Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lúc ấy ba người Nhậm Thời Mãn, Phong Hồ Ninh cùng Dương Chí Thăng kiên quyết đồng ý đơn từ chức của Khương Quân và Bao Nghị. Hơn nữa, không thông qua Hội đồng quản trị. Cho nên, các đồng chí tỉnh Điền Nam nghĩ rằng mình bị khinh thường, cố ý thấy.
Hơn nữa các đồng chí Điền Nam cho rằng ở Tập đoàn Hoành Không họ chịu thiệt hơn tỉnh Thiên Vân nhiều lắm.
Cho nên, chuyện tỉnh Thiên Vân phê duyệt tôi đều phải gây chút chuyện. Cũng không phải là Mộc Hùng Phi đứng cùng phe với Kiều Báo Quốc.
- Ha ha, chuyện được tập đoàn phê duyệt, được Đảng ủy rồi đến tỉnh ủy phê duyệt là chuyện nghiêm túc, là việc hệ trọng.
Lúc này mới bao lâu mà muốn phủ quyết? Chẳng phài là trò đùa sao? Hơn nữa, người ta tự nguyện từ chức, chúng ta cũng không có cách nào có phải không?
Muốn nói nhân tài, đồng chí Dương Viễn cũng không sai. Hơn nữa cũng là một trong những lão nhân ở công ty Thiên Mã. Chẳng lẽ chúng ta còn chưa tin ánh mắt của Ban tổ chức Tỉnh ủy sao?
Bành Nhất Khải người của ủy ban kinh tế quốc gia xuống lại gây chuyện.
Trước kia cùng Diệp Phàm hợp tác một chút, hiện giờ địa thế của Nhậm Thời Mãn không tốt, hơn nữa việc này lại là chuyện mà Nhậm Thời Mãn thúc đẩy mạnh mẽ. Bành Nhất Khải dù sao cũng phải đuổi kịp bước đi của lão Nhậm.
- Ha ha, tuy nói là Ban tổ chức Tỉnh ủy phê duyệt, thật ra công ty Thiên Mã là công ty con của tập đoàn Hoành Không, nhân sự do tập đoàn điều chỉnh.
Đương nhiên, quyền quyết định ở Đảng ủy và Hội đồng quản trị tập đoàn. Chỉ cần báo cáo ban tổ chức Tỉnh ủy một chút là được.
Nếu hiện giờ chúng ta cho rằng đồng chí Dương Viễn không thích hợp đảm nhiệm chức vụ này, vậy quyết định điều chỉnh lại nhân sự.
Mộc Thành Chương nói. Đương nhiên là hưởng ứng quyết định của Mộc Hùng Phi.
- Đúng vậy, chẳng lẽ chuyện đã quyết định không thể thay đổi sao? Đây là đang họp Hội đồng quản trị của Tập đoàn. Hội đồng quản trị cho rằng có thể sửa đổi thì có thể sửa lại thôi. Có một số việc cũng không nhất định không thể thay đổi có phải không?
Đồng chí Tôn Thành Trương của tỉnh Điền Nam cười nói.
Xem ra, đối với chuyện này ba người của tỉnh Điền Nam thái độ thật sự thống nhát.
- Ha ha, điều chỉnh nhân sự quan trọng là quyền quyết định ở Đảng ủy tập đoàn.
Việc này nếu quyết định đầu tiên phải được Đảng ủy thảo luận thông qua sau mới có thể thảo luận trong cuộc họp Hội đồng quản trị.
Phong Hồ Ninh chỉ trích Kiều Báo Quốc vượt cấp, hơn nữa căn bản là khiêu chiến quyền uy của anh ta ở tập đoàn.
- Đúng vậy, việc này có phải là gác lại để Đảng ủy tập đoàn thảo luận rồi bàn sau không?
Dương Văn Minh đến từ ủy ban kinh tế quốc gia nói.
- Chuyện gì đều theo quy định. Các đồng chí ngồi ở đây đều là những người có quy tắc có phải không?
Bành Nhất Khải lấy quy định ra nói.
- Ha ha, một vị trí lãnh đạo của công ty con thôi, đương nhiên là phải được đảng ủy tập đoàn thảo luận.
Diệp Phàm đột nhiên cười, những lời này vừa nói ra làm cho mấy người Phong Hồ Ninh thấy đúng, càng chế giễu Kiều Báo Quốc.
Cho nên, toàn thể ánh mắt nhìn về phía Diệp Phàm. Trong lòng nghi ngờ chẳng lẽ người này cũng Kiều Báo Quốc không cùng phe? Sao có thể?
Nhưng Diệp Phàm sau đó cười nói
- Thật ra, Tập đoàn Hoành Không chúng ta sau này phải phát triển xây dựng công trình nhiều hơn nữa.
Có lẽ còn phải thành lập công ty con liên quan đến xây dựng đường sắt. Cho nên, sắp xếp một phó tổng liên quan đến những công trình có liên quan đến công ty con này là đúng.
Sáng nay tôi vừa nhận được tin tức, đồng chí Dương Chấn Đông được điều chỉnh trở lại tỉnh.
Những lời này của Diệp Phàm long trời lở đất, Phong Hồ Ninh thiếu chút nữa tức giận đến cắn răng. Hóa ra mục tiêu của hắn cũng không phải công ty con công trình này, không ngờ là muốn Khương Quân ngồi lên vị trí rất cao.
- Việc này có thật không? Nếu chỉ là tin đồn thì không cần thảo luận ở cuộc họp của Hội đồng quản trị. Hơn nữa, dù tỉnh có ý định nhưng khi chưa tuyên bố chính thức cũng tồn tại nhiều chuyện xấu. Tôi hi vọng mỗi đồng chí vẫn phải thận trọng một chút.
Phong Hồ Ninh hỏi ý chỉ Diệp Phàm không nghiêm túc.
- Chẳng lẽ Diệp Phàm tôi nói dối sao?
Diệp Phàm hỏi ngược lại.
- Tổng giám đốc Diệp, vị trí của đồng chí Dương Chấn Đông là tương đương với vị trí chính. Hơn nữa là vị trí trong thành viên của tập đoàn quan trọng của trung ương. Đồng chí Khương Quân tuy nói cũng có nhiều thành tích, nhưng còn chưa có tư cách ngồi lên vị trí của đồng chí Dương Chấn Đông.
Phong Hồ Ninh không nhịn được.
- Ha ha, tôi cũng không nói đề cử đồng chí Khương Quân tiếp nhận vị trí của đồng chí Dương Chấn Đông. Các vị trí trong thành viên bộ máy tập đoàn có thể điều chỉnh thích hợp thôi. Việc này tùy vào tình hình thay đổi cũng không hẳn là không có thể có phải không? Đều là vì công việc thôi.
Diệp Phàm cười nói.
-Tổng giám đốc Diệp định điều chỉnh như thế nào?
Bành Nhất Khải hỏi đương nhiên cũng quan tâm đến đề tài này, chính là ba vị của tỉnh Điền Nam cũng là ngoại lệ.
- Đồng chí Ngũ Vân Lượng phân công quản lý mảng du lịch của tập đoàn, thành tích cũng quá rõ ràng.
Hơn nữa, mảng du lịch hiện giờ đầu tư đã là lớn nhất.
Nếu đồng chí Ngũ Vân Lượng làm ra thành tích, vậy chúng ta cũng không thể làm như không thấy. Vừa lúc cơ hội này.
Cho nên, tôi đề nghị đồng chí Ngũ Vân Lượng tiếp nhận vị trí của đồng chí Chấn Đông. Đương nhiên, bởi vì Vân Lượng xuất thân từ Ủy ban kỷ luật.
Cho nên, công tác kiểm tra kỷ luật của Tập đoàn do đồng chí Vân Lượng kiêm nhiệm. Mà đồng chí Khương Quân hoàn toàn có thể đảm nhiệm chức Chủ tịch Công đoàn kiêm trợ lý Tổng giám đốc tập đoàn.
Phân công quản lý công ty con ở mảng xây dựng cùng các nghiệp vụ liên quan.
Diệp Phàm nói.
- Đồng chí Diệp Phàm, Hội đồng quản trị đề cử có phải cũng phải trưng cầu ý kiến của Bí thư Đảng ủy như tôi có phải không?
Phong Hồ Ninh lại lôi chức vụ ra.
- Không phải Hội đồng quản trị đang trưng cầu ý kiến của anh sao?
Diệp Phàm hỏi ngược lại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Phong Hồ Ninh.
- Tôi đây cứ nói thẳng, tôi cho rằng đồng chí Ngũ Vân Lượng đảm nhiệm chức vụ đồng chí Dương Chấn Đông để lại không thích hợp.
Trong Đảng ủy tập đoàn, trước đồng chí Vân Lượng còn có mấy đồng chí.
Ví dụ như Phó bí thư Dương Chí Thăng. Phó tổng giám đốc Tào. Phó tổng giám đốc Trần Nguyên Đông cùng đồng chí Trần Viên Kiều.
Nếu như là những đồng chí này cử một đồng chí lên vẫn phù hợp với quy định. Hơn nữa, nếu bàn về lý lịch bằng cấp thì họ thích hợp hơn đồng chí Vân Lượng.
Dù sao đồng chí Vân Lượng cũng xuất thân từ Ủy ban kỷ luật. Bây giờ còn là người do Ủy ban kỷ luật phái ra thường trú tại tập đoàn phụ trách công tác kiểm tra kỷ luật cán bộ.
Đồng chí Chấn Đông phụ trách công tác Đảng đoàn của công ty. Để một vị kiểm tra kỷ luật cán bộ quan tâm đến nhân sự đảng đoàn có phải lỗi thời không?
Phong Hồ Ninh hừ lạnh nói.
Tất nhiên cũng không cam lòng làm cho Ngũ Vân Lượng lên quản lý nhân sự, đến lúc đó hắn cùng Kiều Báo Quốc hợp lại, trên cơ bản Phong Hồ Ninh không muốn là kẻ thua cuộc.
- Đồng chí Chí Thăng phải quản lý toàn bộ thành phố Hạng Nam, anh ta cũng không cần nói. Nhưng nếu dựa theo cách nói của Chủ tịch Phong thì lựa chọn người tiếp theo có phải là đồng chí Tào Nguyệt có phải không?
Diệp Phàm hừ lạnh nói.
- Ha ha, theo cách nói của đồng chí Phong Hồ Ninh đúng là như thế.
Kiều Báo Quốc nói.
- Nếu đồng chí Phong Hồ Ninh có đề nghị này, Hội đồng quản trị chúng ta cũng phải tôn trọng ý kiến của Đảng ủy có phải không? Vậy điều chỉnh đồng chí Tào Nguyệt đến vị trí của đồng chí Chấn Đông là được.
Vừa thấy Phong Hồ Ninh định lên tiếng cãi lại, Diệp Phàm lập tức lên tiếng quyết định để che lại “câu chuyện” của người này.
- Đồng chí Diệp Phàm tôi chưa nói nhất định phải theo trình tự sắp xếp đề cử. Tôi chỉ là chỉ ra, mấy người cấp phó đều có tư cách được đề cử.
Đề cử cán bộ cũng không thể chỉ dựa vào quyết định sắp xếp tương lai. Một vị trí có thể xem xét một vài người.
Không thể áp đặt có phải không? Bổ nhiệm nhân sự như vậy là không phù hợp với quy định về bổ nhiệm cán bộ của Đảng.
Phong Hồ Ninh nhanh chóng muốn trở mình.
- Ha ha, trong mấy vị phó đồng chí Tào Nguyệt không đủ tư cách sao?
Diệp Phàm cười nói đột nhiên nghiêm mặt
- Tôi hi vọng mỗi đồng chí khi phát biểu phải thận trọng một chút, đừng chắp tay sau lưng chỉ trỏ. Đây là cuộc họp của Hội đồng quản trị, không phải là nói chuyện tào lao.
Phong Hồ Ninh lập tức đỏ mặt, nhược điểm đã bị Diệp Phàm bắt được, ngảy cả cơ hội giải thích cũng không có.
- Đồng chí Tào Nguyệt là người được phân công quản lý công ty Yến Nguyệt ở Việt Đông, cô ở đó đã hơn một năm.
Nếu bàn về việc quen thuộc về tình hình của tập đoàn chúng ta thì cô rất tốt. Nếu triệu tập cô về tổng bộ, chúng ta lo lắng công ty Yến Nguyệt sẽ thiếu nhân lực.
Nếu một đồng chí chưa quen đến đó, có phải là có chút không ổn không?
Hơn nữa công ty Yến Nguyệt cũng là một trong những công ty lớn của của tập đoàn. Chúng ta phải thận trọng suy xét mới được.
Bành Nhất Khải lại tìm lý do khác.
- Các đồng chí ngồi ở đây không phải thân kinh bách chiến, có một số việc cũng chưa học, chẳng lẽ ngay cả năng lực học tập cũng mất đi?
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, nói:
- Việc này nếu tất cả mọi người không có ý kiến, cứ quyết định như vậy đi.
Tất nhiên, Tào Nguyệt đảm nhiệm phó Bí thư Đảng ủy Tập đoàn Hoành Không cứ quyết định như vậy rồi.
- Tổng giám đốc Diệp, công tác bên Việt Đông tôi cảm thấy giao cho đồng chí Khương Quân là thích hợp. Nghe nói đồng chí Khương Quân đã từng làm việc bên Việt Đông.
Cũng quen thuộc đối với bên đó. Công ty Yến Nguyệt của chúng ta là xây dựng từ công ty Yến Nguyệt Than.
Địa bàn chính là nơi quân khu Việt Đông dự định xây dựng quân cảng. Hiện giờ cho chúng ta, cho nên, đồng chí Khương Quân sang đó rất tốt.
Kiều Báo Quốc nói.
- Vừa rồi tổng giám đốc Diệp không phải nói đồng chí Khương Quân xuất thân từ công ty xây dựng công trình sao, theo tôi được biết anh ta cũng là lính công binh.
Hơn nữa tổng giám đốc Diệp còn nói phân công anh ta quản lý về công trình xây dựng thì thích hợp hơn. Công ty công trình Yến Nguyệt Than sắp xây dựng xong.
Nơi đó cần chính là người hiểu biết về kinh doanh. Người có nhiều kinh nghiệm về lĩnh vực này qua đó quản lý là thích hợp nhất.
Phong Hồ Ninh nói
- Như đồng chí Trần Nguyên qua đó là thích hợp.
- Ha ha, bên kia còn có đồng chí Nghiêm Phương Long quản lý xưởng đóng tàu. Tôi thấy, điều chỉnh anh ta đến công ty Yến Nguyệt là thích hợp.
Đồng chí Viên Kiều chính là chuyên gia chuyên nghiệp về máy móc, qua quản lý xưởng đóng tàu Hoành Không cũng không sai. Mảng đó cũng khá quan trọng.
Diệp Phàm cười nói.
Một cước đá Trần Viên Kiều đến Việt Đông. Vì phụ nữ thường thường thấy thích, đá đi rồi mắt không thấy tâm không phiền.
Cuối cùng trải qua một cuộc đua, Ngũ Vân Lượng không nhúc nhích. Nhưng Khương Quân Sơn tiếp nhận vị trí của Nghiêm Phương Long, thăng chức trợ lý tổng giám đốc, hưởng đãi ngộ cấp giám đốc sở tham thiếu. Đăng bởi: admin