cho hắn, vô luận Dạ Đô Cửu có phóng đại kĩ năng hay không, Tố Vô Tâm đều có thể thêm cho hắn một cách ổn định.

Phạm vi quần công của Dạ Đô Cửu là không cố định, nhưng Tố Vô Tâm luôn có thể vừa vặn đứng ở ngoài phạm vi quần công, đảm bảo máu của mình không tụt.

Điều này làm cho Long Kính có chút động tâm, bắt đầu do dự bảo bối của bang hội Toàn Phục Công Địch vừa thành lập này, rốt cuộc là đại thương nhân Võng Hồng, hay là Nhất Đao Độc Bá, lại hay là Tố Vô Tâm chạy vị vô cùng tinh chuẩn này. Có lẽ, đều đúng.

Người khôn khéo như hắn lập tức nghĩ ra một điều, bất luận tên Nhất Đao Độc Bá này có thực sự là chiến sĩ nhân dân tệ hay không, trốn không thoát được là một người vô cùng tinh mắt.

Đại thương nhân Võng Hồng vì sao lại ưu ái một Long Cức trang bị bình thường như vậy? Tố Vô Tâm có thao tác thật tốt lại vì cái gì lựa chọn một Nhất Đao Độc Bá cô đơn? Bạn bè của một người quyết định trình độ của hắn, tên Nhất Đao Độc Bá này có chút bản lĩnh.

Cái khác không nói, Nhất Đao Độc Bá biết Dạ Đô Cửu quần công không có phạm vi cố định, mà trang bị của mình đỡ không được ba đợt quần công của Dạ Đô Cửu, hắn liền giống như Tố Vô Tâm, luôn có thể thối lui ra khỏi phạm vi quần công trước hai giây quần công phóng ra, ngay cả phạm vi cũng khống chế được vừa đúng.

Long Kính nhịn không được bắt đầu thảo luận với lão bà mình là Long Sa.

[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Sa Sa phát hiện không?

[ tán gẫu riêng ] Long Sa: Thật sự không định đi liên minh mượn người sao? Hay là?

[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Ta sợ Yến Cung Việt Giáp sẽ kéo tên Nhất Đao Độc Bá này đến liên minh của bọn họ.

[ tán gẫu riêng ] Long Sa: Ta cảm thấy Nhất Đao Độc Bá sẽ không dễ dàng gia nhập một bang hội, hoặc là, hắn đang lạt mềm buộc chặt, nhìn xem liên minh nào có đãi ngộ tốt hơn?

[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Thua một trận bang chiến đổi một bang chúng, đáng giá không?

[ tán gẫu riêng ] Long Sa: Ta không nghĩ là Nhất Đao Độc Bá sẽ vào bang chúng ta, so sánh với Nhất Đao Độc Bá, ta càng cảm thấy hứng thú với Tố Vô Tâm hơn.

[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Mượn chỉ huy của liên minh sợ là bị người khác lên án, mượn tên Nhất Đao Độc Bá này, ta lo lắng.

[ tán gẫu riêng ] Long Sa: Vậy ngươi đã nghĩ xong bang chiến ngày mai tìm ai chưa?

[ tán gẫu riêng ] Long Kính: Để ta suy nghĩ thêm.

Vừa nghĩ một hồi thì Dạ Đô Cửu tử vong, tuôn ra cũng bất quá là mấy món trang bị rác rưởi.

Từ Vãn ngược lại không lo lắng Long Kính có thể cho một người lạ là cô đi chỉ huy trận bang chiến Đại Quang Minh cung hay không, nếu người của Tướng Hành Thiên Hạ đến đông đủ, xác suất Chung Cực chiến minh thắng được là rất thấp.

Chiến thuật của Yến Cung Việt Giáp cô biết rõ nhất, nếu Chung Cực chiến minh không nhằm vào Yến Cung Việt Giáp mà làm ra điều chỉnh tương ứng, bang chiến ở loại địa hình phức tạp này thắng thua không hề khó đoán.

Boss cuối Dạ Sát ở phía sau Phù Vân các của Dạ Đô Cửu, xuyên qua một hành lang dài xoát hết mấy tên thủ vệ là nhìn thấy.

Bất quá hành lang dài này không có dễ đi như vậy, quả cầu lửa từ trên trời giáng xuống bốc lên ngọn hửa hừng hực, thương tổn kéo dài do bị sức nóng ảnh hưởng khiến cho mọi người trước khi đi vào đã tụt hết một nửa máu.

Nhất Đao Độc Bá thay tọa kỵ hai người ngồi định dẫn vú em máu mỏng là Tố Vô Tâm đi, lúc này Tố Vô Tâm lại cảnh giác, mở ra hình thức hỏi đáp khi cưỡi tọa kỵ hai người ngồi, trực tiếp chọn cự tuyệt.

[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Không nhìn được lòng tốt của người khác!

[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ta không tin kĩ thuật của ngươi.

[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ngươi có thể ghét bỏ ta xấu, nhưng không thể nghi ngờ kĩ thuật của ta!

[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ngươi quá xấu ta ghét bỏ!

[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Tố Vô Tâm!!!

Tố Vô Tâm không để ý, ngồi lên con ngựa màu đỏ như lửa của mình nhanh như chớp chạy đi, cứ như vậy đi vào.

Từ Vãn cũng bất đắc dĩ, đi theo sau hắn, thầm mắng mình xen vào việc của người khác.

Xem thao tác thật tốt kĩ thuật chạy vị thật tốt của Tiểu Tâm Tâm bang bọn cô, cô đi quan tâm vớ vẩn làm cái gì?

Long Kính thật trễ mới lên tọa kỵ, mắt thấy Tố Vô Tâm cùng Nhất Đao Độc Bá giống như chơi đùa xuyên qua hành lang dài, khi quả cầu lửa từ trên trời giáng xuống di chuyển hình chữ S như rắn, vui vẻ như xà yêu đã tu hành ngàn năm, cũng có chút cảm khái.

Nhớ hồi đó còn cấp 61, có ai không thật cẩn thận chạy qua hành lang này, trên đường còn phải bị đập chết mấy lần, mỗi lần đều phải chửi ầm lên GM là đồ ngốc.

Đương nhiên, nếu hắn biết Tố Vô Tâm là Sầu Bất Mị, cũng sẽ không cảm khái như vậy.

Sau khi an toàn đi đến trước mặt Dạ Sát Long Kính làm ra một quyết định khiến mình vô cùng cảm động.

[ đội ngũ ] Long Kính: Nhất Đao huynh đệ, ngươi có thấy tên boss này không?

[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Lão huynh a, một tên boss lớn như vậy đứng trước mặt ngươi cho là ta bị cận thị sao?

[ đội ngũ ] Long Kính: Đánh boss tựa như đánh bang chiến, trước khi đánh đặc biệt nhớ thương đồ tốt, kết quả như thế nào ta lại không có khả năng khống chế được. Trên đường có vô số khả năng, cuối cùng khi chuyện đã định chỉ có thể cảm khái vô ích.

[ đội ngũ ] Tố Vô Tâm: Ngươi là nhà thơ tiêu biểu của thể ô thanh sao?

[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Cũng có thể là nhà thơ tiêu biểu của thể lê hoa. (*ô thanh, lê hoa: ta ko biết, đoán là một thể thơ @@)

[ đội ngũ ] Long Kính: Đừng có cười nhạo ta, nghe quyết định của ta đi.

[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Nói đi.

[ đội ngũ ] Long Kính: Đánh Dạ Sát này coi như mua một tờ vé số, nếu lát nữa rơi ra thứ tốt thì chính là điềm lành, bang chiến ngày mai ngươi đến làm chỉ huy cho ta, thế nào?

Đánh boss nếu dễ rơi ra thứ tốt, như vậy chanh trang cùng bảo thạch thần cấp cũng sẽ không cung không đủ cầu đến vậy.

Huống chi, còn là một nhóm người mãn cấp đi xoát phó bản cấp 60.

[ đội ngũ ] Tố Vô Tâm: Hóa ra Long đại bang chủ chỉ có nhiêu đó quyết đoán thôi sao? Khó trách đến bang chiến cũng bị Tướng Hành Thiên Hạ chèn ép.

[ đội ngũ ] Long Kính: Không phải như vậy, thân là bang chủ, ta phải chịu trách nhiệm với bang hội.

[ đội ngũ ] Tố Vô Tâm: Chịu trách nhiệm của ngươi chính là dựa vào may mắn?

[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Tâm Tâm, đừng như vậy, may mắn cũng nằm trong thực lực mà.

[ đội ngũ ] Tố Vô Tâm: Như vậy cũng đúng, dựa vào may mắn cũng phải xem mặt.

[ đội ngũ ] Long Kính: Tố Vô Tâm a, làm một Họa Bình nhu mì, ngươi thực sự không cần sắc bén như vậy.

[ đội ngũ ] Tố Vô Tâm: Ta là thuyết minh, người giống như Nhất Đao Độc Bá, mặt quá xấu vận may cũng sẽ không buông xuống.

Long Kính đang chờ Tố Vô Tâm trào phúng hắn, không ngờ Tố Vô Tâm lại trực tiếp chuyển hướng sang khai hỏa với Nhất Đao Độc Bá.

Sắc bén, tùy hứng, đặc biệt có cá tính!

[ đội ngũ ] Nhất Đao Độc Bá: Tâm Tâm a, việc xấu trong nhà không lan ra ngoài đường ngươi biết không?

[ đội ngũ ] Tố Vô Tâm: Nhà không xấu, chỉ có ngươi xấu mà thôi.

Long Kính đột nhiên cảm thấy, hình thức nhìn như trào phúng người khác này, giống như là khen ngợi…

Quảng cáo
Trước /21 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cả Thế Giới Chỉ Có Ta Không Sợ Phản Diện

Copyright © 2022 - MTruyện.net