Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cảm giác như mây đen cuồn cuộn đang dồn lại để chuẩn bị cho một đòn mạnh nhất. Mỗi một điểm cảm giác của Bá Vấn đều được huy động, năng lượng trong độ nghi cũng bắt đầu thành hình với tốc độ kinh người.
Cảm giác của Bá Vấn biến hoá quá mãnh liệt, ngay cả Trần Mộ cũng nhận ra. Linh cảm nguy hiểm dâng lên trong đầu hắn. Hắn ý thức được rằng đòn tấn công sắp tới mạnh hơn xa tất cả những gì mình từng gặp phải. Tuy vậy Trần Mộ vẫn rất tỉnh táo, tựa như là đang đứng xem mà thôi.
Đột nhiên hắn cuộn tròn người lại, cùng lúc đó quanh người hắn hiện ra năm tiểu lôi cầu.
Cùng lúc đó thì công kích của Bá Vấn đã tới.
Thiên Yến Ba Nhận!
Trên bầu trời đen kịt, Bá Vấn toả ra ánh sáng chói mắt như mặt trời, vô số lưỡi đao màu ngọc trắng lớn cỡ bàn tay điên cuồng lao xuống như chim én tấn công khu vực có Trần Mộ.
Pang pang pang!
Xung quanh Trần Mộ vang lên vố số tiếng nổ cùng những đạo ánh sáng. Đó là do những lưỡi đao điên cuồng công kích như mưa phủ trên phạm vi rộng khiến người ta có muốn tránh cũng không tránh được.
Trình Anh nhìn mà tái cả mặt! Tạp phiến cấp bốn! Chỉ có tạp phiến cấp bốn, hơn nữa phải cực phẩm trong những tạp cấp bốn mới có uy lực khủng bố như vậy. Đây là lần đầu tiên nàng được chứng kiến sự tấn công của tạp cấp bốn. Thật là đáng sợ! Chỉ trong tích tắc phóng ra vô số lưỡi đao đánh xuống, dưới sự tấn công này thì ai có thể thoát nổi chứ? Không ngờ Bá Vấn lại mạnh mẽ đến như vậy.
Trong cơn mưa lưỡi đao lại có một quả cầu ánh sáng chói mắt, quả cầu ánh sáng này là do năng lượng bị vỡ ra tạo nên, cho dù là vô số lưỡi đao như mưa sao băng cũng không thể che đậy được ánh sáng của nó.
Nhưng ánh sáng này cũng không tồn tại được tới 1 giây thì đã bị tro bui che lấp. Khu dân cư xung quanh bị công kích liền thi nhau sụp xuống, tro bui tràn ngập khắp nơi.
Cơn mưa lưỡi đao không hề ngừng nghỉ, từng đợt từng đợt điên cuồng giáng xuống. Bá Vấn hoàn toàn không thềm để ý tới khu vực bên trong có người hay không, đối với hắn đây không phải là vấn đề.
Lần tấn công này kéo dài 15 giây, trong 15 giây đó Bá Vấn cũng không biết mình đã phóng ra bao nhiêu lưỡi đao nữa. Sở dĩ hắn ngừng lại không phải vì chủ động ngừng mà là do năng lượng trong độ nghi cũng đã sắp hết rồi. Mỗi một lưỡi đao đều là do năng lượng hình thành, nhiều lưỡi đao như vậy thì dù là năng lượng tạp cấp bốn cũng chỉ có thể duy trì 15 giây. Cũng may là hắn còn chưa mất đi lý trí, còn giữ lại một chút năng lượng, nếu không hắn đã rơi thẳng xuống đất mà chết rồi.
Ngay khi hắn vừa lảo đảo chạm đất thì chút năng lượng cuối cùng trong độ nghi cũng hết sạch. Bá Vấn hai tay chống gối, thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt. Hắn tuy có thể khống chế tạp phiến cấp bốn nhưng tấn công với trình độ này thì thực sự vẫn rất khó khăn, không thể duy trì lâu. Lần này có thể kiên trì lâu như vậy là đã vượt xa bình thường. Duy trì sự tấn công điên cuồng của tạp phiến cấp bốn suốt 15 giây, thành tích này đủ để đưa hắn vào hàng ngũ tạp tu hạng nhất.
{Thiên Yến Ba} tạp là một tạp phiến cấp bốn có uy lực rất mạnh, nó có thể tạo ra lưỡi đao hình chim én, mà điểm lợi hại nhất có thể phóng ra rất nhiều lưỡi đao, tối đa có thể đạt tới một ngàn. Tuy nhiên thực lực của Bá Vấn có hạn, mỗi lần chỉ có thể phóng ra khoảng 600 lưỡi đao, đây cũng là một con số rất kinh khủng.
Tro bụi cũng dần dần tan đi, khu vực bị Bá Vấn dùng Thiên Yến Ba Nhận băm vụn suốt 15 giây rốt cuộc cũng hiện ra.
Mặt đất lúc này bị cày nát, hiện ra vô số hố đất và dấu vết của những lưỡi đao, trông như những vết sẹo sau khi bị chém mấy ngàn đao vậy, càng nhìn càng thấy giật mình. Mà càng khiến người ta giật mình hơn nữa là trên mặt đất lại đang có một thiêu niên kiên ngạnh đứng thẳng.
Một thân người đầy máu đang đứng trên đất.
Trần Mộ thở hổn hển, quần áo trên người hắn bị chém vụn ra, hơn mười vết thương đang liên tục chảy máu, ướt đẫm cả quần áo. Hai tay hắn chống xuống gối, há mồm thở dốc, chỉ có con ngươi của hắn là vẫn trong suốt và lạnh lùng, không thấy có chút tình cảm nào.
Song Cực Lôi Cầu tạp phóng ra năm tiểu lôi cầu thay hắn đỡ hầu hết số lưỡi đao, cuối cùng vì hết năng lượng nên mới biến mất, lúc đó Trần Mộ mới bị hơn mười lưỡi đao làm bị thương. Mặc dù nhìn qua thì hắn rất thê thảm nhưng thực sự thì không có vết thương trí mạng nào cả. Vấn đề duy nhất hắn gặp phải đó là cần phải nhanh chóng cầm máu, nếu không tình cảnh sẽ rất tồi tệ. Trên người hắn cũng có mang theo một số thuốc trị thương mà ma quỷ nữ để lại nhưng cầnphải có một chỗ an toàn để dùng thuốc chứ không phải ở đây.
Tình cảnh lúc này có chút quỷ dị.
Hai người đối mặt làm cùng một động tác - chống gối, thở.
Bá Vấn cũng nhận ra sự quỷ dị của tình cảnh, nhưng khi ánh mắt của hắn chạm vào mắt Trần Mộ thì đột nhiên hắn thấy lạnh toát cả người.
Đây là con mắt của loài người sao?
Trần Mộ đang trong trạng thái liễm tức nên trong lòng vẫn rất bình tĩnh, hắn tính toán chuẩn xác những gì mình đang có, sau đó đưa ra phản ứng hợp lý nhất.
Hắn nhanh chóng thò tay vào trong người định lấy năng lượng tạp từ trong bao tạp ra.
Bá Vấn biến sắc, hắn biết rõ động tác Trần Mộ đang làm. Suy nghĩ của hắn rất căng thẳng, nếu để Trần Mộ thay năng lượng tạp trước thì hắn chết chắc. Trong độ nghi của hắn đã hết sạch năng lượng, hắn vội vàng với tới năng lượng tạp trên lưng mình.
Khi hắn thấy Trần Mộ lôi tạp bao ra thì hắn thoáng mừng rỡ. Một tạp tu chuyên nghiệp và không phải tạp tu sẽ có cách bố trí năng lượng tạp rất khác nhau. Năng lượng tạp của Bá Vấn được để trong túi chuyên dụng ở trên lưng, vừa tiện mang theo vừa dễ dàng lấy ra. Còn Trần Mộ chỉ là lính mới, Mark Witt cũng chưa dạy cho hắn kĩ xảo này nên tất cả năng lượng tạp của hắn đều để trong tạp bao.
Ở trong tình huống này lại là một khuyết điểm trí mạng.
Vừa nhìn thấy động tác của Bá Vấn thì Trần Mộ đã lập tức hiểu rằng nếu vẫn lấy năng lượng tạp thì đối phương nhất định sẽ nhanh hơn mình.
Trần Mộ liền không hề chần chừ mà lao tới Bá Vấn. Khoảng cách hai bên lúc này quá gần, chỉ khoảng 5 mét. Lúc đầu hắn thấy rằng cơ thể mình không còn thích hợp để đánh nhau, làm vậy sẽ mất máu nhanh hơn nên lựa chọn lấy năng lượng tạp. Nhưng do chưa có kinh nghiệm, sắp xếp vị trí năng lượng tạp không đúng nên tình cảnh của hắn rất xấu, hắn bèn lập tức thay đổi phương án.
Mất mạng và mất máu, không cần nói thì ai cũng biết là phải chọn cái nào.
Động tác của Trần Mộ khiến cho Bá Vấn lúng túng. Bá Vấn từ nhỏ đã được nuôi dạy để trở thành người thừa kế của Đông hành Trữ gia, chưa từng phải đánh nhau. Đối với hắn, đó là một thứ không hề có kỹ thuật, là hành vi của kẻ không có giáo dục, chỉ cần là người có danh phận thì sẽ không bao giờ làm. Hắn là tạp tu được dạy dỗ một cách chính thống nhất, quy phạm nhất, trong đó có đủ huấn luyện cảm giác, huấn luyện chiến thuật, thứ gì cũng có, chỉ không có dạy đánh nhau. Mà ở trong gia tộc thì cũng làm gì có ai dám tranh giành với hắn, còn đám bảo vệ xung quanh thì chỉ lo hắn có bị xước da hay không.
Mà Trần Mộ vốn là đứa trẻ lang thang, đánh nhau như cơm bữa, lúc ở Đông Vệ học phủ đã từng cùng Lôi Tử dần cho đám Aragon một trận nhừ tử. Sau đó lại gặp ma quỷ nữ, hắn mới biết được những thủ đoạn trong đánh nhau nếu dùng tốt cũng có thể giết người, hơn nữa lại càng đơn giản và nhanh gọn. Hắn cũng có một số kỹ thuật đánh nhau, đã từng tập kích bóp vỡ yết hầu một tạp tu của Tả gia. Hơn nữa, hiện nay tốc độ, sức mạnh, phản xạ thần kinh của hắn đều đã hơn xa lúc đó.
Đinh!
Một tia sáng màu xanh biếc bắn thẳng tới sát chân Trần Mộ, trên mặt đất liền xuất hiện một cái lỗ bằng ngón chân cái. Trần Mộ khựng người lại, hắn hiểu được hàm ý cảnh cáo của đối phương.
Bá Vấn ngẩn cả người, lát sau mới nhớ ra Trình Anh , tâm trạng liền rất mừng rỡ. Trong độ nghi của hắn và Trần Mộ đều đã hết năng lượng, lúc này thì Trình Anh, người yếu nhất trong số ba người lại trở thành nhân tố quyết định thắng bại của trận chiến này.
Trình Anh cắn răng, mím chặt môi, trong lòng nàng đang rất mâu thuẫn. Biểu hiện kinh người vừa rồi của Trần Mộ đã chinh phục ngàng, chiến thuật xuất thần nhập hoá, đấu chí kiên ngạnh, không chịu cúi đầu khiến nàng rất có cảm tình với thiếu niên này. Trái lại, Bá Vấn không thèm quan tâm đến tính mạng của người dân khiến hảo cảm của nàng với hắn hạ xuống con số 0.
Nhưng mà nàng cũng không thể ngồi yên xem Bá Vấn bị Trần Mộ giết chết. Nếu như nàng để Bá Vấn bị giết, Trữ gia truy cứu tới thì nàng sẽ phải chịu trách nhiệm về những biến hoá phát sinh này, kết quả của nàng lúc đó sẽ quá rõ ràng rồi. Hơn nữa nàng nghi ngờ Bá Vấn và Trữ gia có quan hệ đặc biệt, nếu không hắn sao có thể có nhiều tin tức như vậy. Hôm nay hắn thể hiện thực lực siêu cường, hơn xa đám tạp tu bình thường. Bá Vấn trợn trừng mắt nhìn chằm chằm Trần Mộ, có điều vẫn không dám cắm năng lượng tạp trên tay vào độ nghi.
Trần Mộ và Bá Vấn lâm vào trạng thái giằng co, không ai dám động đậy.
Đúng lúc này thì ở chân trời xuất hiện vài chấm đen.
Tạp tu từ trong trụ sở của Trữ gia cuối cùng cũng đã xuất hiện. Trình Anh ở trên không thở dài một hơi, nàng hiểu rằng mình cũng đã không cần phải lựa chọn nữa rồi. Nàng mím chặt môi, liếc nhìn Trần Mộ, thần sắc của nàng hơi phức tạp. Nàng thấy rằng chuyện này cũng đã kết thúc, vận mệnh của thiếu niên này cũng đã được quyết định.
Còn sau đó hắn gặp phải chuyện gì thì cũng chẳng liên quan tới nàng. Bản thân chỉ là một tiểu nhân vật, chỉ có thể nhận lấy vận mệnh chứ không thể thay đổi nó.
Trần Mộ và Bá Vấn đứng trên mặt đất cùng chú ý tới những tạp tu đang nhanh chóng lại gần.
Bá Vấn thở ra một hơi, có Trình Anh ở bên uy hiếp, Trần Mộ tuyệt đối không dám làm loạn, mà chỉ cần các tạp tu kia đến thì hắn sẽ không thể thoát nổi.
Ngay lúc này, trong con ngươi Trần Mộ loé lên một tia sáng.