Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Văn phòng thư ký huyện ủy huyện Ân Huyền.
Khi đoàn người Chiêm Duệ mẫn được dàn xếp nghỉ ngơi, Dư Thuận ngồi nơi đây. Dư Thuận không biết tại sao Tô Mộc kêu gã vào, gã chỉ ngồi, hoang mang khó hiểu.
Nói đến thì bây giờ Dư Thuận cực kỳ khâm phục Tô Mộc, quan trọng nhất là xen lẫn tình cảm khác, đó là cảm ơn.
Là Tô Mộc chữa khỏi cho Dư Đào!
Là Tô Mộc cho Dư gia cơ hội lớn!
NẾU Tô Mộc KHÔNG ra tay, Dư Thuận BIẾT NGUYÊN Dư gia mãi mãi đừng mơ được cứu khỏi nước sôi lửa bỏng. Chỉ cần Tô Mộc nói thì Dư Thuận đều nghe theo, nên gã ngồi tại đây không biểu hiện ra cục súc bất an bao nhiêu.
Dư Thuận hỏi:
- Thư ký có chuyện gì xin cứ nói thẳng ra.
Tô Mộc cười hỏi:
- Là vầy, ta muốn hỏi ý ngươi thấy lần này khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt cắm rễ tại huyện Ân Huyền chúng ta như thế nào?
- Ý của ta?
Câu hỏi làm Dư Thuận ngây ngẩn nhưng rồi hiểu ngay, lại nhìn hướng Tô Mộc, mắt tràn ngập giật mình chưa từng có.
- Thư ký, không lẽ...
Vẻ mặt Tô Mộc bình tĩnh nói:
- Đúng vậy! Ta muốan phân công quản lý chuyện Tinh Nguyệt khoa cho ngươi!
Ầm!
Tô Mộc càng bình tĩnh thì Dư Thuận càng giật mình hơn.
Dư Thuận chưa bao giờ nghĩ đến sẽ gặp chuyện tốt như vậy. Ai đều biết hiện tại khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt là cục thịt mỡ to, nếu cắn một miếng đều đáng mừng rồi chứ đừng nói như bây giờ, Dư Thuận được phân công quản lý.
Nếu trở thành phân công quản lý quyền lên tiếng của Dư Thuận nặng ký hơn trong huyện Ân Huyền, dù lúc trước gã không đề bạt ai tại đây lúc này có thể sắp xếp.
Dư Thuận chưa bao giờ nghĩ rằng Tô Mộc có quyết đoán lớn như vậy. Từ đầu đến cuối Dư Thuận không cho rằng Tô Mộc nương chuyện này thăm dò gã, vì gã không có gì đáng để thăm dò, thái độ của gã đã rất rõ ràng.
Dư Thuận thặng đứng dậy, lớn tiếng bảo đảm:
- Thư ký, chỉ cần thư ký tin tưởng ta thi ta nhất định sẽ làm chuyện này thật xinh đẹp, bảo đảm khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt đầu tư xây dựng trong thời gian ngắn nhất!
Tô Mộc nói:
- Tin tưởng? Tại sao ta không tin tưởng ngươi? Nếu ta không tin năng lực làm việc của ngươi thì sẽ không chủ động nhắc đến việc này. Được rồi, nếu ngươi đã nói như vậy thì ta coi như ngươi tỏ thái độ. Chuyện khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt giao cho ngươi phân công quản lý, cần phải bảo đảm chỗ chúng ta thuận lợi khai công đầu tư trước khi bên khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt đình sản.
Dư Thuận dứt khoát đáp:
- Rõ!
Mãi khi ra khỏi văn phòng của Tô Mộc, Dư Thuận chưa thoát khỏi niềm vui lớn lao này. Nhưng khi Dư Thuận nghĩ Tô Mộc giao trách nhiệm nặng nề như thế cho gã thì ý chí chiến đấu sục sôi.
Có người vui thì có người buồn.
Tòa cao ốc thị chính phủ Thương Thiền thị.
Kha Duy toàn thân run lẩy bẩy đứng trước mặt Kha Duy, biểu tình hoảng hốt.
Kha Duy sốt ruột hỏi:
- Kỷ thị trưởng nói xem bây giờ nên làm sao? Ngay buổi chiều khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt đã ký kết hợp đồng với huyện Ân Huyền, rõ ràng trong đó có vấn đề. Sao khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt có thể làm việc như vậy? Còn để Thương Thiền thị chúng ta vào mắt không?
Không hiểu sao bây giờ Kỷ Triết Học rất ghét Kha Duy đứng trước mắt mình. Kỷ Triết Học nghĩ đến nếu không phải Kha Duy âm thầm xúi giục thì gã đã không liều lĩnh chọn nhằm vào huyện Ân Huyền. Giờ thì tốt rồi, bị cái tát sưng mặt.
khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt đến tham gia chiêu thương hội nhưng điều đó nói lên được vấn đề gì? Người ta tham gia xong liền ký hợp đồng với huyện Ân Huyền, trước đó huyện Ân Huyền bị Thương Thiền thị đuổi đi.
So với khiến người tin tưởng đây là sự trùng hợp còn không bằng làm người tin đây là cái tròng. Nhưng hiện tại biết là bẫy cũng quá muộn, ngươi đã dứt khoát nhảy vào thì còn biết làm sao?
Kỷ Triết Học nói:
- Ta sẽ báo cáo hướng thị chính phủ về chuyện này, ngươi về trước đi.
Biểu tình Kha Duy căng thẳng kêu lên:
- Kỷ thị trưởng?
Kỷ Triết Học không kiên nhẫn nói:
- Đừng kêu Kỷ thị trưởng hoài, ta đã nói bao nhiêu lần với ngươi, nơi này là thị chính phủ, phải gọi ta là Kỷ phó thị trưởng. Hơn nữa tư tưởng của ngươi có vấn đề, khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt và huyện Ân Huyền ký hợp đồng thì thế nào? Chẳng lẽ huyện Ân Huyền không phải huyện khu của Thương Thiền thị chúng ta sao? Chỉ cần khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt không rời khỏi Thương Thiền thị chúng ta nghĩa là chiêu thương hội đã tổ chức rất thành công. Sau khi ngươi trở về hãy suy nghĩ lại tư tưởng của mình, đầu óc ngươi tuyệt đối có vấn đề.
Kha Duy vội nói:
- Vâng, ta sẽ suy nghĩ lại!
Sau khi ra khỏi văn phòng thì tâm tình Kha Duy càng nặng nề. Kha Duy không ngờ lúc này Kỷ Triết Học đã chuẩn bị phân rõ giới hạn với gã. Nếu chuyện này nhất định phải tìm con dê thế mạng thì chắc chắn Kha Duy có tên trong danh sách.
Kỷ Triết Học, ngươi ác lắm. Mọi người đều nói tá ma giết lừa, ngươi còn chưa tá ma đã muốn giết lừa sao?
Cả vụ việc xử lý cực nhanh. Khi Tô Mộc tan tầm thì bên Thương Thiền thị đã có kết quả xử lý việc chiêu thương dẫn tư trong ngày hôm nay.
Trải qua điều tra, chiêu thương dẫn tư lần này truyền bá tin vỉa hè, ác ý bôi đen hình tượng huyện Ân Huyền và Thương Thiền thị chính là Hà Tam. Hiện Hà Tam đã bị thị cục công an chính thức mời đến, đang trong giai đoạn điều tra thẩm tra xử lý.
Dĩ nhiên đây là tuyên bố với bên ngoài, Tô Mộc biết rõ tình hình cụ thể. Tô Mộc biết cái gọi là Hà Tam tức lão bản sau màn khách sạn Bạch Sa. Lúc trước có chuyện khách sạn Bạch Sa, sau là giúp đỡ Kha Duy làm việc, hai sự kiện xảy ra cùng nhau đủ khiến Hà Tam lột da.
Dù không csách nào bắt Hà Tam vào tù nhưng dư sức khiến gã thương gân động cốt.
Reng reng reng!
Tô Mộc đang định rời đi thì điện thoại đặt trên bàn vang lên, là Hoàng Vĩ Sâm gọi điện. Tô Mộc biết Hoàng Vĩ Sâm sẽ không kièm chế được nhưng không ngờ hắn đã báo cáo rồi mả gã vẫn gọi điện thoại, thú vị đây.
- Hoàng thị trưởng!
Hoàng Vĩ Sâm hỏi:
- Tô Mộc, có phải tối nay huyện các ngươi tổ chức tiệc tối chúc mừng ký hợp đồng với khoa học kỹ thuật Tinh Nguyệt?
Tô Mộc đáp:
- Đúng vậy!
Hoàng Vĩ Sâm nói thẳng:
- Rất tốt, bây giờ ta đang ở trên đường, chốc nữa sẽ tới. Ta sẽ tham gia tiệc tối đêm nay.
Tô Mộc đáp nhanh:
- Cầu còn không được, cảm tạ Hoàng thị trưởng hết sức ủng hộ. Bây giờ ta lên đường đón Hoàng thị trưởng đây.
Hoàng Vĩ Sâm nói:
- Nghênh đón thì khỏi, đừng làm mấy chuyện vô ích đó. Ta sẽ đi thẳng tới nhà khách huyện ủy, ngươi chỉ cần qua đó là được.
Tô Mộc gật đầu nói:
- Vâng, ta đi ngay!
Tại sao Hoàng Vĩ Sâm muốn đến tham gia tiệc tối như vậy? Lúc trước Tô Mộc từng mời, dù sao là chuyện có thể ra nổi bật, làm lãnh đạo sẽ không ai từ chối.
Tuy Tô Mộc làm việc này hơi không trong sáng nhưng ván đã đóng thuyền, hắn không còn cách nào khác.
Trước đó Tô Mộc không biết Chiêm Duệ mẫn sẽ chẳng nể mặt Thương Thiền thị đến vậy, trực tiếp tới huyện Ân Huyền ký hợp đồng với hắn.
Lúc này có nói nhiều cũng không ý nghĩa gì, Tô Mộc biết Hoàng Vĩ Sâm đã đến chứng minh trong lòng gã không giận bao nhiêu. Chỉ cần trong lòng Hoàng Vĩ Sâm không nghĩ lung tung là được, những chuyện khác từ từ tính sau.
Khi Tô Mộc xuất hiện tại nhà khách huyện ủy thì nơi này đã được sửa sang xong. Người đi hướng Tô Mộc không ai khác hơn là phó chủ nhiệm huyện chính phủ bạn, Tôn Nghênh Thanh.
Lúc trước Tôn Nghênh Thanh tham gia hội đấu giá từ thiện trong thị xong Tô Mộc không còn gặp nàng nữa, giờ thấy nàng thì cười chào.
Đôi khi Tô Mộc nghĩ người như Tôn Nghênh Thanh không thích hợp làm việc trong chốn quan trường. Vì trong xương Tôn Nghênh Thanh không chảy cái tật mà người làm quan trong quan trường sẽ có.
Không nói thứ khác, tính cách Tôn Nghênh Thanh bênh vực lẽ phải, nhanh mồm nhanh miệng, nếu không được Tôn Mai Cổ chống lưng thì nàng có thể đứng vững bao lâu trong quan trường? Hiện tại Tôn Nghênh Thanh có thể sừng sững không ngã toàn do Tôn Mai Cổ ở sau lưng ảnh hưởng.
Tôn Nghênh Thanh không qua nhiệt tình, nàng tới gần mỉm cười chào:
- Tô thư ký!
Tô Mộc cười nói:
- Được rồi, biết đang trong trường hợp công cộng nhưng nàng không cần nghiêm túc với ta như vậy. Chỉ cần là người cố ý thì điều tra một chút liền biết quan hệ giữa chúng ta, cho nên không cần che giấu.
Tôn Nghênh Thanh cười khúc khích như gà con:
- Ha ha ha!
Tôn Nghênh Thanh đến bên cạnh Tô Mộc, nhỏ giọng nói:
- Tô thư ký, ta có chuyện quan trọng muốn báo cáo với ngươi.
Tô Mộc cười hỏi:
- Là tình huống quan trọng gì mà làm vẻ long trọng vậy? Hay nàng phát hiện có gián điệp quốc tế?
Tôn Nghênh Thanh nói:
- Ta không phát hiện gián điệp quốc tế nhưng lần này ta thành công sắm vai gián điệp quốc tế một lần! Biết không? Phụ thân của ta không bất mãn bao nhiêu chuyện Ân Huyền chúng ta làm lần này. Hình như phụ thân và Hoàng thị trưởng đã hiệp nghị xong cái gì đó, tóm lại là sẽ không trừng phạt ngươi.
Thật sự có chuyện quan trọng.
Tô Mộc không biết bên Tôn Mai Cổ có thái độ gì với hắn, dù sao hắn làm chuyện này quá nhanh, quá gấp nên không có thời gian báo cáo lên trời. Nếu bị thư ký thị ủy Tôn Mai Cổ ghi nhớ, dù sau lưng Tô Mộc có Hoàng Vĩ Sâm chỗ dựa cũng khó thong dong tự do như xưa.
Tô Mộc cười nói:
- Hiện tại ta đột nhiên phát hiện nàng thật sự rất hữu dụng, sau này hãy làm tiểu gián điệp cho sư huynh đi.
Tôn Nghênh Thanh cười nói:
- Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!
Tô Mộc nhìn Tôn Nghênh Thanh, chậm rãi hỏi:
- Nghênh Thanh, nàng ở trong huyện chính phủ bạn làm phó chủ nhiệm cũng đã lâu đúng không?