Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Từ những gì mà Mạc Niệm Sinh đã trải qua, bọn họ có thể xác định 1 điều.
Tuy rằng tiếng là bọn họ phải 2 ngày sau mới chết nhưng không có nghĩa là trong 2 ngày này bọn họ chắc chắn sẽ không chết. 1 trong những điều kiện gây ra cái chết của bọn họ chính là dùng vật bị nguyền rủa để thử tiếp xúc với « Tiêu bản ác ma ».
Hay nói cách khác, nếu bọn họ thử tiếp xúc với « Tiêu bản ác ma” thì cho dù thời hạn 2 ngày còn chưa tới thì bọn họ vẫn sẽ bị giết chết! Sau khi chuyện này được xác đinh, con đường phía trước của bọn họ sẽ trở nên gian nan hơn.
Phải biết rằng trước mắt bọn họ còn chưa có đối sách để hoá giải nguyền rủa.Nếu cứ để thời gian trôi qua thì tới lúc đó bọn họ chỉ còn cách đối mặt với « Ác ma ». « Ác ma » là thứ vô cùng thần bí .Mặc dù bọn họ đều là người của trận doanh Khu Ma, nhưng không có đối sách nào là tuyệt đối đảm bảo khi phải đối mặt với « Ác ma ». Huống chi nói 1 cách tương đối thì đám người Lý Tín Lăng, Tây Môn Khả Lệ cũng không có vật bị nguyền rủa nào có thể khắc chế « Ác ma ».
Nhưng so sánh với đám người này thì chắc chắn Diệp Tưởng là người dễ gặp nguy hiểm nhất. Tuy rằng «Hầu tước» đã ra lệnh bọn họ cần phải bảo vệ cho Diệp Tưởng, nhưng lúc mà nguy hiểm đe doạ mạng sống của diễn viên,khi bản thân họ còn chưa lo xong cho mình thì bọn họ chưa chắc đã có thể hy sinh bản thân để bảo vệ hắn. Diệp Tưởng chỉ là 1 nhân tài có thiên phú phi phàm thôi chứ còn chưa phải là quỷ sai đã cứng cáp rồi.Tương lai thế nào chẳng ai biết được.Không ai dám cam đoan hắn sẽ tiếp tục sống sót trong bộ phim kinh dị tiếp theo. Cho nên,người có khả năng bỏ mạng cao nhất chắc chắn là hắn.
Bản thân Diệp Tưởng vô cùng hiểu rõ chuyện này.Cho nên bằng mọi giá,hắn phải tìm ra đối sách để đối phó với chuyện này trong 2 ngày [ bây giờ còn chưa đến 48 tiếng ]. Hắn cần phải dựa vào nội dung kịch bản kế tiếp và kết hợp với lực lượng của 3 rạp chiếu phim để tìm ra cách.
Trước khi có đối sách chu đáo thì tạm thời cần phải án binh bất động.
Đêm nay, Diệp Tưởng dù có cố gắng thế nào cũng không thể ngủ nổi. Nhưng hắn cũng biết, giấc ngủ trong phim kinh dị là một thứ vô cùng xa xỉ. Có cơ hội ngủ ngon mà lại lãng phí là 1 hành vi vô cùng ngu xuẩn. Bởi vậy, hắn cố gắng nghĩ cách ru ngủ bản thân. Nhưng phải mãi đến 3 giờ sáng hắn mới chợp mắt được. Nhưng chỉ được có 3 tiếng sau là hắn bị cơn ác mộng làm cho tỉnh giấc.
Ở trong ác mộng, hắn mơ thấy bản thân rơi vào nơi tận cùng của « Địa ngục », bị vô số khủng bố ác quỷ vong linh cắn xé......Cơn ác mộng này khiến hắn chỉ nghĩ tới thôi mà đã run lên vì sợ rồi. Ở trong giấc mơ, lúc đó hắn đã trong hoàn cảnh vô cùng tuyệt vọng.
Khi hắn tỉnh lại cũng chỉ mới 6 giờ sáng. Bầu trời bên ngoài vẫn tối om như mực. Trên cửa sổ đóng 1 lớp băng khiến người bên trong không nhìn rõ cảnh tượng bên ngoài. Trong phòng lúc này cũng tối om. «Hầu tước» có vẻ còn đang ngủ.
Diệp Tưởng thở dài. Hắn vô cùng hâm mộ đám người «Hầu tước». Chung quy lại thì bọn họ đều là diễn viên hạng 1,do đó năng lực bảo mệnh của họ vô cùng phi thường.Mặc dù trong bộ phim kinh dị khó thế này nhưng bọn họ vẫn có cơ hội sống sót.Còn hắn thì đi 1 bước là lo 1 bước, mạng sống của hắn lại yếu ớt đến mức đáng thương. Hắn bây giờ cũng vẫn không hiểu cho dù hắn có thể nắm giữ gông bắt quỷ, nhưng tiềm lực của hắn cũng chẳng có thể phát huy được chút xíu tác dụng trong bộ phim kinh dị này. Hắn có năng lực gì để sống sót trong bộ phim kinh dị này đây?
Đây là câu hỏi lớn nhất của Diệp Tưởng kể từ khi biết mình phải tham gia [Tiêu bản ác ma].
Gió lạnh buốt xương thỉnh thoảng quét qua cửa sổ. Diệp Tưởng ngồi dậy.Hắn chỉnh lại mái tóc hơi rối của mình,sau đó bắt đầu đọc kịch bản của màn thứ 7.Hắn hy vọng mình có thể kiếm được 1 số tin tức mới thông qua việc đọc nội dung kịch bản.
Hắn chỉ mất nửa giờ để đọc xong kịch bản. Thật ra tốc độ đọc sách của Diệp Tưởng cũng không chậm.Hắn sở dĩ bỏ nhiều thời gian ra như vậy là vì hắn còn phải bỏ công phân tích từng câu từng chữ trong lời kịch,ngay cả 1 chút tin tức cũng không dám bỏ qua. Phải biết rằng, tất cả lời kịch là nơi chứa đựng những thông tin quý giá. Diệp Tưởng hắn không dám bỏ qua được.
Khi đọc hết kịch bản,sắc mặt của hắn cũng có chút biến hoá.
Rốt cuộc đã xuất hiện người chết.
Nếu tổng hợp nội dung của kịch bản màn thứ 7 thì đại khái có thể chia làm 2 bộ phận.
Bộ phần đầu tiên chủ yếu tập trung trên người của Ân U Liên. Nội dung kịch bản cập nhật thân phận thật của Ân U Liên là hậu duệ của hắc ma thuật sư. Ân U Liên thủ vai 1 người con lai,cha của nàng là người Đức,ông nội là hắc ma thuật sư, bà nội là người Rumani. Nghe ra lai lịch của nàng có vẻ khá « trâu bò ». Kế tiếp thân phận của nàng sẽ mang lại cho bọn họ rất nhiều thông tin.
Trong thế giới phim kinh dị, lịch sử phát triển của tôn giáo phương Tây cũng khá giống với trong thực tế. Thế nhưng hắc ma thuật sư lại hiểu về ác ma hơn thế lực Cơ Đốc giáo. Trong thế giới này,thế lực Khu Ma cũng không mạnh như trong [ Gia tộc Nitemare ]. Ngược lại, hắc ma thuật sư kể từ thời Trung Cổ đã phát triển và lan rộng ra khắp nơi. Hay nói cách khác, bọn họ không thể tìm kiếm sự trợ giúp từ thế lực của trận doanh Khu Ma.Đây là điểm bất lợi của bọn họ. Nhưng ít ra bọn họ cũng có chút manh mối cũng như hy vọng để đối phó với « Tiêu bản ác ma ». Điều này cũng khiến Diệp Tưởng bớt lo âu. Phải biết rằng, nếu trong kịch bản cũng không cung cấp bất cứ biện pháp nào, Diệp Tưởng cũng không biết phải làm sao.Khi đó hắn chỉ còn biết dựa hết vào «Hầu tước».
Trong phần thứ 2,hắn phát hiện đất diễn của nhân vật Chu Tử Vinh do mình thủ vai rất nhiều, trong đó phần lớn đều miêu tả về tình cảm mà hắn dành cho Tạ Văn Âm. Căn cứ theo nội dung kịch bản mới,hắn phát hiện Chu Tử Vinh vừa lên đại học đã thích Tạ Văn Âm rồi. Nhưng hắn cũng không có đủ can đảm để thổ lộ với Tạ Văn Âm. Đến năm thứ 2,khi hắn có dũng khí để làm chuyện đó thì Văn Âm lại nói cho hắn biết rằng nàng đã thích người bạn thân nhất của hắn – Kỷ Nhất Hàng. Nội dung phần này vô cùng sến súa.Nếu bỏ đi những tình tiết khủng bố thì rạp chiếu phim hoàn toàn có thể dựa trên nội dung này quay 1 bộ phim thần tượng 20 tập nói về tình yêu đôi lứa. Đương nhiên,bộ phim này không phải phim thần tượng,cho nên phần tình yêu tình báo cũng chỉ điểm xuyết cho bộ phim thêm chút màu sắc mà thôi.Diệp Tưởng chắc chắn Chu Tử Vinh sẽ trở thành 1 nhân vật bi kịch. Kiểu nhân vật “nam thứ chính” thế này nếu đóng trong phim thần tượng thì may ra đến cuối phim còn thể sống khoẻ, chứ còn trong phim lấy đề tài thảm hoạ hoặc phim khoa học viễn tưởng hoặc là trong phim kinh dị, thì có trên 50% là sẽ « ngỏm củ tỏi».
Rõ ràng là nhìn thế nào thì phần tình tiết này cũng đang đẩy Diệp Tưởng vào chỗ chết. Nó chứng tỏ 1 sự thật rằng hoặc là hắn phải tiến hoá,nếu không hắn sẽ mất mạng.Không có bất cứ 1 con đường nào khác để đi.Thế nhưng Diệp Tưởng hiện tại vẫn chưa thể sử dụng được gông bắt quỷ. Chẳng lẽ hắn phải đợi tới lúc ngàn cân treo sợi tóc giống như trong[ Trở về ] thì hắn mới có thể sử dụng được gông bắt quỷ sao? Nếu là như thế thật thì hắn cũng sẽ gặp nguy hiểm rất lớn.Nếu không cẩn thận, có lẽ hắn sẽ chết không có chỗ chôn thây! Diệp Tưởng cũng không hy vọng bản thân sẽ rơi vào bước đường này.
Nhưng xem ra bây giờ hắn cũng chẳng có cách nào khác,cứ đi 1 bước xem 1 bước vậy.
Tiếp đó, Diệp Tưởng mặc thêm quần áo sau đó đi tới phòng vệ sinh bé như cái lỗ mũi để vệ sinh cá nhân. Đêm qua hắn ngủ không ngon chút nào. Trong gương,đôi mắt hắn lúc này thâm quầng giống hệt như gấu trúc. Sau khi rửa mặt xong, hắn xoa mặt.
Tối ngày mai......Đúng vậy,tối ngày mai sẽ quyết định xem hắn còn sống hay sẽ phải chết. Hoặc là rơi vào « Địa ngục », trọn đời không được siêu sinh; Hoặc là sống sót thành công trở về «Rạp chiếu phim đại ngục» tầng 13. Vừa nghĩ tới «Rạp chiếu phim đại ngục» tầng 13, khuôn mặt lỹ lệ của Ôn Vũ Phàm lại thoáng hiện ra trong đầu hắn.Chỉ cần nghĩ đến nàng là trong lòng hắn cũng cảm thấy chút ngọt ngào. Hắn thật sự thích Ôn Vũ Phàm.Nàng là niềm an ủi lớn nhất của hắn kể từ khi bước chân vào «Rạp chiếu phim địa ngục».
Sau khi rửa mặt, Diệp Tưởng lấy lại tinh thần. Dù sao trong 2 ngày cuối cùng này,hắn cần phải nắm bắt thật tốt hy vọng,cho dù nó có phần hơi mơ hồ. Diệp Tưởng không có sự lựa chọn nào khác.
Rời khỏi phòng vệ sinh, hắn phát hiện «Hầu tước» cũng đã rời giường, hơn nữa cũng mặc quần áo xong xuôi.
-Nhất Hàng?
«Hầu tước» nhìn Diệp Tưởng. Y lúc này đang đeo đồng hồ.
-Tử Vinh, cậu nhanh lên 1 chút.
-À được.....
Đám người vội vùng ăn qua loa trong khách sạn. Đêm qua, Chu Trần Dục cũng kiếm đại 1 phòng để ngủ. Thẳng thắn mà nói thì nơi thế này có ngủ cũng chẳng thoải mái,cả đồ ăn cũng không ngon lành gì.Nhưng dù sao mọi người cũng chẳng muốn ăn thịt,nên mấy chiếc bánh bao chay lại hợp với khẩu vị của họ.
Sau 1 đêm,tuyết cuối cùng cũng ngừng rơi. Mọi người đều mặc rất kín và ấm,có mũ len,găng tay, khăn quàng cổ, áo lông. Nhưng cho dù là vậy, khi đi ra ngoài,bọn họ vẫn cảm thấy khá lạnh. Chỉ có «Hầu tước» và Lý Tín Lăng là có vẻ không có việc gì, giống như rét lạnh chẳng ảnh hưởng gì tới họ vậy.
Lúc này, Diệp Tưởng cũng thỉnh thoảng đưa mắt nhìn Shirley. Shirley cũng biết, nhân vật nam thứ chính do Diệp Tưởng thủ vai vẫn luôn yêu thầm nàng. Cho nên, Diệp Tưởng cũng cố gắng biểu hiện ra điều đó. Hơn nữa, Shirley cũng là 1 cô gái khá đẹp.Có lẽ nàng có chút không bằng Ôn Vũ Phàm , nhưng tính cách của nàng lại rất đáng yêu,cộng thêm dáng người của nàng cũng khá « ngon » nên Diệp Tưởng hoàn toàn hiểu vì sao Chu Tử Vinh vì sao biết rõ người Tạ Văn Âm thích không phải là mình nhưng hắn vẫn yêu nàng đến như vậy.
Trên 1 số tuyến đường huyết mạch thì hình như từ lúc rạng sáng đã có công nhân làm nhiệm vụ dọn dẹp tuyết để bảo đảm quá trình giao thông được thông suốt.Tiếp sau đây,nơi đầu tiên mà họ phải đi là ngọn núi sâu trong khu Tân Bắc mở rộng. Xí nghiệp chế biến thực phẩm đã bị tiền làm cho mờ mắt kia có lẽ đã không còn ở trong sơn động đó nữa. Bọn chúng rất hiểu cái đạo lý không có nơi nào là tuyệt đối an toàn. Bọn chúng có lẽ cũng cảm thấy bọn chúng đã ở nơi này quá lâu,cũng nên đến lúc phải « dọn ổ » đi chỗ khác.
Lần này, bọn họ muốn tới nơi đó để tìm thử cái cửa hang đã xuất hiện lúc trước. Với những thành viên của trận doanh Khu Ma thì có lẽ chuyến đi lần này sẽ giúp họ thu thập được manh mối gì đó. Tuy rằng trong nội dung kịch bản gốc,bọn họ sẽ chẳng thu được kết quả gì,nhưng trong nội dung kịch bản thường sẽ không đề cập đến việc nhân vật sử dụng vật bị nguyền rủa vì vật bị nguyền rủa thường không được nhắc tới trong những tình tiết quan trọng.
Hiện tại, đoàn người cũng bắt đầu chuẩn bị lên đường.