Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Dương Kỳ, chúng ta chỉ lén lút nghị luận một chút, không nên hạ độc thủ!"
Thấy Dương Kỳ cách không truyền khí công, đồng thời khiến cho "Nhan Thái Quân" thổ huyết, Dương Tỉnh Sư thất kinh nói liên tục, hắn đã bắt đầu chịu thua, vị lão tổ tông của Dương gia này đã sống được hơn 100 tuổi, biết thế nào là đạo lý mạnh được yếu thua.
"Ta không hạ độc thủ cũng được, Nhan Thái Quân, bà có phục hay không?."
Dương Kỳ tiếp tục hỏi.
"Ta phục rồi, ta phục rồi."
Nhan Thái Quân giờ này khắc này hơi kinh hoàng, biết mình nếu như còn chống đối sọ rằng sẽ lập tức gặp đại họa sát thân:
"Từ nay về sau ta tôn trọng gia quy."
"Vậy là tốt rồi, mong rằng bà trước sau như một, ta làm tất cả cũng chỉ muốn có lợi cho Dương gia."
Dương Kỳ hừ lạnh một tiếng:
"Nếu như ta phát hiện bà có hành vi nào đó bất chính, hoặc tiết lộ tin tức cho các đại môn phái tới trảm yêu trừ ma, vậy thì ta sẽ không khách khí. Nói cho bà biết, hiện giờ ở đại lục Phong Nhiêu, chư hầu nổi dậy, việc này sẽ nhanh chóng tạo ra cơ lốc chiến tranh, đến lúc đó tình hình rối loạn, Dương gia chúng ta lại năm bè bảy mảng, đại họa diệt tộc chỉ là sớm muộn mà thôi."
"Đúng, đúng..."
Dương Tỉnh Sư liên tục gật đầu, đối mặt với một Dương Kỳ bất chấp thủ đoạn, hắn cũng chỉ còn cách nén giận.
Tới lúc này, thanh âm của Dương Kỳ đã biến mất.
Nhan Thái Quân, Dương Tỉnh Sư hai người ngẩng đầu Dương Kỳ đang cất bước chậm rãi trong không trung lắc đầu, trong lòng họ hiện lên cảm giác vô lực.
Dương Chiến không nói gì nhưng chuyện vừa rồi hắn biết.
Nói thật ra, hiện giờ ở trong Dương gia, với tu vi Khí Tông của hắn có thể áp chế đại đa số người, duy chỉ có hai người Dương Tỉnh Sư, Nhan Thái Quân là lão tổ tông là có sức ảnh hưởng rất cao, dù có trải qua chuyện lần này địa vị của họ cũng không giảm sút mấy, nếu như họ hạ quyết tâm chống lại sự thống trị của gia chủ hiện giờ, gia tộc chắc chắn sẽ đổ rất nhiều máu.
Hiện giờ Dương Kỳ làm người độc ác, Dương Chiến biết nó muốn tốt cho mình.
Kỳ săn bắn mùa thu của gia tộc được tiến hành trong khí thế hừng hực, Dương Kỳ chậm rãi di chuyển trong không trung, thỉnh thoảng mới xuất thủ trợ giúp gia tộc giải quyết một số yêu thú cùng hung cực ác, bất tri bất giác hình tượng vô địch của hắn đã khắc sâu trong lòng mọi người.
Một số người vốn cho rằng Dương Kỳ bị yêu nghiệt phụ thể, thế nhưng bây giờ ngẫm lại mới thấy, người bị yêu nghiệt phụ thể đại đa số là cuồng loạn, điên khùng, mà Dương Kỳ vẫn bình tĩnh, cơ trí, trông giống người bình thường nhiều hơn.
Dần dần trong kỳ săn bắn mùa thu lần này, Dương Kỳ đã xác lập được hình tượng bất bại, chiếm được cái danh thiên tài đệ nhất của gia tộc, cũng như đệ nhất cao thủ.
Kỳ săn bắn mùa thu tiến hành trong ba ngày liên tiếp, đội ngũ một hai trăm tinh anh của Dương gia ở trong Hắc Thi sơn mạch ngang dọc tung hoành, rất nhiều yêu thú chết oan chết uổng, thu được một số lượng lớn yêu hạch của yêu thú.
Nhưng mà bản thân Dương Kỳ lại cảm thấy một sự nguy hiểm tới từ sâu bên trong Hắc Thi sơn mạch, cho nên hắn không dám đi sâu vào trong đó.
Kỳ thực có nhiều đệ tử muốn đi sâu vào bên trong.
"Kỳ ca, phía trước càng lúc càng nguyên thủy, nếu tiến thêm sẽ bước vào địa giới khu vực sâu nhất bên trong Hắc Thi sơn mạch, trọng địa của xác chết. Nghe đồn trong đó có một cái chiến trường viễn cổ, có rất nhiều xác ướp cổ hấp thu sát khí trong thiên địa, tu luyện thành Yêu Linh, bên trong cơ thể của bọn họ ngưng tụ thành yêu thi hạch, công hiệu cường đại hơn rất nhiều so với yêu hạch, chúng ta có nên tiến vào đó săn giết hay không?"
Một thanh niên chừng 30 tuổi cung kính đi tới trước mặt Dương Kỳ.
Dương Kỳ đứng ở trên một vách núi cực cao, đưa mắt nhìn ra xa, tập trung vào những ngọn núi cao đen kịt, thấy trên đỉnh núi liên tiếp có hắc khí tỏa ra, trông giống như một ngọn lăng tẩm.
Nếu tiến vào trong những ngọn núi lăng tâm này chính là tới khu vực đầu tiên của trung ương Hắc Thi sơn mạch.
Trước kia đây là một cái cổ chiến trường, trong đó mai táng không biết bao nhiêu thi thể. Thậm chí Dương Kỳ còn phát hiện ra một số ngôi mộ bên trong những ngọn núi đen kịt này, nơi đó ma chơi lập lòe, dường như có cương thi thường lui tới.
Khí tức vô cùng nguy hiểm từ bên trong đó truyền ra.
"Không đi vào sâu nữa, lần này gia tộc chúng ta săn giết khá lớn, ít nhất cũng có ngàn vạn viên Tụ Khí đan, các tinh anh cũng được tôi luyện đủ rồi, trong cổ chiến trường của Hắc Thi sơn mạch, thâm bất khả trắc, sợ rằng có thi vương ngàn năm, chỉ một sơ xuất cũng khiến cả gia tộc của chúng ta bị toàn diệt."
Dương Kỳ lắc đầu.
Thi vương ngàn năm nghe đồn là yêu ma vô cùng khủng bố, đã vượt qua tu vi Khí Tông.
Đối với loại yêu ma này Dương Kỳ cũng không nắm chắc, phải biết rằng hiện giờ hắn có thể tung hoành vô địch trong cảnh giới Khí Tông, thế nhưng muốn chống lại cao thủ trên cảnh giới đó lại là một chuyện khác.
Cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh và tầng 9 Khí Tông cách nhau rất lớn, giống như trời và đất.
Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một cái cầu vồng, trong bóng đêm mông lung thập phần hoa mỹ.
Khi cầu vồng xuất hiện, Dương Kỳ cảm giác được từng đợt kiếm khí đập vào mặt, sau đó hắn nhìn thấy trong cái cầu vồng kia chính là một thanh kiếm.
Trong khi đó cầu vồng lại lao vùn vụt về phía Dương Chiến.
"Phụ thân, cẩn thận!" Dương Kỳ thét lên, định xuất thủ.
"Kỳ nhi, không cần lo lắng, đây là phi kiếm truyền thư của cô cô con, thật là thần kỳ... ."
Dương Chiến vội vã quát bảo Dương Kỳ ngưng lại, hai tay khẽ động thu thanh kiếm lại, hóa ra đây là một thanh tiểu kiếm, bên trong có một phong thư.
Dương Chiến lấy thư ra, tiểu kiếm giống như có linh tính, đột nhiên bay vút lên, phía đuôi phát ra tia lửa, trực tiếp thâm nhập vào bầu trời, biến mất không còn tung tích.
"Đây là phi kiếm truyền thư? Phương thức trong truyền thuyết?"
Thấy cảnh tượng này, rất nhiều tinh anh của Dương gia đều kinh ngạc thốt lên.
Kỳ thực Dương Chiến có thể đoạt được địa vị gia chủ, trợ giúp lớn nhất chính là cô cô của Dương Kỳ, Dương Tố Tố, một kỳ nữ tử đã tiến vào học viện Thiên Vị học tập.
Hiện giờ Dương Tố Tố đã có thể thi triển phi kiếm này truyền thư, thủ đoạn này Dương Kỳ không làm nổi.
Nhưng mà hắn cũng nhận ra, phi kiếm truyền thư dựa rất lớn vào thanh tiểu kiếm kia, nó là thần binh lợi khí đã thông linh, nói theo giới yêu đạo thì gọi là kiếm yêu.
"Không biết cô cô ở học viện Thiên Vị học tập thế nào?"
Dương Kỳ nghĩ thầm, trong đầu lại nhớ tới tiểu cô nương đút cơm cho mình trước đây.
Rất nhiều thành viên trong Nguyên Lão đoàn bất mãn với Dương Chiến, nhưng khi thấy cảnh tượng này đều yên lặng không nói.
Dương Kỳ tuy rằng rất bá đạo nhưng mà không thể sánh bằng Dương Tố Tố.
Phía sau Dương Tố Tố chính là một học viện đứng đầu đại lục. Học viện Thiên Vị là thánh địa trong truyền thuyết, chỉ cần là người trên đại lục Phong Nhiêu đều có chung một ý nghĩ, đây là một con quái vật khổng lồ.
"Kỳ nhi, tin tức tốt, cô cô của con gửi thư tới, con xem qua một chút."
Dương Chiến cẩn thận xem xong bức thư, trong lòng mừng rỡ vô cùng:
"Cô cô của con đã kiếm được một suất vào học ở học viện Thiên Vị, muốn cho con qua đó học tập."
"Cái gì?"
Dương Kỳ cả kinh vội vã tiếp nhận bức thư, trên bức thư đúng là chữ của cô cô, đại ý chính là Dương Tố Tố ở học viện Thiên Vị lập được một đại công, học viện cho nàng tự chọn phần thưởng, vì vậy nàng nói ra một việc là để cho một đệ tử trẻ tuổi của gia tộc tiến vào học viện học tập, đề nghị này đã được phê chuẩn.
Cầm phong thư này là có thể tới học viện Thiên Vị đưa tin, tiến vào một học viện thánh địa đứng đầu đại lục tiến hành học tập.
Đây là vinh quang vô cùng lớn lao, một cơ hội trời cho, cho dù là Dương Tỉnh Sư, Nhan Thái Quân cũng không ngừng hâm mộ. Bọn hắn bây giờ đã hoàn toàn đè nén lòng bất mãn lại, Dương Kỳ chỉ cần tiến vào học viện Thiên Vị, sẽ không còn một ai dám động tới hắn, cái gì trảm yêu trừ ma chắc chắn sẽ không dám dùng cớ này.
Ngoài ra, trong thư còn nhắc tới chuyện của Ảnh Độc môn.
Trong thư nói nàng đã thông qua học viện Thiên Vị, ra lời cảnh cáo với Ảnh Độc môn không được đối phó với Dương gia, chuyện này đã có kết cục viên mãn, Ảnh Độc môn khuất phục trước uy phong của học viện Thiên Vị thu liễm hành động của mình.
Cũng khó trách, trong mấy tháng nay Ảnh Độc môn không có động tĩnh gì.
"Học viện Thiên Vị ư?"
Dương Kỳ cầm bức thư trong lòng tràn ngập hi vọng.
Hiện giờ hắn xưng bá trong gia tộc, nhưng cũng chỉ coi là một con cá lớn trong hồ nhỏ mà thôi, mà học viện Thiên Vị chính là một biển lớn, nơi đó mới là nơi phấn đấu rong ruổi tung hoành.
Học viện đứng đầu đại lục, trong đó có bao nhiêu cao thủ tàng long ngọa hổ? Có thể học được bao nhiêu thứ tốt?
Dương Kỳ tuy rằng biết mình tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kình công lực tăng lên rất nhiều, thế nhưng nếu cứ bế quan một chỗ sẽ rất dễ tu luyện tới bình cảnh, việc đi ra ngoài gặp gỡ cao thủ, học tập thêm tri thức mới có lợi hơn nhiều.
Trong học viện Thiên Vị, ngoại trừ có cường giả "cảnh giới Đoạt Mệnh", hắn còn nghe đồn có cả cường giả trên cảnh giới Đoạt Mệnh, đây chính là cường giả vô thượng đã đạt tới cảnh giới thần diệu, cái loại cảnh giới này không biết tên là gì.
Hơn nữa nếu hắn tiến nhập học viện Thiên Vị, thì sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn đối với những thế lực gây bất lợi cho Dương gia.
Lúc trước hắn trộm Phục Long đan nhưng không bị giết, kỳ thực cũng là bởi vì cô cô của hắn học tập ở học viện Thiên Vị.
Đột nhiên, một bóng người khắc cốt minh tâm bùng lên trong lòng hắn.
"Vân Hải Lam, cũng ở trong học viện Thiên Vị!"
Vân Hải Lam lừa dối hắn đã khiến cuộc đời hắn thay đổi, nữ tử này vô cùng âm hiểm và độc ác, hiện đã tiến vào học viện Thiên Vị học tập, Dương Kỳ mặc kệ tất cả, chỉ cần một lý do này đã khiến hắn quyết tâm tới học viện Thiên Vị trả thù!
Nữ tử này suýt nữa khiến cho hắn nhà tan cửa nát.
Nếu không chiếm được kỳ ngộ trong sấm sét, thì tình hình hiện giờ của hắn vô cùng thê thảm, Dương Chiến chắc đã không còn là một gia chủ, gia đình của hắn phải chịu đủ mọi khinh rẻ.
"Phụ thân nếu như vậy thì chúng ta về nhà trước đi, tập trung xử lý các chuyện của gia tộc, tập trung tài chính quyền lực, đại quyền lễ pháp, đại quyền chấp pháp, sau đó đem tất cả cao thủ tập trung tu luyện ở trong phủ, bố trí xong việc này, con phải tới học viện Thiên Vị báo danh."
Dương Kỳ cất bức thư đi, lập tức nói.
"Được!"
Dương Chiến nói lớn:
"Tất cả đệ tử gia tộc mau chóng tập trung, lập tức trở lại gia tộc ở thành Yến Đô thương lượng đại sự!"
Hắn ra lệnh một tiếng, tất cả đệ tử bắt đầu tập trung lại, kiểm kê thu hoạch lần này, sau đó xếp thành hàng dựa theo đường cũ trở về.
Hiện giờ một số người đã tôn kính Dương Kỳ hơn trước rất nhiều, trước đây bởi vì hắn khí công cao thâm, còn hiện giờ đã sắp trở thành học sinh của học viện Thiên Vị, tiền đồ vô lượng.
Trong đám “nông dân” Dương gia này, học sinh của học viện Thiên Vị chính là cường giả.
Thành Yến Đô là “nông thôn”, Dương gia chỉ là thổ hào nông thôn mà thôi.
Hai ngày sau tất cả cao thủ Dương gia đã xuất hiện trong thành Yến Đô, sau đó tập trung tới đại sảnh hội nghị, tiếp tục tham dự hội nghị gia tộc.
Lần này hội nghị gia tộc long trọng hơn lần trước rất nhiều.
Trong đại sảnh, toàn bộ tinh anh gia tộc có mặt đầy đủ.
Có Dương Kỳ tọa trấn, Dương Chiến tuyên bố từng mệnh lệnh, không ai không dám phục tùng, sau đó bàn bạc một hồi, đám cao thủ này từ từ giải tán, trao lại quyền lực và binh mã giao cho Dương Chiến thống lĩnh.
Các nguyên lão bắt đầu sống trong Dương gia phủ đệ.
Sau khi mọi người đi hết, trong đại sảnh trở nên yên tĩnh.
"Phụ thân, con sẽ đến học viện Thiên Vị báo danh, nhưng mà lúc con đi sợ rằng Dương Tỉnh Sư, Nhan Thái Quân sẽ tiếp tục làm mưa làm gió, phải lấy thực lực cường đại áp chế bọn họ. Ta sẽ trợ giúp phụ thân một tay, khiến cho thực lực của phụ thân cao thêm một tầng."