Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Dịch] Sát Vương (Áo Bỉ Đảo
  3. Chương 33 : Quyết đấu với Dực Thai công chúa.
Trước /593 Sau

[Dịch] Sát Vương (Áo Bỉ Đảo

Chương 33 : Quyết đấu với Dực Thai công chúa.

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chu Kiền làm nhà cái thật sự quá hãi hùng khiếp vía, hơn ba vạn lượng, cho dù chỉ có tỉ lệ một ăn 0,1; cũng phải chi trả hơn ba ngàn lượng tiền thắng cược! Đường Tiêu có nhiều tiền tiêu vặt như vậy sao?

Chu Kiền đột nhiên đánh cho mình một bạt tai, y cảm thấy vô cùng xấu hổ vì suy nghĩ vừa rồi của bản thân, đời này y luôn bị người khác xem thường, cũng chỉ có Đường Tiêu không chê y, vì tấm lòng chân thành giành cho nhau, y cũng không thể không ủng hộ hắn!

Huynh đệ là gì chứ? Chính là khi nguy nan thấy được tấm chân tình, thời điểm mấu chốt này, nhất định phải ủng hộ hắn mới được!

- Chu Kiền ta đặt hai mươi lượng Đường thiếu gia thắng!

Chu Kiền lấy ngân phiếu ra lớn tiếng tuyên bố với xung quanh, hơn nữa còn điên cuồng hô to lên:

- Đường huynh cố lên! Đường huynh ngươi nhất định sẽ thắng! Đợi lát nữa sẽ ôm mấy lượng bạc của tiểu mỹ nhân Dực Thai!

Nghe thấy tiếng gào của Chu Kiền, Dực Thai công chúa thiếu chút nữa không nhịn được muốn chạy tới quất y một trận.

Đám sĩ tử trên khán đài liên tục lắc đầu, liên tục chỉ trỏ giễu cợt sau lưng Chu Kiền, trong lòng tất cả mọi người đều có cùng một suy nghĩ, tại sao ông trời lại ban thưởng một đôi dở hơi như vậy cho Đại Minh triều? Lẽ nào để đặc biệt cung cấp trò cười cho mọi người sao?

Đường Tiêu quay đầu lại nhìn Chu Kiền, không ngờ tên mập ngu ngốc này, còn có mấy phần nghĩa khí, trước kia hắn chỉ xem y là bạn nhậu, không có ý định kết bạn thâm giao với y, xem ra sau này khi có thể che chở y vẫn phải che chở.

- Chúng ta cũng đặt năm lượng cho Đường công tử thắng, vừa vặn gom đủ hai mươi lăm lượng.

Một sĩ tử không có hảo ý đưa mấy tấm ngân phiếu tới, đám sĩ tử xung quanh cùng cười ồ lên.

- Cứ cười đi! Đợi lát nữa các ngươi nhất định khóc không ra tiếng.

Trong lòng Chu Kiền vô cùng tức giận, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể hy vọng hôm nay có thể xuất hiện kỳ tích, để cho Đường Tiêu đánh bại Dực Thai công chúa.

. . . . . .

- Hiện tại nhận thua còn kịp, đừng để ta ra tay thì muộn rồi.

Dực Thai công chúa cầm roi tiến lên mấy bước nhắc nhở Đường Tiêu.

Không biết tại sao, nhìn thấy Đường Tiêu hiện tại, nàng đột nhiên không muốn làm hắn xấu mặt trước mặt mọi người, thậm chí hy vọng hắn nhận thua, để lại cho hắn chút thể diện, mặc dù nàng cũng không biết tại sao mình lại đột nhiên thay đổi như vậy.

- Nếu như nhận thua, ta đã không đến nơi này.

Đường Tiêu cười nhạt, ánh mắt xẹt qua Dực Thai công chúa, trong lòng hắn không phải không thừa nhận, Dực Thai công chúa được xưng tựng là đệ nhất mỹ nữ của Thai Kinh thành, tuyệt đối không phải để lấy lòng, vẻ đẹp nhiếp hồn đoạt phách của nàng, quả nhiên là thiên cổ tuyệt luân, không ai sánh bằng.

Ít nhất ở kiếp trước và kiếp này, Đường Tiêu chưa từng gặp người nào đẹp hơn nàng.

Nhưng Đường Tiêu căn bản sẽ không vì vẻ đẹp của nàng mà thay đổi, trong lòng hắn chỉ xem nàng là thước đo kiểm nghiệm thành quả ba tháng tu luyện vừa qua của bản thân.

Nếu như có thể đánh bại nàng, Đường Tiêu sẽ có thêm kiên định trên con đường cường giả, lòng tự tin sẽ tăng thêm trăm lần để tiếp tục bước đi.

Nếu như thua dưới tay nàng, Đường Tiêu sẽ coi đây là sự hổ thẹn, cảnh tỉnh mình càng phải cố gắng hơn trước, đương nhiên, nếu cố gắng của hắn còn có thể “tăng thêm”.

- Ngươi sẽ hối hận vì quyết định hôm nay.

Dực Thai công chúa nhìn Đường Tiêu, lại lui về phía sau hơn mười thước.

Một gã người hầu đi tới nhận lấy chiếc áo khoác lông chồn của Dực Thai công chúa, Dực Thai công chúa hiện tại mặc một bộ y phục lụa vàng nai nịt gọn gàng, trong khí trời đầu đông càng hiện lên vẻ vô cùng chói mắt.

Đường Tiêu đứng khoanh tay, hắn vốn không sợ lạnh, trên người không mặc quá nhiều y phục, hiện tai cũng không cần cởi gì cả.

Dực Thai công chúa giơ long cốt tiên trong tay lên, quất một cái xuống mặt đất bên cạnh, roi cứng như đao, tạo ra một vết nứt thật sâu trên nền đất đá xanh, kích thích thanh âm hoan hô của đám người đứng xem bên ngoài.

Mặc dù đã chuẩn bị động thủ, nhưng Dực Thai công chúa vẫn có chút mất tập trung, nàng cảm giác Đường Tiêu hiện tại đứng trước mặt nàng, đã không còn là tên công tử quần là áo lượt mặt mũi tràn đầy vẻ dại gái, khúm núm trước mặt nàng mấy tháng trước. Nếu là Đường Tiêu trước kia, long cốt tiên trong tay nàng tuyệt đối sẽ không có chút khoan dung với hắn, ước đấu lần này, tuy không giết chết hắn, nhưng cũng sẽ không hạ thủ lưu tình, ít nhất phải khiến hắn nằm trên giường hơn nửa năm.

Nhưng hiện tại. . . . . .

- Có thể bắt đầu rồi chứ?

Dực Thai công chúa nghiêm nghị chất vấn Đường Tiêu.

- Đến đi.

Đường Tiêu vẫn giữ dáng vẻ thản nhiên, phảng phất như đây chỉ là một trận thi đấu bình thường, căn bản không quyết định bất cứ chuyện gì.

Mặc dù chiến lược của Đường Tiêu là coi rẻ địch nhân, nhưng trên phương diện chiến thuật vẫn rất xem trọng địch nhân, hắn đã chuẩn bị chiến thuật rất chi tiết cho trận ước đấu lần này, đồng thời còn kêu Chu Kiền thiết hạ ván bài, chính là không muốn lưu lại bất cứ đường lui nào cho mình.

Tìm đường sống trong cõi chết, chính là thủ pháp huấn luyện mà vị huấn luyện viên ma quỷ lúc trước thường xuyên sử dụng với bọn hắn. Chỉ có ở tử địa, không có bất kỳ đường lui nào, mới có thể khiến cho một người kích phát ra lực chiến đấu cường đại hơn, điên cuồng hơn!

Có lẽ là thái độ lạnh nhạt của Đường Tiêu đã khơi dậy sự phẫn nộ mơ hồ nào đó trong lòng Dực Thai công chúa, Dực Thai công chúa đột nhiên tiến về phía trước xuất thủ.

“Vút”, long cốt tiên phát ra một trận rồng ngâm vun vút, theo chuyển động của cánh tay Dực Thai công chúa, một luồng khí lãng vô cùng kình lực từ bên trong cây roi gào thét mà ra, giống như một con ấu long thân hình cực nhỏ, còn chưa thành niên giương nanh múa vuốt lao thẳng tới trước mặt Đường Tiêu.

Đường Tiêu vung quyền nghênh đón, một đòn “Hổ Hổ Sinh Phong” đập vào phía trên, thân hình tiên cương hiện ra, quyền cương thu vào trong, quyền tiên cương khí tương giao, phát ra tiếng vang kịch liệt, giống như kim thiết chạm nhau.

Chiêu này của Đường Tiêu là lấy cứng chọi cứng, muốn thăm dò xem rút cuộc tu vi nhị giai của bản thân và võ giả tam giai của Dực Thai công chúa chênh lệch bao nhiêu, mặc dù trước đó Mục Thương cũng từng nói qua với hắn về chênh lệch này, nhưng hắn biết rõ chỉ sau khi bản thân cảm thụ, mới có thể đưa ra phán đoán chuẩn xác nhất.

Long cốt tiên của Dực Thai công chúa mạnh mẽ bị ngăn cản bên ngoài quyền cương của Đường Tiêu, đại bộ phận kình lực bị tiêu tán. Đường Tiêu vừa mới cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng không ngờ một đạo sức mạnh cương mãnh đột nhiên từ trong long cốt tiên một lần nữa tuôn ra, long cốt tiên bị ngăn cản bên ngoài quyền cương của Đường Tiêu hóa ra hình rồng dữ tợn, lập tức đột phá phòng thủ của Đường Tiêu, quất vào mặt hắn, mạnh mẽ tạo ra một lằn roi từ trán đến mi tâm.

Quảng cáo
Trước /593 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương

Copyright © 2022 - MTruyện.net