Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lúc này trong lòng Hàn Lập đang lo sợ thì Phong Hi lại cười khẽ hỏi:
"Ta nghe nói, trước đây vài năm Vũ đạo hữu đang làm hộ pháp cho Quy hiền đệ thì bị vài tên tu sĩ nhân loại đánh lén. Mặc dù cuối cùng đánh lui được đối phương nhưng cũng bị thiệt hại không ít. Chẳng lẽ vì việc này mà Giao Long Tộc mới ra tay? Bộ tộc linh thú các ngươi đều luôn luôn che dấu khuyết điểm của mình mà!"
"Mấy năm nay, tu sĩ nhân loại trên đảo đúng là vô cùng tự đại, còn tưởng toàn bộ hải vực này là của bọn chúng. Lúc đó chúng ta mới là Hóa Hình kỳ yêu tộc, cứ tưởng chúng ta là cũng như các yêu thú thấp kém chưa thoát ly thú thể, đó là bọn chúng tự tìm con đường chết. Đối với ta thì đây chỉ là dụ người đến mà thôi".
Nói tới đây Độc Giao ngừng một chút, thần sắc lạnh nhạt rồi nói tiếp:
"Nguyên nhân chính đó là việc tu sĩ nhân loại đã đánh chết một tên Toan Nghê Thú cấp bảy thuộc vương tộc của Vạn trượng hải, bởi vậy đã chọc giận Lão Toan Nghê không tiếc tiêu hao máu huyết phát động Vạn yêu lệnh nên mới có mấy vạn yêu thú đồng loạt ra tay san bằng các đảo nhỏ của nhân loại. Còn Giao Long Nhất tộc chúng ta ra tay hiệp trợ không phải vì Toan Nghê bộ tộc báo thù, mà chính bởi vì thánh vật “Phạm Thánh Chân Phiến” của hải tộc chúng ta đời đời tương truyền. Khi tu sĩ nhân loại giết được Toan Nghê Thú thì bọn họ lấy đi vật ấy trên người của nó. Mặc dù vật ấy không còn trọn vẹn và đầy đủ, không có giá trị thực tế, nhưng dù sao nó cũng là một trong những vật truyền thừa trong yêu tộc. Vì vậy tuyệt đối không thể để nó rơi vào tay tu sĩ nhân loại" Độc Giao lạnh lùng liếc nhìn Hàn Lập một cái, trên mặt vẻ tàn khốc chợt lóe lên, nói.
"Việc Toan Nghê Thú bị giết ta có nghe. Nhưng còn việc “Phạm Thánh Chân Phiến” bị mất thì ta hoàn toàn không biết. Nếu không có vật truyền thừa này, Toan Nghê Thú bộ tộc chắc chắn không thể nào ngồi yên ở vị trí vương tộc ở Vạn trượng hải. Chẳng lẽ Giao Long Nhất tộc không muốn làm chủ chủ hải vực này?" Liệt Phong Thú trên mặt thần sắc vừa động, hướng về phía Độc Giao cười quỷ dị, hỏi.
"Cái này ta không biết bởi vì ta ít quan tâm đến chuyện trong tộc. Nhưng ta lại rất là hứng thú đối với công pháp ghi trên “Phạm Thánh Chân Phiến” là Tam phạm thánh công. Nghe nói công pháp này là hoang cổ mật thuật thượng cổ yêu tộc lưu truyền đến nay, uy lực vô cùng lớn. Nhưng đáng tiếc công pháp này ghi lại trên vài mảnh “Phạm Thánh Chân Phiến” đã sớm thất lạc, rất khó mà giống như công pháp lúc đầu" Độc Giao mới đầu trên mặt lộ ra vẻ cảm thấy hứng thú, tiếp theo vừa lại tiếc hận nói.
"Ha ha! Vũ huynh cũng rất tham lam. Cái hoang cổ mật thuật ta xem ra cũng chỉ là những lời đồn đại mà thôi. Ta cũng không tin công pháp Hóa Long Quyết của Giao Long Tộc lại thấp hơn cái công pháp đó" Quy yêu đột nhiên cười ha hả xen vào nói mấy câu.
"Điều này cũng đúng. Hóa Long Quyết của Long tộc ta tu luyện đến tầng cao nhất, có thể biến Giao thành Long thì chắc chắn là công pháp đứng đầu rồi" Độc Giao nghe lời này xong, trên mặt không khỏi hiện lên một tia ngạo sắc, có chút tự đắc nói.
Phong Hi thì mỉm cười cũng không có bình luận việc này.
"Phạm Thánh Chân Phiến?" Hàn Lập ngồi ở một bên nghe được tên này, thần sắc bên ngoài vẫn như thường, nhưng trong lòng không khỏi động tâm, liền nghĩ đến cái đồ vật bằng đồng mà mình mới có gần đây.
Vậy trên đồng phiến này ghi lại đúng là công pháp yêu tộc, hơn nữa thoạt nhìn uy lực cũng không nhỏ.
Thật sự là đúng dịp như vậy sao, không biết nhị yêu đàm luận có phải chính là vật ấy hay không nữa?
Mặc dù không biết “Phạm Thánh Chân Phiến” sử dụng như thế nào, nhưng vừa nghe nó là vật truyền thừa của yêu tộc, vì vậy cũng nên quan tâm đến việc này một chút.
Chẳng lẽ tên Hắc phu tu sĩ chính là nguyên nhân gây ra cuộc chiến tranh này? Hắn là tu vi Kết Đan trung kỳ thì việc tiêu diệt một con yêu thú cáp bảy cũng không phải là không có khả năng.
Hàn Lập tự nói thầm một mình, trong lòng cũng không có lo sợ nhiều.
Hiện tại bây giờ hắn còn nhiều việc cần giải quyết, cái mạng nhỏ khó mà giữ được lâu. Đây thực sự là một việc khó giải quyết.
Có lẽ cảm giác được Hàn Lập ở chỗ này, thì có nhiều việc bí mật không thể nói được.
Vì vậy Phong Hi lúc này quay sang nhìn Hàn Lập thản nhiên nói:
"Lệ đạo hữu, ngươi mới vừa tiến vào Kết Đan Hậu Kỳ nên cần phải củng cố lại cảnh giới của mình. Phong mỗ không mong đến lúc luyện chế pháp bảo, pháp lực cửa các hạ đột nhiên không đủ để xảy ra việc ngoài ý muốn. Ngươi đi theo quang cầu mà về trước phòng nghỉ, tu luyện một chút".
Nói xong lời này, Liệt Phong Thú khoát tay, từ đầu ngón tay bay ra một viên cầu ánh sáng màu trắng, bay về hướng cánh cửa bên cạnh.
Hàn Lập không có lựa chọn, chỉ có thể cười một chút rồi đứng dậy rồi theo hướng quang cầu.
Lúc này thật tình mà nói, hắn cũng muốn nghe một ít chuyện của yêu tộc
Khi hắn đi tới cửa thì phía sau vừa lại truyền đến Phong Hi lời cảnh cáo.
"Bình thường tốt nhất thì đạo hữu nên đợi trong phòng không nên đi ra ngoài, đừng làm cho Phong mỗ hiểu lầm thì không tốt đâu!" Tên yêu tộc này thản nhiên nói.
Đưa lưng về phía tam yêu, thân hình Hàn Lập có chút dừng lại, nhưng sau đó không nói gì hết mà đi ra khỏi cửa.
"Không có việc gì chứ? Ta xem tiểu tử này sẽ không xuất toàn lực hỗ trợ. Sợ rằng khi đến lúc mấu chốt của việc luyện bảo, lại xảy ra việc ngoài ý muốn" Độc Giao nhìn tới chỗ Hàn Lập vừa đi qua, dị sắc trong mắt chợt lóe lên nói.
"Yên tâm! Lần này luyện chế Phong Lôi Sí là do ta làm chủ. Còn tên nhân loại này chỉ cung cấp linh lực mộc thuộc tính cho khí cụ mà thôi.Việc luyện bảo này ngay từ đầu đã không cần hắn làm chủ, mà chỉ có thể cung cấp pháp lực hỗ trợ thôi. Hơn nữa, trong cơ thể hắn đã có một luồng tà khí do ta tạo nên, hắn không dám suy nghĩ bậy bạ đâu" Phong Hi khóe miệng vểnh lên, vừa cười lạnh vừa nói:.
"Nói đến hỗn độn tà khí, ta nhớ kỹ trong Bích Diễm Tửu hình như không có thứ này. Không phải Phong huynh đã động tay động chân vào trong đó sao?" Tên Quy yêu bỗng nhiên cười nói tiếp.
"Hắc hắc! Đây là chuyện đương nhiên. Ta cho hắn dùng loại Bích Diễm Tửu đã được đặc biệt luyện chế. Cái hỗn độn tà khí này đúng ra phải nói là hỗn độn ma khí mới đúng. Trước đây nhiều năm ta đánh chết một vị ma đạo tu sĩ, từ trên người hắn luyện hóa ra thứ đồ vật này. Đối với ma khí này khi ở trong cơ thể, chính ta cũng cảm thấy khó chịu rồi, mà việc khu trừ nó thì còn khó giải quyết hơn nữa" Phong Hi sờ sờ cái ngân quan trên đầu, trên mặt hiện lên vẻ xảo trá.
Độc Giao cùng Quy yêu nghe lời này xong, liền nhìn nhau cười, mọi lo lắng, nghi ngờ đều không còn nữa rồi đưa mắt nhìn tới căn nhà đá.
Căn phòng này bố trí vô cùng trang nhã, ngoại trừ cái gường bằng bạch ngọc được điêu khắc tinh xảo còn có vài bồn hoa lạ mắt trông rất là xinh đẹp.
Sau khi viên quang cầu đưa Hàn Lập tiến vào trong căn nhà đá, lập tức tự nổ nhẹ một tiếng rồi tản mát mất tiêu.
Hàn Lập thấy vậy, liền lập tức đưa tay đóng cửa phòng lại.
Sau đó nhanh chóng lấy ra vài cây trận kỳ, phóng nhẹ tới mấy góc phòng , tạo thành một cái pháp trận nhỏ, bao phủ chỗ này lại.
Hàn Lập thở ra một hơi dài, rồi ngồi im không quan tâm đến việc đối phương có giám sát mình hay không.
Trận pháp này mặc dù không có hiệu quả phòng ngự, nhưng có thể dự báo được việc ngoại nhân không có hảo ý nhìn trộm.
Làm như vậy nhất định là làm cho Liệt Phong Thú có chút tức giận, nhưng cũng không vì vậy mà làm cho lớn chuyện ra.
Tự đánh giá việc này xong, Hàn Lập cần tập trung suy nghĩ giải quyết những những việc trước mắt trước.
Hắn đi vài bước tới cái giường trước mặt, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt rồi dò xét trong cơ thể của mình.
Sau một chén trà nhỏ công phu, Hàn Lập cau mày mở mắt.
Tình hình trong cơ thể vẫn giống như trước, không phát hiện ra việc gì lạ thường. Xem ra yêu tu này không phải nói nhăng nói cuội mà gạt hắn, có lẽ lúc này còn mới nên tà khí còn chưa phát tác nên rất khó phát hiện.
Hàn Lập sờ sờ cằm, trên mặt lộ ra vẻ đăm chiêu.
Ngày hôm sau, Phong Hi đứng trước cửa phòng của Hàn Lập, sau khi suy nghĩ một chút, hắn đột nhiên lấy từ trong người ra một số đồ vật giống nhau rồi ngưng thần đánh giá, ánh mắt lộ ra một tia tàn khốc, rồi mở cửa, tiến vào phòng.
"Đi. Hôm nay chúng ta bắt đầu luyện bảo. Vũ, Quy hai vị đạo hữu đang ở phòng luyện khí chờ chúng ta" Khi nhìn thấy Hàn Lập, mắt vị yêu thú lộ ra vẻ hưng phấn nói.
Sau đó, hắn mang Hàn Lập theo ra khỏi phòng, đi thẳng tới đến phòng luyện khí của động phủ .
Sau khi đi được một hồi lâu, tên yêu tộc này đưa Hàn Lập đi tới trước một vách tường màu xanh ngọc bích.
Tới nơi, hắn không một chút chần liền đấm một cái lên bức vách màu xanh ngọc bích, liền mở ra một cái cửa nhỏ. Sau đó, tên yêu tộc này đứng một bên ra hiệu bảo Hàn Lập vào trước.
Hàn Lập đứng trước cửa liếc mắt nhìn một cái, chỉ thấy bên trong một màu đỏ rừng rực, có một cảm giác cực nóng từ bên trong tuôn trào ra. Thật là có chút môn đạo!
Hai mí mắt Hàn Lập hơi khép lại, hít một hơi thật sâu rồi đi vào trong.
Sau khi nhìn rõ mọi vật ở trong này Hàn Lập thật sự kinh ngạc.
Tên Độc Giao cùng với Quy yêu cũng đang đứng ở trong phòng, việc này ngoài cả suy nghĩ của Hàn Lập, chỗ này đúng là một chỗ địa hỏa trì (ao lửa).
Chỉ thấy một cái bàn vuông cực lớn hơn mười trượng nằm ở giữa trung tâm của phòng, bên trong hoả diễm nóng đỏ bừng bừng, đang gào rít không ngừng. Còn bốn phía thì bố trí một cái trận pháp dùng để luyện chế pháp bảo cực kỳ phức tạp và to lớn. Hàn Lập vừa thấy vậy trong lòng liền hoảng sợ.
Hôm nay với những khả năng hiểu biết về luyện khí cùng với tạo lập pháp trận, mặc dù không thể hiểu được ngay lập tức sự ảo diệu của nó, nhưng trận pháp này không phải loại nhỏ. Mà với khả năng hiện tại hắn cũng không có thể tạo ra được loại trận pháp này.
Nhìn thấy Hàn Lập đi vào, Độc Giao nhị yêu chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn một cái, rồi làm như không thấy quay mặt đi chỗ khác.
"Tốt, bây giờ mọi người đã đến đông đủ. Vũ, Quy nhị vị hiền đệ, ta cũng đã sớm nói qua những nguyên lý luyện chế của trận pháp. Còn Lệ đạo hữu chỉ cần đứng trong góc của pháp trận, không cần làm gì hết ngoại trừ việc không ngừng cung cấp mộc linh lực cho trận pháp mà thôi. Bây giờ, Lệ đạo hữu không nên suy nghĩ nhiều về những việc khác!" Phong Hi dùng một ngón tay điều khiển ở một góc trận pháp, trừng mắt nhìn Hàn Lập thâm ý sâu sắc nói.
Tám v