Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Phi Thăng Chi Hậu
  3. Chương 150 : Đế cấp
Trước /582 Sau

[Dịch] Phi Thăng Chi Hậu

Chương 150 : Đế cấp

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Thần thức của Phong Vân Vô Kị càng lúc càng duyên xa, dần dần – khuếch triển chỉnh cả toàn bộ bắc hải, trong một cảm giác vô tư vô lự, Phong Vân Vô Kị vô ý thức khoá nhập vào một cảnh giới vi diệu, cùng với cả bắc hải cuồng bạo hợp lại làm một, bắc hải chính là y, y chính là bắc hải, lòng tuỳ theo sự khởi phục của bắc hải mà ba động, hoặc thư thả hoặc cuồng bạo, lúc thì thăng lên trên cao trăm trượng, lúc thì oanh nhiên ập xuống.

Phong Vân Vô Kị cảm thụ thấy sức mạnh hạo hàn của bắc hải, tuỳ theo sự ba động của bắc hải, hoặc phủ lên trên cao không, hoặc trầm phù dưới đáy nước, khi tâm thần của Phong Vân Vô Kị thâm nhập vào trung tâm cúa bắc hải thì y đột nhiên phát hiện ở trong bắc hải tồn tại một nguồn năng lượng cường đại nhưng cuồng bạo dật xuất ra ngoài, sự tung hoành của bắc hải có liên hệ mật thiết với cổ lực lượng cường đại này, vôpháp hình dung nguồn năng lượng đó rộng rãi đến mức nào, Phong Vân Vô Kị chỉ biết ước chừng, dù cho một vạn cao thủ bình thường đề thang đến đế cấp cũng chỉ bằng một phần trăm của cổ năng lượng này mà thôi.

Bấchỉ đã tồn tại đã bao lâu rồi, không một ai biết, nhưng chí ít, tại trước khi bắc hải tồn tại, còn chưa có nhân loại xuất hiện trên khối đại địa này, trải qua vô số tuế nguỵêt thương tang, nang lượng của bắc hải vẫn y nhiên được bảo tồn. Cổ cổ năng lượng vi nhược từ nguồn năng lượng trung tâm này tán phát ra khắp bắc hải, lưu nhập vào trong mọi ngóc ngách, sau đó là một bộ phận nhỏ của nguồn năng lượng này bị các đám mây hấp thu, khiến cho trên trời mây đen cuồng bạo bất an, không ngừng cuồn cuộn, những đám mây thấp thậm chí còn có thể tương tiếp với con sóng lớn mấy trăm trượng từ mặt biển vỗ lên trên.

Tâm thần của Phong Vân Vô Kị không ngừng triển than, từ bên trong đại hải, dọc theo đạo đạo năng lượng dật tán xong thẳng lên trên trời, trận trận oành oành thanh âm truyền lại, dưới sự cảm ứng của thần thức, chỉnh cả các đám mây đen trên thiên không đều sung xích điện năng cuồng bạo, đạo đạo thiểm điện cực kì mảnh mai không ngừng lướt qua lướt lại bên trong những đám mây, Phong Vân Vô Kị dùng thần thức lướt qua những nơi mà thiểm điện chạy qua, thì thấy trên đường đi nó khong ngừng tán phát năng lượng, khuếch triển cả thiên không, cũng không biết là đã qua bao lâu, dần dần – Phong Vân Vô Kị lại cảm giác được bản thân đã dung hợp một thể với phần thiên không này, từ bên trên thiên không nhìn xuống đại địa. Chỉ cảm giác thấy mọt cổ bị lương nhưng thương mang, một cổ cảm giác bực bội sung xích cả trong trong lòng, trong lúc bất ngờ, tâm thần của Phong Vân Vô Kị lại bồi hồi giữa đại hải và thiên không. Lúc thì thân hoá thành bắc hải, hải lưu cuồn cuộn nuốt chửng toà toà thiên phong, bào mòn từng khối từng khối đá. Lúc thì hoá thân thành thiên không, từ trên cao nhìn ngắm khắp đại địa.

Đột nhiên, Phong Vân Vô Kị có một tia minh ngộ, phần thiên địa này là chính bản thân y, còn y cũng chính là phiến thiên địa này, năng lượng của thiên địa này tự nhiên cũng là năng lượng của bản thân y, thuận theo ý của y mà sử dụng. Một thứ thông trăm thứ thong, tựa như lôi đình quán đỉnh, Phong Vân Vô Kị hãm nhập vào trong trạng thái đốn ngộ, nhục thân đang ngồi ở trên một phiến đá đột nhiên lẳng lặng phi lên thiên không, trông chẳng khác gì chim bay lao vào những con song cuồng bạo, loángmột cái đã bị sóng biển của bắc hải nuốt chửng.

Bắc hải bắc đầu phi đằng, từng con từng con song dữ cuốn thẳng lên trên cao mấy trăm trượng, sóng lớn tấp vào bờ biển, bắn tung toé vô số bọt nước. Bên trên mặt biển, cừng vòng xoáy lần lượt xuất hiện, ngay cả không khí cũng bị hấp lực cực đại của vòng xoáy mà phát ra tiếng ù ù. Nhưng nhục thân của Phong Vân Vô Kị lại ản tang ở bên trong những con sóng dữ thao thiên, chu vi tuy song biển ba đào, nhưng lại chẳng có lấy một giọt nước nào có thể chạm vào trên người của Phong Vân Vô Kị, đó – không phải là tác dụng của sự cách tuyệt của chân khí, Phong Vân Vô Kị căn bổn chẳng có vận chút chân lực nào, cả bắc hải dần dần nằm trong sự khống chế của y.

Thân thể Phong Vân Vô Kị của Phong Vân Vô Kị đã bị sóng dữ nuốt chửng, thân hình bàn toạ bất động, cổ cổ thiên địa nguyên khí từ khắp bốn phương tám hướng hội tụ trở lại, đồng thời bổn thân thần thức của y cũng tán phát ra một cách vô cùng vô tận, trên thì tra xét bầu trời, dưới thì thăm dò biển cả.

Oanh long!

Một đạo kinh lôi xẻ đôi thiên không, lôi quang lấp loáng, thiên không bên trên bắc hải đột nhiên tối sầm lại, các tầng mây hạ xuốngcàng thấp tựa hồ như muốn tiếp xúc với cả mặt biển, bắc hải cuồng bạo lại càng trở nên cuồng bạo hơn không chỉ gấp trăm lần, cả mặt biển không ngừng xuất hiện những cơn sóng lớn tấp thẳng lên trên cao cả ngàn trượng, sau đó nặng nề đổ xuống mặt biển, phát xuất những tiếng động kịch liệt.

“Hấp Tinh Đại Pháp!” Trong long Phong Vân Vô Kị lẳng lặng nói, sau đó hay tay đang để ở trên gối đột nhiên giang ra, tà tà nâng lên trên trời, tại khi Phong Vân Vô Kị vận lấy Hấp Tinh Đại Pháp thì phương viên mấy trăm thước của mặt biển phía dưới đột nhiên áp xuống phía dưới, trên thiên không những cong sóng cả tung hoành đan xen, thiên không bên trên bắc hải uẩn hàm một lượng lớn thiên địa linh khí hình thành đạo đạo khí lưu thực chất tiến nhập vào trong thân thể của Phong Vân Vô Kị, dưới chân -- nguồn năng lượng dẫn khởi sự bạo ngược của bắc hải phát xuất tia tia năng lượng xuyên qua vạn trượng thâm uyên bàn toàn xoay chuyển, tiến vào thân thể của Phong Vân Vô Kị thong qua bách huyệt, hoá thành đạo đạo chân khí lưu chuyển trong nội thể của Phong Vân Vô Kị, trong đan điền nguyên bổn trống rỗng, chân khí dần dần trở nên sung túc, nước nâng thuyền lên cao.

Ở tại nơi những con sóng cả điên cuồng tứ ngược đầy trời, lôi điện chớp loé tứ phía, Phong Vân Vô Kị đột nhiên chầm chậm ngẩng đầu lên,hai mắt chầm chậm hé mở, ngưỡng vọng lên nhìn thiên địa nguyên khí đang hội tụ lại ở trên thiên không, thần thức cảm giác thấy năng lượng ở dưới mặt biển từ bốn phương tám hướng dũng nhập vào Dũng Tuyền huyệt ở dưới chân rồi lưu nhập vào trong nội thể, một thứ gì đó trong long lại càng trở nên rõ ràng hơn.

Đúng lúc Hấp Tinh Đại Pháp đang vận chuyển toàn lực đột nhiên ngừng lại, sau đó lại án chiếu theo quỹ tích tương phản mà lưu chuyển.

Oanh long!

Một con sóng cả ngàn trượng từ trên đỉnh đầu ập xuống, trước khi con sóng cả đó dội trúng, thân thể của Phong Vân Vô Kị quỷ dị trầm nhập vào đại hải, trận trận gầm rít từ trên thiên không của bắc hải truyền lại, mấy vị triêu thánh hắc y nhân trong lúc vô ý ngoảnh đầu qua, liếc liếc một cái rồi lẩm bẩm : “Thành đế!”

Trên thiên không, những đám mây dày đặc hỗn loạn lấy nơi Phong Vân Vô Kị trầm nhập xuống dưới biển làm trung tâm, sau đó bắt đầu chuyển động thành vòng tròn sau đó đạo đạo mây đen như những xúc tu của bạch tuộc dùng hình trạng lốc xoáy hạ từ trên không xuống, vừa chạm đến mặt biển thì nổ oang lên một cái, sóng dữ bị kích tán, vân khí ở phía sau nguyên nguyên bất đoạn từ không trung ập xuống, tiến nhập vào bên trong lòng bắc hải.

Sẹt oành!

Trên thiên không luc sang lúc tối, đạo đạo thiên lôi đan xen chẳng khác gì mạng lướt hướng khắp tứ phía mà khuếch triển, tiếp ngay sau đó là hai ba đạo xích hồng lôi đình lien tiếp oanh kích xuống bên dưới, kích toái những con sóng dữ mấy trăm trượng.

Tại mấy vạn trượng sâu trong băc hải, một đoàn năng lượng vô hình hội tụ, Phong Vân Vô Kị ở cách đó mấy trăm trượng cự li, khoanh chân bàn toạ ở dưới nước, hai tay hư thân hướng về phần trung tâm của nguồn năng lượng cự đại đến vô pháp tưởng tượng này, ở giữa tay của Phong Vân Vô Kị với đoàn năng lượng mờ ảo như thật tựa hư có bán kính mấy ngàn trượng đó hình thành vô số kén tia năng lượng khiến cho Phong Vân Vô Kị cùng với quả cầu năng lượng đó liên hệ lại một chỗ.

“Bắc Minh Thần Công!” Phong Vân Vô Kị thầm hét lên trong long, trên thân thể chân khí liễu nhiễu, trong đan điền hình thành một cơn lốc xoáy, không ngừng hấp nạp đoàn năng lượng tinh hoa của bắc hải, bộ công pháp này chính là công quyết của Hấp Tinh Đại Pháp khi đã được cải tiến lộ tuyến, được y mệnh danh là Bắc Minh Thần Công.

Trong nội thể của Phong Vân Vô Kị, chân khí không ngưng khôi phục, không ngừng tăng cường, liên tục trải qua ba mươi ngày, nội thể của Phong Vân Vô Kị sớm đã khôi phục lại thuỷ bình nguyên bổn, nhưng y nhiên vẫn không ngừng hấp nạp tinh hoa của bắc hải.

Hấp Tinh Đại Pháp, chỉ có khi Phong Vân Vô Kị hó thân thành ma thì mới có thể phát huy xuất thực lực lớn nhất, hơn nữa chỉ thiện trường hấp thu ma khí, nhưng sau khi được Phong Vân Vô Kị cải tiến một bộ phận, dùng trong khi hấp thu thiên địa nguyên khí cùng với nhưng chân khí khác thì ở trạng thái chính thường, uy lực của Hấp Tinh Đại Pháp không bằng một nửa khi trong trạng thái ma hoá.

Phong Vân Vô Kị đem tâm thần hoá nhập vào trong thiên địa, cảm ngộ đươcj đạo vận khí của thiên địa nguyên khí, đem Hấp Tinh Đại Pháp cải biến lọ tuyến hành công, khiến cho bộ ma công bá đạo này trở nên càng thích hợp vơi nhân thân sử dụng,uy lực tuy nhiên không bằng ở trạng thái ma hoá thi triển Hấp Tinh Đại Pháp, nhưng so với trạng thái chánh thường mà vận hành Hấp Tinh Đại Pháp thì vượt xa.

Công lực của Phong Vân Vô Kị không ngừng đề thăng, ba ngàn vạn năm công lực, ba ngàn năm trăm vạn năm công lực, bốn ngàn vạn năm công lực … oanh! Phong Vân Vô Kị chỉ cảm giác thấy trong đầu nổ vang lên một tiếng, sau đó một cổ trọc khí từ trong nội thể bài xuất, trên đỉnh đầu một đạo thiểm điện uốn khúc đánh xuống, xuyên thấu qua vạn trượng hải thuỷ, đánh thẳng vào trên thân thể của Phong Vân Vô Kị, khiến cho y chẳng khác gì mũi tên rời cung từ trong đáy của bắc hải xông thẳng lên trên tám tầng mây.

Ý Niệm Kiếm Thể Đại Pháp đệ ngũ trọng thiên - Kiếm Đế! Rốt cục cũng đã đạt đến rồi ….

Quảng cáo
Trước /582 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Phòng triển lãm không người

Copyright © 2022 - MTruyện.net