Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vừa mở cửa ra, chỉ thấy lão già áo đỏ đã đứng ngay trước cửa phòng , cản lại đường đi của Tiền Thế Kiệt . lão đang mang theo vẻ mặt giận dữ , kèm theo 1 ánh mắt sắc lạnh nhìn vào Tiền Thế Kiệt . nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra ,lão đã giơ tay chụp lấy cổ áo của Tiền Thế Kiệt nhấc cả người anh ta lên . dùng 1 giọng nói vô cùng phẫn nộ quát : “ thằng nhóc vô lễ , mi dám dùng 1 khẩu khí như thế nói chuyện với giáo hoàng điện hạ ư ?”
Tiền Thế Kiệt không hề sợ hãi, khẽ mỉn cười nói : “ thế nào ? định giết tôi đấy à ? suy nghĩ kỹ chưa ?”
chỉ thấy lão già áo đỏ đưa mắt liếc nhìn giáo hoàng , chỉ cần 1 cái ngật đầu của ổng , lão sẽ lấy mạng của Tiền Thế Kiệt ngay lập tức .
Lão giáo hoàng vẫn im lặng không nói năng gì cả ,dường như đang suy nghĩ điều gì đó , trong đôi mắt nhấp nháy những tia sáng do dự : giết hắn ? hay là tha hắn ?
thằng nhóc láo xược này , dù có giết hắn hàng ngàn lần vẫn chưa hết tội ! thế nhưng , nếu như giết hắn thì …… e rằng sẽ ….!
Lão giáo hoàng suy nghĩ hồi lâu , bỗng nhiên nhắm mắt lại, lắc đầu thở dài , từ từ nói : “ không được vô lễ , thả cậu ta ra !”
nghe thấy giáo hoàng nói thế , lão già áo đỏ lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ , từ từ buông cổ áo của Tiền Thế Kiệt ra . Tiền Thế Kiệt dùng tay phủi phủi cổ áo của mình , quay lại nhìn vào lão giáo hoàng , mỉn cười nói : “ thế nào , đã có quyết định rồi phải không ?”
lão giáo hoàng đã chỉnh lí lại tâm trạng đầy phẫn nộ của mình , lắc đầu thở dài nói : “ ta chịu thua cậu rồi đấy ! giờ cậu có thể rời khỏi nơi này, đi đâu làm gì tuỳ ý cậu . nhưng ta mong cậu hãy suy nghĩ lại , hy vọng có 1 ngày nào đó cậu sẽ tới đây tìm ta . nói với ta 1 câu rằng : cậu muốn gia nhập vào toà thánh !”
” được thôi , hy vọng sẽ có ngày đó !” Tiền Thế Kiệt mỉn cười nhẹ nhàng nói , nhưng trong lòng lại thầm nghĩ :trừ khi hôm đó tôi bị tẩy não hay bị hoá điên rồi sẽ tới tìm ông .
Nói xong anh ta quay người định đi , bỗng nhiên lão giáo hoàng gọi lại : “ khoan đã !”
Tiền Thế Kiệt giật mình : mẹ kiếp ! chẳng lẽ ổng định đổi ý ?
chỉ thấy lão giáo hoàng từ trong ống tay áo lấy ra 1 miếng kim loại nhỏ , ném về phía Tiền Thế Kiệt . Tiền Thế Kiệt vội giơ tay ra chụp lấy miếng kim loại nhỏ cầm trên tay quan sát . đó là 1 miếng lệnh bài được chạm khắc rất tinh xảo , cũng không biết được làm bằng thứ vật liệu gì , nhưng miếng lệnh bài này khá nặng , cầm rất chắc tay , toàn thân sáng lấp lánh . chính giữa lệnh bài có khắc 1 chữ “ thánh” .
“đó là lệnh bài của ta , thế lực của toà thánh bao phủ cả đại lục Aden . bất kỳ 1 thành thị lớn nhỏ nào đều có thần điện của toà thánh . khi cần giúp đỡ , hãy cần tấm lệnh bài này tới thần điện , những chủ giáo ở địa phương khi nhìn thấy tấm lệnh bài này , sẽ sẵn sàng giúp đỡ cho cậu !” giáo hoàng nhạt nhạt nói .
Tiền Thế Kiệt không thèm khách sáo bỏ miếng lệnh bài vào trong lòng mình , mỉn cười nói : “ cám ơn nhé !”
mặc dù không mấy thiện cảm với lũ người của toà thành và chưa chắc có gì cần chúng giúp đỡ , nhưng cầm miếng lệnh bài này để đề phòng bất trắc cũng tốt , đồ miễn phí mà , không nhận mới là ngu á . đó là dòng suy nghĩ của Tiền Thế Kiệt .
Sau khi nhận xong tấm lệnh bài của lão giáo hoàng , Tiền Thế Kiệt cùng lão già áo đỏ bứơc vào căn phòng “ thang máy” , quay trở về đại sảnh . vừa xuống tới hành lang thông tới đại sảnh , lão già áo đỏ hừ 1 tiếng không thèm tiễn Tiền Thế Kiệt ra ngoài nữa , trực tiếp ngồi “ thang máy” quay trở lại lên trên . Tiền Thế Kiệt cũng chẳng thèm , từ từ bước ra tới đại sảnh , lúc này đã không nhìn thấy bóng dáng của Kadas nữa , chắc là lão đã hoàn thành nhiệm vụ , nên được đi lãnh thưởng rồi .
Tiền Thế Kiệt có chút chán nản , dù sao thì Kadas cũng là người quen duy nhất của anh ta ở thế giới này , có ổng ở bên cạnh ít nhiều vẫn còn giúp đỡ được mình .
nhưng dù sao mình cũng đã thẳng thừng từ chối lời đề nghị của giáo hoàng , nên xét về khía cạnh nào đó , Kadas quả thật không cần thiết phải giúp đỡ mình nữa .mang theo suy nghĩ đó , Tiền Thế Kiệt thở dài 1 tiếng ,từ từ bước ra khỏi thần điện .
Vừa bước ra tới cửa , 2 người đàn ông giữ cửa vừa nhìn thấy anh ta , vội vã cúi đầu chào hỏi . Tiền Thế Kiệt chỉ mỉn cười , không để ý tới họ quá nhiều , trực tiếp bước thẳng ra ngoài . đi được khoảng 1 đoạn trên đường phố , bỗng nhiên có 1 gọi từ phía sau vang lên : “ đợi đã , thằng nhóc !”
Quay người lại nhìn , chỉ thấy Kadas từ phía sau chạy tới , ngừng ngay trước mặt anh ta . vừa nhìn thấy Kadas , Tiền Thế Kiệt mừng rỡ , la lớn : “ ông già , tưởng ông quên tôi rồi chứ !”
chỉ thấy Kadas đứng yên nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , ánh mắt có chút phức tạp , bỗng nhiên lắc đầu thở dài 1 tiếng : “ không ngờ cậu lại từ chối lời đề nghị của giáo hoàng . cậu có biết không , cậu đã trở thành 1 nhân vật đầu tiên trong lịch sử đại lục Aden dám từ chối lời đề nghị của 1 giáo hoàng rồi đấy !”
Tiền Thế Kiệt gượng cười , nhún vai nói : “ thế sao ? tôi không nghĩ mình lại trở nên nổi tiếng như thế này !”
Ngưng 1 hồi , anh ta nói tiếp : “ thế nào ? ông sẽ đi theo giúp tôi giải cứu mẹ tôi chứ ?”
Kadas nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt hồi lâu , dường như có chút bất nhẫn , nhưng lại lắc đầu thở dài nói : “ không ! tôi không thể đi với cậu được !”
sắc mặt của Tiền Thế Kiệt lập tức trầm xuống , không hài lòng nói : “ cái gì ? chính ông dẫn tôi tới đây , giờ chẳng lẽ ông định bỏ mặc tôi 1 mình à ?”
Kadas thở dài 1 tiếng , quay người lại , dùng giọng nói lạnh nhạt nói : “ xin lỗi , ta không thể giúp cậu được . đó là lệnh của giáo hoàng , cậu không phải là người của toà thánh , bọn ta không có nghĩa vụ phải giúp đỡ cậu , cho nên …..”
Tiền Thế Kiệt đã nghe ra được chút mùi vị , trong lòng thầm **** : mẹ kiếp ! lại là lão giáo hoàng đó , lúc nãy còn miệng đầy nhân từ tốt bụng , nào là cầm lệnh bài của ta tới gặp những chủ giáo của địa phương sẽ nhận được sự giúp đỡ , vừa mới quay đầu lại đã nuốt lời rồi sao ? á , không phải , mình hiểu rồi , thực ra câu nói của lão có ý là : khi nào cần giúp đỡ , hãy cầm tấm lệnh bài của ta tới gặp những chủ giáo địa phương , nói với họ rằng : “ tôi múôn gia nhập vào toà thánh” , rồi mới nhận được sự giúp đỡ của các ngươi chứ gì ? mẹ kiếp , thì ra là 1 tên cáo già ranh ma ! lão làm như thế này chẳng khác nào muốn cô độc mình , ép mình phải gia nhập vào cái toà thánh ******** của lão ! ta XX cái OO của mi đấy , ta XX cái OO ….
Mặc dù trong lòng đang mang tổ tiên 18 đời của lão giáo hoàng ra **** , nhưng Tiền Thế Kiệt vẫn không thể hiện ra trên khuôn mặt , vẫn giữ vẻ bình tĩnh, trầm giọng nói : “ nếu vậy ông đuổi theo tôi để làm gì , nói lời chia tay à ?”
cho dù thằng nhóc này thường xuyên chọc mình giận tới nỗi gần như ói máu , nhưng sống với nó 1 thời gian rồi , biết rõ thực ra con người của nó cũng không tệ ,đặc biệt là rất hiếu thảo ,và cũng do mình dẫn nó tới đây , giờ bỗng nhiên lại phải bỏ mặc nó 1 mình tự sinh tự diệt . nhưng lệnh của giáo hoàng đã hạ xuống ,mình tuyệt đối không dám làm trái . lúc này lương tâm của ông ta đang ray rức , có chút không biết phải làm sao . suy nghĩ 1 hồi lâu , bỗng nhiên thở dài 1 tiếng , từ trong lòng lấy ra 1 cuộn giấy ma pháp đưa qua Tiền Thế Kiệt .
Tiền Thế Kiệt cầm lấy , không biết nó là thứ gì , tò mò hỏi : “ đây là gì thế ông già ? cuốn thư sám hối của ông à ?”
tới lúc này mà thằng nhóc này còn đùa giỡn trêu chọc mình được nữa , Kadas quả thật có chút hối hận vì sao lại nảy sinh tấm cảm thương hại đối với thằng nhóc này, biết vậy để mặc nó tự sinh tự diệt cho rồi . nghĩ thì nghĩ vậy , nhưng Kadas quả thật không lỡ , thở dài 1 tiếng , từ từ nói : “ cuộn giấy ma pháp đấy , khi gặp phải nguy hiểm , ném cuộn giấy phép này ra , sẽ lập tức có thể triệu hồi khiên ánh sáng bảo vệ cậu , ngoài ra ….”
Lại thò tay vào trong lòng lục soát 1 hồi , lấy ra 1 túi vải nhỏ , đưa qua cho Tiền Thế Kiệt , nói : “ trong túi vải này có 100 đồng vàng , cậu hãy cầm lấy để đề phòng khi cần thiết !”
Tiền Thế Kiệt có chút cảm động , quả thật , mình với Kadas không có quan hệ gì với nhau , ông ta đã từng cứu mạng mình 1 lần ( mặc dù cứu anh ta là vì có mục đích riêng) , khi biết mẹ mình bị bắt , mặc dù biết rõ sẽ có nguy hiểm , nhưng ông ta vẫn sẵn lòng giúp mình tới cùng . cho tới lúc này , mặc dù lão giáo hoàng đã hạ lệnh không được phép giúp đỡ ình , nhưng ông ta vẫn bất chấp việc bị lão giáo hoàng trừng phạt , vẫn hết lòng giúp đỡ mình . mặc dù sự giúp đỡ này cũng không đáng là bao , nhưng làm được tới mức độ như vậy , đã là đáng quý lắm rồi .
Tiền Thế Kiệt vô cùng cảm động , tiến về phía trước ôm lấy người Kadas 1 cái , dùng tay vỗ nhẹ lên lưng ổng , nhẹ nhàng nói : “ cám ơn ông !”
Kadas nhẹ nhẹ đẩy anh ta ra , dùng 1 giọng nói lạnh nhạt nói : “ thôi nào , 2 tên đàn ông , ôm vào nhau chướng mắt quá đi .” ngưng 1 hồi , ông ta lại nói tiếp : “ giờ cậu muốn đi tới lãnh thổ của ma tộc phải không? Vậy thì cậu phải bước qua khu rừng băng phong ở vùng biên giới phía bắc của vương quốc Aden . nhưng đường đi sẽ hết sức gian khổ , ta sợ rằng …..”
” cho dù gian khổ nguy hiểm tới cỡ nào , tôi cũng phải đi cứu mẹ tôi , ông không cần phải khuyên tôi nữa .” Tiền Thế Kiệt vô cùng kiên quyết nói .
“ không biết nên gọi cậu là hiếu thảo hay là ngu ngốc đây .” ngưng 1 hồi , Kadas thở dài 1 tiếng , từ từ nói : “ thôi thôi , ta cũng không khuyên cậu nữa , con người cố chấp như cậu có khuyên cũng bằng thừa . nhưng trên đường đi hãy cẩn thận đấy , nếu như thật sự không thể , cậu có thể quay về tìm ta .”
Tiền Thế Kiệt ngật đầu , mang theo 1 nụ cười chân thành trên môi , nói : “ tôi hiểu rồi , yên tâm ,tôi không khách sáo với ông đâu . mặc dù ông chưa chắc giúp được gì cho tôi , nhưng ….. cám ơn ông nhiều đấy !”
nói xong , bứơc tới ôm lấy người Kadas thêm lần nữa , sau đó buông ông ta ra quay người lại rời đi, để lại 1 mình Kadas đang dùng 1 ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào bóng lưng của anh ta từ từ rời xa .
vì đây là chuyến đi dài ngày , nên phải chuẩn bị 1 cách kỹ lưỡng , Tiền Thế Kiệt cầm số tiền do Kadas đưa tặng , đi tìm mua lương thực đi đường . lại tới tiệm tạp hoá mua 1 số đồ dùng thường ngày . suy nghĩ lại , lại chạy tìm mua 1 tấm bản đồ của đại lục Aden để đề phòng khi cần thiết . sau khi chuẩn bị xong , bỏ hết vào trong cái túi hành lý , đeo lên vai , từ từ bước ra khỏi đế đô đi thẳng về hướng Bắc .
theo chỉ dẫn của người đi đường , từ đế đô đi tới khu rừng băng phong phải tốn trên 2 tháng đi đường . nếu có con ngựa thì sẽ nhanh hơn , thế nhưng , 1 phần vì anh ta không biết cưỡi ngựa . ngoài ra , số tiền để sắm 1 con ngựa cũng không phải là rẻ , số tiền do Kadas đưa tặng , Tiền Thế Kiệt đã sắp sử dụng hết rồi. lúc này trong tay chỉ còn lại đúng 30 đồng vàng . còn phải để dành chút ít tiền phòng thân nữa chứ .
nên chỉ còn cách cuốc bộ tới khu rừng băng phong . ( hiện giờ cái gì không có nhiều chứ thời gian thì anh ta có đầy . như Kadas nói, nếu như lũ ma tộc bắt cóc mẹ anh ta tới đây chỉ vì muốn dụ tới lãnh thổ ma tộc tìm chúng , thì chắc chắn chúng sẽ không làm hại tới mẹ anh ta . nên anh ta cũng không cần phải lo lắng quá nhiều , điều khiến anh ta lo lắng nhất hiện giờ chính là cứu mẹ mình bằng cách nào đây ? với thực lực của anh ta hiện giờ , đứng nói là 1 tên ma tộc , ngay cả 1con thú nuôi cấp thấp cũng có thể lấy mạng anh ta bất kỳ lúc nào .)
“ mẹ kiếp! Suy nghĩ chi ệt xác , cứ đi tới khu rừng băng phong trước rồi tính sau . nếu như ả nữ thần ánh sáng nói rằng mình có liên quan tới sự sống còn của cả đại lục Aden . mặc dù lão giáo hoàng đang rất căm giận mình , nhưng chắc gì lão để mặc ình chết chứ ? chắc chắn lão sẽ có phái người lén lén đi theo để bảo vệ cho sự an toàn của mình à xem !” mang theo suy nghĩ lạc quan đó , tâm trạng của Tiền Thế Kiệt lại phấn chấn hẳn lên . tiếp túc đi thẳng về hướng bắc .