Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hai mắt Ô Ma sáng lên, hắn trước kia vốn là thủ lĩnh sơn trại dị tộc loại nhỏ, đối với tình huống khu vực rừng núi và tộc nhân tự nhiên vô cùng tinh tường. Nói :“Muốn cung cấp đầy đủ đồ ăn cho 20 vạn người, ít nhất cũng phải là cư điểm hạng lớn mới có thể miễn cưỡng làm được, hơn nữa còn phải là dưới tình huống lương thực dư thừa. Mà trong toàn bộ sơn cốc, cư điểm hạng lớn cũng chỉ có một số. Nội cốc tổng cộng có năm cái, Ngốc Ưng thành ở phía đông , Thạch Thanh thành và Phi Nhai thành ở phía tây, phía bắc cũng có Thiết Tường thành và Lâm Giang thành. Mà bên ngoài cốc chỉ có hai cái, một đã bị chúng ta chiếm lĩnh là Bạo Phong thành, cái còn lại là Thúy Trúc trấn, cách Bạo Phong thành khoảng trăm dặm về phía đông .”
Dương Thiên nghe xong, nghĩ nghĩ một chút rồi hỏi :“Vậy ngươi nói bọn hắn khả năng sẽ chạy đến thành nào nhất?”
Ô Ma cười khổ :“Cái này rất khó nói, Hô Thông và những tộc đàn khác quan hệ thế nào ta cũng không rõ. Hơn nữa người vùng núi như bọn ta cực tinh tường địa hình khu vực này, nếu bọn hắn cố tình muốn ẩn nấp, chui rúc, ẩn nấp trong rừng, chúng ta sẽ rất khó phát hiện được.”
Sự thật cũng xác thực như thế, Dương Thiên cũng không có biện pháp khác, hơn nữa hiện tại coi như biết Hô Thông đang ở đâu, Dương Thiên cũng không có năng lực đi đánh hắn. Chiến đấu trong rừng núi là sở trường của người dị tộc, sử dụng chiến thuật thả diều là vô tác dụng, ưu thế của bát giai binh cũng giảm bớt đi nhiều. Huống chi, lỡ đối phương cứ co đầu rút cổ ở trong thành không ra, lúc ấy mình cũng chỉ có thể giương mắt nhìn mà thôi.
Mà hiện tại phiền toái cũng đã quá nhiều rồi, Dương Thiên tạm thời không muốn đi trêu chọc Hô Thông. Không nói chuyện khác, chỉ riêng việc phải thanh lý nơi trú quân trên diện tích ba vạn km² trong lãnh địa cũng đủ cho Dương Thiên bận vỡ mặt rồi. Huống chi vừa mới có thêm hơn hai mươi vạn thôn dân, tuy trong đó có một bộ phận rất lớn là người già yếu, nhưng ít nhất cũng có hơn một vạn người thích hợp chuyển chức thành binh lính a.
Dương Thiên mặc dù nói không cách nào tìm được hướng đi của Hô Thông, nhưng trong nội tâm vẫn là không yên lòng, không muốn cứ như vậy buông tha. Vạn nhất tên Hô Thông kia cay cú, dò xét được rồi vác quân đi đánh Bạch Vân thôn, vậy chính mình sẽ không còn chỗ mà ngồi khóc a. Bạch Vân thôn không có tường thành, phòng sao nổi hai mươi vạn quân đội tấn công.
Bất quá bây giờ trời còn chưa sáng, Dương Thiên cũng chỉ có thể chờ đợi. Tiện thể, an bài chút công việc trong Tuyệt Ảnh thành.
“Ô Ma, ngươi ngày mai bắt đầu thanh lý toàn bộ nơi trú quân quanh cái Tuyệt Ảnh thành này. Tuy nhiên diệc tích khu này quá lớn, nhất thời khó có thể hoàn thành. Ngày mai ta sẽ phái thêm Đại Ngưu tới, giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ này. Chúng ta bây giờ có hơn 100 võ tướng , ngoại trừ cố định ở Bạch Vân trấn 40 người, còn có gần 60 người thể dùng. các ngươi hảo hảo an bài thoáng một phát, tranh thủ mau chóng hoàn thành chuyện này.”
Ô Ma gật đầu, nói:“Thuộc hạ minh bạch. Chỉ là nếu như chúa công ngày mai ly khai, vậy chính sự ở Tuyệt Ảnh thành sẽ do ai xử lý? Đây chính là thành thị có gần 30 vạn người a, không thể so với mấy thôn nhỏ trước kia chỉ có lèo tèo vài trăm người, thuộc hạ lo mình không đủ năng lực ứng phó.”
Dương Thiên cười nói :“Ngươi yên tâm, thời gian qua Vương lão đã bồi dưỡng được một ít quan viên, sau khi trở về ta sẽ phái người đưa đến....... Chỉ là người tên Mao Hùng, là thợ mộc đặc cấp, ta định đưa về Bạch Vân thôn, đây chính là nhân tài cao cấp a, để ở chỗ này ta rất lo lắng.”
......
Hừng đông, Dương Thiên không đợi được nữa, cưỡi Tiểu Bạch bắt đầu tìm kiếm dọc theo Bạo Phong thành.
Hai mươi vạn quân đội hành quân trong rừng, nhất định trong quá trình di chuyển sẽ hình thành một đại đạo, bởi vậy sẽ rất dễ phát hiện.
Dương Thiên một đường tìm theo dấu tích, đoạn đầu cũng khá thuận lợi, nhưng đến giao lộ với khu bên ngoài cốc lại không còn tìm thấy bất luận dấu vết gì nữa. Dương Thiên có chút kỳ quái, lập tức để Tiểu Bạch hạ xuống mặt đất.
Nơi đây là một khu rộng lớn, khá bằng phẳng, xem dấu vết trên mặt đất, có thể đoán được Hô Thông đã hạ trại ở chỗ này. Dương Thiên không tin đại quân của Hô Thông có thể vô duyên vô cớ biến mất. Thiên hạ mặc dù chỉ là trò chơi, nhưng đại đa số sự tình đều rất chân thực, ví dụ như ngươi đi qua một chỗ nào đó, tất nhiên sẽ lưu lại dấu chân.
Dọc theo khu vực này cẩn thận tìm kiếm một lát, rốt cục ở phía đông bắc Dương Thiên phát hiện manh mối.
Nhìn qua thì ở đây cũng là cây cối rậm rạp như những chỗ khác, hết thảy thoạt nhìn đều rất bình thường, mà ngay cả trên mặt đất cũng khó có thể phát hiện ra dấu chân. Nhưng từ dây leo bốn phía bên trong, Dương Thiên phát hiện ra điểm đáng ngờ.
Chỗ khác, dây leo đều là quấn ở trên thân cây, nhưng vùng này dây leo đại bộ phận lại là trải trên mặt đất. Thoáng nhìn qua còn cảm thấy mọc không tệ.
Dương Thiên khóe miệng hơi vểnh, điểm thép đoạt trong tay gẩy đám dây leo ra, phía dưới là cỏ dại xanh mơn mởn, tựa hồ không có gì không đúng.
“Cỏ dại sinh trưởng phía dưới dây leo dày như vậy, căn bản là cả năm không thấy ánh mặt trời, sao có thể tươi xanh như vậy? Không có văn hóa, thật đáng sợ.......” Dương Thiên có chút tự đắc thầm nói.
Lần theo đám dây leo, Dương Thiên dần cảm thấy mệt mỏi. Nếu không phải bay trên trời không thấy dấu vết, Dương Thiên tuyệt đối sẽ không lựa chọn đi đường. Nhưng vì an toàn của Bạch Vân thôn, Dương Thiên cũng đành chịu khổ.
Nửa ngày sau, Dương Thiên rốt cục phát hiện mục tiêu.
Đó là một tòa thành trì, chỉ nhìn diện tích còn lớn hơn Bạo Phong thành vài phần, nhưng tường thành vẫn là tường thành sơ cấp, đoán chừng đây chỉ là một cái tiểu thành cấp bốn a.
Dương Thiên tới vừa đúng lúc Hô Thông và hơn hai mươi vạn bộ hạ đang vào thành. Mà trên tường thành có một ít người đang đứng, chỉ là khoảng cách quá xa, không nhìn rõ lắm khuôn mặt. Xem tình hình, Hô Thông hẳn là có quan hệ với thành chủ nơi này.
Dương Thiên đánh giá thoáng một phát vị trí, căn cứ theo tin tức lấy được từ chỗ Ô Ma, đây hẳn là Ngốc Ưng thành.
Mặc dù đã tìm được địa phương, nhưng Dương Thiên đồng dạng cũng không có phương án ứng phó.
Cái Ngốc Ưng thành này hiện tại quân đội ít nhất cũng có hơn ba mươi vạn người, trong đó đại bộ phận đều là binh lính tinh nhuệ Hô Thông mang đến. Không nói việc có thể vượt qua tường thành hay không, coi như là chính diện tác chiến nơi dã ngoại thì gần một vạn binh lính đẳng cấp cao của Dương Thiên cũng phải thương vong hơn phân nửa mới giành được thắng lợi.
Mà số quân lính này chính là căn cơ của Dương Thiên ở thế giới này, hắn tuyệt đối không cho phép có thương vong quá lớn.
Xem ra trước mắt chỉ có phái người 24/24 quan sát động tĩnh ở đây, rồi từ từ tìm phương pháp.
Bay về đến Bạo Phong thành cũng đã qua buổi trưa. Hiện tại trong Bạo Phong thành hết thảy mọi chuyện đều đã đi vào quỹ đạo. Để thỏa mãn thức ăn cho số nhân khẩu bạo tăng, Dương Thiên quyết định đến đầu tháng sẽ để cho toàn bộ cư dân trong thành đi khai hoang trồng trọt.
Từ 10 ngày trước, toàn bộ nơi trú quân trong phạm vi Bạo Phong thành đã được thanh lý xong. Mặc dù hiệu suất luyện cấp của binh lính ở mỗi nơi trú quân chỉ bằng một nửa so với nơi trú quân trong Bạch Vân trấn, nhưng cũng may số lượng bù chất lượng, binh sĩ có thể huấn luyện mỗi ngày cũng là một con số rất lớn. Bạo Phong Thành đã vậy, Tuyệt Ảnh thành vừa mới lấy được lại càng không cần phải nói. hiện tại Dương Thiên rốt cục không cần đau đầu vì công tác huấn luyện binh lính mỗi ngày để chuyển chức nữa rồi.
Gọi Đại Ngưu tới, lại để cho hắn dẫn 6000 thất giai binh đi Tuyệt Ảnh thành giúp đỡ Ô Ma thanh lý nơi trú quân, lưu lại hai võ tướng phụ trách suất lĩnh một ngàn binh lính còn lại tiêu diệt toàn bộ mấy nơi trú quân hạng lớn, mỗi ngày có phản quân đổi mới. Xong việc, Dương Thiên liền trở lại Bạch Vân thôn, Mang theo Đỗ Hướng Nguyên đến giặc cỏ doanh số 1 tiến hành chiêu hàng. Vốn việc này ngày hôm qua đã phải làm rồi, nhưng vì vấn đề xử lý Tuyệt Ảnh thành nên chậm trễ.
Chiêu hàng xong, nhân khẩu Bạch Vân trấn đạt đến 14 vạn người. Ngoại trừ Vọng Thiên thôn, các lãnh địa phụ thuộc khác chỉ up đến hương trấn cấp một xong sẽ không tăng cấp nữa.
Từ thôn trang cấp ba đến hương trấn cấp một là một cái lằn ranh. Ở thôn trang cấp ba , bình thường số lượng lưu dân đổi mới chừng tại 10 người mỗi ngày, mà hương trấn thì số này sẽ tăng lên gấp đôi, đạt đến 20 người. Do đó để đạt được số lượng lưu dân tăng thêm mỗi ngày, việc up lên hương trấn là cần phải làm. Số lượng nhân khẩu đạt được mỗi ngày thông qua kỹ năng chiêu hàng là rất lớn, nhưng số chiêu hàng được này lại tồn tại một vấn đề. Đó là trong đám này không có NPC kỹ năng sinh hoạt. Chuyện này đối với lãnh địa mà nói, tuyệt đối là lỗ hổng rất lớn.
Nhưng nếu như cứ liên tục up đẳng cấp lãnh địa phụ thuộc, vậy cũng không quá có lợi. Thôn dân ở Bạch Vân trấn, do có Vương lão có giá trị chính trị cao, hiệu suất làm việc hơn xa thôn dân ở các lãnh địa khác. Đây cũng là nguyên nhân Dương Thiên để đại đa số nhân khẩu thu được ở Bạch Vân trấn, mà diện tích lãnh địa của Bạch Vân trấn khá lớn, đủ cho số người này lao động trong lãnh địa.Nên nếu như muốn thăng cấp lãnh địa phụ thuộc, nhất định chuyển đại lượng nhân khẩu sang, đây là việc không có lợi nhất.
Bạch Vân trấn up đến hương trấn cấp hai đã mười ngày. Dưới sự cố gắng của Dương Thiên, sơ cấp đạo quan đã xây xong từ lâu. Nhưng quan đạo xác thực là một đại công trình, hiện tại Dương Thiên cũng không quá đáng mới liên thông được Bạch Vân trấn với mấy lãnh địa phụ cận. Cộng thêm đêm qua vừa đánh hạ Tuyệt Ảnh thành, Dương Thiên đoán chừng muốn hoàn thành việc này, ít nhất còn phải mất mười ngày nữa. Đây còn là trong tình huống đã sử dụng hơn hai vạn nhân lực. Nếu chỉ dựa vào 2000-3000 người như các hương trấn cấp hai bình thường khác để làm, coi như toàn bộ trấn tổng động viên, ít nhất cũng phải mấy tháng mới xây xong.
Vốn Bạch Vân trấn hiện tại đã có thể up lên hương trấn cấp ba, nhưng Dương Thiên bây giờ còn chưa giám nâng cấp, bởi vì hiện tại quân đội của hắn vẫn còn phải đóng ở Tuyệt Ảnh thành, chỗ này còn rất nhiều chuyện phải giải quyết. Nếu như giờ up Bạch Vân trấn, vậy mấy nơi trú quân đổi mới trong lãnh địa sẽ do ai thanh lý đây!
Nhưng tin tưởng, chuyện này nhất định sẽ không kéo dài quá lâu. Tuyệt Ảnh thành là trọng thành, chỉ cần có đặc cấp võ tướng là có thể xây dựng đặc cấp quân doanh, do đó mỗi ngày có thể chuyển chức cho 46 binh sĩ thành bát giai binh. Mặt khác Ô Ma và Trần Khôi trải qua gần một tháng tu luyện ở Thông Thiên các, nội công cũng đã đạt tới đặc cấp thất giai, tin tưởng không cần vài ngày nữa là có thể đạt tới Vương cấp.
Trong thời gian này, qua nhiều lần liên tục khai hoang, Dương Thiên kiếm được 8 bộ kỹ năng nội công, hắn đã đem những thứ này phân phối xuống từ lâu, cũng lại để cho đám được phân phối tu luyện ở tầng dưới Thông Thiên các. Tên nào tên nấy tiến bộ thần tốc mỗi ngày.
có thể cung cấp thức ăn cho bọn hắn cũng không nhiều.”