Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hoàng Tam Chỉ cười cười, nói:
- Cẩu Thặng, ngươi còn rất trẻ tuổi, bên trong chuyện này, vai diễn mà Nhạc Vũ Dương đóng cũng chỉ là một con tôm nho nhỏ thôi, người chân chính đáng sợ, chính là kẻ độc thủ sau màn kia… Đám các ngươi vẫn là không nên biết thì hơn, nếu như biết, đối với các ngươi cũng không có lợi gì!
Mộ Dung Vô Song hận đến mức cắn răng nghiến lợi, nói:
- Nhạc Vũ Dương tên tiểu nhân đê tiện này! Trước kia ta còn đem hắn xem như là thần tượng, thật sự là ánh mắt tiểu gia đã mù rồi mà!
Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn xuống hai bàn tay của Hoàng Tam Chỉ, nói:
- Vậy các ngón tay của Lâm tiền bối, lại như thế nào thiếu đi bảy ngón?
Hoàng Tam Chỉ trầm tư hồi lâu, đem hai bàn tay nâng lên, ngữ khí ảm đạm nói:
- Bảy mươi vạn đại quân a! Ta chỉ có thể trơ mắt nhìn từng người từng người chết ở trước mặt ta, mà ta lại vô năng ra sức! Ta cũng có tội! Ta cũng có tội! Cho nên ta liền chặt đứt bảy ngón tay, xem như đến bù lại tội lỗi của ta!
Ninh Tiểu Xuyên hung hăng đập một quyền lên trên mặt bàn. Chuyện này thật sự rất vớ vẩn! Ba người tuyệt đại phong quang năm đó, kẻ thì chết, kẻ bị thương, kẻ tàn phế, mà tiểu nhân vô sỉ lại được phong làm Vương Hầu, hưởng thụ vinh hoa phú quý mười năm trời, trở thành thần tượng được vô số tài tuấn thiên hạ sùng bái.
Còn có chuyện nào càng buồn cười hơn so với chuyện này nữa không?
Hoàng Tam Chỉ nghiêm nghị cảnh cáo, nói:
- Trước khi hai người các ngươi còn chưa có hoàn toàn trưởng thành, các ngươi tuyệt đối không được nhắc tới chuyện này trước mặt bất luận kẻ nào! Bằng không, nhất định sẽ mang tới cho các ngươi họa sát thân!
Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song cũng đều khẽ gật đầu.
o0o
Một đêm không ngủ!
Ngày hôm sau, Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song cải trang thành hai tên ăn mày, quay trở lại con ngỏ nhỏ mà Mộ Dung Vô Song từng ở kia, từ đằng xa đã nhìn thấy rất nhiều quân sĩ đã đem cả con ngõ nhỏ hoàn toàn phong tỏa lại, nghiêm ngặt tra xét tất cả cư dân ở trong này.
- Nhạc Vũ Dương cũng không có tự mình tới đây, xem ra hắn cũng không có đem chuyện này đặt ở trong lòng!
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Mộ Dung Vô Song nói:
- Ai lại có thể nghĩ đến, hai người mười năm trước đã bị giết chết, hiện tại lại vẫn còn sống? Hơn nữa, Hoàng Kiêu mà Nhạc Vũ Dương nhận thức chính là người hai tay kiện toàn, còn Hoàng Kiêu mà Cơ Hàn Tinh nhìn thấy lại là một kẻ tàn phế chỉ có ba ngón tay! Cho dù Cơ Hàn Tinh trốn trở về, đem hình dáng của Hoàng Kiêu miêu tả lại cho Nhạc Vũ Dương xem, hắn cũng tuyệt đối không thể liên hệ được tới gã Thần Long chiến sĩ của mười năm trước kia!
Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, cùng Mộ Dung Vô Song quay trở về Hải Đường trang viên.
Khiến cho Ninh Tiểu Xuyên kỳ quái chính là, Nhạc Vũ Dương cũng không có tiếp tục phái người đến Hải Đường trang viên điều tra, thậm chí cũng không có cho người đến tra hỏi hắn về thân phận hai người Hoàng Kiêu.
Điều này thật sự nằm ngoài dự liệu của Ninh Tiểu Xuyên, khiến cho rất nhiều kế sách mà hắn vốn biên soạn tốt, chuẩn bị dùng để ứng đối cũng đều không có đất dụng võ.
o0o
Cách ngày Thiên Đế Học Cung chiêu sinh chỉ còn có ba ngày, Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy đã có thể bắt đầu bán đấu giá Huyết Thiềm Đan được rồi.
Cùng ngày hôm đó, Ninh Tiểu Xuyên và Mộ Dung Vô Song cưỡi xe Thanh Lộc Mã, hướng về bên trong Hoàng thành chạy đi.
Ngồi ở trong xe, trong tay Mộ Dung Vô Song cầm một viên Huyết Thiềm Đan, nước miếng không ngừng chảy xuống, nói:
- Xuyên ca, cái này thật là Trung Cấp Đan trong truyền thuyết? Tặng cho ta?
Ninh Tiểu Xuyên nằm nghiêng ở trong thùng xe, cười nói:
- Dược hiệu Huyết Thiềm Đan so với Trung Cấp Đan bình thường càng mạnh mẽ hơn nhiều. Hiện tại tu vi ngươi đã cực kỳ tiếp cận Huyền Khí tầng thứ chín, nếu như ăn vào viên Huyết Thiềm Đan này, nói không chừng có cơ hội đạt tới Thần Thể Cảnh trước khi Thiên Đế Học Cung chiêu sinh!
Huyết Thiềm Đan có thể khiến cho Võ giả dưới Thần Thể tầng thứ bảy trong thời gian ngắn tăng lên một cảnh giới nhỏ, có thể nói là cực phẩm trong Trung Cấp Đan.
Đương nhiên cũng chỉ hữu hiệu đối với Võ giả Kim Cương Thần Thể, mà Ninh Tiểu Xuyên tu luyện ra chính là Thiên Tượng Thần Thể, bằng không Ninh Tiểu Xuyên cũng đã sớm tự mình ăn một viên Huyết Thiềm Đan, đột phá đến cảnh giới Thần Thể Nhị trọng rồi.
Mộ Dung Vô Song cuối cùng lại luyến tiếc, không nỡ ăn, mà đem Huyết Thiềm Đan bỏ vào trong hộp Huyền Băng Ngọc, giấu thật sâu dưới nách mình, giống như sợ bị người khác đoạt đi vậy.
o0o
Ninh Tiểu Xuyên cũng không có lập tức đi vào Đấu giá trường Kim Bằng, mà là đánh một vòng, đi tới Đại Kim Bằng Vương Phủ.
Đại Kim Bằng Vương Phủ tương đối rộng rãi, khí phách.
Trước cửa phủ có đặt một cặp pho tượng Thần Long cao hơn một trăm thước, nhe răng nhếch miệng, khí thế bức người. Người bình thường từ rất xa nhìn thấy cặp pho tượng Thần Long này, cũng đều đã bị kinh sợ, căn bản không dám tiếp cận đại môn Vương phủ.
- Người nào tới đây?
Hộ vệ trông coi Đại Kim Bằng Vương Phủ đều là cường giả Võ Đạo, thanh âm vừa rống lên, liền giống như tiếng sấm nổ vang vậy.
Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên cũng đã đạt tới Thần Thể tầng thứ nhất, cũng coi như liệt vào hàng ngũ cường giả Võ Đạo, liên vận chuyển Huyền Khí trong cơ thể, tại ngoài mặt thân thể hình thành một vòng cương khí vô hình, đem lực lượng sóng âm công kích cũng đều đánh ra hai bên.
Hai gã hộ vệ kia nhìn thấy gã thiếu niên trước mắt này tu vi lợi hại như thế, nghĩ thầm có lẽ là truyền nhân kiệt xuất của đại thế lực nào đó, cũng không có tiếp tục hét lớn đuổi Ninh Tiểu Xuyên đi nữa.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Làm phiền hai vị đi vào thông báo một tiếng, tại hạ Ninh Tiểu Xuyên, muốn cầu kiến Quận chúa Thiến Thiến! Về phần nguyên nhân, Quận chúa Thiến Thiến tự nhiên sẽ biết!
- Vậy mời Ninh thiếu gia tạm thời ở bên ngoài chờ một lát!
Một hộ vệ xoay người đi vào trong Đại Kim Bằng Vương Phủ.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ, quả nhiên vẫn là thực lực của bản thân mới là vương đạo. Nếu như ta không thể ngăn trở sóng âm vừa rồi đối phương phát ra, chỉ sợ hắn cũng sẽ không để ý đến ta, càng sẽ không đi truyền lời giúp ta.
o0o
Sau khi Vương phi Tây Mộc nghe gã hộ vệ kia truyền lời, liền có chút nhíu mày, lạnh lùng nói:
- Ngươi trở về nói với gã thiếu niên kia, Quận chúa Thiến Thiến gần đây không tiện gặp khách, bảo hắn trở về đi!
- Tuân mệnh!
Gã hộ vệ kia đứng lên, liền muốn ly khai.
- Chờ một chút!
Gã hộ vệ lập tức dừng bước.
Vương phi Tây Mộc trầm tư một lát, lại hỏi:
- Ngươi vừa rồi nói gã thiếu niên kia niên kỷ chừng bao nhiêu?
- Đại khái mười sáu, mười bảy tuổi!
Vương phi Tây Mộc lại nói:
- Ngươi có hỏi qua tính danh của hắn không? Có hỏi qua hắn là đệ tử nhà nào không?
Gã hộ vệ kia nói:
- Hắn nói, hắn tên là Ninh Tiểu Xuyên!
- A! Ninh Tiểu Xuyên!
Trên mặt Vương phi Tây Mộc nhất thời vui vẻ, vội vàng phân phó cung nữ bên người mình, nói:
- Thúy Bình, nhanh đi nói cho Thiến Thiến, Ninh thiếu gia đến tìm nàng!
Gã hộ vệ kia có chút không biết nói gì. Vương phi Tây Mộc làm sao vậy? Sau khi nghe được tên Ninh Tiểu Xuyên, biến hóa không ngờ lại lớn như vậy?
Vương phi Tây Mộc đối với Ninh Tiểu Xuyên này cũng có chút tò mò, vì thế muốn thử hắn một phen, nhìn xem hắn có phải thật sự là vĩ đại như lời nói của Quách Sư Đạo và Chấp sự thứ sáu hay không!
Trong lòng nàng đã có quyết định!
Vương phi Tây Mộc đối với Ninh Tiểu Xuyên này cũng có chút tò mò, vì thế muốn thử hắn một phen, nhìn xem hắn có phải thật sự là vĩ đại như lời nói của Quách Sư Đạo và Chấp sự thứ sáu hay không!
Trong lòng nàng đã có quyết định!
o0o
Ninh Tiểu Xuyên ở bên ngoài Vương phủ chờ đợi thời gian chừng một khắc, cũng không thấy Ngự Thiến Thiến đi ra, mà đi ra lại chính là gã hộ vệ đi truyền lời kia.
Gã hộ vệ kia có chút quái dị liếc mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, cũng không nói gì.
Ninh Tiểu Xuyên vừa mới muốn tiến lên hỏi, gã hộ vệ kia đã đem thanh chiến đao trên lưng mình rút ra, bắn ra một mảnh Huyền Khí xích hồng sắc, khiến cho quang mang bắn ra bốn phía, bàn chân dẫm mạnh, một đao hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên bổ mạnh xuống.
Hai tay hắn nắm chặt đao, nhảy lên cao hơn mười thước, mang theo lực lượng khai sơn liệt địa bộc phát ra.
- Làm gì vậy?
Ninh Tiểu Xuyên căn bản không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, vội vàng đem Huyền Khí vận chuyển tới hai chân.
Trên hai chân hắn hình thành nên từng đạo điện lưu, tốc độ trở nên cực nhanh, thân thể bạo lui về phía sau, liên tiếp lui xa hơn mười trượng mới dừng lại.
Thế nhưng, tu vi gã hộ vệ kia cũng cực cao, đạt tới Thần Thể tầng thứ hai, tốc độ không chậm hơn Ninh Tiểu Xuyên chút nào, như ảnh tùy hình đuổi theo.
Ánh đao một tầng trọng điệp một tầng, quả thật liền như một mảnh sóng nước, kín không kẽ hở!
Phía trên tường thành cao lớn của Đại Kim Bằng Vương Phủ, Vương phi Tây Mộc ngồi bên cạnh một cái bàn trà, phía sau có hai tỳ nữ hầu hạ, cũng đang giương mắt quan sát tràng kịch chiến phía dưới.
Trong đó, một tỳ nữ dung mạo thanh lệ, mi tâm chấm một nốt chu sa, nói:
- Nương nương, Trình Lâm hộ vệ đã tu luyện Hỏa Bằng Quyết tới tầng thứ tư, hơn nữa còn là tướng quân thân kinh bách chiến, từ trong thi sơn huyết hải đi ra. Vạn nhất Ninh thiếu gia bị hắn đánh cho bị thương, chỉ sợ Quận chúa sẽ nổi giận a!
- Ta đã nói qua với Trình Lâm, nếu như hắn dám thương tổn Tiểu Xuyên một cọng tóc nào, hắn sẽ phải tự chặt một cánh tay của mình để tạ tội! Hắn xuống tay tự nhiên sẽ biết nặng nhẹ!
Vương phi Tây Mộc phái Trình Lâm đi thử một chút trình độ võ công Ninh Tiểu Xuyên, chỉ là muốn nhìn xem Ninh Tiểu Xuyên, rốt cuộc có thể ngăn trở hắn bao nhiêu chiêu mà thôi.
Vương phi Tây Mộc giương mắt nhìn một tia điện lưu trên hai chân Ninh Tiểu Xuyên, có chút cười, nói:
- Thiên Tượng Thần Thể! Không tệ! Không hỗ là Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung!
o0o
Tuy rằng Vương phi Tây Mộc hạ lệnh không được làm bị thương Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng Trình Lâm cũng không dám làm việc qua loa có lệ, hắn ra tay vẫn là tương đối tàn nhẫn, muốn bức Ninh Tiểu Xuyên phải xuất ra thực lực chân chính.
Lấy tu vi Thần Thể tầng thứ hai đối phó Võ giả Thần Thể tầng thứ nhất, bản thân vốn dĩ chiếm cứ ưu thế cực lớn, cho nên hắn căn bản không sợ ngộ thương Ninh Tiểu Xuyên.
Mộ Dung Vô Song nói:
- Này này! Đám Đại Kim Bằng Vương Phủ các ngươi rốt cuộc còn có vương pháp hay không? Chúng ta chỉ là đến bái phỏng Quận chúa, cũng không phải đến đoạt Quận chúa, đám các ngươi không cần phải giết người như vậy chứ?
Mộ Dung Vô Song xăn tay áo lên, nói:
- Thật sự nhịn không nổi nữa a! Nếu như ngươi không chịu dừng tay, có tin tiểu gia đánh chết ngươi hay không?
Mộ Dung Vô Song hét lớn:
- Đúng là nhẫn cũng không thể nhẫn a! Ngày hôm nay tiểu gia liều mạng với Đại Kim Bằng Vương Phủ các ngươi!
- Ngươi nói lời vô nghĩa nhiều quá a!
Thình thịch!
Trình Lâm cách không đánh ra một đạo huyền cương kiếm khí, hóa thành một thanh cự kiếm Huyền Khí, xuyên qua khoảng cách hơn hai mươi thước, đánh bay Mộ Dung Vô Song, té khiến hắn nằm úp sấp trên mặt đất, ho ra một búng máu.
Trình Lâm tuy rằng không dám tổn thương Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng nếu là người khác thì hắn vẫn dám hạ thủ tàn nhẫn.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy Mộ Dung Vô Song bị đánh bay trên mặt đất, trong miệng lại còn hộc máu, trong lòng dâng lên một cỗ phẫn nộ:
- Huyền Khí Kiếm, Cửu Liên Trảm!
Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ huyền cương, trong tay ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí Kiếm, hướng Trình Lâm khởi xướng phản kích. Kiếm khí lao ra dài ba trượng, đem khu vực mười trượng chung quanh cũng hóa thành phạm vi công kích.
Liên tiếp chém ra chín kiếm, kiếm sau so với kiếm trước càng hung mãnh hơn.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Thời điểm đạt tới kiếm thứ chín, kiếm khí đã dài đến chừng hơn mười trượng, giống như một thanh cự kiếm có thể chém đôi thiên địa, trực tiếp đem thanh chiến đao trong tay Trình Lâm đánh cho bay đi.
- Hỏa Vân Quyền!
Trình Lâm cũng bị động tới chân hỏa. Phải biết rằng Vương phi Tây Mộc hiện tại chính là đang ở bên trên quan sát, nếu như hắn thua ở trong tay một tên Võ giả Thần Thể tầng thứ nhất, như vậy thể diện cũng chẳng còn gì nữa, về sau làm sao có thể lăn lộn trong Đại Kim Bằng Vương Phủ nữa?
Vì thế hắn liền đánh ra Thần Thông Võ Đạo.
Một quyền đánh ra, một mảnh hỏa vân khổng lồ từ trên nắm tay hắn bắn ra, thanh âm thiêu đốt phát ra lách tách. Nhiệt độ trong không khí cấp tốc tăng lên, thạch tượng trên mặt đất cũng đều bị hòa tan.
- Thiểm Điện Thần Thú!
Rống!
Miệng Ninh Tiểu Xuyên phát ra một tiếng thét dài, hai tay mở ra, trong không khí xuất hiện hơn hai mươi đạo thiểm điện, giống như một đám điện xà lưu động, tụ tập thành một cái điện cầu cự đại!
Bên trong điện cầu, vươn ra một đầu thú trảo!
Một trảo đánh tan đám hỏa vân, sau đó còn oanh kích thẳng lên trên ngực Trình Lâm, đem huyền cương hộ thể của Trình Lâm đánh nát, chấn cho bay ngược ra ngoài, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Thình thịch!
Trình Lâm té ngã xuống trên mặt đất, trên mặt tràn đầy thần sắc không thể tin nổi. Thần Thông thật cường đại, không ngờ có thể phá vỡ Hỏa Vân Quyền, thậm chí còn đánh bại cả mình!
Trình Lâm từ trên mặt đất đứng lên, định tiếp tục cùng Ninh Tiểu Xuyên chiến đấu.
- Trình Lâm, ngươi làm gì vậy?
Ngự Thiến Thiến từ bên trong Vương phủ đi ra, nhìn thấy một màn này, lập tức quát lớn khiến cho Trình Lâm mạnh mẽ đứng yên tại chỗ, không dám ra tay đối với Ninh Tiểu Xuyên nữa.
Ánh mắt Trình Lâm hướng về phía Vương phi Tây Mộc bên trên nhìn nhìn một cái, thấy Vương phi Tây Mộc lắc lắc đầu, lúc này hắn mới yên tâm lui xuống.
Trong lòng Vương phi Tây Mộc cũng có vài phần kinh ngạc, kết quả này thật sự vượt ra ngoài dự đoán của nàng.
- Vừa rồi tuy rằng Trình Lâm không có sử dụng toàn lực, thế nhưng ít nhất cũng dùng năm thành tu vi, đủ để quét ngang tất cả Võ giả Thần Thể tầng thứ nhất! Không ngờ Ninh Tiểu Xuyên có thể đánh bại hắn, xem ra là có được năng lực vượt cấp thủ thắng. Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung quả nhiên rất lợi hại!
Vương phi Tây Mộc liếc mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên cùng Ngự Thiến Thiến phía dưới, khóe miệng lộ ra một tia tiếu ý, sau đó cũng xoay người rời đi.