Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Xà Ngọc Kỷ phản ứng lại đầu tiên, tuy rằng hiện tại hơi thở của nàng là như vậy khủng bố, nhưng là một phế vật tay trói gà không chặt mà thôi, nàng việc gì phải e ngại.
Dùng sức muốn rút về roi bị nàng nắm, tiếp tục quật, nhưng rồi dùng sức hồi lâu vẫn không rút về được, gương mặt xinh đẹp không khỏi thay đổi sắc mặt, toát ra một tia mồ hôi lạnh.
Đây là có chuyện gì, vì cái gì nàng lại không cách nào trong tay phế vật rút roi về. Này nếu không rút được trở lại, mặt mũi nàng sẽ hướng chỗ nào, đại tiểu thư nàng làm sao còn có thể tồn tại được uy nghiêm?
Nếu không buông tay, vậy đừng trách ta không khách khí. Xà Ngọc Kỷ con ngươi hiện lên ngoan lệ sát ý.
Đem linh lực rót vào bên trong roi, đó là hỏa linh lực của nàng, cũng không tin không đem được tay phế vật này quất hỏng.
Đôi mày nhỏ hơi nhíu lại, roi trong tay bỗng chốc trở lên nóng rực, nàng chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra mị hoặc mà lạnh như băng ngân mâu.
"Tê"
Mọi người xung quanh không khỏi hít vào một hơi, kia là một đôi mắt như thế nào khiến cho mọi người khiếp sợ, thật sự là làm mọi người không dám nhìn thẳng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ nâng, lộ ra khuôn mặt tinh xảo có thể so với khuynh quốc khuynh thành, tuy má phải có một đạo vết thương thật dài nhưng như trước không làm thay đổi vẻ khuynh quốc của nàng.
"Tiện nhân, buông tay. Dám giữ roi của ta, muốn chết." Mắt thấy linh lực của mình đều không thể lay động được nàng, Xà Ngọc Kỷ hết sức phẫn nộ. Này tiện nhân, khi nào thì lá gan trở nên lớn như vậy, thế nhưng còn dám phản kháng, thật sự là tìm chết.
Cô gái không nói, biểu tình lạnh lùng không nhìn ra một tia phẫn nộ, bàn tay nhỏ bé túm roi lộ ra gân xanh, lại đủ chứng minh, giờ phút này nàng như thế nào phẫn nộ.
Màu đỏ phiếm cháy quang roi, hai kiều nhỏ nữ nhân không ai nhường ai, kia gầy nhỏ cô gái đem roi cuộn trong tay một vòng, cho dù da thịt trên tay đã bị lẫn lộn.
Đến gần Xà Ngọc Kỷ "Xà Ngọc Kỷ, đây chính là giáo huấn của ngươi" Nói xong đột nhiên buông tay quấn quanh roi.
Thanh âm lạnh như băng không mang theo một tia cảm tình, thậm chí cả một tia hận ý đều không có.
"Ba"
"A"
Theo thanh âm roi quất xuống, Xà Ngọc Kỷ thống khổ hét lên, sau đó ngã xuống đất.
"Đại tỷ"
"Muội muội"
"Đại tiểu thư"
Mọi người vây quanh ở đây đều bị một màn này làm cho ngây ngẩn cả người. Ngay lúc Xà Ngọc Kỷ ngã xuống đều vội gọi lên, giờ phút này người bị quất ngã xuống lại là thiên kim đại tiểu thư được sủng ái, Xà Ngọc Kỷ.
Mấy người đều không rảnh bận tâm đến nữ tử gầy yếu, đều tiến lên quay chúng quanh Xà Ngọc Kỷ hôn mê ngã xuống đất, chỉ thấy từ mặt nàng xuống ngực có một vế thường thật dài.
Nữ tử gầy yếu lạnh lùng liếc mắt một cái. Hôm nay trước hết tha cho ngươi, ngày sau ta sẽ hoàn trả lại gấp trăm ngàn lần.
Sủng ái thiên kim của Xà gia bị thương, bọn họ như thế nào còn đi chú ý một cái không được sủng thiên kim đã rời đi.
Nàng là Tuyết Ẩn, nữ vương sát thủ thế kỷ 21, giờ phút này cũng là Tuyết Ẩn, bất quá là xuyên không về thần võ đại lục - Bắc Ngung đế quốc, trở thành Xà gia nhị tiểu thư, một trong tứ đại thế gia.
Thần võ đại lục này lấy võ làm đầu, tôn ti nghiêm ngặt. Tuyết Ẩn vốn tên Xà Tuyết Kỷ, vốn là Xà gia con vợ cả. Nhưng mẫu thân bị người vu oán giá họa tội danh hồng hạnh xuất tường mà bị biếm thành thứ xuất nhị tiểu thư.
Về phần mẫu thân nàng, nàng sẽ tra ra ngọn ngành, sẽ làm cho những người đã hại mẹ con nàng phải trả giá.