Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tiễn bước Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương Mã Kiến Dân, tỉnh ủy Đông Sơn lập tức mời dự họp hội nghị thường vụ. Thứ nhất là Đông Phương Du vừa mới nhậm chức, cần gặp mặt với các Ủy viên thường vụ khác. Thứ hai là xem xét đơn xin từ chức dưỡng bệnh của Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông.
Sau khi báo cáo của Hạ Thiên Nông gửi lên, An Tại Đào an bài Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hạ Hầu Danh Húc, ra mặt tiến hành nói chuyện với Hạ Thiên Nông, xác định ông ta kiên định từ chức, sau đó Ban tổ chức cán bộ hình thành văn bản báo cáo, cùng trình lên hội nghị thường vụ Tỉnh ủy.
Là Bí thư Thành ủy của một vùng kinh tế duyên hải mạnh, là nhân vật số một quan trọng của một địa khu tỉnh Đông Sơn, Hạ Thiên Nông chức vụ thay đổi tất nhiên phải thông qua hội nghị thường vụ tỉnh ủy nghiên cứu.
Trước cuộc họp, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai đột nhiên nhận được điện thoại của cấp dưới. Sau khi nghe điện thoại xong, Chu Giai sắc mặt lập tức trở nên khó coi. Hóa ra, Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhận được văn bản và điện thoại nặc danh tố cáo Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông dùng người không khách quan, có hành vi vi phạm quy định
Vào thời khắc mấu chốt Hạ Thiên Nông lui về đột nhiên xuất hiện người tố cáo ông ấy. Điều này làm cho người ta cảm thấy hoang đường và cũng rất kỳ lạ.
Hạ Thiên Nông là cha vợ của An Tại Đào. Theo lý thì Chu Giai nên áp chế tin tức này. Nhưng Chu Giai cảm thấy chuyện này có chút không tầm thường. Bởi vậy, sau khi suy nghĩ mãi, ông ta quyết định trước tiên nói chuyện với An Tại Đào, lắng nghe một ít ý kiến của hắn.
Khoảng cách đến hội nghị thường vụ còn hơn nửa tiếng. Khi Chu Giai đến văn phòng An Tại Đào, Ủy viên thường vụ Đông Phương Du và Phó chủ tịch thường trực tỉnh Trần Sáng đang ở văn phòng An Tại Đào, nên bước chân có chút chần chừ. Nhưng An Tại Đào đã nhìn thấy ông, liền khoát tay nói:
- Chủ nhiệm Chu, vào đây, tôi đang cùng đồng chí Đông Phương và đồng chí Trần Sáng tán gẫu với nhau, ngài có muốn tiếp cận náo nhiệt không?
Trên thực tế, đây cũng không phải là nói chuyện phiếm, tán gẫu gì, mà là An Tại Đào cố ý nói vậy. Hắn gọi Đông Phương Du và Trần Sáng vào phòng làm việc của mình, lấy ý kiến hai người, nhưng cũng đồng thời truyền đạt một tin tức ám chỉ nào đó. Hắn không hy vọng, hai vị Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch tỉnh bởi vì nghi kỵ mà sinh ra mâu thuẫn, khiến cho chính quyền tỉnh Đông Sơn dao động.
Lúc này, hắn đang toàn lực nắm trong tay cục diện tỉnh Đông Sơn, UBND tỉnh phải duy trì ổn định và tuyệt đối không xảy ra sai sót nhầm lẫn. Mà Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân đã có quyết định đi, nên không còn lòng dạ nào quản lý sự vụ của UBND tỉnh, quyền to trên cơ bản đều nằm trong tay Trần Sáng. Hiện tại trung ương lại bổ nhiệm Đông Phương Du làm Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch tỉnh. Hai người một khi có sự tranh chấp về quyền lực, tất sẽ khiến cho tình thế của UBND tỉnh rung chuyển. Đây là điều mà An Tại Đào không muốn thấy.
Nhưng, kỳ thật thì hắn chỉ là buồn lo vô cớ, hoặc có thể nói là có chút quá mẫn cảm. Trần Sáng là một người rất cẩn thận, chặt chẽ. An Tại Đào đã bỏ qua một bước, trực tiếp trở thành người cầm lái cho Tỉnh ủy Đông Sơn, địa vị chính trị đều đã nhấc tới một độ cao tương đối. Trung ương phái ông xuống cùng một bộ máy với An Tại Đào, tâm tính của ông ta sớm đã có quyết định.
Đừng nhìn ông ta bình thường không nói gì, cũng không quá mức công khai lên giọng ủng hộ An Tại Đào. Nhưng nếu đã tới thời khắc mấu chốt, Trần Sáng nhất định sẽ đứng về phía An Tại Đào.
Bởi vì “phủ định” An Tại Đào chính là “phủ định” ông ta. Điều này Trần Sáng trong lòng biết rất rõ ràng, và An Tại Đào cũng vậy.
Về phần Đông Phương Du, thì càng không cần phải nói. Cô tuyệt đối sẽ không trong thời khắc đặc biệt và mấu chốt này mà chống lại An Tại Đào. Cho dù bản thân mình có chút ủy khuất, cô quả quyết cũng sẽ không vì chuyện đại sự mà phạm phải sai lầm nào. Sau khi lãnh đạo Ban tổ chức trung ương tiến hành nói chuyện, cô liền âm thầm có chủ ý cho mình, lần này tiến vào bộ máy Tỉnh ủy, nhất định sẽ chia sẻ áp lực với An Tại Đào.
Chu Giai do dự một chút, cười ngồi xuống, tùy ý nói chuyện tào lao với An Tại Đào, Đông Phương Du và Trần Sáng, nhưng ánh mắt rõ ràng là có chút lóe ra. An Tại Đào thấy vậy biết rằng trong lòng ông ta đang có việc, mà Đông Phương Du và Trần Sáng cũng rất nhanh có phản ứng, cũng liền đứng dậy, hướng An Tại Đào chào ra ngoài.
Cửa phòng An Tại Đào vốn mở ra, Chu Giai liền đứng dậy đóng cửa, sau đó đứng trước bàn làm việc của An Tại Đào, nhỏ giọng nói:
- Đồng chí Tại Đào, có tình huống bất ngờ xuất hiện, tôi muốn thông báo lại với cậu.
An Tại Đào ngẩn ra, chợt cười nói:
- Chủ nhiệm Chu, khách sáo làm gì. Mau ngồi xuống nói chuyện. Có chuyện gì thì cứ nói thẳng.
Chu Giai thở dài, cũng không ngồi xuống, nhỏ giọng nói tiếp:
- Đồng chí Tại Đào, Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhận được thư nặc danh tố cáo, tố cáo Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông dùng người không khách quan, có hành vi vi phạm quy định đề bạt cán bộ, đồng thời còn tồn tại vấn đề về kinh tế. Cậu xem…
An Tại Đào đầu tiên là giật mình kinh hãi, chợt phẫn nộ vỗ bàn, trầm giọng nói:
- Bịa đặt! Hoàn toàn là bịa đặt! Tố cáo về chuyện khác thì còn được, không ngờ lại có người tố cáo ông ấy về kinh tế? Hạ gia còn thiếu tiền sao? Đúng là vô tình vô nghĩa mà!
Sự việc liên quan đến cha vợ, nên An Tại Đào cảm xúc ít nhiều có chút không khống chế được. Chu Giai biết cảm xúc phẫn nộ của An Tại Đào, cười khổ đứng yên, không nói gì nữa.
Trầm ngâm một hồi, An Tại Đào chậm rãi ngồi trở lại, thở phào một cái, bình ổn lại cảm xúc kích động của mình.
- Chủ nhiệm Chu, khi Hạ Thiên Nông gửi văn bản từ chức, có người phát sinh từ việc không đâu, rắp tâm làm hại. Tuy nhiên, cứ dựa theo quy định của Ủy ban Kỷ luật, dựa theo yêu cầu của quốc pháp, đã có người tố cáo thì phải điều tra, không thể bởi vì Hạ Thiên Nông là người thân của tôi mà bỏ qua được.
An Tại Đào đột nhiên phất tay, sắc mặt âm trầm. Mặc dù hắn đã kiềm chế, bình ổn tâm trạng, nhưng rõ ràng là bị sự kiện này chọc giận.
Ngoài mặt thì sau lưng Hạ Thiên Nông đâm một con dao nhỏ, nhưng trên thực tế là đâm tới An Tại Đào. Cú đâm này không phải nhằm vào Hạ Thiên Nông mà là An Tại Đào.
Hắn gần như có thể đoán ra phía sau màn độc thủ kia là ai. Đương nhiên, cũng chỉ có người đó mới có khả năng, có năng lực thao tác người của thành phố Lam Yên đâm một dao sau lưng Hạ Thiên Nông. Bởi vì, người này nhiều năm trước đã từng đảm nhiệm qua chức Bí thư Thành ủy Lam Yên.
Loại chuyện này đã chạm đến điểm mấu chốt. Hạ Thiên Nông đối nhân xử thế rất khiêm tốn, làm quan cũng vậy, có thể nói là người ít nhiều có chút chặt chẽ, cẩn thận. Người khác không biết, nhưng An Tại Đào biết rõ, cha vợ của hắn không phải là hạng người như thế. Ông không phải là hạng người lộng quyền, bạo ngược, cũng không phải là hạng người tham lam. Hơn nữa, con gái của ông Hạ Hiểu Tuyết là một nữ tỷ phú. Ông ấy như thế nào vì một chút lợi ích mà bán đi lương tâm chính trị của mình. Không có khả năng đó!
Kỳ thật, An Tại Đào trong lòng cũng hiểu được, ý đồ phía sau màn độc thủ này chỉ là quấy nước lên cho đục, rồi sau đó đục nước béo cò. Không ai có thể cam đoan mình trong sạch, mỗi một sự kiện đều có thể chu đáo, không vi phạm quy định. Nếu Ủy ban Kỷ luật muốn tra ra người nào, không có vấn đề thì cũng tra cho có vấn đề. Đây là điều khẳng định.
Chu Giai cười khổ nói:
- Đồng chí Tại Đào, cậu đừng tức giận, ý kiến cá nhân tôi là, đối với loại chuyện này có thể bỏ mặc đi. Tôi sẽ nói với cấp dưới, đem chuyện này áp chế. Dù sao, lão Hạ ở Lam Yên cũng đã gửi đơn từ chức. Ông ta rời khỏi chức vụ thì cũng là chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không.
An Tại Đào thản nhiên cười:
- Chủ nhiệm Chu, không thể giải quyết được chuyện gì đâu. Nhất định phải điều tra cho ra. Nếu tôi không ở vị trí này, thì chuyện kia không nói, nặc danh tố cáo một năm không biết có bao nhiêu người. Nếu đồng chí ở Ủy ban Kỷ luật cứ mỗi một sự việc đều phải điều tra thì làm sao mà có nhiều tinh lực và thời gian như vậy. Nhưng Chủ nhiệm Chu, tôi hiện tại ngồi ở vị trí này, đã có người rắp tâm muốn đục nước béo cò, khẳng định là còn có thể bắn ngược. Có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai. Và còn có người sẽ nói tôi chủ trì công tác tỉnh ủy lại lo việc riêng tư, khiến kẻ cười người chê.
- Cứ điều tra đi. Ngài hãy an bài một chút, nói chuyện với đồng chí ở Ủy ban Kỷ luật, chuẩn bị thành lập một tổ điều tra đến Lam Yên, điều tra chứng thực tình huống tố cáo. Thanh giả tự thanh! Tôi tin tưởng đồng chí Hạ Thiên Nông không có vấn đề gì thì còn sợ tra sao? Che che, giấu giấu ngược lại sẽ làm cho nhiều người hoài nghi hơn.
An Tại Đào khoát tay nói:
- Chủ nhiệm Chu, không cần ngại mặt mũi của tôi. Vương tử phạm pháp thì đồng tội với thường dân. Nếu đồng chí Hạ Thiên Nông tra ra vấn đề gì thì tôi là người thứ nhất giơ tay đồng ý xử lý ông ấy.
Hội nghị thường vụ!
An Tại Đào là người cuối cùng bước vào phòng họp, sắc mặt rất bình tĩnh. Hắn bước đến vị trí đã định của mình, sau đó nhẹ nhàng gật đầu ra hiệu với Hám Tân Dân, rồi cầm micro, cất cao giọng nói:
- Các đồng chí, chúng ta bắt đầu cuộc họp. Hội nghị thường vụ hôm nay, đầu tiên là họp mặt. Trung ương đối với bộ máy Tỉnh ủy Đông Sơn có sự điều chỉnh, chúng ta kiên quyết ủng hộ. Trung ương bổ nhiệm đồng chí Đông Phương Du tiến vào bộ máy Tỉnh ủy, chúng ta cũng kiên quyết ủng hộ.
- Đồng chí Đông Phương chính trị kiên định, tác phong công tác cứng rắn, tố chất tổng hợp cao. Trung ương bổ nhiệm cô đến Tỉnh ủy công tác, là làm phong phú thêm bộ máy lực lượng của chúng ta, đồng thời hỗ trợ cho công tác của tôi sắp đến. Chúng ta hãy vỗ tay hoan nghênh một chút, hoan nghênh đồng chí Đông Phương Du gia nhập đội ngũ với chúng ta. Hy vọng đồng chí Đông Phương Du ở cương vị công tác mới sẽ tiếp tục cố gắng, không phụ lòng trung ương phó thác, không phụ lòng cán bộ quần chúng của toàn bộ tỉnh đã kỳ vọng.
An Tại Đào vỗ tay đầu tiên, mọi người cũng bắt đầu vỗ tay theo.
Đông Phương Du mỉm cười đứng dậy, hướng mọi người hạ thấp người cúi chào, sau đó đơn giản phát biểu vài câu, xem như cảm nghĩ khi nhậm chức.
- Được rồi, hội nghị hôm nay có hai nội dung. Thứ nhất, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy sẽ thông báo đơn xin từ chức của Bí thư Thành ủy Lam Yên đồng chí Hạ Thiên Nông. Thứ hai, là do Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Trưởng ban Chu thông báo sự kiện có người nặc danh tố cáo.
An Tại Đào khoát tay, hướng nhìn qua Hạ Hầu Danh Húc.
Hạ Hầu Danh Húc ho khan hai tiếng, tiếp nhận micro:
- Kính thưa các vị, hai ngày trước, Bí thư Thành ủy Lam Yên đồng chí Hạ Thiên Nông đã gửi thư xin từ chức để dưỡng bệnh. Tôi và Phó bí thư An Tại Đào đã trao đổi, quyết định đem chuyện này ra thảo luận ở hội nghị thường vụ, để lắng nghe một chút ý kiến của mọi người.
Hạ Hầu Danh Húc dứt lời, Hám Tân Dân lập tức hướng An Tại Đào tỏ vẻ thiện ý, khẽ mỉm cười nói:
- Đồng chí Hạ Thiên Nông ở Lam Yên tôi cũng có biết. Đồng chí này tác phong điềm đạm, làm việc vững chãi, chắc chắn, trình độ lý luận cao. Ở Lam Yên mấy năm nay có thể nói là dốc hết tâm huyết, vì kinh tế phát triển xã hội ở Lam Yên mà làm ra cống hiến thật lớn. Đối với một cán bộ lão thành công tác vì Đảng vì dân mấy chục năm qua như vậy, tôi đề nghị Tỉnh ủy và cán bộ bộ môn tận lực giữ lại. Dù sao, có một cán bộ như vậy trấn giữ một phương thì chúng ta cũng yên tâm hơn.
- Đương nhiên, nếu tình trạng sức khỏe của đồng chí Hạ Thiên Nông không thể tiếp tục công tác thì chúng ta nên tôn trọng sự lựa chọn của đồng chí ấy, mau chóng phê duyệt để đồng chí Hạ Thiên Nông tạm rời cương vị công tác để dưỡng bệnh.
- Tôi đồng ý!
Trần Sáng giơ tay cười nói:
- Tuy rằng tôi với đồng chí này cũng không hiểu biết nhiều lắm, nhưng làm ở Tỉnh ủy, chúng ta phải biết quan tâm và trân trọng những đồng chí lão thành đã vì công việc mà có những cống hiến to lớn như đồng chí Hạ Thiên Nông.
Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Chu Hoành Vĩ cũng gật đầu:
- Tôi cũng đồng ý. Tuy nhiên, tôi đề nghị Tỉnh ủy trước khi xác định được tân Bí thư Thành ủy tiếp theo cho Lam Yên thì đồng chí Hạ Thiên Nông phải tạm thời ở lại làm, tránh cho cục diện Lam Yên xuất hiện những nhân tố không ổn định.
Một vài Ủy viên thường vụ đều tỏ thái độ đồng ý. Hạ Thiên Nông đối nhân xử thế ôn hòa, danh tiếng rất tốt. Một đồng chí lão thành tạm rời cương vị công tác dưỡng bệnh, là lãnh đạo cao tầng Tỉnh ủy, bọn họ quả quyết không cần phải ngăn trở. Hơn nữa, Hạ Thiên Nông là cha vợ của An Tại Đào, mọi người đều biết hành động này của Hạ Thiên Nông hẳn là đã trải qua sự đồng ý của An Tại Đào. Cho nên ít nhiều đều nể mặt hắn.
Trong chuyện này, tất cả mọi người là thuận nước đẩy thuyền. Ngay cả một số Ủy viên thường vụ quan hệ tốt với Ma Minh Lương như Phó bí thư Tỉnh ủy Tôn Gia Ung, Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Mạnh Kế Vũ cũng đều tán thành.
Chỉ có Ma Minh Lương là nói:
- Tôi cũng không có ý kiến. Nhưng có một chút nhấn mạnh là, Lam Yên là thành phố cấp địa quan trọng của tỉnh. Trước khi Bí thư Thành ủy rời đi phải tiến hành kiểm toán tài chính. Đây là yêu cầu, mong đồng chí Hạ Thiên Nông trân trọng và giữ vững.
Ma Minh Lương ý tại ngôn ngoại rất rõ ràng. Một Bí thư Thành ủy quyền cao chức trọng vì sao lại chủ động đề xuất từ chức chứ? Trong quan trường, chỉ có tranh chức, chứ không nghe nói ai chủ động từ chức cả. Nhất là với cương vị nhân vật số một của một thành phố cấp địa quan trọng. Điều này hẳn còn mang ý nghĩa nào khác.
Ma Minh Lương rõ ràng là khiêu khích, khiến đa số Ủy viên thường vụ đều cảm thấy bất bình. Không cần nói Hạ Thiên Nông có vấn đề gì hay không, cho dù là có vấn đề nhỏ, nhưng nể mặt An Tại Đào, và để giữ gìn cho quyền uy của lãnh đạo cao tầng Tỉnh ủy, cũng không cần phải nói điều hay lẽ phải gì ở đây, thậm chí là có động tác nhỏ.
Người luôn kề cận với Ma Minh Lương là Phó bí thư tỉnh ủy Tôn Gia Ung cũng âm thầm nhíu mày, rất không cao hứng liếc mắt nhìn Ma Minh Lương một cái, cảm thấy Ma Minh Lương giờ phút này tâm tính không bình thường, đã không dùng đến lẽ thường để cân nhắc.
Loại tâm tính này cực kỳ nguy hiểm. Ông ta không chỉ có ý đồ khiêu khích quyền uy của An Tại Đào mà còn có ý đồ đảo điên quyền lực cao tầng tỉnh ủy.
Các Ủy viên thường vụ vẻ mặt không giống nhau, trầm mặc xuống dưới. Đông Phương Du có chút lo lắng liếc mắt nhìn An Tại Đào, thấy thần sắc của hắn bình tĩnh, cũng không tức giận vì Ma Minh Lương thì trong lòng lúc này mới bình tĩnh hơn.
Khu khụ!
Hạ Hầu Danh Húc thấy mọi người lúc này đều duy trì trầm mặc khác thường, biết mình nên tỏ rỏ thái độ. Ông ta vừa muốn lên tiếng thì lại nghe An Tại Đào thản nhiên cười nói:
- Đồng chí Ma Minh Lương nói rất có đạo lý, kiểm toán rời chức là quy phạm phải giữ. Không thể bởi vì đồng chí lão thành mà mở ra một lỗ hổng. Tôi tán thành. Trưởng ban Hạ Hầu, tôi đề nghị ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cùng bộ môn có liên quan kết nối với nhau, mau chóng phối hợp tổ chức nhân viên đến Lam Yên để tiến hành kiểm toán đồng chí Hạ Thiên Nông trước khi rời chức.
Hạ Hầu Danh Húc ngẩn ra.
Không đợi Hạ Hầu Danh Húc phản ứng lại, An Tại Đào lại cất cao giọng nói:
- Chủ nhiệm Chu, ngài hãy báo cáo một chút đi.
Chu Giai thông báo xong, trong phòng hội nghị liền bao trùm một bầu không khí nặng nề. Mọi người ở đây đều là lãnh đạo cao tầng Tỉnh ủy, theo chính trị đã rất nhiều năm, ai còn không rõ, trong này tột cùng là ẩn chức điều gì.
An Tại Đào chậm rãi, giơ tay nói:
- Tôi xin có vài câu. Thứ nhất, bởi vì đề cập đến người thân của tôi, dựa theo yêu cầu của quốc pháp, và để tránh tỵ hiềm, thảo luận về việc này tôi xin phép không tham gia, không phát biểu bất luận một ý kiến nào, không làm ảnh hưởng đến quyết sách và nội dung điều tra của Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Thứ hai, vương tử phạm pháp thì cũng đồng với dân. Tôi kiên quyết ủng hộ Ủy ban Kỷ luật tỉnh dựa theo nội dung tố cáo đến thành phố Lam Yên để tiến hành điều tra. Nếu tra ra đồng chí Hạ Thiên Nông có vấn đề thì nghiêm trị không tha.
- Đây là thái độ của tôi, xin mời mọi người thảo luận, tôi xin phép tránh mặt.
An Tại Đào bỗng nhiên đứng dậy, trước mặt bao người bước ra khỏi phòng họp. Tuy nhiên, giọng nói của hắn rất bình tĩnh, thần sắc thản nhiên, bước chân trầm ổn.
Chỉ có Đông Phương Du mới đoán ra được nội tâm của hắn đang gợn sóng. Đông Phương Du biết được, chuyện như thế này đã chạm đến điểm mấu chốt cuối cùng của An Tại Đào. Đừng nhìn hắn mặt mũi bình tĩnh, thong dong, nhưng trong lòng hắn hẳn là đang bùng nổ. Với việc hiểu biết rất rõ về An Tại Đào, cô biết kế tiếp, An Tại Đào tuyệt đối không có khả năng ngồi chờ chết. Hắn sẽ lấy sét đánh không kịp bưng tai và thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn triển khai phản kích. Không đánh thì thôi, đã đánh thì một kích trí mạng.
Đây là trận chiến cuối cùng trước khi hắn nắm toàn diện cục diện chính trị tỉnh Đông Sơn trong tay, và cũng là những người cuối cùng hắn giao phong.
An Tại Đào sau khi rời đi, không khí trong phòng hội nghị lập tức trở nên vô cùng nặng nề, có thể nói là lâm vào bế tắc. Cuối cùng, dưới sự đề nghị của Chu Giai, lúc này đây hội nghị thường vụ Tỉnh ủy quyết định tôn trọng ý kiến của An Tại Đào, trên nguyên tắc thành lập tổ điều tra đến Lam Yên.
Nhưng tổ điều tra khi nào thành lập, khi nào thì đến Lam Yên để điều tra, trình độ và phương thức điều tra áp dụng như thế nào thì không ai nói đến. Đa số Ủy viên thường vụ tỉnh ủy đều chủ động lảng tránh vấn đề mẫn cảm này, đem củ khoai lang nóng phỏng tay giao cho Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai.
Những người quen biết Ma Minh Lương đều biết rằng, những người ham thích văn học, thư pháp, là Chủ tịch danh dự của hội thư pháp tỉnh, thì việc kết giao với văn hữu, hoặc những cán bộ có tiếng là văn nhân là điều tất nhiên.
Theo lý thuyết, những người này hẳn là phải có vài phần tình cảm của một người nghệ sĩ, nhưng Ma Minh Lương thì lại khác. Ông ta vô cùng bạo ngược, bày ra một sự mâu thuẫn đối lập khiến người ta phải trố mắt nhìn. Có lẽ đây là nhân tính phức tạp.
Trong số những người bạn văn nhân của Ma Minh Lương, có một người tên là Tằng Kim Nam. Tằng Kim Nam từng là một giáo viên trung học, xuất bản sách thơ, đã từng làm qua phóng viên Nhật báo Lam Yên. Từ lúc Ma Minh Lương đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Lam Yên, hai người rất quen thuộc, giao tình không giống như bình thường.
Sau khi Tằng Kim Nam chuyển qua làm kinh doanh, Ma Minh Lương chủ quản Thiên Nam. Tằng Kim Nam cảm giác cơ hội phát tài đã đến nên muốn Ma Minh Lương chiếu cố công việc kinh doanh của ông ta ở Thiên Nam. Ma Minh Lương lúc này nắm quyền trong tay nên rất khẳng khái đáp ứng, đem Tằng Kim Nam giới thiệu cho cấp dưới của mình là Mã Minh Đức, nguyên Bí thư quận ủy khu Đông Thành thành phố Thiên Nam lúc trước.
Mã Minh Đức không dám chậm trễ, trước sau vi phạm quy định giới thiệu công trình trang hoàng khu làm việc của Cục Đất đai ở khu Đông Thành, công trình tu bổ đường quốc lộ Đông Nam và một số công trình lớn khác với giá trị thu được là hàng trăm triệu đồng. Tằng Kim Nam ở khu Đông Thành tiếp nhận hàng loạt công trình, tổng cộng đã đưa cho Mã Minh Đức ba chục triệu nhân dân tệ, hai trăm ngàn đô la Mỹ, còn mua nhà cho vợ Mã Minh Đức hết mấy triệu đồng.
Sau khi Mã Minh Đức vì sự kiện tin nhắn lôi kéo phiếu bầu bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam, Ủy ban Kỷ luật tỉnh từ bộ môn liên quan đào ra được những sự việc liên quan đến lãnh đạo Mã Minh Đức là Ma Minh Lương.
Đề cập đến lãnh đạo Tỉnh ủy, người của Ủy ban Kỷ luật không dám tiếp tục điều tra. Nếu cứ tiếp tục điều tra, tất sẽ đào móc ra nhiều điều không ổn, dẫn đến sự rung chuyển trong quyền lực cao tầng.
Nhưng báo cáo bí mật vẫn được gửi lên, chiếm được chỉ thị bí mật điều tra tiếp của lãnh đạo ở trên. Có lãnh đạo chủ chốt của Ủy ban Kỷ luật tỉnh chỉ thị, tổ điều tra không thể không tiếp tục đào sâu bên trong.
Không quá lâu, Mã Minh Đức lại thú nhận một số tin tức rất có giá trị. Nghe nói, Ma Minh Lương ngay từ đầu đối với Mã Minh Đức ấn tượng không tốt, nhưng về sau lại trở thành cán bộ cấp phó giám đốc sở, thành tâm phúc đáng tin của Ma Minh Lương, ngoại trừ công phu nịnh nọt, còn có một tác dụng quan trọng chính là con gái của Mã Minh Đức là Mã Diễm đề cử với Ma Minh Lương.
Mã Minh Đức hướng tổ điều tra thú nhận, trong quá trình mưu cầu lên chức, Mã Minh Đức trước sau chín lần đút lót cho vợ của Ma Minh Lương, trong đó có hai triệu ba trăm sáu mươi tám ngàn nhân dân tệ, một đồng hồ cao cấp trị giá một trăm năm mươi ngàn nhân dân tệ, quần áo và đồ trang điểm hàng hiệu….
Tuy rằng mức độ không lớn, lại không phải là Ma Minh Lương trực tiếp nhận hối lộ, nhưng quan hệ giữa Tằng Kim Nam và Ma Minh Lương lại không đơn giản như vậy.
Đã tiến vào mùa hè nắng chói chang. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai vội vàng tiến vào văn phòng của An Tại Đào, đặt lên bàn một phần tài liệu. An Tại Đào đang thẩm duyệt một số văn kiện, nhìn thấy Chu Giai thì liền đứng dật, cười nói:
- Lão Chu, ngài hãy ngồi xuống, để tôi xem qua tài liệu này.
- Vâng, đồng chí Tại Đào, cậu cứ xem qua.
Chu Giai đã quyết tâm dựa vào An Tại Đào, tất nhiên thái độ sẽ kính cẩn hơn một chút. Trong quan trường, ai thành đạt, người đó là bề trên. Đây là thái độ nên có của một kẻ làm cấp dưới.
An Tại Đào lật xem tài liệu Chu Giai mang đến, khóe miệng hiện lên nụ cười cổ quá, như cười như không. Thật lâu sau, hắn mới ngẩng đầu, nhìn Chu Giai nhẹ nhàng nói:
- Lão Chu, thái độ của ngài như thế nào?
Chu Giai do dự một chút, hạ giọng nói:
- Đồng chí Tại Đào, tôi cảm thấy hẳn là có chừng có mực. Một khi đem sự việc này phát ra ngoài, sẽ ảnh hưởng đến hình tượng Tỉnh ủy chúng ta. Sự kiện Mục Đào vừa qua, thì sự kiện này lại đến thì… Đồng chí Tại Đào, tôi đề nghị nên dừng ở đây.
An Tại Đào đột nhiên mỉm cười, gật đầu nói:
- Ừ, có chừng có mực. Chúng ta làm người cũng phải lưu cho người ta một số đường sống, không thể tuyệt tình. Như vậy đi, lão Chu, tôi đề nghị Ủy ban Kỷ luật tỉnh đánh một báo cáo, một phần giao cho tôi, một phần báo cáo lên Ủy ban Kỷ luật trung ương. Dù sao đây cũng không phải là một chuyện nhỏ.
Chu Giai thở phào một cái. An Tại Đào tiếp thu ý kiến của ông ta khiến ông trong lòng mới thoải mái hơn. Là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, ông ta kỳ thật không muốn chính mình lại đưa đồng nghiệp của mình vào vòng lao lý, có thể lưu đường sống thì nên lưu. Hơn nữa, nếu tích cực làm hơn, chỉ sợ không có ai dám nói mình nhất định sẽ không nhiễm một hạt bụi.
Ngày 17 tháng 6, tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh đến Lam Yên điều tra không có kết quả gì. Trong tài liệu mà Ủy ban Kỷ luật tỉnh hướng Tỉnh ủy báo cáo, cơ bản chỉ là đánh giá về Hạ Thiên Nông mà thôi.
Ngày 19 tháng 6, tại khách sạn Quán Quân thành phố Thiên Nam tỉnh Đông Sơn, chủ biên tập san thơ cả nước đã mời dự tòa đàm các thi nhân đến từ tỉnh Đông sơn. Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy Thiên Nam tự mình tham dự hội nghị và đọc diễn văn. Ma Minh Lương viết văn, làm thơ, tiểu thuyết nên khi có sự giao lưu như thế này là không thể thiếu ông ta.
Trong lúc nhất thời, Ma Minh Lương thậm chí còn đọc diễn cảm một bài thơ cổ mà ông ta thích nhất “Đông Sơn đăng cao”. Một nhà thơ tham dự hội nghị Đông Sơn lúc đó Chu Kiến Long bồi hồi nhớ lại, đang lúc Bí thư Ma Minh Lương đang đọc diễn cảm bài thơ thì tiếng chuông điện thoại reo lên. Nghe chưa đến một phút đồng hồ, sắc mặt Ma Minh Lương trở nên khó coi. Điện thoại cúp máy, Ma Minh Lương lập tức rời đi ngay.
Cho đến chiều, các thi nhân mới nghe được một tin tức khiếp sợ, Bí thư Ma Minh Lương bị Ủy ban Kỷ luật trung ương gọi nói chuyện và đã bị giữ lại.
Mười ngày sau, vào ngày 29 tháng 6, trong hội nghị cán bộ lãnh đạo tỉnh Đông Sơn, Phó trưởng ban tổ chức trung ương Mã Kiến Dân thông báo quyết định của trung ương, miễn đi chức Ủy viên thường vụ tỉnh ủy Đông Sơn, Bí thư Thành ủy Thiên Nam, sẽ có bổ nhiệm khác.
Theo sau lại có cán bộ tiếp nhận điều tra. Tuy rằng Ma Minh Lương sẽ có bổ nhiệm khác mà không phải phạm tội xuống ngựa, nhưng trong lúc nhất thời, quan trường Đông Sơn tin tức vẫn nổi lên bốn phía.
Ngày 11 tháng 7, Tỉnh ủy Đông Sơn chính thức phê duyệt cho Bí thư Thành ủy Hạ Thiên Nông tạm thời rời cương vị công tác, cán bộ tạm giữ chức của cơ quan trung ương, trợ lý kiêm Chánh văn phòng Cục Giám sát an toàn mỏ than quốc gia Mã Hiểu Cường được bổ nhiệm làm Bí thư Thành ủy Lam Yên.
Ngày 01 tháng 08 năm 2009, thời khắc kích động lòng người rốt cuộc cũng đã đến. Ủy viên trung ương Bộ chính trị, Trưởng ban Tổ chức trung ương Tiết Minh Quang đích thân đến Đông Sơn, tuyên bố quyết định điều chỉnh bổ nhiệm đốivới bộ máy Tỉnh ủy và UBND tỉnh Đông Sơn.
Lúc này đây, đại hội cán bộ toàn tỉnh không giống như bình thường, đánh dấu một bộ máy mới của Tỉnh ủy và UBND tỉnh Đông Sơn sắp đến nhậm chức. Cho nên, các cán bộ cấp sở tại hội trường tỉnh Đông Sơn đề ngừng hô hấp, khẩn trương nhìn An Tại Đào và Hám Tân Dân, Trần Sáng cùng với Trưởng ban tổ chức Trung ương Tiết Minh Quang bước lên đài chủ tịch.
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Tiết Minh Quang ngồi ở giữa, An Tại Đào bên trái, Hám Tân Dân bên phải, còn Trần Sáng thì ngồi bên cạnh An Tại Đào.
- Các đồng chí, chúng ta hãy nhiệt liệt vỗ tay, hoan nghênh Ủy viên thường vụ Bộ Chính trị, Trưởng ban Tổ chức trung ương Tiết Minh Quang đến tỉnh Đông Sơn chỉ đạo công tác, đồng thời tuyên bố quyết định bổ nhiệm của trung ương.
An Tại Đào cất cao giọng, chủ trì hội nghị. Tiết Minh Quang gương mặt mỉm cười, hơi hạ thấp người cúi chào.
- Sau đây, xin hoan nghênh Trưởng ban Tiết tuyên bố quyết định bổ nhiệm và chỉ thị tinh thần mới nhất của trung ương.
- Kính thưa các đồng chí ở Đông Sơn…
Sau khi đơn giản có lời dạo đầu, Tiết Minh Quang uy nghiêm tuyên bố:
- Trung ương quyết định, miễn đi chức vụ Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Bí thư Tỉnh ủy Đông Sơn của đồng chí Trương Đức Phúc, sẽ có bổ nhiệm khác. Miễn đi chức Ủy ủy viên, Ủy viên thường vụ, Phó bí thư, Chủ tịch tỉnh Đông Sơn của đồng chí Hám Tân Dân, sẽ có bổ nhiệm khác. Miễn đi chức Phó bí thư Tỉnh ủy Đông Sơn của đồng chí Tôn Gia Ung, sẽ có bổ nhiệm khác.
Hám Tân Dân nhất định sẽ làm một Bí thư Tỉnh ủy của một tỉnh, còn Trương Đức Phúc trên cơ bản là hoàn toàn lui ra. Tình trạng sức khỏe không cho phép ông tiếp tục công tác.
- Trung ương quyết định, bổ nhiệm Phó bí thư Tỉnh ủy An Tại Đào làm Bí thư Tỉnh ủy Đông Sơn, bổ nhiệm Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực UBND tỉnh đồng chí Trần Sáng làm Chủ tịch UBND tỉnh, bổ nhiệm đồng chí Đông Phương Du làm Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh, bổ nhiệm đồng chí Chu Trường Hoành làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Đông Sơn, Bí thư Thành ủy Thiên Nam.
Miễn đi Trương Đức Phúc, Hám Tân Dân và Tôn Gia Ung. Hơn nữa trước đó còn miễn đi Ma Minh Lương. Mười ba Ủy viên thường vụ tỉnh ủy chỉ còn lại chín. Ngoài ra, còn có Ủy viên thường vụ tỉnh Ủy, Bí thư Thành ủy Thiên Nam mới nhậm chức Chu Trường Hoành nữa là mười.
Trong tiếng vỗ tay như sấm, An Tại Đào chậm rãi đứng dậy, cúi xuống dưới đài. Hắn tư thế thong thả, vẻ mặt ngưng trọng nhưng thản nhiên. Hắn ngẩng đầu lên, nhìn một đám cán bộ tỉnh đông đúc ở dưới, tâm tình kích động, trong lúc nhất thời cảm thán vô cùng.
Từ một Bí thư Đảng ủy thị trấn nho nhỏ trước kia cho đến một Bí thư Tỉnh ủy quyền cao chức trọng bây giờ, hắn đã mất mười mấy năm thời gian. Từ một cán bộ thanh niên mới ra đời, cho đến một đại quan nắm giữ Đông Sơn, con đường làm quan của hắn như một bức tranh mở ra trước mặt hắn.
Phía sau An Tại Đào là một tấm màn màu đỏ, ánh đèn chói mắt chiếu vào khiến cho toàn thân của hắn như tỏa hào quang. Hắn đứng ở nơi đó, dáng người cao lớn, uy nghiêm bất động.