Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sinh mệnh chi tổ trầm giọng nói :
- Tin muội đi, chúng sẽ không có chuyện gì đâu.
- Huynh sẽ chuẩn bị đi Vô Lượng Ma Vực!
Lý Lân nhanh chóng đưa ra quyết định, người làm cha như y quyết không thể bỏ mặc con cái mà không lo như vậy.
Triệu Ngọc Anh chau mày, trầm ngâm hồi lâu rồi nói :
- Muội sẽ cùng đi với huynh.
- Thật sao?
Lý Lân mừng rỡ mà nắm lấy tay của sinh mệnh chi tổ, khi nghĩ đến trên đường đi mà có thể nắm lấy đôi tay ngọc ngà của sinh mệnh chi tổ làm y vô cùng phấn khích.
Sinh mệnh chi tổ mặt biến sắc, tuy cảm thấy khó chịu nhưng nàng cũng dằn lòng không xuất thủ đánh văng Lý Lân đi mà chỉ giãy dụa như muốn thoát ra khỏi đôi bàn tay to lớn và vô lý của Lý Lân. Nhưng tiếc là Lý Lân không hề có ý buông tay ra mà còn nắm chặt hơn, hiếm khi nào lại có cơ hội tiếp cận được giai nhân, sao y lại có thể dễ dàng mà bỏ tay ra được chứ.
Sinh mệnh chi tổ sau mấy lần giãy dụa không thành thì nét mặt nàng đỏ cả lên và có chút xấu hổ nói :
- Huynh định cứ nắm tay muội mãi với bộ dạng thế này à?
Lý Lân sửng sốt và nhanh chóng thoát ra khỏi thân thể của Đế Thi, bởi lẽ hiện tại người đang nắm đôi tay ngọc ngà của sinh mệnh chi tổ vốn không phải là bản thân mình.
Lý Lân liền tát mình một bạt tay vào mặt như nhận lỗi rồi nhanh chóng thoát ra khỏi thân thể của Đế Thi.
Ánh mắt linh hoạt của Đế Thi dần biến mất và trở nên vô hồn lại như xưa, cuối cùng thì nó cũng trở lại trạng thái im lặng như cũ của mình.
Việc này tuy Lý Lân không chú ý đến nhiều, nhưng sinh mệnh chi tổ thì lại nhìn thấy rất rõ, trong lòng nàng không khỏi cảm thấy lo lắng và ưu phiền.
Lý Lân liền thu Đế Thi lại và nhanh chóng làm mặt nghiêm túc tiến lên muốn nắm tay của sinh mệnh chi tổ một lần nữa. Nhưng lần này sinh mệnh chi tổ đã có đề phòng, nàng nhanh chóng né người tránh đôi tay của Lý Lân.
- Đi thôi, muội dẫn huynh đi đến Vô Lượng Ma Vực!
Lý Lân cảm thấy có chút ảo não, nhưng nghĩ kĩ lại thì với thực lực trước mắt của mình, việc y có thể làm chỉ là áp chế tà niệm lại và ngoan ngoãn đi theo sinh mệnh chi tổ.
Sinh mệnh chi tổ cuối cùng cũng không nhịn được sự hiếu kì mà mở miệng hỏi Lý Lân :
- Khối Đế Thi này huynh có biết gì về lai lịch của nó không?
Lý Lân lắc đầu nói :
- Huynh lấy được nó từ tay của Thiên đế Đại Tần, còn về việc sao nó lại để huynh thao túng thì huynh cũng không được rõ.
Sinh mệnh chi tổ chau mày, trầm giọng nói :
- Khối Đế Thi này xem ra không phải là người trước thời đại của muội, có lẽ đây là một cường giả đỉnh phong được sinh ra sau này. Lý Lân, huynh đừng nên quá ỷ lại vào nó, bởi lẽ dẫu sao nó cũng không phải là thứ thuộc về huynh.
Lý Lân gật gật đầu, có chút bất đắc dĩ nói :
- Đạo lí mà muội nói huynh vốn rất hiểu, nhưng tiếc là ông trời vốn không cho huynh thời gian để tu luyện, khối Đế Thi này chính là con át chủ bài để huynh có thể tham dự vào chuyện thiên hạ, nếu mất đi nó thì e là đến khả năng tự bảo vệ mình huynh cũng không có.
Lý Lân có chút khổ não, y cũng muốn tu luyện thực lực của bản thân, nhưng chỉ là ngày đại kiếp thiên địa đã ở ngay trước mắt, Lý Lân cũng không thể làm gì khác hơn được là dựa dẫm vào khối Đế Thi này.
Sinh mệnh chi tổ như há hốc mồm, nhưng khi nghĩ lại với tuổi tác trước mắt của Lý Lân mà có thể đạt được thực lực thế này thì e là khi nàng ở tuổi của y cũng không thể bì kịp được. Nhưng khi kết hợp với tình thế trước mắt mà nói thì sau khi thiên địa bị hủy diệt, hoàn cảnh khắc nghiệt trong hỗn độn sẽ không cần phân biệt ai có phải là một cường giả thiên tài hay không, nếu không thích ứng được với nó thì chỉ có một con đường chết mà thôi.
Sau khi trận đấu kết thúc thì cấm chế ngăn Thương Long đại lục vào chiến trường Vực ngoại cũng đã dần biến mất, Lý Lân và sinh mệnh chi tổ liền phá vỡ hư không mà quay trở lại Thương Long đại lục. Sau đó sinh mệnh chi tổ muốn đưa Lý Lân vào trong nội thế giới của mình để thuận tiện cho việc tiến đến Vô Lượng Ma Vực, nhưng Lý Lân thì lại sống chết không chịu như vậy.
- Rốt cuộc huynh muốn như thế nào?
Sinh mệnh chi tổ có chút bực dọc, nàng hiểu được Lý Lân làm vậy cũng là vì sự tự tôn của một người đàn ông, nàng cũng không thấy phản cảm với việc này, nhưng lại cảm thấy có chút buồn cười. Sau khi thức tỉnh kí ức thượng cổ thì sinh mệnh chi tổ nay đã không còn là một cô gái ngây thơ trước kia nữa, nếu như muốn so về tuổi tác thì nàng có làm tổ mẫu mấy đời của Lý Lân còn dư nữa là.
- Không muốn gì cả!
Lý Lân bĩu môi rồi sau đó nhân lúc sinh mệnh chi tổ không để ý, Lý Lân đã ra tay ôm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng.
Sinh mệnh chi tổ nét mặt như cứng đờ, hai má nàng dần đỏ ửng lên vì xấu hổ.
- Chỉ có như thế này huynh mới chịu cho muội đem đi mà thôi!
Lý Lân kề sát miệng mình vào tai của sinh mệnh chi tổ và nói ra những lời đó, làm thân thể mềm mại của nàng như cứng đờ, quên mất đi cả cách triển khai tu vi khủng khiếp của mình.
Lý Lân tỏ ra vô cùng đắc ý. Nên biết sinh mệnh chi tổ vốn là một trong những cường giả chí tôn thời thượng cổ, thân phận của nàng cũng đã đủ đế cho bất kì một người đàn ông nào sản sinh ra ý muốn chiếm hữu một cách điên cuồng.
Chỉ tiếc là sự đắc ý của Lý Lân không kéo dài được lâu, một khí tức khủng khiếp từ người của sinh mệnh chi tổ bạo phát ra dữ dội. Lý Lân bất hạnh đã bị đánh văng đi như một viên đạn mà va ầm một tiếng vào trong dãy núi gần đó, tiếng chấn động mạnh đến mức làm cho những dã thú rừng núi nơi đó bỏ chạy toán loạn. Không có Đế Thi hộ thể thì quả thật Lý Lân quá yếu, đến cả khí tức đơn thuần của sinh mệnh chi tổ mà cũng không thể nào chống cự lại được.
- Chết tiệt!
Lý Lân chạy ra với một bộ dạng thảm hại, nét mặt của y vô cùng buồn bực. Có một người vợ thực lực khủng khiếp đến vậy thì áp lực với Lý Lân là quá lớn, nhất là thực lực lại cách biệt lớn đến như vậy.
- Ha ha...! Ai bảo huynh không chịu an phận chứ!
Sinh mệnh chi tổ cười đỏ ửng cả mặt. Tâm tư của Lý Lân nàng vốn hiểu rất rõ, tiếc là đây không phải là lần đầu tiên mà hai người gặp mặt. Lý Lân cho dù có là một thiên tài thì quả thật cũng rất khó mà lọt được vào mắt xanh của sinh mệnh chi tổ, còn nếu Lý Lân thật sự muốn trở thành người đàn ông làm cho đàn ông trong thiên hạ phải ngưỡng mộ thì thật là con đường đó còn xa lắm.
Sinh mệnh chi tổ cắp lấy Lý Lân mà bay đến bên ngoài của Vô Lượng Ma Vực. Khi nhìn thấy cấm địa quanh năm bị bao phủ bởi ma khí nặng nề vô biên này thì nét mặt của Lý Lân không khỏi cảm thấy trầm lắng lại.
- Có vấn đề, chân khí bên trong Vô Lượng Ma Vực không ngừng dao động, nhất định là đang có biến cố gì phát sinh bên trong nó.
Lý Lân vốn tu luyện Thần Ma quyết, bên trong người y có chứa đựng ma lực, do đó cực kì mẫn cảm với ma khí bên trong Vô Lượng Ma Vực.
- Để muội trực tiếp mở ra một thông đạo cho chúng ta xông thẳng vào bên trong.
Sinh mệnh chi tổ cũng tỏ ra có chút khẩn trương, nàng cũng không hi vọng hai đứa trẻ bị cuốn vào những rắc rối bên trong đó. Sinh mệnh chi tổ liền ra tay phá vỡ vô số cấm chế, tạo ra một thông đạo màu xanh ngọc bích xuất hiện trước mắt hai người.
Sinh mệnh chi tổ tiến vào bên trong trước, còn Lý Lân thì tiếp bước theo sau. Lý Lân cam chịu như vậy là vì đây vốn không phải là lúc để thể hiện bản lĩnh, và dù cho Lý Lân có dùng đến sức mạnh của Đế Thi thì cũng không phải là đối thủ của sinh mệnh chi tổ.
Vô Lượng Ma Vực là một cấm địa được hình thành từ thời thượng cổ, cũng là cấm địa xuất hiện trễ nhất trong thập đại cấm địa. Nơi đây trở thành cấm địa cũng do bởi nguyên nhân nó chính là nơi phong ấn của Ma tộc thượng cổ. Ma tộc vốn là một trong những chủng tộc mạnh nhất thời thượng cổ, và cũng là chủng tộc từng thống lĩnh thiên hạ trong suốt trăm vạn năm. Ma tộc năm xưa cùng với Thần tộc, Yêu tộc được người đời tôn xưng là tam đại chủng tộc. Đến thời thượng cổ thì Thần tộc suy yếu và Yêu tộc bị sụp đổ mà chuyển hóa thành Linh tộc và vạn tộc thượng cổ, duy nhất chỉ có Ma tộc là còn lớn mạnh và họ muốn thống lĩnh đại địa, chiếm hữu toàn bộ Thương Long đại lục. Cuối cùng do dã tâm này của Ma tộc mà đã làm Thần tộc và các chủng tộc khác nổi giận, họ liên kết lại với nhau để tấn công Ma tộc, tiêu diệt hơn nửa những cường giả của Ma tộc, còn Vô Lượng Ma Vực chính là nơi cuối cùng mà các chủng tộc đó hẹn Ma tộc quyết đấu. Sau trận chiến đó thì Ma tộc bị bại trận, tất cả người trong Ma tộc đều bị cấm chế hóa thành những thần binh, không những vậy Thần tộc còn vì muốn tận diệt Ma tộc mà truy sát tất cả những cường giả tu luyện ma công của chủng tộc khác làm cho ma khí trong thiên hạ chỉ còn tồn tại duy nhất tại Vô Lượng Ma Vực này. Với điều kiện như vậy nên bên trong Vô Lượng Ma Vực đã phát sinh dị biến, từ đó về sau tất cả những cường giả được phái đến đây để thăm dò đều một đi không có đường về, kể cả những cường giả Thánh cấp uy danh lẫy lừng khắp tám phương cũng phải chịu chung số phận như vậy. Vì lẽ đó mà sự khủng khiếp của Vô Lượng Ma Vực đã đủ để sánh ngang với các cấm địa khác và nghiễm nhiên trở thành cấm địa thứ mười trên Thương Long đại lục.