Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Hừ! Triệu gia chúng ta là một trong chín đại gia tộc tại Đế đô, truyền thừa bốn trăm năm, sản nghiệp trải rộng khắp Đế quốc, Tề gia các ngươi há có thể so sánh được. Tề Quang Đầu, ngươi không ở trong bãi tha ma hảo hảo nằm, bò ra ngoài làm gì. Cẩn thận chết không có chỗ chôn.
Triệu Hựu Đình vẻ mặt châm chọc nói. Tề gia lão tổ Tề Kị, từ khi vừa ra đời, trên đầu đã không có tóc bởi vậy mới có biệt hiệu là Tề Quang Đầu, là một lưu manh nổi danh ở Đế đô năm đó, nhưng cũng tại thời điểm hắn nắm quyền, Tề gia thực lực tăng vọt, đem tiểu gia tộc xây dựng ở trên bãi tha ma kinh doanh thành đại gia tộc đứng đầu Đế đô. Chỉ vì sau này nghe người khác nói lão già kia tự mình đem mình đi chôn. Từ sau đó đã trăm năm không có xuất hiện, tất cả mọi người hầu như quên sự tồn tại của hắn. Nếu như không phải Triệu Hựu Đình đã từng thấy qua mặt hắn một ần, đối với đầu trọc của hắn có chút ấn tượng, chỉ sợ cũng khó có thể nhận ra. Cái lão già này đột nhiên xuất hiện khiến Triệu Hựu Đình trong lòng bịt kín một tầng bóng ma. Dù sao lão già này cũng là nhân vật trưởng bối khó chơi hơn so với hắn.
- Chín đại gia tộc? Chỉ là cái rắm a! Thiệt thòi cho ngươi mỗi ngày nói này nói nọ. Nếu như Lão phu đoán không sai, qua ngày hôm nay, chín đại gia tộc ở đế đô có một nửa phải biến mất. Triệu gia các ngươi chỉ sợ cũng nằm trong số đó mà thôi.
- Cuồng vọng! Tề Quang Đầu, chỉ bằng ngươi cũng muốn tiêu diệt Triệu gia chúng ta?
Triệu Hựu Đình trầm giọng nói. Phụ thân hắn tại một lần trong quá trình luyện công xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, bị tẩu hỏa nhập ma mà chết, vừa mất đi Tiên Thiên cao thủ tọa trấn Triệu gia đã tràn đầy nguy cơ, may mà Triệu Hựu Đình đột phá Tiên Thiên thành công, cuối cùng ngăn cơn sóng dữ, bảo trụ thân phận chín đại gia tộc của Triệu gia. Trong mấy chục năm, Triệu Hựu Đình dù chăm chỉ luyện công nhưng vẫn không có đột phá Nhị phẩm Vương tọa, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu Triệu gia tại trong chín đại gia tộc xếp hạng cuối cùng.
- Lão phu một người là đủ. Ai! Đối phó người như ngươi Bệ hạ còn muốn lôi ta đi ra, thực sự là giết gà dùng đao mổ trâu!
Tề Kị thấp giọng lầm bầm một câu, khiến Tề Hùng Vĩ đi theo phía sau hắn lảo đảo một cái. Mẹ nó, không ngờ cực phẩm gia gia của hắn thật sự lại bị người lôi ra. Trách không được Bệ hạ lại hạ chỉ để cho Tề gia bọn hắn đi đối phó với Triệu gia. Nguyên lai phía sau vẫn còn cân nhắc nhiều như vậy.
Vung tay lên ném Tề Hùng Vĩ ra xa hơn mười mét, trên người thây khô Tề lão gia cổ động khí tức, một cỗ sát khí từ trên người hắn trào ra, một đạo chiến giáp màu xám trắng chầm chậm hình thành. Cũng đem cơ thể giống như bộ xương khô của Tề Kị hoàn toàn bao phủ lại.
- Oanh...!
Một cỗ uy áp kinh khủng trực tiếp đem uy áp Triệu Hựu Đình đánh trở về, thậm chí cả người Triệu Hựu Đình dưới loại khí thế này phải liên tục lùi lại mấy bước mới có thể đứng vững thân hình. Nhìn đường vân rõ ràng trên chiến giáp màu xám trắng trên người bộ xương khô của lão ta, sắc mặt Triệu Hựu Đình trong nháy mắt biến thành tái nhợt.
- Tam... Tam phẩm vương tọa! Điều này sao có thể?
Triệu Hựu Đình không thể tin tưởng quát.
- Không có gì là không có khả năng, Lão phu đem bản thân chôn cất một trăm năm, đạt được những thành quả này thực sự không coi vào đâu. Tiểu tử, lấy tuổi của ngươi mà đột phá đến Nhất phẩm đỉnh cao đã không tệ, thế nhưng đầu năm nay, sống được lâu cũng là vốn liếng.
Thanh âm Tề Kị giống như chiêng vỡ vang lên, trong lời nói mang theo đắc ý mỗi người đều nghe được.
Triệu Hựu Đình quát to một tiếng, cả người trong nháy mắt hướng ra phía bên ngoài bỏ chạy, thực lực chênh lệch hai phẩm cấp là không thể bù đắp được. Thực lực đạt đến Tiên Thiên cao thủ, người nào không phải là hạng người có tâm tư nhanh nhẹn. Gặp chuyện không thể làm, lập tức trốn xa.
- Hiện tại mới muốn chạy, muộn rồi! Đại Hùng cháu nội ngoan của ta, ngươi nhớ cho kĩ lời lão phu. Chờ một lát nữa đem toàn bộ Triệu gia dọn dẹp sạch sẽ cho lão tử. Lão tử cũng sẽ không làm không công.
Theo thanh âm, cả người Tề Kị hóa thành tàn ảnh biến mất ở trước mắt. Tại phía trước Triệu Hựu Đình, một đạo thân ảnh màu xám trắng ngăn cản đường đi của hắn.
- Trở về cho lão phu. Bà nội nó, giết cũng không cho giết, thực sự rất không thú vị!
Tề Kị vươn bàn tay khô gầy, một cái tát đem Triệu Hựu Đình đập trở về.
Giống như vừa rồi Triệu Hựu Đình đối phó với Tề Hùng Vĩ, Tề Kị đối phó với Triệu Hựu Đình đồng dạng cũng nhẹ nhàng thoải mái. Bất đồng duy nhất là, phía sau Triệu Hựu Đình không có Lão tổ tông ra mặt. Tại Tề Kị có ý định xuống nặng tay, Triệu Hựu Đình cả người đập sụp vài gian phòng ốc. Tài vật của Triệu gia Tề gia sẽ mang đi, thế nhưng những sân viện này lại khó có thể mang đi, cho nên Lão gia hoả này một chút cũng không đau lòng.
- Phốc xuy!
Triệu Hựu Đình phun ra một búng máu, phát ra một tiếng rít gào bi thương. Hai mắt gắt gao nhìn phía Trích Tinh lâu ở trung tâm Đế đô .
- Kêu la cái gì! Bà nội nó, đến lúc này còn nghĩ đến chủ tử của ngươi! Không cần nghĩ nữa. Bọn họ không đến được đâu!
Tề Kị dùng một đôi chân lớn đạp xuống phía dưới, thoáng cái đem Triệu Hựu Đình đá ra mấy chục mét, người Triệu gia bị Triệu Hựu Đình đập trúng không chết cũng bị thương.
- Phụ thân!
Triệu Tuyết Phong bi thương quát.
- Ồn ào!
Tề Kị lạnh lùng nói, bàn chân lớn đen thui lần thứ hai đá về hướng Triệu Hựu Đình, đưa cả người hắn toàn bộ đá về phía Triệu Tuyết Phong.
Ầm ầm...!
Triệu Tuyết Phong còn chưa kịp phản ứng, đã bị lão tử nhà mình ép thành bánh thịt. Triệu Hựu Đình kêu to, vài lần muốn chạy trốn, nhưng chênh lệch thực lực khiến hắn ngay cả chạy trốn đều là hy vọng xa vời.
- Mẹ nhà nó! Lão tổ tông thật sự là quá cường hãn. Có Lão tổ tông như vậy trấn an, không cần nói ở một trong chín đại gia tộc, cho dù là Đệ nhất gia tộc đế đô cũng không thành vấn đề.
Trốn ở trong đám người Tề gia Tam công tử Tề Kế Công vẻ mặt sùng bái nói.
Lời này đưa tới sự đồng tình của tất cả cao thủ Tề gia, nhìn về phía thân ảnh tiều tụy của Tề Kị tràn đầy sùng bái. Mẹ nó, ai còn dám nói Khô Cốt Công của Tề gia bọn hắn là công pháp vô bổ, nhìn đi, Lão tổ tông chúng ta là cỡ nào uy vũ chứ.
Lúc này, một tiếng thét dài ở phía xa truyền đến, đang bị Tề Kị hành hạ Triệu Hựu Đình mặt liền biến sắc.
- Mẹ nó, không cùng ngươi chơi nữa. Ngươi nằm xuống cho lão tử!
Tề Kị vung tay lên, một đạo sát khí màu xám trắng nhiễm tại trên người Triệu Hựu Đình.
- A...!
Một tiếng kêu thảm thiết khiến người ta sởn tóc gáy truyền đến, đường đường là Vương tọa cao thủ Triệu Hựu Đình lại thống khổ lăn qua lăn lại trên mặt đất. Chân khí màu xám trắng giống như kịch độc phát ra tiếng ăn mòn xì xì, chân khí bảo hộ cơ thể của Triệu Hựu Đình phun trào ra, không chỉ không dập tắt được, trái lại còn giống như đổ thêm dầu cổ vũ hỏa diễm cháy lên, khiến sát khí màu xám trắng càng thêm sinh động.
- Thi Sát! Ngươi dám đem Thi Sát tiến nhập vào trong cơ thể, ngươi là tên điên, kẻ điên... !
Triệu Hựu Đình gào thét nói.
- Hừ! Ngươi ngược lại cũng có chút kiến thức! Bất quá yên tâm đi, ngươi không chết được đâu. Bệ hạ đã từng dặn dò qua, phải sống.
Tề Kị thấp giọng nói. Một đôi chân màu đen điên cuồng giẫm lên trên mặt Triệu Hựu Đình, tại trong sự im lặng của mọi người cùng ánh mắt thương hại, đường đường cao thủ Tiên Thiên cấp bậc Vương tọa Triệu Hựu Đình trực tiếp bị làm cho tức giận đến ngất đi.
Lão già Tề Quang Đầu này thật sự không phải thứ tốt gì, thực lực so với lão tử còn mạnh hơn, vậy mà không có chút phong phạm nào của cao thủ. Muốn đánh muốn giết người liền thống khoái một chút, lại còn ở trước mặt mọi người điên cuồng giẫm, lại còn giẫm mặt. Bàn chân thối kia của ngươi một trăm năm còn không có tẩy rửa qua, mùi vị toả ra quả thực sánh nganh với Tiên Thiên kịch độc.
- Mở cửa và chiếm đoạt. Không cần lưu lại bất luận đồ vật đáng giá nào. Bà nội nó, không nghĩ tới một lần xuất quan còn có thể phát tài lớn như vậy. Lần này quay về nhất định phải tu sửa lại mộ huyệt!
Tề Kị không hề có chút hình tượng của cao thủ đem chiến giáp bằng chân khí tán đi, giống như lão yêu vạn năm lớn tiếng hô.
Tại tấm bảng trên lầu Triệu gia phát ra một tiếng trượt chân, Đường Hoàng đời thứ ba mới vừa đuổi tới đây nghe được lời nói của lão già Tề Kị vô lại mười phần này, lảo đảo một cái, thiếu chút nữa từ trên tấm biển ngã xuống đất.
- Khái khái! Lão quỷ ngươi vẫn đức hạnh chán nhỉ. Được rồi. Người giao cho ta là được. Hiện tại lập tức chạy tới Trích Tinh lâu.
Đường Hoàng đời thứ ba ổn định lại thân hình, tức giận nói.
- Bệ hạ, Trích Tinh lâu có thể không đi được không, ngài cũng biết, Trích Tinh lâu lần này đến là một đại gia hỏa, cái bộ xương già này của ta sợ còn chưa đủ để cho hắn hủy đi ý.
Tề Kị vừa khí phách mười phần lập tức tội nghiệp nói.
- Đừng được tiện nghi vẫn còn ra vẻ, người của tam bang tứ phái đều đã đến. Hoàng thất chúng ta là lực lượng chủ đạo, cần nhanh chóng tăng mạnh thực lực.
Đường Hoàng đời thứ ba trực tiếp cự tuyệt lời nói của lão già này .
- Vâng!
Tề Kị buồn bực đáp một tiếng. Sau đó quay đầu lại quát to với gia chủ Tề gia Tề Hùng Vĩ:
- Lão tử đi đánh giặc. Ở đây sẽ giao cho con thỏ nhỏ như ngươi. Đừng làm lão phu thất vọng, bằng không ngươi sẽ biết tay.
Tâm thần Tề Hùng Vĩ rùng mình một cái, dáng người trong nháy mắt thẳng tắp, lớn tiếng nói:
- Thỉnh gia gia yên tâm, ta nhất định đem Triệu gia dọn dẹp đến ngay cả khối gạch đều không dư thừa.
- Rất tốt, không hổ là con cháu Tề lão gia ta. Lời này nói rất khí phách.
Không nhìn sắc mặt buồn bực của Đường Hoàng đời thứ ba, Tề Kị không đỏ mặt khen hậu bối nhà mình.
- Còn không mau đi!
Đường Hoàng đời thứ ba sắc đen mặt lại, lão già này không thể cho hắn chút sắc mặt tốt nào, bằng không nhất định sẽ bị đạp lên mặt mũi. Năm đó ở triều đình hắn chính là một tên lưu manh không ai có thể trêu chọc vào, chôn dưới mặt đất một trăm năm, đi ra vẫn không bỏ được cái đức hạnh tốt như thế.
Tề Kị thấy Đường Hoàng đời thứ ba thật sự sinh khí, cái rắm cũng không dám thả, lắc mình một cái, hướng về phía Trích Tinh lâu bắn đi.
Đường Hoàng đời thứ ba lắc mình xuất hiện ở trước người Triệu Hựu Đình, che lại tu vi của hắn ta, rồi xách ở trong tay, nhanh chóng rời đi. Còn về Bài Cốt quân đoàn Tề gia lúc này đang dùng ánh mắt nóng như lửa nhìn về trụ sở Triệu gia, Đường Hoàng đời thứ ba thật sự không có tâm tình để ý tới. Đem người ta sử dụng như thương, chung quy cũng phải trả giá một chút chỗ tốt, lại nói Triệu gia tài phú tuy nhiều, nhưng vẫn không thể đặt ở trong mắt Bệ hạ Đường Hoàng đời thứ ba.
Tứ đại gia tộc đã giải quyết hai nhà, còn lại Ngô gia cùng Trịnh gia thực lực tuy rằng cũng không yếu, Lão tổ tông của hai nhà càng là cao thủ Nhị phẩm Võ vương, nhưng hai nhà này phi thường không may bị tứ đại gia tộc Hồ gia, Cao gia, Sài gia, Vương gia vây công. Lão tổ Ngô gia Nhị phẩm vương tọa Ngô Khải Dũng trực tiếp bị Lão tổ tông Hồ gia Tam phẩm Vương tọa Hồ Vĩ cắt đứt một chân. Lão tổ Trịnh gia Nhị phẩm Vương tọa Trịnh Cửu Linh bị Lão tổ tông Cao gia Nhị phẩm Vương tọa Cao Thăng cùng Lão tổ tông Vương gia Nhị phẩm Vương tọa Vương Bật cùng với Lão tổ tông Sài gia Nhị phẩm Vương tọa Sài Loan ba người vây đánh. Cuối cùng hai người một người cũng không có chạy thoát. Cuối cùng bị phong toả tu vi rơi vào trong tay Đường Hoàng đời thứ ba.
Từ khi Tiên Thiên cao thủ bị thua, tổng bộ tứ đại gia tộc cũng tuyên bố bị diệt, sản nghiệp của tứ đại gia tộc tại Đế đô cũng gặp phải chèn ép toàn diện. Nguyên bản một phần sản nghiệp của tứ đại gia tộc trong khoảng thời gian cực ngắn bị Ngự Lâm quân tiếp nhận. Năm đại gia tộc khác cũng động thủ đoạt một số bộ phận. Hoàng thất đối với chuyện này cũng đành mở một con mắt nhắm một con mắt, dù sao hành động lần này chủ yếu để bức ra nội tình của năm đại gia tộc khác. Để cho Đường Hoàng đời thứ ba ngoài ý muốn chính là, Hồ gia vốn có thái độ mập mờ tại lúc Hoàng thất triển khai hành động, thì trước tiên biểu thị vô cùng phối hợp, ngoại trừ Tiên Thiên Tam phẩm Vương tọa Hồ Vĩ ra, còn phái ra Nhất phẩm Vương tọa Hồ Lâm Cường hiệp trợ hành động của Hoàng thất. Có thể nói Hồ gia kiên định đứng ở phía Hoàng thất, khiến hành động của Hoàng thất biến thành thuận lợi đến kì lạ.
Ngay thời điểm thế lực khắp nơi cho rằng đại cục đã định, tại trung tâm Trích Tinh lâu ở Đế đô lại bộc phát ra một cỗ khí thế cường liệt, một cỗ uy áp kinh khủng bao phủ tứ phương, tất cả Tiên Thiên cao thủ ở Đế đô đều cảm nhận được cỗ uy áp khủng bố này. Đều với vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía Trích Tinh lâu.