Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ba khối Phỉ Thúy, khối nào cũng là bảo bối thượng hạng, Phỉ Thúy như vậy mà phải tận tay dâng cho người khác, Thiệu Ngọc Cường thấy khó chịu như dao cắt vào tim vậy.
Hắn cắn răng gói ba khối Phỉ Thúy lại, bước nhanh đến đặt bên cạnh Lý Dương, hắn cũng chẳng thèm ngẩng đầu lên đã vội quay về, hắn sợ sẽ nhìn thấy số Phỉ Thúy đó rồi chịu không nổi mà mang chúng về lại.
Về lại chổ cũ Thiệu Ngọc Cường vẫn cúi đầu, mắt hơi đỏ.
Thiệu Ngọc Cường bây giờ khác hẳn với lúc hắn nhìn thấy Lý Dương giải trúng đoạn đứt gãy, lúc đó hắn có cảm giác như tất cả Phỉ Thúy của Lý Dương đã nằm trong tay hắn rồi vậy. Tiếc là giấc mơ thì tươi đẹp nhưng sự thật lại nghiệt ngã, bây giờ hắn mới thấm được câu nói này.
Đối lập với bên phía Thiệu Ngọc Cường, mấy người bên Lý Dương giờ đang vui mừng hớn hở.
Sáu khối Phỉ Thúy, trong đó có năm khối Thủy Tinh Chủng, khối còn lại là Cao Băng Chủng, ngoài ra trong đó còn có ba khối có màu sắc thượng hạng, đó là Đế Vương Lục, Lam Tinh Linh và Tử Nhãn Tình.
Đây cũng là lần duy nhất có ba khối màu sắc thượng hạng cùng xuất hiện một lần, sau khi sáu khối Phỉ Thúy hội tụ lại một nơi, người xem đều đứng cả dậy nhiệt liệt vỗ tay chúc mừng.
Họ chúc mừng vì một trận đấu thú vị, một màn biểu diễn ngoạn mục của hai vị đại sư.
Tư Mã Lâm cấu mạnh vào chân mình, hắn chịu không được hừ một tiếng, Lý Xán nhìn hắn nghi hoặc, dáng vẻ của Tư Mã Lâm lúc đó đúng là rất kỳ lạ.
Tư Mã Lâm lắc đầu cười, giờ hắn buồn vui lẫn lộn, sự việc lần này không phải là mơ mà đang xảy ra rành rành trước mắt hắn. Hắn đang tự chúc mình vì lần này theo Lý Dương đến Miến Điện, nếu không thì làm sao có thể chứng kiến một trận đấu có một không hai như thế này.
- Anh Tư Mã, số Phỉ Thúy này đúng là đáng giá mấy trăm triệu sao?
Lý Xán đến cạnh Tư Mã Lâm hỏi nhỏ, lúc nãy có người nói giá của số Phỉ Thúy này, Lý Xán còn nhớ lúc hắn mới nghe tổng giá trị của số Phỉ Thúy này thì hắn há hốc miệng. Không ngờ giá của mấy khối ngọc thạch xinh đẹp này lại cao gấp mấy lần giá cả công ty hắn.
ở Miến Điện chứ không phải ở công ty, lần này cũng không phải vì đi công tác, ở đây Lý Xán cũng như Lý Dương, đều gọi Tư Mã Lâm là anh cả.
- Đúng vậy, ít nhất cũng mấy tỉ, chỉ cần cậu Lý nói bán thì người mua xếp hàng dài từ đây về đến tận trong nước, sau khi họ ra giá còn phải xem Lý Dương có muốn bán hay không.
Tư Mã Lâm liền gật đầu, đưa ánh mắt rực lửa nhìn về số Phỉ Thúy.
Tư Mã Lâm nói cũng có phần hơi quá,số người có khả năng mua được số Phỉ Thúy này rất ít, càng không thể xếp hàng dài như vậy được, tuy nhiên có một điểm hắn nói đúng, những món đồ này người ta muốn mua còn phải xem Lý Dương có muốn bán hay không.
Sáu khối Phỉ Thúy xếp cùng một chổ, Lý Dương thực ra cũng rất xúc động.
Có thể thẳng được Phỉ Thúy Vương, ngoài may mắn ra còn phải nhờ vào năng lực đặc thù của hắn, hắn hiểu rất rõ nếu chỉ dựa vào bản lĩnh thực sự thì mười hắn cũng không phải là đối thủ của Phỉ Thúy Vương.
Từ Phỉ Thúy Vương hắn cũng đã nhận ra được thế nào là thực lực thật sự của đại sư đổ thạch, về phương diện này hắn còn phải cố gắng và học hỏi nhiều.
Lý Dương đứng dậy, từ từ đi về phía Phỉ Thúy Vương.
Rất nhiều người đang nhìn hắn, Thiệu Ngọc Cường cũng quay đầu lại ngạc nhiên, vẻ mặt hơi tức giận.
Bây giờ Lý Dương là người thắng cuộc, đa phần người ta đều gọi tên hắn, chắc chắn sau trận đấu này, tên tuổi của hắn sẽ được truyền đi khắp nơi, vì là người thắng cuộc nên Lý Dương có quyền được hưởng diễm phúc đó.
Tuy nhiên nếu hắn đến với mục đích làm nhục Thiệu Ngọc Cường và sư phụ thì thật là quá đáng, Thiệu Ngọc Cường đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nếu Lý Dương dám làm nhục sư phụ thì bất kể thế nào hắn cũng sẽ thay sư phụ đòi lại công lý.
- Mã Lão tiên sinh, cám ơn ông!
Lý Dương bước đến, cúi người cung kính nói một câu, Thiệu Ngọc Cường chợt thay đổi sắc mặt.
- Cậu không cần cảm ơn tôi, là do cậu có thực lực, trước lúc tôi đến có gặp Trác lão, ông ấy rất tôn sùng cậu, nói là tôi chưa chắc đã thắng được cậu, tôi cũng có đánh cuộc với ông ấy, xem ra lần này tôi thua hoàn toàn rồi.
Phỉ Thúy Vương cười gật đầu, ông vẫn đang ngồi trên ghế, ông không vì thất bại mà đau buồn, giống như là trận đấu lúc này không có quan hệ gì với ông cả.
Ông nhìn Lý Dương rất thiện chí, không giống như nhìn một địch thủ mà giống như cái nhìn của trưởng bối dành cho vãn bối vậy, điều này làm Lý Dương hơi kinh ngạc.
Đồng thời hắn cũng rất kính phục Phỉ Thúy Vương, ông đã làm cho tất cả danh lợi trở nên đơn giản hóa, đây mới chính là cao nhân thực sự, là một người rộng lượng thực sự.
Điều này nói thì dễ nhưng những người làm được điều này không nhiều, Lý Dương cũng không coi trọng danh lợi lắm, nhưng vẫn chưa đến mức không đoái hoài đến, điều này Phỉ Thúy Vương giỏi hơn Lý Dương nhiều.
- Tôi hiểu rồi, nhưng dù sao cũng cảm ơn ông, từ ông mà tôi học được thêm nhiều điều.
Lý Dương lại cúi người nói rồi từ từ đi về chỗ của mình, camera vẫn quay vào hai người, người ta đều nhìn thấy cuộc nói chuyện giữa họ. Tuy nhiên máy quay cách xa quá, họ lại nói nhỏ nên họ chẳng nghe thấy gì cả. Thật là khó chịu như bị mèo cào vậy.
Đợi sau khi trận đấu kết thúc, rất nhiều người hỏi thăm xem lúc đó rốt cuộc Lý Dương và Phỉ Thúy Vương nói với nhau điều gì, kết quả là có rất nhiều lời truyền khác nhau, điều này để sau hãy bàn.
Lý Dương quay về, Phỉ Thúy Vương lại gật đầu cười.
Lý Dương hài lòng nhìn lại lần nữa sáu khối Phỉ Thúy.
Thêm một vài chiến lợi phẩm thật ngoài sức tưởng tượng của hắn, nguồn vốn khai thác đã không thành vấn đề, số Phỉ Thúy này Lý Dương có thể giữ lại không đem ra bán.
Thực ra lúc vừa nhìn thấy khối Tử Nhãn Tình và Chí Tôn Hoàng Lý Dương đã không có dự định bán rồi, lễ hưởng thọ của ông sắp tới, lúc trước hắn không biết nên tặng gì, giờ khối Chí Tôn Hoàng xuất hiện thật đúng lúc.
Chí Tôn Hoàng đại diện cho sự tôn quý, nó có thể được điêu khắc thành thọ tinh tặng cho ông thì đúng là không còn gì bằng.
Còn khối Tử Nhãn Tình, chỉ nhìn thấy biểu hiện của Vương Giai Giai là biết không thể nhượng lại cho người khác được. Sức hấp dẫn của Tử Nhãn Tình đối với phụ nữ vượt xa các loại Phỉ Thúy khác, khối này có thể làm thành một bộ trang sức để Vương Giai Giai đeo vào lễ cầu hôn, nó cũng có thể được xem như là sính lễ của Lý Dương rồi.
Còn những khối Thủy Tinh Chủng khác có thể bán ở Ngõa Thành thì bán luôn cùng một số Phỉ Thúy giải được khác, chắc chắn giá của chúng sẽ trên mấy tỉ, đủ để đầu tư cho đợt khai thác lần này.
Như vậy Lý Dương có thể giữ khối Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục lại, hắn đúng là có sợi dây chuyền làm bằng Phỉ Thúy này nhưng nhỏ quá, khối này vừa vặn bù lại sự tiếc nuối của hắn, sau này làm bảo bối gia truyền.
- Lý tiên sinh, chúc mừng ngài!
Lâm Lang cười ha ha bước đến, ông ta còn liếc nhìn số Phỉ Thúy một cái, trong đầu đang suy nghĩ làm thế nào để thuyết phục Lý Dương bán chúng đi, tiếc là ông ta không biết Lý Dương không hề có ý định bán chúng.
- Cám ơn Lâm tiên sinh, tôi cũng chỉ may mắn mà thôi, nếu thay đổi nguyên thạch thì tôi có thể đã thua rồi.
Lý Dương lắc đầu cười, trận đấu này chú ý đến kĩ xảo, Phỉ Thúy Vương đúng là rất lợi hại, nếu không phải ông ta không xem được bên trong khối Kim Ti Chủng kia thì chưa biết ai sẽ thắng.
- Ha ha, một phần cũng là nhờ may mắn, nhưng nếu không có thực lực thì may mắn cũng như không, Lý tiên sinh, ngài định xử lý số Phỉ Thúy này như thế nào?
Lâm Lang cười lớn hỏi, bên kia Thiệu Ngọc Cường cũng đang lắng tai nghe, nếu có thể mua về lại cũng được, chỉ là tốn nhiều tiền hơn một chút thôi.
- Vài ngày nữa tôi sẽ tổ chức một buổi bán đấu giá lớn tại Ngõa Thành, nếu Lâm tiên sinh có nhã ý thì cứ chuẩn bị tiền đi!
Lý Dương mỉm cười, Lâm Lang hỏi thật đúng lúc hắn đang muốn truyền thông tin này đi, chắc lần này sẽ được camera ghi lại và mọi người đều sẽ biết, như vậy không cần hắn phải đi thông báo cho từng người nữa.
- Buổi bán đấu giá? Được, lúc đó tôi nhất định sẽ đến!
Lâm Lang chợt sáng mắt, chỉ cần Lý Dương đồng ý bán, việc còn lại chỉ là tiền thôi, Lâm Lang có nguồn vốn lớn, việc này không thành vấn đề.
Thiệu Ngọc Cường cũng gật đầu, Lý Dương vẫn muốn bán số Phỉ Thúy này làm hắn thở dài nhẹ nhõm. Từ trước đến giờ Lý Dương chưa hề từ chối Thiệu Thị tham gia bán đấu giá, đến lúc đó chỉ cần chuẩn bị nhiều tiền một chút là có thể mang số Phỉ Thúy này về nhà.
- Lý tiên sinh, chúc mừng ngài dành thẳng lợi, có thể chụp chung với ngài một bức hình được không?
Người phụ trách ban quản lý bước đến, ông ta lúc nãy đã đến rồi nhưng qua chào Phỉ Thúy Vương một tiếng đã. Người này rất thông minh, tuy là Phỉ Thúy Vương thua Lý Dương nhưng thực lực của ông ta không ai phủ nhận được, tạo được mối quan hệ tốt với những người như vậy rất có lợi, ông ta không vì Phỉ Thúy Vương thua mà xem thường ông ta, đó là những việc chỉ những kẻ ngốc mới làm.
- Không thành vấn đề, cũng cảm ơn ông lần này tổ chức rất tốt!
Lý Dương lập tức gật đầu, hắn rất có thiện cảm với giao dịch Miến Điện, người phụ trách này đã giúp hắn có được một trận đấu thuận lợi, nếu không có ông ta thì không biết người xem sẽ làm loạn như thế nào.
Lý Dương vừa đồng ý thì có một người cầm máy ảnh chạy đến, người phụ trách cùng Lý Dương đứng trước Phỉ Thúy chụp ảnh, nụ cười không tắt trên khuôn mặt ông ta.