Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Năm 1080
- tiểu Mỹ Mỹ? Muội đang làm gì vậy ? - Khương Uyển Uyển từ trên cây nhảy vọt xuống . Vẫn bạch y xuất trần như vậy .
- a ! Muội chế độc !- Thiên Mỹ lam trường bào xinh đẹp cười , mắt híp lại .
- chế độc ? Được cái gì chưa ?
- ưm.... chưa có !
Khương Uyển Uyển im lặng ngắm nhìn tiểu oa nhi bên cạnh mình , trong đầu xoẹt qua 1 tia sáng , nhoẻn miệng cười gian
- tiểu Mỹ , thôi cái vô bổ này đi , muội muốn đi chơi với ta ko ?
- đi chơi ? Tất nhiên là có ! Nhưng phải hỏi Phong đã !
- ko lo , hắn hôm nay đi gặp tam vương gia rồi !
- vậy , muội nên thử loại dược mới rồi ! Ke ke ke !! - Thiên Mỹ cười gian
- dược ?
- đúng nga ! Là dược lão hóa 7 tuổi nha ! Mà giọng nói cũng theo đó luôn nha !!!
- ha ha ha !!! Chuẩn tiểu nha đầu của ta !!!mà tóc muội quá nổi bật , nhuộm đi
- ân , tỷ giúp muội che ấn ký hoa , tỷ muội ta cùng phẫn nam trang!!!!
- ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!!!
Khiêm vân viện _ Kỹ viện lớn nhất Khuynh thành
2 nam tử , 1 bạch y xuất trần yêu nghiệt , mắt đen dài xinh đẹp, tảng ra cỗ ý niệm nữ nhân thiên hạ đổ xô về mình ; 1 lam y ôn nhu thuần khiết , mắt biết tròn mê ly , thật hiếm có . Xinh đẹp khiến cả nam nhân nữ tử ko dám động tới , sợ dính chút bụi trần sẽ vấy bẩn sự xinh đẹp kia .
Nói thế thôi , chứ hình như 80% nữ tử kỹ viện đó đổ xô ra để bâu quanh 2 người . ( 20% kia chắc đang làm việc ......)
" tiểu Mỹ nha , thấy thế nào ? " Khương Uyển Uyển cười ngả ngớn truyền âm cho nàng
" hu hu , họ dám sờ những nơi có thể sờ và sờ những nơi .... ko được đụng chạm của ta !!! " Thiên Mỹ trong lòng gào thét .
" thôi nào , muội quên chúng ta tới đây làm gì rồi sao ?"
" đây có , chính là để thưởng thức tất cả các cô nương trong này ? " Thiên Mỹ ngây thơ đáp
" nói năng bậy bạ , chúng ta tới để thưởng thức nhạc điệu , vũ kỹ , ca hát , .... của họ . Muội nói vậy là hạ thấp họ đó , tuy là kỹ viện nhưng họ là bán nghệ ko bán thân " Khương Uyển Uyển lườm nàng
" ha ha , vậy gọi tú bà đi "
- ai nha nha , 2 vị công tử ko biết tới đây là có chuyện? - tú bà lắc mông đi tới , người đeo cả tấn trang sức cùng chát cả cân phấn lên mặt ko khỏi làm 2 nàng thếy kinh tởm .
- ta muốn nghe đệ nhất mỹ nhân lâu - Thủy Thủy đàn , ko biết được ko ?.- dù kinh tởm thế nào , Khương Uyển Uyển nàng vẫn nở nụ cười cực soái , rất soái a !!!
- ai nha , người nói vậy thật làm khó ta !
- hả ? - Thiên Mỹ nhíu mày
- là có người đặt trước rồi !
- đó là .....
- phòng bao nhiêu?
Khương Uyển Uyển tính hỏi danh tính người đó , nếu thấp hơn nàng thì hảo hảo thương lượng , cao hơi thì thôi , chứ nàng và Thiên Mỹ cũng sắp phải về rồi! Ai dè tiểu nha đầu này lại chen chân vào.
Khương Uyển Uyển xoay người , chạy theo Thiên Mỹ
- da , phòng 15 chữ thiên ?
Nghe xong Thiên Mỹ lại chạy vọt đi , nàng muốn nghe đàn , rất muốn , đành tới thương lượng thôi !
Phòng 15 chữ thiên
- tam ca , thực sự ko có sao ? - tử y nam tử lên tiếng
- này này , lục đệ , ko cổ cầm nào tốt hơn của Thủy Thủy đâu , có muốn mua ko thế ? - hắc y nam tử trả lời
Hàn Bảo Phong hắn chính là đang ở .... kỹ viện nha . Chính là mấy ngày sau là sinh thần của nàng , nghe Nhu nhi nói nàng rất thích cầm , cầm nghệ cũng rất hay ! Nên nhờ tam ca nghiên cứu giúp . Tam ca là người duy nhất ko đính ngọc lên ấn ký hoa , được coi là người ko tham gia cuộc chiến , hắn khá thân với tam ca , người này cũng rất thiên về âm thuật , cầm nghệ , cách xem cầm tốt cũng rất biết .
- lục vương gia , Thủy Thủy cũng có ý bán cây cầm này , Thủy Thủy hiện tại mấy hôm trước là bị trẹo tay , tay sẽ để lại di chứng nên mới bám đó ! - nàng cười nhẹ , ôm đàn tiến về phía hắn .
- a ! - A nha nha !!! Thủy Thủy nàng là giẫm váy , ko ngã đâu ngã ngay vào người hắn nha !!!
_ RẦM_ cánh cửa bật mở , nghe nhưng muốn rụng xuống.
Thiên Mỹ cùng Khương Uyển Uyển trợn mắt , nhưng rất nhanh chóng lấy lại bình tĩnh . Tại sao lại là người này chứ ??? Tuy Thiên Mỹ nàng vừa muốn nghe cầm , nhưng hiện tại còn muốn giết chết nam nhân kia hơn . Bất quá , nàng cần chạy trước , nếu hắn biết nàng tới đây thì ....
- a ! Xin lỗi , ta nhầm phòng ! - Thiên Mỹ tỏ thái độ có lỗi , tạ tội , khẽ cúi đầu . Đóng cửa lại .
Khóe mắt cay cay , nàng có lẽ ko kiềm chế được rồi !!! Nước mắt. .... với nàng trước kia rất dễ kìm lại , bây giờ , thật dễ tuôn rơi...
Thiên Mỹ cắn môi , mắt phiếm hồng , nước mắt rơi ra ...
Khương Uyển Uyển khẽ thở dài" Thiên Mỹ , ta trước giờ luôn ko bao giờ muốn chia sẻ tình yêu của mình cho người khác nhưng , đành chịu thôi ! " nàng nghĩ thầm .
Trong phòng
- Thủy Thủy cô nương , có thể dậy rồi chứ ? - Hàn Bảo Phong nhíu mày , hắn cực ghét ai làm trò này để ôm hắn , kinh tởm . Duy là nàng làm , hắn sẽ cảm thấy đáng yêu !!! Nam tử lúc nãy cũng có đôi mắt biếc , vào thì trợn to mắt nhìn hắn , cứ như ngạc nhiên lắm ấy? Giọng nói cũng có phần trong trong , như nữ tử .....
- lục đệ , lệnh bài này của đệ sao ? - tam vương gia đưa 1 khối lệnh bài cho hấn .
- hả ? Sao lại ở đây ? - Hàn Bảo Phong trợn mắt , đây ko phải " huyết tinh môn chủ lệnh bài " hắn 5 năm trước đưa nàng ư ? Bảo nàng giữ bên người , nhưng sao lại ở đây ?
Ánh mắt gắn chợt nghĩ nam tử lúc nãy , chẳng lẽ .....
Ko nghĩ nữa , hắn chạy ngay ra ngoài .
- lục đệ?
Lục vương phủ .
- vương phi đâu? - hắn nắm tay nô tỳ gần đó , mau chóng hỏi
- vương gia , vương phi từ chiều ở trong tây lục viện ! - nô tỳ đỏ mặt , e thẹn nói .
Lục chính phòng .
Sau khi đi về , nàng đã gội đầu bỏ thuốc nhuộm , còn thuốc thì công hiện chỉ 3 canh giờ , đợi sẽ hết . Khương Uyển Uyển chính tay nàng ... đuổi về....
Trên giường , Thiên Mỹ trùm chăn quá đầu , tóc lam xinh đẹp trải dài , mắt nhắm tịt , nước mắt vẫn rơi . Tim nàng , đau lắm , đau lắm . Vì aao ? Đây là cảm giác gì ? hắn! Dám ôm nữ tử khác .....
Yêu ?
Nàng yêu hắn sao ?
Nàng ko biết . Thấy hắn vui , nàng cũng vui . Hắn buồn , nàng cũng ko có vui được . Nàng thích cảm giác vào buổi tối , mỗi khi đi ngủ , nàng lại gặp giấc mơ đó , giấc mơ khi nàng chết đi . Nàng gặp ác mộng , hắn ôm nàng , nàng thích như vậy ! Nàng thích cái lúc hắn dung túng nàng , yêu chiều nàng , sủng nịch ôm nàng . Nhưng , hắn chỉ được như vậy với nàng , thấy hắn ôm người khác , nàng ... đau lòng ...
ẦM ẦM ẦM
- tiểu Mỹ , mở cửa ra !!! - Hàn Bảo Phong đập phá cửa , hét to .
- ngươi , đi chỗ khác , ta ... rất mệt mỏi ...!!! - cố ghìm lại cái giọng nức nở , nàng gắng ổn định nói .
- Nàng ko cho ta vào ?- hắn cười ko độ ấm
- đúng !
RẦM !!!
OMG !!! Cái cửa bật tung , vỡ thành trăm mảng .
Thiên Mỹ nằm trong chăn , cắn cắn môi , nước mắt vẫn rơi xuống gối.
Hắn thấy thế , khuôn mặt hầm hầm sát khí tới khéo cái chăn ra . Rất tiếc , kéo ko có được , Thiên Mỹ nàng đã bám víu chặt lắm rồi !
XOẠC . XOẠC . XOẠC
Khung cảnh rất đẹp , cái chăn bị rách làm 2 , bông trong cũng theo đó bay ra.
- Nàng dám tới kỹ viện !!! - hắn gằn giọng
- ngươi có quyền tới , ta thì ko ? - Thiên Mỹ kích động ngồi dậy . Nàng ko tức giận thì thôi, vậy mà ....
Hàn Bảo Phong giật giật khoé mắt . Lòng hắn trào dâng 1 cỗ đau lòng . Vô tình , vô tình Thủy Thủy ngã vào người hắn , nhưng nàng... Đôi mắt thế nào thuần khiết , xinh đẹp hiện tại khoé mắt đỏ đỏ . Mũi cũng đỏ nốt . Đôi hàng my dài cụp xuống , ướt đẫm nước .
- Thiên Mỹ ....- hắn khẽ đưa tay ra , chạm vào má nàng
Nàng lại vô tình nghiêng đầu né đi sự động chạm đó ...
Hàn Bảo Phong mắt tức tối , tay ghì lấy đầu nàng , mang nàng gần lại cơ thể mình .
Chậc , ko biết nàng đã làm gì , nhưng hiện tại nàng trông đã 16 , 17 , hắn ko cần kiêng kỵ gì cả !
Thiên Mỹ khẽ cóng người , hắn , tay hắn lạnh quá , vẫn lạnh như vậy , từ ngày đầu nàng cầm tay hắn...
Môi hắn khẽ đáp xuống môi nàng , cường bạo mà ôn nhu , lạnh lẽo mà ấm áp
Thấy mỹ nhân trong ngực thở còn ko nổi nữa , thì hắn mới lưu luyến bỏ môi mềm của nàng ra .
- cái đó là vô tình !
Thiên Mỹ khuôn mặt đỏ lại ngây ngốc .
- vô tình ???
Nàng cười khổ . Nàng từ bao giờ lại có thói ... ghen tuông vô cớ như vậy ?
Người khẽ nhổm dậy , mắt nhắm lại. Coi như hôn trả hắn đi ....
Bụp....
- á !
Thiên Mỹ nàng .... bị biến nhỏ lạ rồi !!! * đỏ mặt *
Khuôn mặt ngây thơ lại đỏ như gấc , cúi xuống , ko dám nhìn hắn...!!!
Hàn Bảo Phong hắn nãy giờ chỉ thấy buồn cười . Cái gọi là nụ hôn đầu của nàng và hắn , coi như .... trao đổi đi !!!