Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ý định trợ giúp Xích Vô Kỵ lóe lên trong suy nghĩ của Du Dương, nhưng rất nhanh đã bị Du Dương vứt bỏ. Nếu như nói là lắp đặt một cái trái tim plug-in cho Lâm Thiếu Vân, Du Dương không lo lắng gì cả, vì hai người thân nhau từ nhỏ, còn hơn cả huynh đệ. Nhưng Xích Vô Kỵ lại không như vậy, không xét đến thời gian quen biết đã đành, hắn còn không biết được nông sâu thiếu gia này, không thể không phòng.
Coi như là thực sự giúp hắn, cũng phải quan sát một thời gian đã.
Buổi chiều, trận đấu thứ nhất là Anh Hoa Nữ Tử học viện đối chiến Úc Luân học viện. Anh Hoa Nữ Tử học viện có lẽ chuẩn bị rất tốt, mấy cuộc tranh tài này, chủ lực của các nàng Mazia Ozawa cũng không có lên sân khấu, nhưng luôn thắng 3 trên 5 trận, cùng Hoa Đô học viện, lấy thành tích tam chiến toàn thắng vào chung kết.
Buổi chiều trận thi đấu thứ hai là Yale học viện đối chiến Ryton học viện, hai sở học viện để tranh thủ suất cuối cùng vào trận chung kết, hai đội huyết chiến đến thời khắc cuối cùng! Trận đấu này là hồi chiến đấu thảm thiết nhất từ khi đại hội liên đấu thường niên khai mạc đến giờ , trọng thương mấy người, tuy rằng cuối cùng Ryton học viện thắng được, nhưng đội viên chủ lực trọng thương, ai nấy đều thấy được bọn họ đã không có cơ may giành chức vô địch rồi!
Trước bữa tối, ban tổ chức đã tiến hành hoạt động rút thăm cho trận chung kết.
England học viện cùng Ryton học viện cùng một bảng.
Hoa Đô học viện cùng Anh Hoa Nữ Tử học viện đối chiến.
Đối với kết quả như vậy, England học viện tự nhiên rất cao hứng, Ryton học viện đã không còn sức chiến đấu rồi, việc bọn họ tiến tới trận chung kết cuối cùng đã được xác định vững chắc.
Mà Anh Hoa Nữ Tử học viện lại có số phận không được may mắn lắm, bọn họ bốc ngay phải sát thần của đại hội lần này – Hoa Đô học viện
Sau bữa cơm, viện trưởng Anh Hoa Nữ Tử học viện Lan Vũ Đằng (sora aoi) lại chủ động tìm đến viện trưởng mũi to của Hoa Đô học viện Hoa Vân Long.
Lan Vũ Đằng vô cùng thân thiết kéo cánh tay Hoa Vân Long , nói: "Vân Long quân, ngày mai thi đấu các ngươi cần phải nhường chúng ta chút a!"
"Ách... Cái này... Việc này đều là do đạo sư dẫn đội chúng ta phụ trách, ta cũng không động vào được!" Hoa Vân Long nói.
"Nếu như ngày mai đội viên các ngươi có thể tha cho học viện chúng ta, đêm nay muội muội sẽ cùng ngươi tìm hiểu mấy tư thế mới nghe không!" Lan Vũ Đằng dùng ánh mắt mị hoặc nhìn Hoa Vân Long nói.
Hoa Vân Long sắc sắc nói, "Hay buổi tối hôm nay ta và em tìm hiểu trước mấy tư thế, ta sẽ có gắng đối đãi ngươi, sau đó ngày mai thi đấu Hoa Đô đội viên chúng ta sẽ nhường được không!"
"Hừ, lão gia ngươi, xấu lắm, cũng biết chiếm tiện nghi nhân gia a !" Lan Vũ Đằng phong tao nói.
"Ha ha, chúng ta ai chiếm tiện nghi ai vẫn còn chưa biết được đâu!"
Lan Vũ Đằng tuy rằng giảo hoạt, nhưng Hoa Vân Long càng gian trá hơn!
Lúc Hoa Vân Long cùng Lan Vũ Đằng hai hiệu trưởng của hai học viện cùng một chỗ chơi trò mập mờ thì đội viên chủ lực Học viện thánh nữ Sakura Mazia Ozawa đòng thời cũng tìm tới Du Dương.
Mazia Ozawa cũng vô cùng thân thiết kéo cánh tay Du Dương , hai mắt thương cảm nhìn Du Dương nói: "Du Dương quân, ngày mai thi đấu, ngươi phải nhẹ nhàng chút nha!"
Quả thực là có hiệu trưởng giỏi sẽ có học viên hiền.
"Ách... Cái này... Hạ thủ nhẹ một chút là có thể, ta bảo chứng sẽ không để cho ngươi thua quá khó nhìn là được!" đôi tay lang sói của Du Dương len lén vuốt ve cái mông đẹp của Mazia Ozawa . Tuy rằng trên tay chiếm tiện nghi, nhưng hắn vẫn không thể nhường được, muốn cho hắn thua, là chuyện không thể nào xảy ra.
"Ta không cầu chiếm thắng đâu Du Dương quân, chỉ cần bình thủ là tốt rồi! Nếu như Du Dương quân có thể đáp ứng lời mà nói..., buổi tối hôm nay Du Dương quân ngươi có thể dùng tuyệt chiêu Nhất Trụ Kình Thiên Đính của ngươi tùy tiện khi dễ người ta, Maria ta sẽ không phản đối đâu!" Mazia Ozawa tại Du Dương bên tai không ngừng thổi nhiệt khí nói, đầu lưỡi còn không ngừng trêu đùa trên tai Du Dương
"Mẹ ơi, công phu đầu lưỡi của nàng lợi hại quá! Nếu như hướng tiểu huynh đệ của ta phục vụ, còn hơn lên tiên mấy lần ấy chứ!" Du Dương trong lòng tưởng tượng tiểu la lỵ này ngồi chồm hổm tại dưới háng chính mình, vì chính mình đặc biệt mặc trang phục y tá, giáo viên phục vụ tiểu huynh đệ, long đầu nhịn không được đứng thẳng lên.
Mazia Ozawa đối với mị lực chính mình rất có lòng tin, đã sớm dự đoán thân thể sẽ có Du Dương phản ứng, phi thường tự nhiên quay lưng lại, dùng khe mông nàng cạ cạ vào tiểu huynh đệ của Du, vẫn còn như có như không ấn vào một chút!
"Móa, cô nàng này thực hiện là quá con mẹ nó phong tao rồi!" Du Dương trong lòng sói tru nói.
Mazia Ozawa còn chưa sử hết chiêu thức, tay nhè nhẹ miết dần xuông dưới (Y) Du Dương, muốn nghiên cứu một chút long đầu côn của Du Dương!
Ầm ! Một tiếng giòn vang!
Mazia Ozawa đang ngả ngớn bị đánh bật ra!
"Maria tiểu thư, mời tự trọng chút, hãy đi tìm nam nhân khác đi!"
Mazia Ozawa xoay quay người, Trương Vũ Thiến đi tới bên người Du Dương, đã thấy việc Mazia Ozawa câu dẫn Du Dương thu hết trong tầm mắt
"Ah, là Trương đồng học a!" Bị bắt gặp câu dẫn nam nhân người ta , nhưng Mazia Ozawa một chút cũng không xấu hổ, thần sắc tự nhiên cùng Trương Vũ Thiến bắt chuyện.
"Maria tiểu thư, ở đây không chào đón ngươi!" Trương Vũ Thiến lạnh lùng nói.
"Đó, nếu theo ta sớm đã không bị quấy rầy rồi!" Mazia Ozawa lưu luyến nhìn hạ thân Du Dương một chút , long đầu côn đang dựng đứng lên, ánh mắt phi thường tiếc hận hướng về khách sạn của học viện.
"Ai!" Nhìn bóng lưng Mazia Ozawa rời đi, đường cong mềm mại, mông vểnh lên, bộ ngực ngạo nghễ, Du Dương nhịn không được thở dài.
"Ca thán cái gì? Có đúng hay không ta quấy rầy chuyện tốt của ngươi, ngươi cảm thấy tiếc a!"
Nói, Trương Vũ Thiến đột nhiên nắm lấy long đầu côn của Du Dương , lực đạo to lớn, làm Du Dương đau đớn nhíu mày.
Tuy rằng đau nhức, cũng cách lớp y phục, nhưng long đầu côn lại là lần đầu tiên bị nữ sinh nắm trong tay, còn là nữ nhân của mình, Du Dương dục hỏa bốc cháy cuồn cuộn.
Du Dương đột ngột ôm chầm Trương Vũ Thiến, đem long đầu côn dưới hạ thân chạm vào trên bụng mềm mại Trương Vũ Thiến!
"Làm... Làm... Làm gì? Mau buông!" Bị "cái ấy" nam nhân dán ở trên người, Trương Vũ Thiến tâm thần lập tức loạn cả lên.
Vừa rồi Trương Vũ Thiến phá hủy chuyện tốt của Du Dương, Du Dương làm sao có thể đơn giản buông tha nàng, Du Dương hung hăng chộp ngọc thố (@)(@) Trương Vũ Thiến , đồng thời một dòng điện lưu yếu ớt từ Du Dương trên tay thoát ra, thẳng đến thánh địa dưới hạ thân thiếu nữ Trương Vũ Thiến truyền tới!
"A!" Trương Vũ Thiến khẽ rên một tiếng.
Trương Vũ Thiến là một thiếu nữ còn nguyên “tem”, thánh địa mẫn cảm nhất bị điện giật, trong cơ thể nàng xuân triều lập tức bắt đầu tuôn ra!
Điện lưu trong tay Du Dương, khống chế tinh chuẩn không gì sánh được, tổn thương không có, nhưng lại có thể kích thích thân thể Trương Vũ Thiến lên đến mức cao nhất !
Dòng điện đi qua Trương Vũ Thiến hai lần, Trương Vũ Thiến cũng đã xụi lơ dựa vào trong lòng Du Dương , xuân thủy như vỡ đê hồng thủy chảy ra.
Du Dương không nghĩ tới Trương Vũ Thiến bình thường có bộ dạng nữ bạo long, thân thể lại quá mẫn cảm! Du Dương ôm Trương Vũ Thiến, làm cho nàng dựa vào trên người mình nghỉ ngơi chỉ chốc lát. Tuy rằng Du Dương trên tay đình chỉ điện lưu tập kích, nhưng hạ thân hắn cây thương vẫn còn cuồng nộ chỉ vào Trương Vũ Thiến, làm Trương Vũ Thiến sợ đến mức một cử động cũng không dám.
Một lúc sau, Trương Vũ Thiến cuối cùng từ trong mê say tỉnh lại, thanh âm nhỏ như muỗi ở bên tai Du Dương nói: "Bại hoại, ngươi xấu lắm!"
Trương Vũ Thiến nghĩ rằng mắng Du Dương hai câu vẫn còn chưa đủ nghiền, lại hướng đầu vai Du Dương hung hăng cắn một cái, nói: "Lần tới lại khi dễ ta, ta sẽ cắn chết ngươi!"
"Ha ha, tốt thôi, bất quá ngươi cứ cắn phía dưới là được!" Du Dương vô sỉ nói.
"Ngươi... Lưu manh!" Trương Vũ Thiến liếc xéo Du Dương một phát, sau đó đẩy ra Du Dương chạy mất!
Du Dương vốn có đã thủ thế, nhưng Trương Vũ Thiến lần này dĩ nhiên đổi tính rồi, không có đạp Du Dương!
"Ha ha, rốt cục để cho ta bắt được nhược điểm của ngươi à nha! Hừ hừ, ta không đem ngươi tiểu ny tử này huấn luyện thành mèo ngoan, ta cũng không phải là Du Dương!" Du Dương chí khí hào hùng nói.
Du Dương muốn bắt Trương Vũ Thiến lại, đến thừa dịp thắng truy kích, đánh hạ mấy tòa thành trì, nhưng thấy sắc trời lấy muộn, mặt trăng sáng lặng lẽ lên tới đỉnh, "Ta Kháo! Ta thế nào đã quên, buổi tối hôm nay cùng Xích Kinh Thế ước định đập nhau!"