Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong nháy mắt, Đường Tiêu tựa hồ nhớ lại tất cả khó khăn mà hắn đã trải qua vào kiếp trước, đó là lúc không cha không mẹ, không ai quan tâm, nhưng ngày nào cũng phải trải qua cuộc sống luyện tập vất vả cực nhọc, hiện tại cuối cùng đã có nhà, có cha mẹ yêu thương hắn, hắn muốn kiếp này bản thân phải trở nên cường đại, để có thể bảo vệ tất cả mọi thứ mà hắn có được trong kiếp này.
Mà nền tảng của tất cả điều này chính là sức mạnh.
Rốt cục, tất cả sức mạnh sở hữu trong cơ thể tựa hồ đều tập trung vào giữa ngón tay Đường Tiêu, Đường Tiêu rống lớn một tiếng, ngón trỏ đột nhiên bắn ra, hòn đá nhỏ bắn ra giống như viên đạn, tựa hồ lôi cuốn lấy tất cả chân khí trong cơ thể Đường Tiêu, phát ra một tiếng kêu to, đâm vào trong không khí trước mặt.
Từng đạo gợn sóng thiên địa nguyên khí không thấy rõ xao động trong lộ tuyến tiến lên của hòn đá nhỏ, hòn đá nhỏ dùng lực của vạn quân, lập tức đụng vào đôi mắt của chiến sĩ nhân ngư, phát ra một tiếng nổ “ầm ầm”, trong lúc nhất thời đá vụn bay tán loạn vào lòng hồ Nhật Nguyệt.
Cùng với ngón tay bắn ra, Đường Tiêu cảm giác trong cơ thể mình giống như đột nhiên bị rút sạch sinh khí, toàn thân nhất thời trở nên mềm nhũn không có khí lực, phảng phất như muốn té ngã trên mặt đất.
Đường Tiêu cố gắng đứng vững, trong lòng hắn có chút kỳ quái, huấn luyện cực hạn, trên người đeo bao cát nặng nề luyện tập Hổ Liệt quyền nhiều lần, cũng chưa từng có loại cảm giác thoát lực này, hôm nay chỉ nhẹ nhàng bắn ra, thoáng cái đã thoát lực là vì sao?
Nhưng vào lúc này, Đường Tiêu đột nhiên cảm giác được chỗ đan điền của mình đột nhiên phát nhiệt nóng lên, một tia khí lưu yếu ớt bắt đầu hội tụ lưu chuyển trong đan điền.
Lẽ nào là thiên địa nguyên khí và chút ít chân khí cất giấu trong thân thể đã có thể ngưng luyện đến mức tiến hành chứa đựng trong đan điền? Mục Thương đã từng nói, đây chính là đặc thù rõ ràng nhất khi võ giả cấp Nhân Nguyên nhất giai đột phá tiến vào nhị giai!
Đường Tiêu lại một lần nữa xác nhận, xác thực, chân khí đang lưu chuyển trong đan điền, loại cảm giác ấm áp lúc có lúc không này xác thực tồn tại, hơn nữa theo thiên địa nguyên khí lại một lần nữa tiến vào thân thể của hắn, những thiên địa nguyên khí này cũng không còn tùy tiện du động trong thân thể giống như trước, mà chủ động hội tụ trong đan điền.
Cuối cùng cũng đột phá rồi!
Nhất giai võ giả hấp thu nguyên khí trong thiên địa làm chân khí trong cơ thể, võ giả nhị giai ngưng luyện chân khí trong cơ thể. Chân khí là nền tảng của tất cả võ học, chỉ có ngưng luyện ra chân khí chất lượng cao hơn, tinh thuần hơn trong đan điền mới có thể phát ra các loại chiêu thức cường hãn, thậm chí tế luyện pháp khí, khu động các loại yêu thú ác điểu, địa ma thiên tiên để mình sử dụng.
Đường Tiêu yên lặng đứng bên hồ Nhật Nguyệt, thỏa thích để cho thiên địa nguyên khí xuyên vào trong cơ thể mình, sau đó cảm thụ được chúng bị nhét vào trong đan điền, cho đến khi nguyên khí trong đan điền càng ngày càng phong phú, càng ngày càng tràn đầy, cho đến khi cơ thể không cho phép tiếp tục dung nạp nhiều thiên địa nguyên khí hơn nữa mới ngừng lại được.
Đường Tiêu đi đến bên cạnh pho tượng chiến sĩ nhân ngư bằng đá, xác nhận đòn vừa rồi rút cuộc có bao nhiêu uy lực….
Không nhìn không biết, vừa nhìn thấy ngay cả bản thân Đường Tiêu cũng giật nảy mình!
Chỗ con mắt của pho tượng chiến sĩ nhân ngư bằng đá, rõ ràng mạnh mẽ bị chọc thủng một lỗ to bằng ngón tay, trực tiếp xuyên thủng ra sau đầu!
Phải biết rằng, cái đầu bằng đá này chí ít phải dày mười mấy cm. Hơn nữa pho tượng làm bằng đá, đương nhiên cứng hơn hòn đá nhỏ vừa rồi trong tay Đường Tiêu, điều này cần bao nhiêu sức mạnh mới có thể xuyên thủng một lỗ hổng trên pho tượng bằng đá?
Đường Tiêu thò ngón tay xuyên qua lỗ hổng trên, cảm giác bên trong cực kỳ nhẵn mịn, giống như bị nhiệt độ cao đốt cháy ra vậy.
Đường Tiêu mơ hồ nhớ lại, đòn vừa rồi tựa hồ đã ngưng tụ tất cả sức mạnh chân khí toàn thân của hắn, cho nên dưới một kích, bản thân hắn hoàn toàn thoát lực, về sau khi lâm địch, Đạn Chỉ thần công mới luyện thành này vẫn có thể sử dụng rất tốt, cho dù sử dụng, cũng chỉ ngưng tụ một bộ phận lực lượng phía trên là được rồi, nếu không chân khí trong cơ thể hao hết, cuối cùng cũng chỉ có kết cục chờ chết.
Đương nhiên, muốn ngưng tụ nhiều lực lượng chân khí như vậy trên ngón tay, thời gian tiêu hao cũng sẽ rất dài, khi lâm địch cũng không thực dụng.
. . . . . .
Sáng ngày thứ hai, Mục Thương tự mình khảo nghiệm lại một phen, xác nhận Đường Tiêu xác thực đã đột phá thành công đến cấp Nhân Nguyên nhị giai, cảm xúc của y sau khi biết được tin tức này tựa hồ còn hưng phấn kích động hơn cả Đường Tiêu.
Đường Tiêu cần có thời gian để tôi luyện thành công, từ nhất giai đột phá đến nhị giai, chỉ có điều chuyện này hắn mới nghe Mục Thương nói qua, chứ chưa tự mình thể nghiệm. Mục Thương thì khác, năm y mười tám tuổi mới từ nhất giai đột phá thành công đến nhị giai, thời gian dài dặc trải qua lúc đó cùng với cảm giác buồn bực không cách nào lĩnh ngộ khiến hiện tại hắn cũng khó có thể quên.
Nhưng Đường Tiêu có thể tôi luyện dễ dàng như vậy đã là thành công rồi, hắn lại cực kỳ thoải mái đạt tới đỉnh phong của cấp Nhân Nguyên nhất giai, sau đó chỉ dùng thời gian ba ngày đã hoàn thành đột phá, tất cả chuyện này có thể dùng từ “kỳ tích” để hình dung.
Mặt khác, cũng chỉ có bản thân Đường Tiêu biết được, hắn có thể lĩnh ngộ và đột phá nhanh như vậy, tuyệt đối không phải công lao của hai tháng này, nếu không có tích lũy cuộc sống rèn luyện khổ cực trong 23 năm kiếp trước, hắn quả quyết không thể nào sáng tạo ra kỳ tích như vậy trong hai tháng.
- Nếu ngươi đã đột phá đến cấp Nhân Nguyên nhị giai, cũng không cần tiếp tục luyện tập Hổ Liệt quyền, bây giờ là thời điểm luyện tập “Hóa Điêu Lược Không Thức” mà phụ thân ngươi cho ngươi, nhưng cái này ta không cách nào diễn luyện cho ngươi được, ngươi chỉ có thể dựa vào bản thân cẩn thận phỏng đoán, lúc nào không hiểu đợi hầu gia quay về, ngươi hãy tự mình hỏi hắn.
Mục Thương đưa “Hóa Điêu Lược Không Thức” cho Đường Tiêu.
- Lệ Nhật Lăng Yên, Thủ Tiến Hàm Châu, Thừa Hiên Vũ Các, Tình Tường Bích Lạc, Vũ Lập Thúy Nhạc, Nhật Phi Thiên Lý và Dạ Minh Cửu Cao.
Đường Tiêu mặc niệm bảy chiêu thức của “Hóa Điêu Lược Không Thức”, sau đó mở ra từng tờ cẩn thận nghiên cứu.
Mặc dù không có người có thể chỉ đạo, nhưng trong cuốn bí tịch của Trấn quốc hầu Đường Uyên lại có rất nhiều chữ nhỏ tâm đắc mà Đường Uyên tu luyện lúc trước, từ những chữ nhỏ tâm đắc này cũng có thể nhìn ra, cuốn bí tịch Đường Uyên cho Đường Tiêu cũng không phải bản chép tay, mà chính là cuốn gốc mà ngày trước hắn từng dùng luyện công.