Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch]Phàm Tiên Chi Lữ
  3. Chương 12 : Nguyên nhân tai nạn.
Trước /145 Sau

[Dịch]Phàm Tiên Chi Lữ

Chương 12 : Nguyên nhân tai nạn.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

- Con....ngồi xuống đi. Vũ, anh cũng ngồi xuống đi. Để em đi lấy ít nước.

Cha mẹ thấy Phạm Ngọc nhìn ngắm ngôi nhà mà lòng thấy xót xa cùng cảm xúc phức tạp. Để có được ngôi nhà này họ đã phải bán đi rất nhiều thứ quý giá. Có những thứ thuộc về kỷ niệm quá khứ mà cả hai đã từng thề không bao giờ dùng tới.

Ngôi nhà này thực ra cũng không được coi là nhà theo tiêu chuẩn hiện tại. Nó chỉ là một căn phòng kém tiện nghi mà một ông lão đã bán lại. Trong nhà vì thế không có nhiều thiết bị thông minh và bố trí khá sơ sài. Nơi họ ở cũng chỉ là một tòa nhà khu vực bình dân nghèo túng không có cả thang máy.

- Nhà hơi nhỏ nhưng cũng tốt lắm con à.

- Dạ.

Mẹ Phạm Ngọc quay lại với một cái khay đựng mấy lon nước, nói rồi quay sang nhìn cha hắn, ánh mắt như đang hỏi. Bà cũng không hiểu tại sao ông lại chọn căn phòng này. Có rất nhiều nơi khá tốt mà họ có thể mua được.

Thời đại Vũ trụ, cuộc sống của con người thay đổi rất nhiều. Máy móc hầu như đã làm thay các công việc gia đình. Nhà của bình dân cũng có đủ thứ tiên tiến như thiết bị vệ sinh thông minh, khí cơ lau dọn tự động, máy lọc không khí thông minh tự vận hành, nhà bếp thông minh, rồi mạng không gian đa chiều dùng để giải trí...

Người có tiền còn có thể mua sắm quản gia nhân tạo, bác sĩ trí năng, thư viện thông minh, đặc biệt là mạng Vũ trụ ảo. Chỉ cần có một tài khoản đăng ký là bạn có thể du lịch tới những nơi xa xôi nhất trong Vũ trụ, ngắm cảnh siêu tân tinh bùng phát hay hố đen đang cắn nuốt các hành tinh. Hơn thế nữa bạn có thể giao tiếp với các tộc quần lạ lẫm trong Vũ trụ, thưởng thức các món ăn ngoài trái đất, kết bạn...v...v...Có thể nói là mang cả Vũ trụ vào trong ngôi nhà của bạn.

Tuy thế căn nhà đơn sơ này lại mang cho Phạm Ngọc một cảm giác kỳ diệu. Cách chọn phòng ngày đón mặt trời đêm đón mặt trăng rất đặc biệt, ánh sáng như hội tụ vào trong ngôi nhà. Bàn ghế và đồ dùng bằng gỗ cũng được sắp xếp ngăn nắp, còn có các bình hoa tươi, viên đá và mặt thuỷ tinh đặt theo một nghệ thuật sắp đặt hoàn hảo. Trong ngôi nhà sáng dịu lung linh.

- Kịch.

Cả ba ngồi xuống ghế gỗ, trước mặt là một cái bàn nhỏ có một bình hoa nở rộ. Phạm Ngọc biết bình hoa này cũng là một sản phẩm của công nghệ Vũ trụ, bình hoa bất tử. Nó giữ hoa tươi rất lâu bằng cách cung cấp năng lượng tuần hoàn cho hoa và sẽ tự động thay hoa mới khi hoa cũ đến kỳ tàn úa. Trong nhà cũng chỉ có thứ này cùng mấy ô lưu ký kia coi như hiện đại.

Thấy Phạm Ngọc quan sát ngôi nhà một lúc lâu bỗng cha mẹ hắn thấy lo. Bây giờ công việc của cha hắn cũng là làm công ở cảng phi thuyền. Nó là một công việc có trình độ thấp. Mẹ thì làm việc cho một nhà giàu có. Để trang trải cho các loại chi phí thật ra rất khổ cực. Cha mẹ hắn phải làm đêm suốt.

- Ngọc, con uống chút nước đi.

Mẹ hắn ân cần hỏi. Tay bà đưa đến một lon nước lạnh màu đỏ. Phạm Ngọc hơi do dự song cũng quyết định uống. Cảm giác khi uống thứ đó rất kỳ lạ. Nói đúng hơn là hắn chẳng thấy cảm giác gì. Nhìn cái nhãn nước uống hồi phục thể năng tức thời được vẽ màu mè hắn cũng thấy lạ. Người trái đất thật biết nói khoác.

- Cha con hai người, thật là...Ngọc, kể cho cha mẹ nghe đi, sao lại có tai nạn kia? Sao con thoát được mà còn về trễ vậy?

Trong lúc không khí trở nên ngượng ngùng vì Phạm Ngọc không biết nói gì, còn cha hắn chỉ nhìn sang mẹ hắn cầu cứu. Mẹ hắn thấy vậy mỉm cười nhìn hai cha con rồi lên tiếng hỏi.

- À, con...

Phạm Ngọc sắp xếp lại suy nghĩ, dù đã lường trước và cũng đã suy nghĩ thật kỹ nhưng hắn vẫn thấy không quen. Thường tính tình hắn thích nói sao thì nói, không suy nghĩ nhiều nhưng giờ lại phải cẩn thận với điều sắp nói ra.

- Ừm, chuyến đi không tệ....à, ý con nói là....

Sau đó Phạm Ngọc bắt đầu kể chuyện đã xảy ra. Tuy nhiên ngôn ngữ hắn sử dụng vẫn còn hơi hỗn loạn. Cha mẹ hắn cũng rất ngạc nhiên nhưng sau đó lại tỏ vẻ thông cảm cho hắn.

Thực ra theo những gì còn lưu lại trong lúc hắn thực hiện trao đổi tâm linh với tên kia, hắn cũng nắm được đại khái. Chiến hạm Vua Tím cấp chín mang theo một ngàn thành viên đi tới một chiến trường tinh vực để thực hiện dò xét. Trên thuyền có một nghìn cường giả trẻ tuổi, có một trăm tám mươi người đến từ Nam Thuỷ, cùng một đoàn cường giả cấp cao dẫn đầu. Trong đó đặc biệt có Hùng Phong đại tướng Võ Nguyên Nha, một cường giả nổi tiếng của Liên Minh địa cầu dẫn đầu. Lúc đầu như thông tin nhiệm vụ được giao, họ hoàn thành thăm dò các cứ điểm địch nhân. Cũng không có nguy hiểm gì ngoài một vài máy móc và cơ giới thú cùng vài lần chạm chán địch nhân. Trong đoàn cũng có mấy người bị trọng thương nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Họ đã thành công đặt các điểm nối không gian trong các khu vực trọng yếu.

Tuy nhiên sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ, họ bỗng nhận được một tin nhắn từ phía liên minh Liên minh Tiên Tinh, một liên minh thân cận với liên minh Địa cầu. Theo tin nhắn đó ghi lại, phi hạm thám hiểm của bọn họ phát hiện ra một vết nứt không gian có năng lượng nguyên tinh phát ra rất yếu ớt, nghi ngờ đó là một không gian nhỏ đến thời kỳ tồn tại cuối. Họ muốn cùng liên minh địa cầu hợp tác tiến vào thăm dò. Khi nhận được tin tức đó, Hùng Phong Đại tướng cùng toàn Bộ sĩ quan cao cấp trên phi hành hạm Vua Tím hơi nghi hoặc lúc đầu nhưng sau đó mừng đến phát điên.

Vết nứt không gian có ý nghĩa gì?

Nó cho thấy hai khả năng. Thứ nhất không gian bị một lực lượng nào đó xuyên phá tạo ra vết nứt. Khi đó từ vết nứt sẽ dẫn tới vùng không gian hỗn loạn có thể xé nát bất cứ điều gì. Nó còn ghê gớm hơn cả hố đen Vũ trụ.

Khả năng thứ hai đó là tiếp điểm của một không gian nhỏ hơn với không gian Vũ trụ bị phá huỷ do đó dẫn tới xuất hiện vết nứt. Điều đó có nghĩa không gian nhỏ kia đã mất đi năng lượng bảo trì sự tồn tại dẫn đến thời kỳ băng dã.

Một không gian nhỏ đại biểu cho điều gì? Nó là một thế giới loại nhỏ, có thể là một thế giới độc lập tự hình thành cũng có thể là một thế giới do một thế lực hay vị đại năng nào đó tạo ra. Giờ đây do thế lực hay vị đại năng đó đã mất đi nên nó không duy trì sự tồn tại được nữa.

Nhưng dù là loại nào thì một không gian nhỏ chính là một nới chứa nhiều bảo vật, một kho châu báu khổng lồ theo cách nói xa xưa của địa cầu. Bọn Phạm Ngọc vì thế mừng tới phát điên.

Không nói gì tới các bảo vật trong đó, chỉ cần sau khi thăm dò báo tin lên các thế lực lớn cũng sẽ được ban thưởng vô cùng khổng lồ. Điểm công tích tích lũy của liên minh cũng sẽ được nâng cao.

Sau khi suy xét họ cũng đồng ý với bên kia vì vết nứt mà còn phát ra năng lượng nguyên tinh thì chính là khả năng thứ hai. Hùng Phong đại tướng lập tức ra lệnh phi hạm Vua Tím xuất phát về phía điểm hẹn mà Tiên Tinh liên minh đã thông báo. Sau đó họ thuận lợi bàn bạc với Tiên Tinh Liên minh rồi hai phi hạm bay về phía mục tiêu.

Nhưng khi đến đó họ đã sai lầm, đó chính là một nơi tuyệt vọng. Phi hạm vừa tiến vào vùng trung tâm của không gian đó đã gặp phải công kích cực kỳ khủng bố. Bọn họ cũng không phải thế lực duy nhất dò xét mà bên trong còn có rất nhiều phi hạm của các thế lực khác. Chuyện sau đó thì là Phạm Ngọc nhờ vào Vũ Tinh bài cùng với sự hi sinh của Hùng Phong đại tướng quân và phòng ngự mạnh mẽ của phi hạm Vua Tím mà thoát được. Hắn về trễ là do bị rơi xuống một vùng hoang mạc cách xa thành Long Đỗ, thiết bị liên lạc cũng bị hỏng nên không về ngay được.

- Đó, tất cả chuyện là như vậy...

Phạm Ngọc sau khi kể xong thở ra một hơi, hai tay tự giác đưa lên lau mồ hôi, một cử chỉ mà hắn cũng không hiểu. Mà hắn cũng đâu có mồ hôi.

- Ồ, hoá ra là vậy. Thật nguy hiểm, Hùng Phong đại tướng quân kia cũng thật là đáng trách. May nhờ con không có sao.

Mẹ Phạm Ngọc cảm thán nói. Trong lòng hết sức kinh ngạc vì câu chuyện vừa rồi. Tuy nghe con kể có phần đơn giản nhưng bà biết sự thật chỉ có hung hiểm hơn thế.

- Cũng không thể trách được đại tướng quân. Cơ hội đó quá hấp dẫn. Đổi lại ai cũng sẽ làm vậy thôi. Hơn nữa, nếu không có ông ấy hi sinh phút cuối cùng con cũng không thoát được.

Phạm Ngọc thật thà nói. Hắn cũng hết sức cảm thông cho vị đại tướng quân kia.

- Ừ. Con về được là may rồi. Mẹ thật muốn tạ ơn trời phật gì đó. Ngoài con ra còn ai thoát được không?

- À, Vấn đề này....

Phạm Ngọc ngập ngừng, hắn hơi bất ngờ với câu hỏi của mẹ. Trong ký ức của kẻ kia không có chuyện này.

- Thôi, mẹ chỉ hỏi vậy thôi. Chắc con cũng mệt rồi. Để mẹ đi làm món gì đó cho con ăn. Vũ, anh và con chờ em lát nhé. Hai cha con cũng lâu rồi chưa nói chuyện.

Mẹ hắn cũng không nghe câu trả lời mà nhanh chóng đứng dậy đi vào gian phòng bếp. Trước khi đi bà còn khẽ vỗ vai chồng, đôi mắt tỏ rõ sự động viên. Thực ra hai cha con bọn họ chưa bao giờ thật sự nói chuyện với nhau.

Quảng cáo
Trước /145 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Sơ Hiểu Mộ Niên

Copyright © 2022 - MTruyện.net